BigBangFam
[Book] SeungRi - Shout Out To The World Big%2520bang_chibi_09%25201111
BigBangFam
[Book] SeungRi - Shout Out To The World Big%2520bang_chibi_09%25201111

BigBangFam

Diễn đàn lưu trữ dành cho VIP Việt
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
News & Announcements
[Book] SeungRi - Shout Out To The World X2RNQic
Custom Search

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Trang11
[Book] SeungRi - Shout Out To The World Trang11
[Book] SeungRi - Shout Out To The World Trang11

[Book] SeungRi - Shout Out To The WorldXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả
Bình chọn cho bài viết:

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyTue Mar 20, 2012 10:25 pm
Phần 1:
Tin tưởng vào 10% cơ hội

[Book] SeungRi - Shout Out To The World 024601

Spoiler:

Giai đoạn 5: Tin vào chính mình
Nghị lực cao nhất: VICTORY (chiến thắng)

“Hãy xóa bỏ dấu phẩy bên trong trái tim bạn và thay nó bằng một dấu chấm than. Cuộc sống luôn tiến lên cùng với thất bại và thất bại sẽ xuất hiện nhiều lần. Hãy tin rằng bạn đang làm việc chăm chỉ cho chính mình bởi vì lòng tự tin là điều quan trọng nhất để chiến thắng mọi cuộc đấu.” ~ Seungri.

Tên: Lee Seung-hyun
Ngày sinh: 12/12/1990
Khả năng: hát, nhảy, tiếng Nhật
Drama nhạc đã tham gia: “Sonagi”
Phim điện ảnh: “Why Did You Come To My House?”
Ca khúc solo: “Strong Baby”

Bạn phải nắm lấy giấc mơ của mình thậm chí khi cơ hội chỉ nhỏ bằng một viên sỏi.

- Một -

Tin tưởng vào 10% cơ hội

“Thành viên cuối cùng, Seung-hyun Lớn (TOP) hãy bước lên phía trước.”

Mùa hè năm 2006, năm kết thúc đợt thử giọng trước khi các thành viên được chọn trở thành một phần của BIGBANG. Sau khi chủ tịch Yang gọi tên anh Jiyong, anh Taeyang, anh Daesung và cuối cùng là tên anh TOP, tên tôi chưa bao giờ được gọi.

Vào lúc đó, tôi không có suy nghĩ nào khác ngoại trừ giận dữ với chính mình cho đến khi tôi cảm thấy như đánh mất lý trí. Tôi đã bỏ lỡ cơ hội, cảm thấy hối tiếc và lo lắng. Nhưng đó không phải là lúc để hối tiếc bởi bì tôi không thể quay ngược thời gian và thay đổi bất cứ gì. Cho đến bây giờ, tôi vẫn không tin việc đã xảy ra. Tôi không thể chấp nhận sự thật rằng tôi không thể hát và nhảy cùng các anh – những người có cùng giấc mơ như tôi – lâu hơn được nữa. Tôi không có khái niệm nào, tôi phải bắt đầu cuộc sống mới mà đến cả nước mắt cũng không thể rơi.

Tôi thấy sai trái. Tôi chỉ đơn giản đang chạy theo giấc mơ trở thành ca sĩ và một mình đến Seoul, không gia đình, không bè bạn. Tất cả những gì tôi làm là luyện tập. Tôi biết rõ tài năng của mình không bằng các anh nên tôi đã đến phòng tập từ lúc bình minh. Tôi khẳng định mình đã rất kiên trì qua những lần ấy nhưng bây giờ tôi cảm thấy trống rỗng, tôi không được chọn. Thành ngữ có câu “làm việc chăm chỉ như kẻ ngốc”, tôi không biết sắp xếp lý do thế nào để có thể giải thích kết quả không thỏa đáng ấy. Khi nghĩ về nó trong quá khứ, tôi không muốn là một người sống theo những từ ngữ đó.

“Tôi biết rằng Seung Hyun Bé có tài năng để trở thành một ca sĩ và cậu ấy có thể nhảy tốt nhưng tôi nên chọn ai, ca sĩ hay vũ công? Khả năng hát của cậu vẫn chưa đủ.” Tôi cảm thấy tổn thương vì lời đánh giá thẳng thừng và chính xác của Chủ tịch Yang về tôi. Điều tôi thích và tự tin nhất là nhảy. Không có nghi ngờ nào hết, tôi đã cố gắng hết sức vì nó. Tuy nhiên thất bại là do lỗi của tôi, tôi không thể giải thích và cũng không cần thiết để phản đối.

Khi lần đầu nghe đánh giá, những từ đó thật khó mà tin có thể cứu lấy tôi: “Nếu cậu có ý chí để thử lần nữa thì cậu có thể đến phòng tập để tự luyện tập sau khi các thành viên BIGBANG kết thúc buổi tập. Tuy nhiên, cơ hội được chọn lại ít hơn 10%.”

Ý chí, khả năng, 10%... mặc dù biết điều đó có nghĩa “cô gắng vô ích” nhưng tôi vẫn cảm thấy một vệt sáng chiếu rọi qua nó. Nghĩ một cách đơn giản “thực tế không dừng dại ở đây” đã làm tôi biết ơn và phấn khởi. Ngay cả khi cơ hội thành công là rất mỏng manh nhưng trái tim tôi đang chạy đua đầy phấn khích với suy nghĩ thách thức bản thân như trước đây.

Người ta khóc khi họ hạnh phúc vì nó là một cảm xúc dạt dào. Những giọt nước lăn dài từ khóe mắt tôi giờ đây sẽ là nụ cười cho lần kế tiếp. Tôi nhất định phải nắm giữ cơ hội này và làm tăng “tỉ lệ thấp hơn 10% của mình”.


Source : Shout Out To The World
Cre : jwalkervip.tumblr
Thanks to BBFC to share Eng-trans
VTrans: funstar@BigbangFam


Được sửa bởi funstar_VIP ngày Sat Jul 14, 2012 10:16 am; sửa lần 2.

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyMon Mar 26, 2012 9:44 pm
Phần 2:
Một tuần sau cái ngày đen tối ấy


[Book] SeungRi - Shout Out To The World 025707

Spoiler:

Tôi tình cờ nhìn thấy đôi chân của Ji-Sung Park (một cầu thủ bóng đá nổi tiếng của Hàn) trên báo và ngay lập tức tôi nhận ra có nhiều vết thâm tím và sẹo trên chân anh ấy. Các vết thương và dấu trầy xướt cũng có ở khắp nơi. Ngay lúc ấy, tôi thật sự tiếc khi đọc nó. Tuy nhiên, tình hình của anh ấy khá giống với tôi. Khi tôi chuẩn bị đương đầu với thử thách vòng 2 để được chọn vào BIGBANG, đôi chân ấy luôn xuất hiện trong tâm trí tôi. Sau đó tôi sẽ tự khích lệ bản thân “những nỗi đau tôi đang chịu đựng giờ đây hóa thành dòng máu mới nuôi lấy đôi chân tôi”. Tôi luôn tự trấn tỉnh mình bằng câu nói ấy và tôi may mắn hơn tiền bối Ji-Sung Park vì đôi chân tôi vẫn lành lặn.

Mặc dù rất muốn làm việc chăm chỉ thêm một lần để có thể viết lại số mệnh của mình nhưng tôi đã gặp phải nhiều khó khăn. Tôi không thể sống lâu hơn trong ký túc xá nơi mà tôi đã ở cạnh các anh và tôi cũng không đủ tuổi để thuê một căn phòng trong các khách sạn gần đấy, chưa kể đến giá cả đắc đỏ. Tôi không muốn lấy tiền của bố mẹ. Cuối cùng tôi chỉ có một lựa chọn duy nhất là hỏi anh quản lý xem tôi có thể ngủ nhờ trong căn hộ của anh ấy “Em sẽ không phiền đến anh đâu, em hứa đấy. Em chỉ cần một nơi có thể ngủ vào buổi tối, anh cho em ngủ ở đây nha…”.

May mắn là anh quản lý đồng ý mà không hề do dự nhưng sau đó, một khó khăn khác lại tìm đến – tôi không nhận được một bài huấn luyện nào như trước đây. Tôi chỉ có thể tự mình tập luyện. Tôi quyết định sẽ không lãng phí thời gian vào việc lo lắng vì tôi không có nhiều thời gian nhưng lại có quá nhiều việc phải làm, bao gồm việc cải thiện bản thân với một tốc độ vượt bậc trong khoảng thời gian có hạn. Nếu tôi dành nhiều thời gian trước đây để lo âu thì nó chẳng khác gì đang lãng phí thời gian. Tôi phải nắm bắt mỗi giây trôi qua để làm những việc mà tôi phải làm.

Tôi bắt đầu luyện tập mà không biết mình nên làm gì, tôi chọn luyện bài ‘Haru Haru’ của Taxiana. Tiếp theo tôi muốn thay đổi bài hát. Tôi bận đến nỗi không có thời gian để nghĩ về những điều tiêu cực. Nếu có thời gian trống, tôi sẽ dành nó và thử những cách mới để chuyển đổi màu sắc của bài hát.

Thực tế là tôi đã nghe bài hát này hàng trăm lần. Bất cứ ở đâu tôi cũng hát nó, trong phòng tập (sau khi các anh kết thúc buổi tập, tôi đến đó vào giữa đêm), trên đường phố nhiều người qua lại, hoặc trong nhà của anh quản lý… Tôi chỉ hát và hát. Có nhiều người cố ngăn tôi không hát ở nơi công cộng ‘im lặng đi’. Vài người chỉ tay về tôi và phê bình những gì tôi đang làm. Mặc dù đã trải qua vài chuyện như thế nhưng tôi vẫn thấy lạc lõng và tổn thương. Ngược lại, tôi muốn thật thành công để chứng minh cho họ thấy những gì tôi kiên trì là đúng.

Tôi giống như một người điên tại thời điểm này nhưng một ngày nào đó, những lời khen ngợi sẽ đến với người điên này, kiên trì làm những gì anh ấy biết là đúng”. Tôi luôn cổ vũ bản thân bằng câu nói này.

Tâm trí tôi vẫn còn lưu lại cách tôi có thể cải thiện giọng hát của mình nên tôi đã ghi tóm tắt những ý nghĩ vào cuốn sổ bất cứ khi nào nghĩ ra cái mới. Cuối cùng, hầu hết các trang trong cuốn sổ đều dày đặc các chú ý của tôi và tôi không thể tìm ra bất cứ khoảng trống nào để ghi thêm được nữa. Tuần đầu tiên sau khi chủ tịch thông báo trôi qua rất nhanh, tôi đang bận rộn làm mọi thứ có thể.


Source: BIGBANG’s Shout out to the World
ETranslation: jwalkervip.tumblr
Thanks to BBFC to share Eng-trans
VTrans: funstar@BigbangFam


Được sửa bởi funstar_VIP ngày Sat Jul 14, 2012 10:17 am; sửa lần 2.


hyn_l0v4_u_4ever
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 151
Số Thanks : 46


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyTue Mar 27, 2012 4:01 pm
Phần 4:
Nỗi sợ, chẳng là gì cả

[Book] SeungRi - Shout Out To The World 55233868-1243846115-bingbang18

Spoiler:


Tôi thực sự rất thích câu thuật ngữ, “không có gì là không thể”. Tôi có thể cảm nhận được việc xác định và sự nhiệt tình của mọi người khi họ nói như thế. Dù sao thì tôi cũng đã có được một phương châm mới cho mình: “Không có gì là không thể”. Không gì ngu ngốc hơn việc tôi từ bỏ đi việc mà tôi muốn làm khi gặp khó khăn. Tôi rất thông cảm cho những người nói câu: “ Tôi không thể làm được” hay “ Tôi sợ rằng tôi sẽ thất bại mất” trước khi họ từ bỏ chắc chắn rằng họ đã thực sự cố gắng để làm nhiệm vụ. Tuy nhiên, tôi cũng sợ những tình huống sau này tôi phải đối mặt. “Cái gì đang đợi tôi trên con dường này?” Tôi thực sự cũng cảm thấy sợ về việc mình không chắc chắn nhưng bất cứ khi nào tôi cảm thấy như thế, tôi đều nhắc nhở bản thân mình với điều này: “ Tôi sẽ không thể biết điều gì thực sự xảy ra với tôi nếu tôi không cho nó một cơ hội.” Sau đó tôi sẽ lấy lại lòng can đảm và bắt đầu thực hiện mục tiêu của mình.

Khi tôi học lớp 7, tôi đã tham gia một buổi lễ của một trường khác. Ở đó có một nhóm người mặc đồng phục giống nhau và biểu diễn trên sân khấu. Khi họ nhảy, không ai trong chúng tôi có thể kiềm chế bản thân để thôi không nhìn chằm chằm vào họ. Và tôi là một trong số những người đó. Tôi gần như quên cả thở khi thấy họ trên sân khấu.

“Đó là việc mà mình muốn làm.” Ngay khoảnh khắc đó tôi đã biết rất rõ là như thế. Trước đó, trong đời tôi chưa bao giờ có cảm giác thế này. Tim tôi đã đập rất nhanh đến mức tôi cảm thấy như lồng ngực mình sẽ nổ tung ra. Với tôi, điều đó thực sự như người ta nói: “ Ước mơ khiến trái tim đập thật nhanh”.
Ngày hôm sau, tôi đi đến YMCA trả tiền cho những người hôm trước nhảy thật tuyệt vời để họ chỉ cho tôi.

“Bạn có biết nhảy không?”
“Không, tôi không biết nhưng tôi sẽ thực sự rất rất cố gắng bắt đầu từ hôm nay. Tôi cũng có tự tin để thực hiện tốt.”

Sau đó, tôi cũng đã cố gắng để di chuyển cơ thể của mình theo giai điệu mà tôi đã nghe. Tôi đã không hề chuẩn bị trước bất kì bước nhảy nào. Tôi đã nhảy một cách ngẫu nhiên. Tôi ắt hẳn phải trông rất ngớ ngẩn vào khoảng thời gian đó. Dù sao thì tôi cũng không quan tâm cho lắm về điều đó khi cái tôi muốn là được nhảy với họ.

Khi tôi có được “tài năng”, dù không biết mình đang thực sự nhảy những gì nhưng tôi hoàn thành việc nhảy một cách hoàn hảo với âm nhạc.
Mọi người cũng đã rất ngạc nhiên về lòng can đảm của tôi và cuối cùng họ cũng đã chấp nhận để tôi trở thành một phần trong số họ.

Source: Shout Out The World ( Chinese Version )
Translation: rice@bbu
Vtrans: hyn_l0v4_u_4ever@BigbangFam

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptySun Apr 01, 2012 8:53 pm
Phần 3:
"5 lý do tôi cần được chọn"


[Book] SeungRi - Shout Out To The World 023613

Spoiler:


Ngày quyết định cuộc thi cuối cùng cũng đến. Đây là trận quyết định thành viên nào sẽ không được chọn để gặp mặt Chủ tịch Yang. Tôi đến văn phòng của ông ấy với bộ quần áo mà tôi đã nhờ Deul hyung chọn giùm mình.

Nhưng gì thế này? Khi vừa liếc nhìn chủ tịch thôi thì tâm trí tôi trở nên trống rỗng và miệng tôi không thể nói lên được điều gì. Thân tôi cứng đơ ra như tất cả nội tạng đã dừng hoạt động vậy.

“Nào Lee Seung-hyun, cho tôi thấy năng lực của cậu đi? Chắc là cậu không muốn sự chăm chỉ của mình sẽ tiêu tan vào không trung chứ?”

Tôi buộc phải lấy hết nghị lực của mình và đến gặp Chủ Tịch Yang (miễn cưỡng dồn toàn bộ năng lượng và tới đối mặt với Chủ tịch Yang). Trước khi bắt đầu hát, tôi phải lấy ra quân bài bí mật của mình. Trong «BIGBANG Debut Documentary», có phần viết là tôi đã nói với Chủ Tịch Yang về chuyện “có 5 lý do tôi phải được chọn”. Chúng tôi thỉnh thoảng nói đến những điều đã xảy ra sau đó. Thậm chí Deul hyung nghĩ rằng tôi đã “thử tỏ vẻ khôi hài” nhưng vâng, tôi đồng ý. Tôi nổi da gà khi nghĩ lại về nó trong giấc mơ. “Tôi cần được chọn” vì vậy tôi đã không cảm thấy xấu hổ với bản thân mình.

Sự tự tin của tôi được tạo ra do lòng chân thành, bởi có lẽ cơ hội đó sẽ không bao giờ xuất hiện trong đời tôi một lần nào nữa. Và rồi trong tôi có một cảm giác cấp bách rằng tôi không thể bỏ lỡ cơ hôi này được. Khi đôi mắt chúng tôi nhìn nhau, tim tôi bắt đầu đập nhanh, bất đắt dĩ tôi đứng trước ông và miệng thì nói lấp (nói với cái miệng cà lăm) __. Để ngăn cho giọng không run nữa, tôi lấy hết sức vào trong cổ họng và ngăn mắt tôi không nhìn về phía sau hay phía trước nữa (ngăn mắt tôi không nhìn đi đâu nữa), bằng cách tôi mở miệng thật to mà tôi có thể. Tôi nói từng từ thật rõ để biểu đạt cảm xúc của mình.

“Lý do thứ nhất tại sao em nên được chọn là không ai trừ em phù hợp để là maknae của nhóm? Thứ hai là nhảy. Em có nhiều kinh nghiệm thể hiện các màn trình diễn và vũ đạo, em có thể dùng nó giúp ích cho bộ mặt của nhóm. Thứ ba là diện mạo. Deul-Hyung tận dụng gương mặt điển trai và mạnh mẽ để níu kéo fans và em chắc em có thể tận dụng vẻ dễ thương, ngây thơ, bề ngoài lanh lợi để giữ fans. Điều thứ tư là sự tự tin. Bất cứ nơi nào em có mặt, em đều có thể bộc lộ sự tự tin qua phong thái và những kĩ năng nói của mình”

Trước khi tôi nói đến lý do thứ năm, trong tâm trí bối rối của tôi đã sẵn sàng chuẩn bị tốt phần nói đó, tôi dùng chất giọng to khỏe và hét lên “Em không có lý do thứ năm. Em sẽ không làm Chủ tịch thất vọng về bất cứ điều gì nếu Chủ tịch cho em một cơ hội. Em nhất định sẽ dùng hết khả năng và sự tự tin mà em chưa từng (làm) khiến ai ngạc nhiên trước đây.”

Nó đã xảy ra đúng như thế đó. Có thêm lý do nào thích hợp hơn nữa không? Thậm chí nếu tôi nói ra hàng trăm lý do, nếu chủ tịch Yang không suy nghĩ lại tôi cần thiết được ở lại nhóm, thì ông ấy vẫn sẽ xem tôi là kẻ vô dụng. Có thể nghĩ về điều “Seung-hyun nhỏ trở thành một phần trong nhóm” là vô vọng nhưng tôi vẫn cứ muốn thử. Để nắm bắt lấy cơ hội cuối cùng, tôi không quan tâm nếu có phải làm điều có hơi ngượng nghịu, bởi vì tôi có một đam mê là trở thành ca sỹ (niềm đam mê của tôi là trở thành ca sỹ) và tôi nghĩ rằng mình sẽ được chọn. Tôi chỉ có một ý nghĩ duy nhất khi đó, “Tôi phải được chọn”. Sau khi liệt kê những lý do (nói ra những lý do), tiếp đến là phần tôi cần thử giọng (tôi cần hát). Tôi không có thời gian để dò xét cảm nghĩ của người khác ra sao nhưng tôi đã hát bằng cả khả năng của mình vì tôi biết đây là cơ hội cuối cùng để tôi gây ấn tượng. Tôi cần cho mọi người biết tôi đã học được những gì trong 3 năm và hát trong 3 phút. Quần áo của tôi ướt đẫm mồ hôi, tôi đã làm tốt nhất có thể và tôi sẽ không hối tiếc.

Một tuần sau, nhờ lần may rủi đó, mà tôi đã trở thành một phần của BIGBANG. Sự hân hoan vì được công nhận như thế không thể so sánh được với cảm xúc khi đạt được điều mình muốn. Sự chăm chỉ của tôi đã không trở nên lãng phí. Tôi nắm chặt lấy niềm hi vọng mỏng như tơ ấy.

Có rất nhiều thử thách trong cuộc sống. Nếu bạn không tự thử thách bản thân mình thì bạn sẽ không bao giờ nếm trải được cảm giác thất bại là gì và đến được với con đường thành công. Điều gì sẽ xảy ra nếu sau khi tôi không được chọn, phải về nhà vì vòng thi thử giọng? Tôi rất chán phải suy nghĩ đến điều đó, mặc dù dĩ nhiên có một số chuyện sẽ chẳng bao giờ xảy ra cả.


Source: Shout Out To The World
Cre: jwalkervip.tumblr
Photo Cre: @google
VTrans: caitiu68730@BigbangFam


Được sửa bởi funstar_VIP ngày Sat Jul 14, 2012 10:23 am; sửa lần 2.

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptySun Jul 01, 2012 10:00 pm
Phần 5:

“Hyung-deul, hãy để em thử và biên đạo bài nhảy nhé”


[Book] SeungRi - Shout Out To The World Hnhnn14

Spoiler:

Cuộc sống mới của tôi bắt đầu khi tôi trờ thành một thành viên trong nhóm nhảy. Trước lúc đó, tôi chỉ lo đi chơi với bạn bè của tôi suốt ngày đêm. Sau khi gia nhập vào nhóm, tôi đã luyện tập các điệu nhảy sau giờ học khoảng 4 đến 5 tiếng trong một phòng tập đáng sợ. Tôi đã ở cấp độ có thể học các điệu nhảy của đàn anh chỉ trong vài ngày. Tôi rất thích nó và tôi thấy luyện tập như thế cũng không phải là xấu.

Trong lớp, tôi nhớ những chuyển động trong đầu. Thời gian nghỉ và ăn trưa, tôi luyện tập hết sức đằng sau lớp học. Kết quả là, thầy giáo luôn hét vào tôi, nhưng một cách trung thực, một sinh viên lơ là việc học tập vì nhảy nhót là một điều ngớ ngẩn. Tôi hoàn toàn tự tin vào bản thân mình ngay cả khi những người khác nói rằng ước mơ của tôi là không thực tế. Tôi đã không nhảy bởi vì không muốn học trong trường, nhưng vì nếu nó là điều mà tôi thực sự muốn làm, tôi sẽ làm việc chăm chỉ sau khi đã chọn nó. Quan trọng nhất không phải là làm một việc gì đó mà là cách chúng ta thực hiện nó thế nào, đúng không? Làm việc chăm chỉ sẽ khiến chúng ta tự hào. Những ngày này không kéo dài vì sau 3 tháng, nhóm đã quyết định giải tán.

“Chắc chắn không! Tôi thậm chí chưa có cơ hội để biểu diễn trên sân khấu nữa…chả nhẽ phải kết thúc như thế này sao?”

Tôi không thể để bản thân từ bỏ nên tôi đã làm việc rất chăm chỉ. Sau khi nhóm giải tán, các thành viên đã tìm các nhóm nhảy khác để tham gia. Nhóm chúng tôi còn 4 thành viên nhưng không may là không ai trong nhóm biết cách biên đạo. Vì không có nhiều kinh nghiệm nên tôi chỉ làm những việc có thể. Hyung-deul đã tự biên đạo một số điệu nhảy trong thời gian này nhưng các bước nhảy không đuợc bình thuờng cho lắm.

Hyung-deul thể hiện một cảm giác bỏ cuộc. Niềm đam mê của chúng tôi cố gắng nghĩ ra một số cách di chuyển đã biến mất dưới ánh đèn flash và chúng tôi nghỉ ngơi rất nhiều trong thời gian này bởi vì chúng tôi đã chán nản. Cuối cùng, tôi đã đứng lên và nảy ra một ý tưởng mà tôi sẽ sắp xếp các thành viên mới và nắm vai trò lãnh đạo của đội.
“Hyung-deul, xin hãy tin em. Hảy để em thử và biên đạo bài nhảy”
“Em? Biên đạo? Hahaha…trước hết em hãy hoàn thành các bước nhảy cơ bản đã….quên nó đi. Chúng ta vẫn phải hỏi các nhóm nhảy khác, có lẽ họ sẽ có biên đạo múa”
“Chúng ta tìm người mới thế nào được? Hãy để em thử, cho em vài ngày thôi”

Sau một quá trình khó khăn thuyết phục hyung-deul để tôi biên đạo một bài nhảy, họ cuối cùng cũng nhượng bộ. Mặc dù tôi không biết làm thế nào để bắt đầu, nhưng không còn thời gian để lo lắng. Nếu tôi không thể chuẩn bị một bài nhảy trong một vài ngày, tôi sẽ mất tất cả sự tin tưởng mà hyung-deul đã dành cho tôi. Tôi đã xem xét tất cả các MVs và ý tuởng của các nhóm nhảy mà hyung-deul đã không nghĩ đến. Thậm chí không còn thời gian để thở và ngạc nhiên trước các nhóm tài năng. Tôi đã chịu áp lực mà tôi phải tập trung vào việc biên đạo bài nhảy.

Hyung-deul khen ngợi bài biên đạo của tôi và bảo “tốt”, “giỏi”, “được lắm” và điều đó đã kích thích tinh thần của chúng tôi. Chúng tôi nghe đuợc sẽ có một buổi nhảy ở “Hungrodong”. Chúng tôi quyết định tham gia vì chúng tôi sẽ tích lũy được nhiều kinh nghiệm. Tôi gọi cho nhóm của mình, “I1 Hwa”. Nó có ý nghĩa là “để lại huyền thoại phía sau”

Vào ngày tổ chức, rất nhiều đội đã có mặt. Một số là những người nghiệp dư, số khác đã có danh tiếng lớn mạnh để đưa các đội của họ biểu diễn tại câu lạc bộ. Chúng tôi thậm chí không ước mơ chiến thắng bất kỳ giải thưởng nào; chúng tôi chỉ đơn giản là không muốn xấu hổ với bản thân vì vậy chúng tôi giữ bình tĩnh với một trái tim lo sợ (nao núng). Cái nhìn chằm chằm của khán giả làm tất cả đóng băng trong thời điểm đó, nhưng chúng tôi vẫn cố tiếp tục biểu diễn.

Tuy nhiên, điều mà chúng tôi không dự đoán đã xảy ra. Khi tất cả các tiết mục biểu diễn đã qua và là lúc cho các giải thưởng được trao, 'I1l hwa' giành giải nhất. Chân chúng tôi bắt đầu nhũng đi. Từ khi tham gia đội nhảy đã có lần giải tán để rồi hợp lại lần nữa …tất cả những thời gian này dường như chợt hiện ra trong tâm trí của tôi. Đây không phải là giấc mơ, cũng không phải do tôi tưởng tuợng. Điều này là thật, và nước mắt của tôi làm mờ đi tầm nhìn.

Từ ngày hôm đó trở đi, 'I1l hwa' từ một đội không ai biết đã tiến lên phía trước. Tất cả mọi người biết tôi là Lee Seung-hyun, người có một giấc mơ để nhảy. Mặc dù đã có một thủ lĩnh khác trong đội, nhưng hyung-deul đã khiến tôi như một người mà họ luôn luôn dựa vào. Sự xuất hiện mạnh mẽ của tôi là sự đột phá bất cứ khi nào chúng tôi đã đi qua những thời điểm khó khăn.

Sau đây, khi tham gia TV show tôi nghĩ rằng ... không có mối tương quan giữa tuổi và con số. Nếu bạn có tài năng, không quan trọng bạn bao nhiêu tuổi bởi vì bạn vẫn có thể chứng minh giá trị của bạn và nó sẽ ảnh hưởng đến những người khác làm việc tương tự. Mặt khác, có những điều bạn không thể làm khi bạn còn trẻ. Thành công rất khó nếu bạn tin rằng tuổi tác là một rào cản.
Nếu tôi ngã xuống vì sợ hãi và đã không bắt đầu, đìêu gì sẽ xảy ra khi tôi gặp khó khăn và từ bỏ? Tôi không biết nhưng có một điều chắc chắn. Tôi chắc chắn tôi sẽ không cảm thấy xúc động khi nhận giải thuởng chiến thắng của mình.


Source: Shout Out To The World
Cre: jwalkervip
Shared by: BBFC (Thanks for share)
VTrans: ShyShy@BigbangFam





Được sửa bởi funstar_VIP ngày Sat Jul 14, 2012 10:25 am; sửa lần 1.

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptySat Jul 14, 2012 9:56 am
Phần 6:

"Một con gà có thể bay"


[Book] SeungRi - Shout Out To The World 019396

Spoiler:

Vào một ngày nọ khi đang xem TV ở nhà, bất thình lình trên màn hình TV chiếu một cảnh tượng làm tôi kinh ngạc.

“Tôi đang xem thứ gì vậy?” Tôi không thể tin cái mà tôi đang xem nhưng khi tôi xem lại với sự chú ý nhiều hơn, màn hình vẫn chiếu một cảnh như vậy – một con gà tự do bay giữa một rừng cây.

‘Con gà? Gì thế? Một con gà có thể bay sao?’ Tôi biết là tôi đã không học hành chăm chỉ nhưng tôi vẫn biết rằng con gà thì không thể nào bay được. Khi ăn thịt gà, không phải ai cũng đều thích đùi và cánh gà nhất sao? Tuy nhiên, vào lúc đó, cái tôi đang xem là một con gà ĐANG BAY với chính ĐÔI CÁNH của nó.

Theo lời của MC, thì con gà đó đã học bay vì các “thành viên trong gia đình nó” đã bị các động vật khác giết lúc nó còn nhỏ, nó phải tự bảo vệ mình bằng cách học bay lên những cành cây cao. Lúc mới tập bay, nó cứ thất bại mãi nhưng vì để bảo vệ chính mình được an toàn và cả những đứa con, nó nhất định phải làm được điều đó. Nó phải nắm lấy 0.1% cơ hội và vượt qua những khó khăn, trở ngại.

Cuối cùng, con gà đó đã thành công.

Sau sự nổ lực khoảng 3 tháng trời, nó đã thành công chinh phục kĩ năng này. Nó bay giữa rừng cây như nó sinh ra đã có sẵn (kĩ năng) vậy. Giờ nó là mẹ của những đứa con, bà của những đứa cháu, tất cả đều noi gương để trở thành những chú gà biết BAY. Có lẽ là, bởi vì những thế hệ trẻ thấy những bậc tiền bối có thể bay, nên chúng thấy mình thật nhỏ bé. Chúng nghĩ chúng cũng có thể làm được như vậy.

Mặc dù tôi không nhớ rõ là MCs đã nói gì về câu chuyện này nhưng tôi lại nhớ rất rõ niềm cảm hứng mà con gà đó đã mang đến cho tôi- Tôi phải học từ nó, nắm bắt lấy cơ hội dù là ít hơn 0.01% , làm những điều mà thậm chí chính tôi không tin mình có thể chinh phục được.

Bấy lâu nay tôi chi là một con gà rất tầm thường. Tôi có cánh nhưng lại không biết phải bay như thế nào, nhưng bây giờ, tôi đang dùng nó để có thể bay trên bầu trời và thử thách thức với ‘những việc không thể làm được’. Bây thì thì tôi biết cách để bay rồi.

Vì thế, Seungri là “một con gà có thể bay”



Source: Shout To The World (Chinese Version)
Translated by: godlovesrice@tumblr/rice@bbu
Thanks to BBFC to share Eng-trans
VTrans: caitieu@BigbangFam



funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptySat Jul 14, 2012 10:47 am
Phần 7:

Victory (Chiến thắng), đó là mục đích lớn nhất

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Seungri5


Spoiler:


~Seven~ Có một điểm khác nhau nho nhỏ giữa cảm giác thấp bé với cảm giác tự tin.

“Victory (Chiến thắng), đó là mục đích lớn nhất”

-Seven-
Có một điếm khác nhau nho nhỏ giữa cảm giác thấp bé với cảm giác tự tin. Có rất nhiều người nói rằng tôi tràn đầy tự tin và tôi sẽ luôn luôn cố gắng hết sức mình vào những điều tôi làm. Trong thực tế, phía sau “sự tự tin vốn có”, có nhiều lý do khác
mà không ai biết được.
Suốt trên con đường và giấc mơ trở thành ca sỹ, tôi đã bị trêu ghẹo vì có 1 thân phận thấp bé. Cơ hội thì có thể biến mất nếu tài năng không đủ đối đầu / xứng tầm với kẻ khác. Lúc nào tôi cũng cảm thấy nó không hề dễ dàng. Lúc tôi muốn bỏ cuộc nửa chừng, tôi nhắc nhở bản thân là phải mạnh mẽ hơn. Tự nói với bản thân là phải mạnh mẽ hơn, thật ra là ngoài việc đó, không có việc gì mà tôi có thể làm hơn nữa.

“Mày có thể làm nó mà Lee Seung-hyun. Đừng quên rằng mày là tuyệt nhất đó!”
“Tự tin là thứ duy nhất tôi phải dùng nó trong mỗi cuộc thi. Đó là sức mạnh mà tôi cần khi tôi không có sự cải thiện nào về tài năng ca hát hay nhảy của chính mình. Để không từ bỏ giấc mơ và tiếp tục theo đuổi nó, tôi vẫn sẽ cứ dựa vào sự tự tin đó.”

Nhiều lúc tôi đã không làm việc chăm chỉ và lòng tự tin đến với tôi. Khi “Il Hwa” nổi tiếng, ngày của chúng tôi trôi qua như một cơn mê. Khi đi ra ngoài, người hâm mộ nhận ra chúng tôi, và chúng tôi cũng nhận được những lời mời chính thức biểu diễn ở nhiều sự kiện khác nhau. Thành viên trên fan café của chúng tôi lên đến 3000 người.

Sau khi nắm chắc hợp đồng với 1 công ty uy tín, tôi có 1 khoản thu nhập ổn định. Hàng tháng, chúng tôi sẽ nhận được một đến hai triệu won và ra ngoài đi ăn, chơi với các bạn nhảy. Từ lúc nhỏ cho đến khi vào cấp 3, đây là 1 khoản tiền rất lơn đối với tôi. Tôi có cảm giác hơi áp lực khi tự hỏi tôi có thể tiêu xài như thế này mỗi ngày không. Tôi có thể sống như thế này mãi mà không phải lo lắng bất cứ điều gì ở quãng đời còn lại không? Nó không thể may mắn như vầy mỗi ngày được. Vào thời điểm đó, tôi chỉ muốn được trình diễn trên TV, lấy được tình yêu từ công chúng và sự tự tin.

Tuy nhiên, đó chỉ là điều giả tưởng thôi. Trước đó không lâu tôi nhận ra rằng mình đã quá kiêu ngạo rồi.

Vào 1 ngày ngẫu nhiên ở trường học (lớp 9), tôi nhận được 1 cuộc điện thoại có mã số khu vực là “02”. Một quản lý nghe tin đồn về tôi, muốn tìm tôi bấy lâu nay và đề nghị tôi tham gia cuộc thử giọng để gia nhập một tông ty giải trí. Mặc dù tôi không quen một ai ở Seoul, nhưng vì đó là một cơ hội của cuộc đời tôi, nên tôi đã lập tức trả lời cuộc gọi.

“Đây có phải là Seung-hyun không?”
“Vâng, là tôi đây”
“Tôi gọi cậu vì tôi đã thấy cậu biểu diễn lần trước. Hiện nay MNet đang có lập kế hoạch cho một chương trình gọi là «Battle Shinhwa» (Cuộc chiến huyền thoại) và phần thưởng là 1 triệu won. Cậu có muốn tham gia không?”
“Oh? Ahh, Tôi sẽ đến”

Mặc dù là tôi đã không được chọn trong cuộc thi thử giọng, nhưng thật sự đã có một cơ hội khác tốt hơn về 1 điều khác nữa khiến tôi hạnh phúc. Tôi đã nhảy lên vì vui sướng và vì sự phấn khích quá lớn mà nó đã lan đến phòng khác. Tôi bắt tay gọi ngay những người mà tôi quen biết, “Tôi, Lee Seung-hyun sẽ xuất hiện trên truyền hình! Tôi sẽ chinh phục cả thế giới này và vươn cao hơn cả bầu trời!”. Sau khi đã báo tin cho tất cả, tôi bớt náo động. Trong khi tôi xem tin tức, tôi đã không để ý đến những lời cổ vũ ân cần của cha mẹ dành cho mình. Cha mẹ là luôn thế đó – mặc dù họ rất lo lắng cho đứa con bị ám ảnh nhảy nhót này, nhưng họ đã luôn luôn ủng hộ tôi.

“Con trai à! Dù cho con làm bất cứ điều gì! Thì cha mẹ sẽ luôn ủng hộ con, nhưng hãy nhớ rằng: Một khi con đã bắt tay làm việc gì rồi thì hãy làm nó một cách thật vững vàng và đừng bao giờ bỏ cuộc giữa chừng nghe con!”

Có người cha, người mẹ nào có thể đặt hết niềm tin của mình vào giấc mơ của đứa con trai 18 tuổi ? Chính sự “tin tưởng vô điều kiện” của cha mẹ tôi là thứ xúc tác tôi rất nhiều trong việc tôi phải nên làm như thế nào.

Mỗi lần tôi nhận thức lại niềm tin của họ dành cho tôi và khi mọi việc đã được chuẩn bị kĩ lưỡng, bổn phận còn lại là “Tôi sẽ làm nó” lan đầy trong tâm trí. Tôi làm vây để động viên chính bản thân mình vì thế mà tôi có thể đền đáp sự tự tin vô điều kiện đó.

Tôi tự mang đến cho mình sự đồng tình từ cha mẹ với châm ngôn là “Tôi phải làm việc thật chăm chỉ” trên truyền hình. Có lẽ tôi sẽ trở thành một người nổi tiếng như thế. Không may là, thật sự không phải vậy.



Source : Shout Out To The World
Cre : jwalkervip
Photo Cre: @google
VTRans: caitieu@BigbangFam

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptySat Jul 14, 2012 11:10 am
Phần 8:

Dù là không thể trở thành một nhân vật nổi tiếng, tôi cũng phải trở thành một ca sỹ


[Book] SeungRi - Shout Out To The World Top-10-em-ut-tai-nang-cua-kpop-13

Spoiler:


Tôi đến ghi hình chương trình này và cảm giác rất hồi hợp lúc mới khởi đầu, nhưng rồi tôi chán sau vài tháng song phương giữa Gwangju và Seoul. Nó không chỉ khiến tôi mệt mỏi hơn mà còn mất đi sự tự tin của chính mình.

Vâng,thì tôi rất nổi tiếng ở Gwangju vì tôi nhảy giỏi nhưng khi đến thủ đô này, tôi nhận ra rằng tôi chẳng là ai, chỉ là một đứa con trai từ dưới quê lên thôi. Dường như tôi không thể tiếp tục sự nghiệp nhảy tiến thêm bước nữa, đó là chưa nói đến hát. Tôi chỉ nghĩ đến làm thế nào để nhảy thật giỏi nhưng tôi chưa từng được đào tạo làm sao để có thể hát hay.

Tôi muốn học 1 lớp học luyện giọng nhưng mà không thể, bởi vì phải mất quá nhiều thời gian khi lặn lội từ Gwangju lên Seoul. Tôi chỉ có thể dành chút thời gian rãnh để xem các băng video của các tiền bối mà tôi ngưỡng mộ, Rain, Saiben Daeng (chuyển sang chữ Latinh). Tôi cố gắng bắt chước theo những điệu nhảy của họ, những kỹ thuật khi hát cũng như cách ăn mặc, etc. Tôi cũng bắt chước theo từng chi tiết một. Người xưa có câu “ Noi gương là mẹ đẻ của sự sáng tạo. Mặc dù tôi không biết cách để tự tạo cho mình 1 phong cách riêng, nhưng tôi tin, 1 ngày nào đó tôi sẽ tìm được con đường cho chính mình.

Tuy nhiên, tôi không cải thiện tốt mấy với sự những bài luyện tập này. Những lời phê phán lạnh lùng làm tổn thương tôi. Và rồi, tôi do dự ý định đến đài truyền hình quay film cho một chương trình. Tôi thích nhảy nhiều lắm nên đã đi đến đó mà không hề nghĩ đến khả năng hát của mình, vì tôi chỉ muốn được xuất hiện trên truyền hình. Lúc đó chính tôi cũng giận bản thân mình. Tôi không tài nào cứ tự cổ vũ cho mình bằng câu nói“ Làm bất cứ điều gì tôi muốn” được nữa.

Vì thế nên tôi không bắt mình phải thắng trong chương trình và tôi bị loại sau đó vài tháng. Đó là điều mà tôi đã đoán trước, tôi cảm thấy ổn với kết quả đó nhưng đoạn phim của chương trình được chiếu công khai, điều đó làm tôi tổn thương.

Có một tập chúng tôi được hỏi trở thành người mẫu cho một chương trình thời trang dành cho người tàn tật.

Mọi thứ đã được chuẩn bị và đến lúc quay , khi ban giám khảo đang suy xét kết quả cuối cùng. Người quay film đột nhiên quay sang cảnh tôi đang ngủ. Nó không phải là toàn cảnh. Vì tôi chỉ mới thiếp đi một lát trên đường đến Seoul và tôi cần thức ngay để tiếp tục công việc.

Tuy nhiên, cảnh lúc tôi đang ngủ đã được phát lên sóng, tôi cảm thấy thật không công bằng nên đã nói với các giám khảo, “ Em làm vậy để khiến mọi người vui thôi. Thật ra, em cũng đã nổ lực hết sức để chiến thắng mà’. Dường như tất cả đều lộ ra rằng tôi đang cố biện minh cho sự lười biếng của chính mình. Mặc dù tôi biết mình không tài giỏi so với những đối thủ khác, nhưng nó thật sự không công bằng với tôi khi lấy nó ra là lý do chính đáng để loại tôi.

Tôi thấy rất buồn về điều đó nhưng điều tồi tệ hơn vẫn chưa hết. Khi về quê, bạn bè trêu tôi. Nhiều đứa nói với tôi rằng “Aw, là thằng nhóc không biết hát đây mà…’ Nó thật sự làm tôi rất đau đớn, đến nổi mà bây giờ tôi còn nhớ cái cảm giác đó. Tôi đã từng xem họ là bạn bè nhưng họ nỡ làm vậy với tôi, trêu tôi và còn bắt nạt tôi nữa.Lòng tôi rất xót về điều đó.

Seunghyun ar, dẫu sao thì mày không thể tiếp tục sự nghiệp hát nữa đâu,NGHĨ ĐẾN CON ĐƯỜNG KHÁC ĐỂ ĐI ĐI NHÉ?? Tôi muốn phát điên lên khi nghe họ nói thế với mình. Họ không tin tôi, nhưng tôi tin tưởng chính mình, từ khi tôi trở nên quyết luyện tập thật chăm chỉ để đạt được cái tôi muốn, tôi biết tôi có thể làm được. Trên đường về nhà, tôi không thể nào cầm được nước mắt, tôi khóc sướt mướt như một đứa trẻ vậy..’wu..wu’ Đó là cái ngày tôi trào nước nhiều nhất và cũng chính khi đó, tôi tự hứa với lòng ‘Vào 1 ngày nào đó Tôi phải để họ thấy tôi thành công ra sao , rằng tôi không phải là kẻ vô dụng như lời họ nói’

‘Nếu như tôi trở thành một người nổi tiếng lòng tôi sẽ không còn cảm giác trống trải nữa, tôi đã quyết định rồi ‘ dù là không thể trở thành một nhân vật nổi tiếng, tôi cũng phải trở thành một ca sỹ.’



Source: Shout To The World (Chinese Version)
Translated by: godlovesrice /rice@bbu
Photo Cre: @Google
VTrans: caitieu@BigbangFam



funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyTue Jul 24, 2012 9:09 pm
Phần 9

“Seungri ah, mình thích cậu nhiều lắm”

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Big_bang___seungri_wallpaper_by_sweetbeloved-d32r12n

Spoiler:

“Seungri ah, mình thích cậu nhiều lắm”. Sau khi vượt qua khóa đào tạo cho chương trình TV, tôi nhận ra một thực tế phũ phàng rằng tôi không là ai cả nhưng điều này dường như cũng là một hiểu lầm nhỏ. Sau khi gia nhập vào YGE, tôi nhận ra mình chỉ tiếp xúc với một số ít người trên thế giới và tôi đã sụp đổ trong một thời gian ngắn.

Trong khoảng thời gian thực tập, bài kiểm tra chất giọng của tôi được thu âm lại và Chủ tịch Yang đến tìm tôi sau khi xem đoạn băng đó.

“Tôi đã xem phần thu âm của cậu. Dường như cậu có một tài năng… có lẽ cậu biết Jiyong và Youngbae chứ?”
“Dạ? À… Cháu biết ạ.”
“Jiyong và Youngbae đã thực tập trong công ty của chúng tôi suốt 6 năm và sẽ ra mắt vào năm tới trong một nhóm nhạc. Tài năng của họ đầy ngạc nhiên và nổi bật. Đối với tôi, khả năng ca hát của cậu được 50 điểm và kĩ năng nhảy cũng 50 điểm nhưng dường như cậu có thể cải thiện chúng. Khi bắt đầu luyện tập vào ngày mai, cậu hãy làm cho chúng đều được 100 điểm nhé.”

Thực tế thì tôi thật sự không biết các anh ấy là ai nhưng tôi đã trả lời như thế khi Chủ tịch Yang hỏi. Dĩ nhiên, tôi cũng không nhận ra họ tài năng và khó tin ra sao. Tôi chỉ nhận thấy “tài năng không thể tin được” là khi cuộc sống thực tập sinh của tôi bắt đầu.

Khác biệt trong tài năng của chúng tôi là một khoảng cách lớn. Ca hát, nhảy, phong cách cá nhân… không gì có thể so sánh. Không chỉ Jiyong hyung và Youngbae hyung đã thực tập trong thời gian dài mà cả những anh vào YGE cùng lúc với tôi đều rất giỏi. Daesung hyung có một thái độ tươi tắn và tích cực đầy thu hút. Kĩ năng rap và chất giọng trầm đến sự kiểm soát cảm giác mượt mà của TOP hyung rất xuất sắc. Có những lĩnh vực họ tốt hơn nhưng tôi thì không có thứ gì để tự hào hết. Sự đánh giá dành cho tôi chỉ là tôi là một maknae (em út)! Lòng tự trọng của tôi đã bị bắn nát.

Hơn nữa, YG là một công ty nổi tiếng về hip-hop nhưng tôi lại không biết nhiều về nó. Khi đàn anh nói về âm nhạc, tôi không thể tích cực tham gia vào vì vậy tôi tìm hiểu nhạc hip-hop và nghe chúng. Tôi nghe rất nhiều nhạc hip-hop mà các tiền bối trong YG đã sản xuất nhưng so với họ, những người dành rất nhiều thời gian vào lĩnh vực này thì tôi vẫn còn nằm ngoài tiêu chuẩn.

Khi con người ta đã có thành kiến thì rất khó để thay đổi suy nghĩ của họ. Đối với những người đã xem tập phim của “Battle Shinhwa” thì tôi không đủ điều kiện vì khả năng ca hát của tôi không đủ gây ấn tượng. Nó để lại ấn tượng sâu sắc trong mắt người khác và họ không chào đón tôi bằng cái nhìn thân ái. Có một lần tôi ăn tối cùng Se7en hyung và anh ấy hỏi tôi:

“Tại sao cậu lại đến YG?”
“Em muốn đến nên đó là lý do em có mặt ở đây.”
“Thật chứ?”

Tôi rất buồn khi nhận ra Se7en hyung không tin tôi. Mặc dù giờ đây chúng tôi đã giải quyết hiểu lầm này như tôi có cảm giác như mình là một đứa trẻ không biết bất cứ điều gì tốt hơn vào lúc đó. Tôi đã không thể hiện mặt tốt nhất của mình nhưng tôi thấy đáng tiếc khi những người này không thể nhìn thấy thế mạnh của tôi. “Mình vẫn có thể làm điều tốt nhất khi mọi người có một cái nhìn áp đặt đối với mình hay không? Mọi người sẽ ấn tượng vì sự thay đổi của mình chứ?” Nó trở thành nỗi thất vọng trong tôi. “Mình có thể làm gì để khiến mọi người nhận ra rằng mình không có lỗi?” Mỗi đêm tôi không thể ngủ vì quá buồn.

Tại thời điểm bão táp này thì việc ghi hình cho (Phim tài liệu ra mắt của BIGBANG) bắt đầu. Khi đó là chương trình ghi hình thực tế thì mỗi ngày là một cuộc đấu tranh dữ dội.

Hơn nữa, bài nhận xét kết quả của Chủ tịch Yang dành cho chúng tôi được ghi lại trên cửa phòng tập mỗi tuần. Thật là xấu hổ khi không làm tốt và điểm của tôi luôn thấp nhất. Có lần tôi chỉ được 7/100 điểm. Ấn tượng của tôi không tốt và hiện tại thì điểm số ngày càng tệ hơn. Thậm chí tôi còn không thể cầu mong sự tha thứ vì chính tôi cũng đang ghét bản thân mình.

Tuy nhiên tôi đã thôi buồn bã sau một thời gian. 80-90% con người bị đánh bại khi họ không biết phải làm gì lúc đối mặt với khó khăn. Tôi đã quyết tâm. Trước hết tôi phải yêu thương chính bản thân mình. Nếu ngay cả tôi cũng không thể chấp nhận mình thì làm sao tôi có thể nhận tình yêu từ người khác? Tôi phải tự trân trọng bản thân và xác nhận khả năng của mình trước khi có thể nhận được sự chấp nhận từ người khác. Khi tài năng của tôi không tiến bộ hoặc tôi cứ phạm phải sai lầm thì tôi tự nói với chính mình rằng

“Seung-hyun à, nó vẫn ổn mà. Hãy làm lại nhé.”

Da của tôi rất dày, tôi có thể đặt một miếng thép trên đó. Thậm chí tôi còn nói điều đó với các anh.

“Hyung! Em là maknae. Em vẫn còn trẻ nên chưa phát huy đầy đủ sức mạnh của mình. Hãy chờ một chút nhé. Em sẽ khiến anh phải sốc!”

Cho đến nay, tôi vẫn thích lẩm bẩm và tự nói với mình những thứ như “Seungri à, mình thích cậu nhiều lắm!” Mặc dù nó có vẻ khá ngớ ngẩn đối với vài người như với tôi, đó là một thần chú thực. Nó là vũ khí cuối cùng của tôi khi tôi muốn cảm thấy tự tin và thoát khỏi cảm giác thua kém.

Những người có tài năng và tự thành công là những người có tự tin. Để tạo ra sự tự tin cho chính mình, tôi đã tập luyện trong phòng thực tập trước bình minh và rèn khả năng hát bất cứ khi nào có thời gian rảnh. Tôi nhận ra rằng không có vấn đề gì về việc tôi tự tin nhiều đến mức nào và nói về nó, sẽ vô nghĩa nếu tôi không có được sự chấp thuận từ người khác.

Không vấn đề gì về việc tôi quyết tâm ra sao, có những lần tôi còn phải đối mặt với nhiều khó khăn như bất cứ khi nào Jiyong hyung cho người khác nghe ca khúc của anh ấy hoặc khi Youngbae hyung thể hiện nét đẹp khi nhảy. Tôi tự hỏi bản thân bất cứ khi nào cảm thấy hụt hẫng.

“Tại sao tôi không bao giờ có thể thể hiện được mặt tốt nhất của mình?”

Đúng vậy, tôi đang hỏi lý do tại sao người khác có thể làm được còn tôi thì không. Không có khả năng đầy đủ là một lý do và khiếm khuyết đó có thể được lấp đầy bằng sự chăm chỉ. Nếu làm việc chăm chỉ không cần thiết thì sau đó lại tiếp tục làm việc chăm chỉ. Một số người chạy trên mặt đất trong khi những người khác bay trên bầu trời. Tôi muốn biết tại sao người này không thể bay. Một người có tài năng bẩm sinh tiếp tục chạy về phía trước và khi anh ấy đặt sự chăm chỉ của mình để thử, những đôi cánh sẽ dang rộng. Đích đến sẽ ở phía trước giống như thế.

Tôi không có bất cứ khả năng xuất sắc nào. Tôi đấu tranh cùng với việc thể hiện sự tự tin và xé bỏ chiếc mặt nạ kém cạnh này. Như một ca sĩ, tôi vẫn có nhiều chỗ để cải thiện khi đến các sự kiện. Tuy nhiên tôi sẽ không từ bỏ. Tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ. Tôi rất yêu thích bản thân mình!

Source: Shout Out To The World
Cre: jwalkervip
Pho Cre: @Google
VTrans: funstar@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha
Đọc vui nhé ^^ *.*

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyTue Jul 24, 2012 9:40 pm
Phần 10

Nếu yêu thương bản thân thì bạn phải có trách nhiệm với chính mình

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Seungri_of_big_bang_wallpaper_by_browneyedfairy23

Vào cuối năm 2007, tôi đã tự làm mình bị thương khá nghiêm trọng đến 2 lần. Khi đang diễn tập cho lễ trao giải thưởng của Inkigayo, tôi đã bị xoắn chân vì một bước đi sai lầm. Rất đau nhưng vì concert của chúng tôi sắp đến nên tôi không thể từ bỏ và đã uống vài loại thuốc giảm đau.

Giữa buổi diễn tập cho concert của chúng tôi, chúng tôi còn phải tham gia nhiều hoạt động khác. Chân tôi bị sưng đến mức không thể mang giày. Khi đứng trên sân khấu, tôi không thể tập trung để hát.

Một tai nạn khác xảy ra khi tôi đang biểu diễn trên sân khấu. Pháo hoa đã bắn vào mặt tôi. Mặc dù không bị thương nhưng tôi hơi choáng vì việc đã xảy ra. Khi bước xuống sân khấu, rất nhiều người đã đến và hỏi tôi “Cậu ổn chứ?”. Tôi chỉ nói “Vâng ạ, em ổn, đừng lo lắng.” Vì tôi biết không có vấn đề gì hết, chúng tôi không thể tử bỏ concert mà mình đã dành nhiều thời gian để chuẩn bị. Tuy nhiên, mặc cho ý chí mạnh mẽ của tôi nhưng cơ thể tôi vẫn suy sụp. Khi đang chờ đến lượt mình ở hậu trường, tôi đột ngột bất tỉnh và khi tỉnh dậy, tôi nhận ra mình đã được đưa đến bệnh viện cùng với ba mẹ ở bên. Ở đây cũng có một nhân viên nữa.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Cậu vừa bị ngất đi.”
“Concert vẫn diễn ra tốt chứ?”
“Họ vẫn đang hát các phần của mình, hôm nay hãy nghỉ ngơi đi.”

Khi trở lại kí túc xa, tôi không thể cầm được nước mắt vì cảm thấy tuyệt vọng, tôi không thể đứng trên sân khấu mình yêu thích và biểu diễn cho hàng ngàn người yêu mến tôi. Tôi tự đổ lỗi cho mình. “Một người có thể chất yếu ớt thì có thể làm được gì chứ?” Bất cứ khi nào nghĩ về nó, nước mắt tôi không thể được lau khô.

Các anh trở về khi tôi đang khóc. Họ không hỏi tôi bất cứ gì khác hơn là tình trạng của tôi. Sự giận dữ đối với bản thân đã lớn dần khi các anh đối xử với tôi như thế. Chúng tôi đã luyện tập như một nhóm và khi không có tôi, tất cả mọi nỗ lực của chúng tôi đều bị lãng phí. Tôi cảm thấy rất có lỗi với các anh, những người lẽ ra phải giận dữ và buồn.

Chắc chắn tôi phải chịu trách nhiệm vì nếu yêu thương bản thân thì tôi cũng phải có trách nhiệm với chính mình để trở thành một người tốt hơn. Nó tương tự như việc ba mẹ đối xử nghiêm khắc với con cái để hướng chúng theo con đường đúng đắn trong cuộc sống. Thay vì tha thứ cho bản thân một cách dễ dàng, tôi phải đối mặt với những sai lầm mình đã gây ra thẳng thắn và nghiêm túc. Đó là cách thiết thực nhất để yêu thương chính mình.

Tôi không chỉ cần luyện tập các kĩ năng biểu diễn mà còn cả sức khỏe thể lực vì các kĩ năng sẽ trở nên vô dụng nếu tôi không có một sức khỏe tốt hỗ trợ mình.

Spoiler:

Source: Shout To The World (Chinese Version)
Translated by: rice@bbu
Pho Cre: Google
VTrans: funstar@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha
Đọc vui nhé *.*


Được sửa bởi funstar_VIP ngày Tue Jul 24, 2012 9:47 pm; sửa lần 1.

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyTue Jul 24, 2012 9:45 pm
Phần 11

Đón nhận những lời chỉ trích

[Book] SeungRi - Shout Out To The World SeungriCoolWallpaper

Nghe được những lời chỉ trích và phàn nàn không phải là việc vui vẻ gì nhưng tôi vẫn sẵn sàng chấp nhận chúng. Một cách chính xác hơn để miêu tả cảm giác của tôi đó là mở rộng vòng tay để chào đón chúng. Tôi học được khá nhiều điều về bản thân cũng như những khuyết điểm khi bị chỉ trích.

Lần đầu tiên ra mắt, tôi đã không kiểm soát được biểu hiện trên khuôn mặt và bị xúc phạm. Đó là khi tôi đến một talk show (chương trình trò chuyện) cùng với các anh. Khi MC hỏi “Thành viên nào được nhìn thấy nhiều nhất”, mọi người đã chọn tôi. Tôi đã cực kì bối rối. Thật sự đó không phải là tôi nhưng thấy các anh nói và cười khiến tôi bực tức. Tôi không thể cười vì rất giận và thấy khó chịu. Tôi phải nhanh chóng thoát khỏi tâm trạng xấu này nhưng tôi không thể làm được nên nét mặt tôi khá là vô cảm và tôi cũng không thể nói bất cứ gì cho đến khi chương trình kết thúc.

Sau khi chương trình đó được phát sóng, mọi thứ bắt đầu lan truyền. Cư dân mạng bắt đầu viết những lời nhận xét như “Hãy chỉ bảo Seungri tốt hơn” và những câu nói này cứ tiếp tục không ngừng. Cuối cùng Chủ tịch Yang phải đến nói chuyện với tôi.

“Seungri à, làm sao cậu có thể thay đổi cách nhìn của người khác đối với mình trong khi cậu không thể kiểm soát được cảm xúc của chính cậu? Có phải điều mà ca sĩ mong muốn là chạm đến cảm xúc của người nghe bằng giọng hát hay không? Cậu không thể trở thành một ca sĩ nếu cứ tiếp tục hành động như thế.”

Trái tim tôi sụp đổ ngay. Tôi đã từng nói những thứ như “Tôi cũng là con người vậy tại sao khi tâm trạng không tốt, tôi lại không thể làm như thế?” để an ủi bản thân và biện minh cho hành động của mình. Dĩ nhiên “Con người Lee Seung-hyun” có thể làm điều đó. Tôi có thể giận dữ nếu tâm trạng không tốt và thậm chí có thể nói những lời không hay nhưng khi tham gia vào chương trình, tôi là một ca sĩ. Đó là nhân dạng của tôi. Thực tế ngay cả tôi cũng không thể giải thích lý lo tại sao tôi lại không thể kiểm soát được biểu hiện của mình trên TV. Tôi rất thất vọng và chỉ muốn chết ngay tại chỗ. Cảm ơn Chủ tịch Yang. Mặc dù buồn và cảm thấy bị tổn thương khi nghe những lời chỉ trích nhưng nếu không bị trách mắng thì tôi sẽ không hiểu được mình đã làm sai.

Từ ngày đó trở đi, tôi đã chấp nhận lời chỉ trích một cách vô điều kiện. Tôi đã khắc ghi lời khuyên này ở tận đáy lòng và làm việc thật chăm chỉ để không phạm phải lỗi lầm tương tự. Khi xuất hiện một lần thì đó là “lỗi lầm” nhưng nếu cứ tái diễn thì nó sẽ trở thành “thất bại”.

Nguyên tắc mà tôi nhất định tuân thủ sau khi ra mắt chính là: “Tôi sẽ không để mắc phải lỗi lầm tương tự”.

Đôi lúc tôi nghĩ “Mình là một quái vật”. Khi bị tổn thương, tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi sẽ không quay lại lúc nhận được lời chỉ trích và khiếu nại. Tôi cảm thấy mình là một “người tự lạm dụng bất bình thường” vì tôi sẽ cố hết sức khi được khích lệ. Hầu hết những người nổi tiếng tránh đọc những nhận xét của anti về khả năng nhảy cũng như ca hát của họ hoặc thậm chí là những cuộc tấn công cá nhân vì các từ ngữ đó sẽ in sâu vào đầu óc họ. Nhận định và trả lời một cách đơn giản “Mình hiểu và mình sẽ không để những đánh giá xấu của người khác đi vào đầu óc mình đâu” sẽ có ích đấy.

Tôi nghĩ bên cạnh những lời chỉ trích còn có những lời khen ngợi. Thực tế chứng minh rằng lời chỉ trích sẽ trở thành lời khen nếu bạn biết thay đổi và trưởng thành từ những lời chỉ trích nhận được. Mọi người đều muốn tiến bộ vì vậy tôi đón nhận lời chỉ trích. Ngày mà chúng trở thành lời khen ngợi, tôi sẽ cảm ơn bản thân mình đã luôn sẵn sàng và vui vẻ chấp nhận những lời chỉ trích đó, tính cách của tôi là tự khích lệ chính mình để tiến bộ và chất lượng của việc làm chăm chỉ khi được cho cơ hội thứ 2.

Spoiler:

Source : Shout Out To The World
Cre : jwalkervip
Pho Cre: Google
VTrans: funstar@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm
Đọc vui nhé *.*

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyWed Jul 25, 2012 10:54 am
Phần 12

Nghĩ về một “giấc mơ” có thể thay đổi cuộc sống của bạn

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Bigbang_seungri_by_pen_point-d4lktjo

Spoiler:

‘Mọi thứ vẫn ổn. Mặc dù trước đây con có bị loại trong một cuộc thi thử giọng đi nữa thì nếu tiếp tục cố gắng, con vẫn có thể làm được. Con trai, hãy tiếp tục theo đuổi cho đến khi con thành công. Ba mẹ tin tưởng vào con đó.’

Khi tôi quay trở lại Gwangju sau đợt tuyển chọn thành viên cho BIGBANG, ba mẹ tôi đã không nói gì ngoài những lời khích lệ động viên. Tôi chắc rằng ba mẹ đã rất thất vọng vì thất bại của tôi nhưng họ lại không biểu hiện tí gì về nó. Tôi luôn nhắc nhở bản thân rằng “Mình không thể để mọi nỗ lực đã chịu đựng uổng phí một cách vô nghĩa”. Vì vậy tôi cũng thấy thư giản chút ít. Mẹ đã chuẩn bị cho tôi vài món ăn ngon vào lúc khuya vì đầu tuần tới tôi phải lên Seoul lần nữa. Mẹ ủng hộ tôi bằng cách làm cho tôi những món ăn ngon. Tôi không thể từ bỏ vì tôi không muốn thất vọng như ba mẹ. “Để đáp lại những gì ba mẹ đã gởi gắm nơi mình, mình phải làm việc thật sự, thật sự chăm chỉ. Mình phải cố gắng lần nữa.” Tôi tự hứa với mình.

Tôi đoán tất cả các đấng sinh thành đều sẽ ủng hộ con cái giống như ba mẹ tôi nhưng ba mẹ tôi có sự ủng hộ rất đặc biệt. Khi còn bé, tôi đã không đặt việc học hành lên đầu danh sách ưu tiên nhưng họ lại không bao giờ than phiền. Họ biết tôi rất thích hát và nhảy, ba mẹ chỉ ủng hộ tôi làm bất cứ điều gì tôi muốn và chưa bao giờ đổ lỗi cho tôi một lần nào về việc đó.

“Con có thể làm bất cứ điều gì mình muốn nhưng ba mẹ muốn con làm chúng thật chăm chỉ”. Tôi thật sự biết ơn vì có được những đấng sinh thành như thế. Thậm chí sau khi tôi được YGE nhận làm thực tập sinh, ba mẹ cũng đã giúp đỡ tôi. Họ xin phép trường học cho tôi rời khỏi để thực tập mặc dù tôi chỉ là một học sinh trung học. Mặt khác, tôi cảm thấy căng thẳng vì sự ủng hộ đó nên đã làm việc thật chăm chỉ để đạt được những gì tôi đã hứa với họ.

Khi còn là học sinh, tôi từng gặp vài người bạn cùng lớp, những người không quan tâm đến học hành. Tôi cùng họ đến những nơi chơi game và các cửa hàng truyện tranh mỗi ngày sau giờ học. Đó là thời gian trước khi tôi gặp nhóm nhảy mà mình đã theo học. Vào lúc đó, có vài lần tôi đã đánh nhau với người khác. Tuy nhiên, vào một ngày nọ, tôi thấy sắc mặt buồn bã của ba mẹ và tôi nhận ra sự thất vọng cực kì. Tại thời điểm rất đặc biệt đó, tôi biết rằng những gì mình làm là sai trái khi nghĩ “Ngay cả ba mẹ cũng không thể đặt niềm tin vào tôi thì còn ai có thể?” Và tôi cũng rất vui khi bắt đầu nhảy vào thời điểm đó.

Từ khi còn bé, tôi đã có một giấc mơ “Tôi phải trở thành một người có thể đáp lại sự tin tưởng và tình yêu thương mà ba mẹ đã dành cho tôi”. Mặc dù tôi không biết mình nên làm gì để khiến họ hạnh phúc nhưng tôi rất quyết tâm làm nó. Tôi muốn cố hết sức trong mỗi khía cạnh và là đứa con trai mà ba mẹ có thể tự hào. Giấc mơ này chính là động lực để tôi làm việc thật chăm chỉ trong suốt cuộc đời.

Source: Shout To The World (Chinese Version)
Translated by: rice@bbu
Pho Cre: Google
VTrans: funstar@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha
Đọc vui nhé *.*


Được sửa bởi funstar_VIP ngày Wed Jul 25, 2012 11:00 am; sửa lần 1.

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyWed Jul 25, 2012 10:59 am
Phần 13

Gia cảnh và sự quyết tâm

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Seungri_2_by_dasmi93-d3sdzk0

Spoiler:

Ba tôi là một người tạo nên sự nghiệp từ bàn tay trắng điển hình. Ông ấy là người trẻ nhất trong số 2 anh em trái và 3 chị em gái. Về cơ bản ông ấy lớn lên mà không có sự chăm sóc của ba mẹ nên ông ấy tập cho mình cuộc sống tự lập từ khi còn rất trẻ. Khi ba tôi 20 tuổi, ông ấy khắc sâu trong tâm trí một suy nghĩ “phải dựa vào chính mình để tồn tại” và rời khỏi quê hương lên Gwangju định cư.

Golf (gôn) vẫn là một môn thể thao không phổ biến với nhiều người nhưng một cơ hội ngẫu nhiên, ba tôi đã bắt đầu chơi nó. Ông ấy trở thành cầu thủ đánh golf sau 2 năm luyện tập. Ông ấy đã gặp mẹ tôi ở sân golf. Mẹ tôi đang giúp người thân trông coi việc kinh doanh sân golf, bà làm việc sau quầy tính tiền. Tôi đã đến thế gian này một năm sau khi họ kết hôn.

Khi tôi còn bé, gia đình tôi được xem là giàu có. Tiền lương hàng tháng của ba tôi gấp 2.3 lần những người bình thường. Mẹ tôi thì vẫn đi làm. Tôi lớn lên trong hoàn cảnh không biết sự thiếu thốn là gì. Tôi có thể học bất cứ gì, có thể mua mọi thứ tôi muốn. Gia đình tôi đầy ắp tiếng cười và tình cảm giữa ba mẹ tôi là tốt nhất.

Khi tôi vào lớp 6 thì cuộc sống gia đình tôi bắt đầu đảo ngược. Nguồn gốc của vấn đề chính là ba tôi đã bị dụ dỗ mua một số thiết bị sân golf. Ông ấy tin vào người bạn từ hồi 6 tuổi và cùng hợp tác với ông ta nhưng người bạn này đã lấy hết tiền mà ba mẹ tôi đã dành dụm cả đời và bỏ trốn. Số tiền ba mẹ tôi cực khổ kiếm được bỗng chóc biến mất trong không khí.

Chúng tôi bán nhà để trả nợ. Chủ nợ liên tục gọi điện đòi nợ và thậm chí những người họ hàng cũng không bận tâm giúp đỡ chúng tôi. Tôi nhận ra rằng khi nói đến tiền bạc thì ngay cả những người thân thiết và gần gũi nhất cũng sẽ đối xử với bạn khác hẳn. Chị tôi và tôi nhận được những cái nhìn của người khác và chắc chắn chúng tôi sẽ nghe thấy tiếng khóc thật lớn từ phòng khách khi chúng tôi đi vào phòng mình.

Ngày chuyển nhà, tôi đã khóc khi ngửi thấy mùi khó chịu của ngôi nhà có đầy trong không khí. Vì tôi còn quá nhỏ để hiểu được, nước từ khóe mắt tôi như những nhát dao găm cắm sâu vào trái tim của ba mẹ. Từ ngày đó trở đi, mỗi ngày cha tôi đều uống rượu. Không có lúc nào mà tôi không thấy ba tôi không uống nó. Khi mỗi buổi sáng thức dậy, phòng khách đều có đầy mẩu thuốc lá và chai bia rải rác khắp nơi. Mỗi lần nhìn thấy hình dáng của mẹ lặng lẽ dọn dẹp phòng khách, sự oán giận đối với ba tôi càng nhiều hơn. Đối với tôi, người ba mà tôi kính trọng nhất trên thế giới đã biến mất không một dấu vết.

Tuy nhiên, dù sống trong hoàn cảnh không tốt như vậy nhưng ba mẹ tôi chưa hề thay đổi sự ủng hộ dành cho tôi. Tôi vẫn mặc những bộ đồ đẹp nhất, dùng những dụng cụ học tập tốt nhất, ăn những thứ ngon nhất. “Con trai à, hãy làm bất cứ điều gì con thích. Ba mẹ sẽ cho con những gì con cần. Ước mong lớn nhất của ba mẹ là con không bao giờ cảm thấy khổ sở.”

Ngay cả khi ba mẹ suy sụp, họ vẫn muốn nuôi dưỡng và dành những điều tốt nhất cho con trai họ. Khi tôi nhìn thấy ba mẹ cười mặc dù mắt họ đỏ và sưng lên vì khóc, tôi đã quyết định không cho phép ba mẹ phải rơi nước mắt thêm nữa. Đó là trách nhiệm của tôi đối với ba mẹ. Mặc dù hiện tại tôi không thể làm gì nhiều nhưng sau này tôi sẽ mang đến cho họ hạnh phúc.

Source: Shout To The World
Translated by: jwalkervip
Pho Cre: Google
VTrans: funstar@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha
Đọc vui nhé *.*

MOn_Jiyong

MOn_Jiyong
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 120
Số Thanks : 7


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyWed Jul 25, 2012 6:43 pm
vbn vbn vbn vbn vbn vbn vbn vbn vbn

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyWed Jul 25, 2012 8:52 pm
Phần 14

“Con sẽ mang hạnh phúc đến cho ba mẹ”

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Seungri_wall2_by_saranghey

Spoiler:

Nếu được hỏi ai là người tôi kính trọng nhất trên thế giới thì câu trả lời không chút lưỡng lự chính là ba mẹ tôi. Họ không chỉ dạy cho tôi cách tồn tại giữa muôn vàn khó khăn mà còn cho tôi biết tầm quan trọng của làm việc chăm chỉ đối với một người để đạt được ước mơ ra sao. Ba mẹ từng bảo với tôi không nên đánh mất nụ cười dù có phải đối mặt với trở ngại rất lớn đi chăng nữa.

Ba tôi đã từng rất tuyệt vọng khi đánh mất gần như mọi thứ vì cạm bẫy của chính bạn mình nhưng ông vẫn bắt đầu lại cuộc sống như một tay chơi golf chuyên nghiệp. Cuối cùng ông ấy chọn cách đối mặt với thực tại mặc cho chúng tôi vẫn còn nợ nần bao vây. Do đó mẹ tôi cũng bắt đầu đi làm tại một cửa hàng ở sân bóng. Tôi rất sợ sẽ bị bạn bè trêu chọc nên quyết định không lảng vảng nơi mẹ làm việc. Tôi rất xin lỗi vì đã hành động như thế nhưng ở độ tuổi còn trẻ như vậy thì tôi vẫn còn bận tâm nhiều đến ý kiến của bạn bè.

“Mẹ ơi, hôm nay mẹ bán được nhiều chai nước không?”
“Sự thật thì mẹ không bán được nhiều con à.”
“Mẹ phải bán được nhiều hơn. Nếu hôm nay bán được 5 chai thì ngày mai sẽ tăng lên 6 và ngày kia là 7. Sau đó chúng ta cứ tiếp tục tăng lên mỗi ngày.”

Bất cứ lúc nào mẹ trở về nhà thì tôi cũng nói đùa để khiến mẹ khuây khỏa. Tôi hi vọng điều đó có thể xoa dịu nỗi khổ cực của mẹ. Tuy nhiên ngay cả khi có sắp xếp lại cuộc sống của chúng tôi thì ba mẹ tôi cũng không còn được như ngày xưa nữa. Tôi có thể nghe thấy tiếng thở dài lặng lẽ của họ vào ban đêm. “Làm sao tôi có thể xoa dịu nỗi đau và mang nụ cười trở về trên gương mặt của họ đây?” Tôi luôn suy nghĩ về điều đó vì tôi muốn tìm kiếm nụ cười đã bị đánh cắp từ rất lâu và mang chúng đặt lên khuôn mặt của ba mẹ như trước đây.

Mọi người nói rằng chúng ta nên có những giấc mơ thật tuyệt vì vậy hãy mơ sẽ trở thành một nhà khoa học hay Chủ tịch nước chẳng hạn; tuy nhiên, tôi có một giấc mơ khác. Tôi muốn mang hạnh phúc đến cho ba mẹ. Tôi nghĩ đó là nguyên nhân ẩn chứa đằng sau giấc mơ của mỗi người, không quan trọng giấc mơ của bạn là gì. Điều quan trọng nhất là tôi phải có một khao khát cháy bỏng, tôi đã quyết tâm mình phải thành công và làm việc thật chăm chỉ vì giấc mơ của mình. Cụm từ “từ bỏ” không bao giờ tồn tại trong từ điển của tôi. Tôi làm việc chăm chỉ không những vì bản thân mà còn vì ba mẹ. Khi trách nhiệm nặng nề này được đặt lên đôi vai, tôi không thể bỏ xuống mà phải nắm giữ lấy nó. Khi chúng tôi được công chúng nhìn nhận vào giai đoạn khởi đầu trong sự nghiệp, điều khiến tôi sung sướng chính là cuối cùng tôi cũng có thể mang hạnh phúc đến cho ba mẹ.

Thậm chí ba tôi đã học cách sử dụng internet và đọc mỗi mẩu tin về tôi. Khi nhìn thấy tôi, ba sẽ trò chuyện với tôi về chúng và nói “Ba mẹ được khích lệ rất nhiều khi nhìn thấy hiện giờ con đã thành công ra sao nên ba mẹ quyết định sẽ làm việc chăm chỉ để vượt qua mỗi ngày.” Đó là lời khen ngợi lớn nhất mà tôi từng nghe.

Không quan trọng trước đây tôi có được bao nhiêu thứ, tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm và hạnh phúc vào lúc đó và dường như tất cả những vết thương mà mọi người đã khắc lên người tôi trước đây cũng không còn quan trọng nữa.

Tôi nắm giữ giấc mơ của mình và tin vào sức mạnh đầy ngạc nhiên của việc nghĩ về giấc mơ. Tôi phải tìm kiếm những giấc mơ khác vì chúng sẽ là động lực để tôi tiếp tục cố gắng trong cuộc sống và chúng sẽ ghi lại mỗi khoảnh khắc trong hành trình cuộc sống của tôi như những cột mốc thật đẹp.

Source: Shout To The World (Chinese Version)
Translated by: rice@bbu
Pho Cre: Google
VTrans: funstar@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha
Đọc vui nhé *.*

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptyWed Jul 25, 2012 10:14 pm
Phần 15

Các nhân viên nghĩ gì về Seungri

[Book] SeungRi - Shout Out To The World Seungri_by_dasmi93-d3ndk98

Spoiler:

“Thế giới sẽ thật tươi đẹp khi bạn là một người chăm chỉ”


Seungri đã được đưa đến bệnh viện vào giữa concert năm 2007. Sự thật thì trước concert, chân cậu ấy đã bị trật nhưng cậu ấy cứ nằng nặc đòi tham gia concert. Trong concert, cậu ấy đã ngất xỉu vì bị pháo hoa vô tình bắn vào mặt và vết đau ở chân. Khi được đưa đến phòng chờ, cậu ấy đã khóc, “Đó là concert của tụi em, làm sao em có thể yếu như thế chứ? Em nên làm gì bây giờ?” Cậu ấy không khóc vì đau mà vì rắc rối đã mang đến cho các thành viên và sự vắng mặt của mình trong phần còn lại của concert. Thật sự tôi nghĩ rằng đó là nét mặt đau đớn. Sau đó khi Chủ tịch đến thăm cậu ấy ở bệnh viện thì cậu ấy bảo chắc chắn sẽ tham gia concert được tổ chức vào ngày tiếp theo. Rất rõ ràng lúc đó cậu ấy đang mang dáng vẻ lo lắng và đau đớn.

Sáng sớm hôm sau, Seungri đã gọi cho tôi. Tôi nghĩ cậu ấy sẽ hỏi cách làm giảm đau chân nhưng điều cậu ấy hỏi sau khi bắt máy là “Ssabu, em có thể ăn cơm chiên không?”… Dường như cậu ấy quên rằng mình đang bị thương. “Bàn chân cậu hiện giờ ổn không?”, tôi hỏi cậu ấy. “À, chân của em hả? Vâng ạ, hiện giờ nó có vẻ ổn rồi”. Cậu ấy không cảm thấy đau nữa và ngay lập tức nghĩ đến thức ăn.

Đó là thế giới của Seungri và thế giới ấy rất tươi đẹp dành cho những con người chăm chỉ như cậu ấy.

Quên đi những thứ ức chế bản thân hoặc làm tổn thương sự tự tin, chính là Seungri của chúng tôi. Cậu ấy rất giỏi trong việc khích lệ bản thân bằng cách nói “Fighting” với chính mình. Cậu ấy đã từng trải qua khó khăn khi còn là một thực tập sinh trong nhóm từ lúc khởi đầu nhưng cậu ấy đã vượt qua cùng với tinh thần lạc quan và sự tự tin!

Huấn luyện viên, Hwangssabu



“Seungri à, tôi nghĩ những gì cậu đã làm lúc 20 tuổi là rất điên”

Tôi đã nói với Seungri “Những gì cậu đã làm lúc 20 tuổi là rất điên”. Trong quá khứ cậu ấy đã làm rất nhiều việc và bây giờ cậu ấy muốn làm nhiều hơn nữa. Khi cơ hội đến, cậu ấy luôn cố gắng hết mình để nắm bắt mỗi cơ hội đến với mình.

Nếu chúng tôi nói rằng Taeyang biến những nhận xét tiêu cực thành chất bổ để phát triển thì chúng tôi cũng có thể xem Seungri là kiểu người được thúc đẩy bằng những lời khen ngợi. Thậm chí cậu ấy còn có thể phân biệt đâu là lời khen tốt cho bản thân, lời khen nào không tốt, ví dụ như cậu ấy sẽ nói “Những nhận xét này chỉ là của một số ít người, họ chỉ không hiểu rõ tôi thôi”.

Seungri thích nghe lời khen từ người khác nhưng cậu ấy cũng khen người khác rất nhiều. Ngay cả khi mệt mỏi cậu ấy vẫn sẽ khích lệ và khen ngợi những người xung quanh. Cậu ấy đặc biệt cảm ơn các nhân viên đã làm việc chăm chỉ.

Làm thế nào để đạt được ‘Victory’ (chiến thắng)? Hãy nghĩ theo hướng tích cực về con người và sự vật quanh bạn. Không quan trọng đó là gì, chỉ cần nói “Hãy để tôi làm nó, tôi muốn làm nó!” Giống như cách Seungri luôn làm. Khi biết được có vài thứ cậu ấy không thể hoàn thành thì Seungri sẽ rất buồn và thế giới của cậu ấy dường như sụp đổ ngay lúc đó.

Cậu ấy rất tích cực đối với mọi thứ. Nếu cậu ấy phải ghi hình cho một chương trình TV chưa từng xem thì cậu ấy sẽ cố hết sức để hiểu hoạt động của chương trình đó trước. Cậu ấy sẽ chuẩn bị mọi thứ và luôn khiến chúng tôi phải choáng bằng những biểu hiện phi thường của mình. Cùng thời gian đó, mọi người xung quanh cũng sẽ bị cậu ấy ảnh hưởng và trở nên chăm chỉ giống như thế.

Seungri dành mọi nỗ lực cho công việc và cậu ấy làm việc thật chăm chỉ để phấn đấu đạt được mục tiêu. Cậu ấy không quan tâm liệu năng lượng của mình có bị hao mòn hay không, cậu ấy sẽ thành công hay không hay sẽ phải chịu khổ ra sao khi làm việc quá chăm chỉ, cậu ấy chỉ muốn thể hiện những điều tốt nhất trong mọi hoàn cảnh.


Source: Shout To The World (Chinese Version)
Translated by: rice@bbu
Pho Cre: Google
VTrans: funstar@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha
Đọc vui nhé *.*


MyYen
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 102
Số Thanks : 7


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World EmptySat Sep 14, 2013 12:12 am
Ri à cậu thật là tốt biết nghĩ nhiều như vậy và luôn cố gắng. chính vậy mà h cậu và NHÓM đạt dc thành công rồi thật là phi thường và tài năng nữa!


Sponsored content



Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] SeungRi - Shout Out To The World [Book] SeungRi - Shout Out To The World Empty

 Similar topics

-
» [Book] TOP _ Shout Out To The World
» [Book] DaeSung _ Shout Out To The World
» [Book] Taeyang - Shout Out To The World
» [Book] G-Dragon _ Trong Shout Out To The World
» [help]Trans sách "SHOUT OUT TO THE WORLD" của 5 zai?
[Book] SeungRi - Shout Out To The WorldXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
BigBangFam :: 

News

 :: 

Điều bạn chưa biết.

-