BigBangFam
[Book] Taeyang - Shout Out To The World Big%2520bang_chibi_09%25201111
BigBangFam
[Book] Taeyang - Shout Out To The World Big%2520bang_chibi_09%25201111

BigBangFam

Diễn đàn lưu trữ dành cho VIP Việt
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
News & Announcements
[Book] Taeyang - Shout Out To The World X2RNQic
Custom Search

[Book] Taeyang - Shout Out To The World Trang11
[Book] Taeyang - Shout Out To The World Trang11
[Book] Taeyang - Shout Out To The World Trang11

[Book] Taeyang - Shout Out To The WorldXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả
Bình chọn cho bài viết:

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyMon May 14, 2012 7:51 pm
P/S: Đây là sách tự truyện do chính các thành viên tự viết về con đường cũng như những suy nghĩ khi đến với BIGBANG.

Phần 1

“Khi làm việc chăm chỉ và thật thà, một người có thể tỏa sáng ở bất cứ nơi đâu”

[Book] Taeyang - Shout Out To The World Taeyang1

Spoiler:

Giai đoạn 2: “Khi làm việc chăm chỉ và thật thà, một người có thể tỏa sáng ở bất cứ nơi đâu”

“Vì vậy nên nhảy… không có gì hấp dẫn khi đi quanh trong vòng tròn.”

Điều kiện tiên quyết duy nhất cho một ngày mai đầy hi vọng là ngày hôm nay phải khác với ngày hôm qua.

Đối với ngày mai đầy hi vọng này, chúng ta vẫn làm việc chăm chỉ cho đến bây giờ.

Trong phần tiếp theo, tôi sẽ chia sẻ hồi ức về quãng đường tôi đã đi qua mà không hề có hối tiếc nào.

Định mệnh tìm đến tôi giống như nó đã được ấn định trước.

Hướng đến niềm phấn khởi “Con đường náo loạn”

Tại trường cấp 3, có một học sinh trong lớp tôi cuồng game. Không một từ ngữ nào có thể miêu tả cậu ấy. Cậu không chỉ chơi game cả đêm dài mà còn đến chơi ở các tiệm cafe có internet vào buổi sáng trước khi đến trường. Đó không hề là một sở thích đơn giản. Xét về kỹ năng, cậu ấy hoàn toàn có thể được ví như một game thủ chuyên nghiệp. Bất cứ khi nào một trò chơi mới được tung ra thì cậu ấy là người nhanh nhất vượt qua mọi cấp độ của nó. Nếu tìm thấy một lỗi hay trục trặc trong trò chơi thì cậu sẽ viết mã ‘giả’ và chia sẻ cho một người.

Một ngày nọ, chúng tôi có cơ hội chat với nhau. Vì là một thực tập sinh nên tôi dành nhiều ngày bên ngoài hơn là ở trong trường. Nhưng những lần tôi có thể chat với bạn là những kí ức đẹp đẽ đối với tôi, vậy nên tôi không thể quên sự việc lần đó.

“Này cậu, giấc mơ của cậu là gì?”

Vì cậu ấy rất yêu thích game và gia đình cậu cũng khá giả nên tôi đã hỏi và chờ đợi, dự đoán cho một câu trả lời sẽ tương thích với niềm đam mê và các kỹ năng của cậu ấy.

“À? Erm… Dĩ nhiên giấc mơ của mình là trở thành chủ một tiệm net cafe. Bằng cách đó mình vẫn có thể chơi game mà không cần trả tiền!”

“Cái gì?!!”

Dĩ nhiên, đó là giấc mơ của cậu ấy. Không có đúng hay sai. Nhưng tôi thật sự mong đợi cậu sẽ có một hoài bão to lớn vì thế nên tôi cảm thấy có hơi thất vọng.

Từ nơi trái tim, tôi muốn nói “Cậu có thể dễ dàng nhận ra giấc mơ! Tại sao lại không mơ về những gì to lớn hơn và xa tầm tay hơn?”

Nhưng tôi không thể nói to suy nghĩ của mình. Cậu ấy có cuộc sống của riêng mình. Và sự chọn lựa của cậu đáng được tôn trọng và khẳng định. Nhưng nếu bây giờ có cơ hội tôi sẽ nói với cậu “Đối với những người có thể trở thành một game thủ chuyên nghiệp đẳng cấp thế giới thì có một chút khát vọng như thế là rất nguy hiểm và là một lãng phí to lớn.”

Ngay cả khi tôi bắt đầu xác định mình cần làm gì để chắc chắn thực hiện giấc mơ trở thành ca sĩ của mình, một cách thẳng thắn, tôi đã đánh mất nhiều điều thú vị ở trường. Không phải vì tôi không thích thầy cô hoặc bạn cùng lớp nhưng tôi thất vọng với “tiến độ chậm chạp” của trường học. Sự tái lặp, không chủ định và vô nghĩa của con đường học tập, các phương pháp học bất hợp lý, hiệu quả chậm chạp và hệ thống không mạch lạc, tất cả khiến tôi cảm thấy khó chịu và không hài lòng.

Nhưng điều mà tôi không thể chịu đựng được là nhìn thấy vài đứa bạn cùng lớp của tôi bị giam hãm trong trường. Họ hài lòng với thức ăn và sự biếng nhát. Đối với cái nhìn non trẻ của tôi, họ đã vô ý lãng phí mỗi ngày đầy giá trị. Họ ăn thức ăn ngon. Họ thấy ổn chỉ cần giáo viên không la mắng họ. Họ hạnh phúc một khi họ chứng tỏ mình đã cải thiện được điểm số dù chỉ là một chút. Họ lựa chọn câu trả lời trong các câu hỏi trắc nghiệm giống như chọn nước uống từ máy bán hàng tự động.

Từ lâu, tôi đã từ bỏ cái ý nghĩ rằng tôi có thể giống như họ – rằng tôi có thể hài lòng với một cuộc sống ổn định và sống thật hạnh phúc. Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ hối tiếc về lựa chọn của mình. Nhưng tôi đã vứt bỏ các ảo tưởng và chọn cách rời khỏi sớm hơn vì điều đó.

Tôi đã để lại những gì nhàm chán nhưng ổn định nơi vỉa hè với lời cảnh báo chân thành và chọn cho mình “Con đường náo loạn”. Tôi không biết rồi con đường này sẽ đi về đâu. Đó là một lựa chọn không thể chọn lại lần hai và lúc ấy tôi đã thực hiện chọn lựa của mình. Tôi không thể tận hưởng cuộc sống mà bạn bè tôi đang trải qua, và tương tự như vậy bạn bè cũng sẽ không có những gì tôi có.

Một ngày nọ, tôi đột nhiên có cơ hội đối mặt với giấc mơ của mình, giống như nó đã được định trước.


Credits: Chinese Translation by 贼@BBCN.
Thanks to @amandajaclyn18 & @mystifize (jwalkervip) & mab@bbfc to share
VTrans: funstar_Bigbang-fam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha alien *.*


Được sửa bởi funstar_VIP ngày Fri May 18, 2012 2:14 pm; sửa lần 2.

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyMon May 14, 2012 11:08 pm
Phần 2

“Trái tim tôi sẽ không ngừng chạy đua. Tôi nên làm gì đây?”


[Book] Taeyang - Shout Out To The World Taeyang-3

Spoiler:

“Trái tim tôi sẽ không ngừng chạy đua. Tôi nên làm gì đây?”

Mọi người đều có một ký ức không thể quên, giống như một bộ phim mà họ có thể xem lại trong đầu theo ý muốn. Cuộc sống của tôi, sau đó là bạn bè tôi… ký ức về những ngày giản đơn này lu mờ như bóng nước. Nhưng một ngày nọ, một số chuyện đã xảy ra và tôi vẫn nhớ như in cứ như mới ngày hôm qua.
Điểm sáng đầu tiên của cuộc đời tôi xảy ra trong phòng anh trai tôi. Có lẽ đây là lý do tại sao giờ đây tôi lại thích bí mật ẩn trốn trong phòng của TOP hyung (anh TOP).

Chiếc máy hát băng cassette đặt trên bàn của anh tôi là vật sở hữu quý giá nhất của anh ấy. Đối với đứa trẻ 6 tuổi như tôi, đó là một ô cửa có thể khám phá khắp thế giới. Lớn hơn tôi năm tuổi, anh ấy học ở lớp trên. Anh rất quan tâm đến âm nhạc và có các tiêu chuẩn rất cao trong việc lựa chọn nhạc. Anh ấy hiện đang học về âm nhạc. Anh có một mối quan hệ đặc biệt với âm nhạc từ khi còn bé, đeo tai nghe mỗi ngày, lắc lư đầu và nhịp chân. Điều đó đã khiến tôi thêm tò mò về thứ nhạc mà anh ấy đang nghe.

Một ngày nọ, tôi bí mật mượn cái máy hát băng cassette khi anh ấy đang ngủ. Trong một khoảnh khắc, tôi như đóng băng tại chỗ khi nghe Michael Jackson, điều đó đã đưa tôi vào trong thế giới âm nhạc của người da đen, và đến cuộc cách mạng của nhóm Seo Taiji and Boys đã soi sáng tôi. Ở độ tuổi này, người ta thường nghe nhạc thiếu nhi nhưng tôi hoàn toàn bị lôi cuốn và thâu tóm bởi nhịp điệu và cảm xúc. Một cách tự nhiên, tôi đã theo anh trai của mình đến khóa học về thị hiếu âm nhạc. Tôi nhớ các tiền bối đã kể cho tôi nghe những câu chuyện về cách người ta nghe nhạc Guns N’ Roses hoặc Deep Purple bởi vì anh của họ học ở trường trung học phổ thông hoặc cao đẳng đại học và cách mà điều đó đã đánh thức bản năng đối với nhạc rock and roll và nhạc heavy metal. Tôi đoán điều đó cũng xảy ra tương tự với tôi.

Sau đó tôi thường nghe nhạc suốt đêm cho đến khi mặt trời mọc. Vào ban ngày, anh tôi sẽ giữ độc quyền cái máy hát băng cassette vậy nên tôi chỉ có thể tự tìm tòi vào buổi tối. Tôi không hiểu tiếng Anh nên cũng không biết lời nhạc có nghĩa gì. Thỉnh thoảng tôi viết lời rap dựa trên những âm giống tiếng Hàn, dưới ánh sáng của đèn đọc sách để tôi có thể hát theo các bài hát. Tôi sợ có ai đó sẽ nghe thấy nghe tôi hoặc tiếng nhạc nên tôi thường trốn dưới tấm chăn.

Hiện tại tôi vẫn thích nhạc R&B, Soul, Pop, Rock and Roll và Hip-hop từ các nghệ sĩ như Brian Mcknight, R.Kelly… Tôi tìm hiểu các khía cạnh khác nhau của âm nhạc. Tôi phải nghe nhạc của Stevie Wonder và Boyz II Men lặp đi lặp lại hàng trăm lần đến nỗi các băng cassette phải được thay thế.

Vào lúc ấy, ý nghĩ trở thành ca sĩ không một lần vượt qua tâm trí tôi. Nhưng tôi cảm thấy âm nhạc bao gồm nửa lượng DNA trong tôi.


Credits: Chinese Translation by 贼@BBCN.
Thanks to @amandajaclyn18 & @mystifize (jwalkervip) & mab@bbfc to share
VTrans: funstar@Bigbang-fam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha alien *.*


funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyMon May 14, 2012 11:29 pm
Phần 3

Câu hỏi

[Book] Taeyang - Shout Out To The World Taeyang2

Spoiler:

“Anh à, anh có muốn thử làm diễn viên nhí trong MV của Jinusean không?”

Vào năm học lớp 3, bố mẹ đã gửi tôi đến sống tạm ở nhà dì vì họ rất bận và phải chăm lo cho một số việc.
Tôi có một đứa em trai họ, nó đang tham gia các lớp học biểu diễn ở học viện. Vì tôi không quen với hàng xóm và chơi một mình cũng chẳng vui nên tôi đã theo nó đến lớp. Thực sự lúc 10 tuổi tôi không giỏi bất cứ thứ gì, nhút nhát và sống nội tâm. Tôi không có chút hứng thú nào trong việc biểu diễn. Ngoài nghe nhạc và chơi piano thì tôi không có bất kỳ quan tâm nào khác. Khi được hỏi tôi muốn trở thành người như thế nào khi lớn lên, ngay lập tức tôi sẽ đỏ mặt và chỉ nói bất cứ điều gì ngẫu nhiên xuất hiện trong đầu cho qua chuyện.

Nhưng một ngày nọ, những điều bạn tôi nói đã thay đổi toàn bộ cuộc sống của tôi. Tôi có một người bạn rất thân ở học viện. Mặc dù cậu ấy nhỏ hơn tôi một tuổi nhưng chúng tôi có cùng niềm đam mê và tính cách của chúng tôi cũng hợp nhau. Chúng tôi càng ngày càng thân thiết như anh em ruột.

“Anh, sao anh không đi thử giọng?”
“Thử giọng? Thử giọng gì?”
“Jinusean, anh biết họ mà, đúng không anh? Họ cần các diễn viên đóng vai Jinusean lúc còn bé. Em được chọn đóng cùng Jinu nhưng họ vẫn cần người đóng cùng Sean.”
Khi nghe đến Jinusean, tôi đã hỏi..
“Jinusean lúc còn bé? Nói rõ hơn đi.”
“Việc này dùng cho MV của họ. Họ đang tìm kiếm ai đó có thể đóng vai của họ khi còn bé.”

Sau đó cậu ấy tiếp tục hỏi tôi một cách ngẫu nhiên liệu tôi có muốn thử vai hay không. Nhưng vào lúc ấy, tôi cảm thấy như mình bị nhiễm điện. Tôi yêu thích Jinusean! Tôi đã đắm mình trong âm nhạc của anh tôi ở độ tuổi đó. Tôi nhớ cả lời nhạc, lời rap và vũ đạo của họ! Giống như tôi được giao cho vai diễn này.
Các bạn học cùng lớp khác của tôi đang nhắm mục tiêu vào các bộ phim quảng cáo và loạt phim tryền hình. Họ không thực sự quan tâm đến âm nhạc, đặc biệt là Hip-hop. Họ không thích thú nhảy hay rap.

Đây là lần đầu tiên trong đời tôi xác định phải đạt được những gì mình muốn. Nếu tôi cứ mãi nhút nhát thì cơ hội này sẽ không tìm đến tôi thêm lần nào nữa. Đây là thời điểm cho một đứa trẻ sợ hãi, không có ý tưởng mình cần chuyển đổi điều gì thành một đứa trẻ sẽ đưa những gì cậu có thể làm để hướng theo nơi trái tim cậu đang nhìn về. Sau đó, tôi đặt mọi tâm trí để chuẩn bị cho buổi thử giọng. Tôi luyện tập các động thái và rap. Mặc dù chúng tôi nhìn không có gì giống nhau nhưng tôi vẫn cố hết sức để mô phỏng theo biểu hiện của Sean hyung. Tôi chăm chỉ chuẩn bị cho nó như thể tôi đang chuẩn bị cho sân khấu solo của chính mình.

Sau đó… tôi nhận được vai này. Tôi không chắc liệu điều này có đạt kết quả theo dự kiến hay không. Họ có thể tìm người khác trông giống Sean hơn nhưng không phải dễ tìm kiếm một phiên bản nhí khác của Sean với khả năng và niềm đam mê như anh ấy. Nhìn lại khoảng thời gian đó, tôi đã bắt đầu có triết lý rằng “Với niềm đam mê và sự quyết tâm, không có gì mà tôi không thể làm.” Đứa trẻ không được chú ý đến trong học viện, đứa trẻ đã từng rất nhút nhát và không trông mong vào bất cứ điều gì… cậu ấy đã được tái sinh qua buổi thử giọng này.

Tôi đến buổi ghi hình, tràn đầy hi vọng. Tuy nhiên, buổi quay MV là một thế giới hoàn toàn khác. Đối với người thích nhạc và đang hài lòng với khao khát được nghe nó như tôi thì đây là lần đầu tiên tôi có trải nghiệm (dù chỉ gián tiếp) trong việc tạo ra âm nhạc như một phương tiện để thỏa mãn mong muốn này. Xem một trận đấu bóng rổ và bước vào sân để chơi là hai việc hoàn toàn khác nhau. Quần áo ướt đẫm mồ hôi, tim đập như muốn nổ tung ra khỏi lồng ngực, nhiệt độ cơ thể cao như muốn bốc cháy… không có gì thật hơn điều này. Chọn trang phục cho MV, chuẩn bị các biểu hiện và động thái của một rapper.. tôi rất hạnh phúc với sự phấn khích và niềm vui khi trở thành một nghệ sĩ. Mặc dù họ không thu âm giọng của tôi nhưng tôi đã diễn giống như ca sĩ, cử động tay, chân và môi. Khoảnh khắc đó, một linh hồn được gọi là “ca sĩ” đã xâm nhập vào cơ thể qua tứ chi và đôi môi của tôi.

Trước việc này, tôi đã nghĩ rằng với sự chân thật và làm việc chăm chỉ, không sớm thì muộn con người cũng sẽ chạm đến thế giới chưa được biết đến. Khi những người khác hỏi giấc mơ của tôi là gì, tôi sẽ lịch sự trả lời là “người chơi đàn piano” hoặc “giáo viên dạy nhạc”. Mẹ mua cho tôi một cây đàn piano cùng với những gợi ý nhỏ về tài năng mà tôi có thể có. Khi các kĩ năng của tôi được cải thiện từng chút một, mẹ sẽ không ngừng đưa cho tôi các bản nhạc Beyer và Crerny mới. Cuộc sống của tôi tựa như các giáo trình dạy chơi piano. Lắng nghe những gì bố mẹ nói cũng như hoàn thành tốt các nhiệm vụ. Việc này như thể leo lên cầu thang từng bước một, từng cấp một. Bước hai bước cùng một lúc là việc không tưởng đối với những người sống nội tâm như tôi.

Tuy nhiên, trên thế giới này, có một chọn lựa thay thế khác trong việc tạo nên thế giới của riêng tôi và không chỉ leo từng bước như người ta đã dành cho tôi. Tôi có thể tạo nên con đường của riêng mình và mở ra cánh cửa dẫn đến một thế giới mới.

Ngày hôm đó chúng tôi đang quay MV, tôi cảm nhận âm nhạc sâu sắc theo nhịp đập nơi trái tim mình. Không chỉ một lần tôi đã quên đi cảm xúc mà điều đó còn tồn tại đến tận bây giờ.


Credits: Chinese Translation by 贼@BBCN.
Thanks to @amandajaclyn18 & @mystifize (jwalkervip) & mab@bbfc to share
VTrans: funsar@Bigbang-fam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha alien *.*


funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyTue May 15, 2012 2:19 pm
Phần 4

“Chủ tịch Yang, cháu muốn trở thành một ca sĩ.”

[Book] Taeyang - Shout Out To The World 100710StarTaeyang3

Spoiler:

“Chủ tịch Yang, nếu chú không cho cháu trở thành một thực tập sinh thì cháu sẽ không có gì cả!”

Quay MV này là điểm móc thứ hai trong cuộc đời mà tôi đã từng làm. Một lần nữa tôi cố gắng thu hết lòng can đảm của mình trong trường quay đó. Hôm ấy, CEO (giám đốc điều hành) của YG Entertainment, Yang Hyun Suk đã ghé thăm trường quay. Từ đó tôi hiếm khi nhìn thấy chú ấy, tôi không thể tự mình nhìn trực tiếp chú ấy khi tôi đã thực sự nhìn thấy chú bằng chính đôi mắt của mình. Vào lúc đó, tôi cảm giác như con tim mình có nguy cơ bay ra khỏi lồng ngực. Tôi không thể để cơ hội này đi qua. Khi chúng tôi kết thúc việc quay MV, vai trò Sean nhí và bất cứ quan hệ nào với YG của tôi cũng chấm dứt. Những ý nghĩ như “Tôi không thể không làm gì” và “Tôi chỉ có thể làm gì” chạy qua tâm trí tôi, buộc tôi phải hành động.

Với suy nghĩ như thế, tôi đột nhiên đi thẳng về hướng Chủ tịch Yang đang ở giữa cuộc đối thoại với Jinusean. Mặc dù đã tập trung hết can đảm để làm điều đó nhưng khi đứng trước chú ấy, tôi bắt đầu run rẩy.

“Chủ tịch Yang, cháu muốn trở thành một ca sĩ.”

Bằng giọng nói run rẩy, tôi đã bày tỏ nguyện vọng của mình. Có lẽ từ quan điểm của Chủ tịch Yang, nghe một học sinh trung học bạo dạn nói những thứ như thế là rất dễ thương và cũng rất ngớ ngẩn. Chú ấy cười nhẹ và nói vài thứ để xoa dịu tình huống này.

“Chúng tôi sẽ liên lạc với cậu sau một thời gian. Về nhà và chờ đợi tin tức từ chúng tôi nhé.”

Nhìn lại khoảnh khắc đó, tôi nghĩ mình đã tạo ra bầu không khí náo động trong trường quay và làm tiêu tan cùng với hành động của mình. Đó là lý do vì sao Chủ tịch Yang nhanh chóng xoa dịu một đứa trẻ với yêu cầu vô lý của cậu ta. Nhưng tôi thật sự đặt tất cả hi vọng vào lời hứa mơ hồ ấy “sau một thời gian”, tha thiết chờ đợi Chủ tịch Yang sẽ liên lạc với mình.

Khoảng một tháng sau, cảm giác như thể mười năm đau khổ, tôi không thể chờ đợi lâu hơn nữa và quyết định đi đến văn phòng của YG. Vì tôi không hẹn trước nên tôi đã xông vào văn phòng của Chủ tịch Yang và hỏi:

“Chủ tịch Yang, chú đã nói sẽ liên lạc với cháu nhưng vì sao cháu vẫn chưa nghe tin tức gì từ chú?”

Đột nhiên có một đứa trẻ không biết từ đâu xuất hiện cũng đủ khiến bạn bối rối, những gì một đứa trẻ đang hành động giống như người thu nợ có mặt tại đây để nhặt một cái xương cùng với bạn?

Bị bắt quả tang và trong giây lát không nói nên lời, Chủ tịch Yang đã thật sự nói lời xin lỗi mà lẽ ra chú ấy không cần phải nói thế.

“Ah? Thật chứ? Cậu… Là cậu sao… À, tôi xin lỗi. Tôi bận quá.”

Ngay lập tức tôi đáp lại:
“Vậy điều đó có nghĩa chú sẽ để cháu trở thành thực tập sinh đúng không?”

Sau khi trấn tỉnh khỏi cú sốc ban đầu ấy, Chủ tịch Yang nhanh chóng cho tôi câu trả lời “Okay, tiến lên nào!” Có lẽ chú ấy ấn tượng bởi lòng can đảm hơn là tài năng của tôi. Sau một thời gian, Chủ tịch Yang chia sẻ những gì chú ấy cảm nhận trong cuộc gặp gỡ ngày hôm đó.

“Lúc đầu tôi nghĩ là làm cách nào mà một đứa trẻ có thể nói những thứ như vậy, nên tôi chỉ nói với cậu ấy một cách mơ hồ là chúng tôi sẽ liên lạc với cậu sau một thời gian để xoa dịu cậu. Tôi không hề trông mong đứa trẻ này xông vào văn phòng của tôi và trách móc tôi sao không liên lạc với cậu. Ít nhất tôi đã bị sốc khi nói chuyện. Tôi đã rất bối rối và xin lỗi cậu ấy, nói rằng vì tôi quá bận. Tuy nhiên, một đứa trẻ đủ can đảm vào văn phòng của tôi là một việc ấn tượng. Tôi cảm thấy lòng dũng cảm của cậu ấy là rất đáng khen ngợi.”

Và điều đó đã đánh dấu bước khởi đầu trong cuộc đời tôi với vai trò là một thực tập sinh của YG, bắt đầu sáu năm hạnh phúc và làm việc chăm chỉ.


Credits: Chinese Translation by 贼@BBCN.
English translation by : amandajaclyn18.tumblr.com /@amandajaclyn18 at twitter.
Thanks @Mab@BBFC to share
VTrans: funstar@Bigbang-fam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha alien *.*


funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyFri May 18, 2012 2:06 pm
Phần 5

Điều kiện

[Book] Taeyang - Shout Out To The World AD286064D89426D03F8B372A14385322

Spoiler:

“Vì đây là điều bản thân đã chọn lựa nên tôi phải chịu trách nhiệm với nó.”

Bố mẹ hi vọng khi chúng tôi lớn lên, anh trai và tôi sẽ chọn các ngành nghề như luật sư, bác sĩ hoặc giáo sư, có lẽ cũng không khác các gia đình khác cho lắm. Rủi thay, anh và tôi đều có hứng thú với âm nhạc hơn là học tập. Bố mẹ rất tốt khi trở thành giáo viên dạy piano hay âm nhạc nếu chúng tôi không thể đi theo sự lựa chọn ban đầu của họ. Tôi đã từng nghĩ giấc mơ họ dành cho chúng tôi cũng là giấc mơ của chính tôi.

Tuy nhiên, vì tôi luôn là một đứa trẻ luôn làm theo ước muốn của bố mẹ nên rõ ràng họ đã bị sốc khi tôi tuyên bố rằng mình đã ký hợp đồng trở thành thực tập sinh cho YG. Thậm chí họ đã cố thuyết phục để tôi rời bỏ nó. Họ nói nếu tôi thật sự thích các lĩnh vực âm nhạc hay giải trí thì tại sao tôi không trở thành diễn viên thay vì làm ca sĩ để có con đường sự nghiệp ổn định hơn?

Mặc dù tôi có triết lý rằng “Không có việc gì là dễ dàng” và “Ít nhất trở thành một ca sĩ là điều tôi muốn và tôi cũng giỏi về nó” để biện hộ cho mình nhưng tôi vẫn phải cãi lại mong muốn của bố mẹ trong lần đầu tiên để kí hợp đồng. Điều đó cho thấy rõ hơn tính bướng bỉnh của tôi. Cách tôi khiến bố mẹ đồng ý không bao gồm việc bỏ nhà ra đi, tuyệt thực hay im lặng không nói chuyện với họ. Mặc dù nhận ra giấc mơ rất quan trọng với mình nhưng tôi không muốn điều đó làm cho các mối quan hệ của tôi trở nên khó khăn hay mang lại nỗi đau và tổn thương cho người khác.

Tuy nhiên, tôi rất biết ơn vì bố mẹ không phải là những ngọn núi không thể lay động.

Tôi luôn làm những gì mình nói. Lau dọn là việc cơ bản nhất tôi sẽ làm dù cho tôi không được chỉ dẫn vì nó là việc khiến bố mẹ hạnh phúc nếu tôi làm nó. Đó là một trong những thứ sẽ không thay đổi dù cho tôi có trở thành một thực tập sinh và sau đó là ca sĩ đi chăng nữa, một lời hứa bất thành văn của cậu con trai thân yêu. Miễn là có thời gian hay cơ hội, tôi sẽ thành thật nói những gì tôi cảm nhận được. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình cho những người đang cảm thấy bối rối vì bố mẹ phản đối những gì họ muốn.

Nếu có việc tôi thật sự muốn làm và mọi người xung quanh chống lại nó thì tôi có thể trông mong cơ hội để nhận được lời chào tạm biệt và chúc phúc từ họ nếu tôi chỉ cau mày và từ chối nói chuyện.

Cũng có lần tôi rất chắc chắn về ý định của mình nhưng vì tôi vẫn còn quá trẻ và thiếu kinh nghiệm nên không thể tìm từ ngữ nào để thuyết phục họ. Nếu sau đó tôi từ bỏ hoặc quay lưng lại để phàn nàn rằng bố mẹ không hiểu tôi thì cơ hội thuyết phục họ sẽ ra đi và điều đó chỉ gây nên sự hiểu lầm và cảm giác tổn thương. Cả hai phía sẽ mãi không thể hiểu nhau. Đó là cảm nhận của tôi. Tôi sẽ không gây nên một xung đột nào nhưng thay vào đó tôi sẽ cố gắng hiểu đúng quan điểm của bố mẹ tôi, dùng giọng nói nhẹ nhàng để thuyết phục họ xem qua.

Cuối cùng, mọi lời thuyết phục của tôi cũng được đáp trả và bố mẹ ủng hộ tôi… với một điều kiện.

“Được thôi, nếu con thật sự muốn làm điều đó, cứ tiếp tục. Nhưng vì đây là con đường con đã chọn nên con phải chịu trách nhiệm và đi qua nó. Con phải kết thúc cái mà con bắt đầu. Bất kể con gặp phải thất bại hay trở ngại nào, con cũng không được phép viện lý do này nọ.”

Ồ, và một điều kiện khác: “Con không thể bỏ bê việc học hành vì con là một thực tập sinh.” Quan trọng hơn, tôi phải giữ đà tiến bộ.

Với ơn lành của bố mẹ, tôi đã đồng ý điều kiện của họ, tôi chính thức bắt tay vào cuộc hành trình bước đi trên “Con đường náo loạn” của những giấc mơ.


Credits: Chinese Translation by 贼@BBCN.
English translation by : amandajaclyn18.tumblr.com /@amandajaclyn18 at twitter.
Thanks mab@BBFC to share
VTrans: funstar@Bigbang-fam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha alien *.*


funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyFri May 18, 2012 2:12 pm
Phần 6

Ba lời hứa với bản thân

[Book] Taeyang - Shout Out To The World Taeyangbigbang


Spoiler:

“Qua các đường hầm tối, niềm đam mê cháy bỏng khiến tôi mạnh mẽ hơn.”

Trong bốn năm từ lớp sáu đến năm thứ ba trường trung học cơ sở, tôi đi về giữa nhà, trường học và phòng thu, đảm nhận vai trò là một học sinh, một cậu con trai và một thực tập sinh. Vì tôi không có bất cứ ý niệm nào về những gì mình đang nhận được nên tôi rất phấn khích và tò mò nên không cảm thấy mệt mỏi.

Khó khăn đối với mẹ là nhìn thấy tôi làm việc rất vất vả để chịu trách nhiệm cho những gì tôi đã chọn. Sau này mẹ mới kể cho tôi biết. Mẹ ủng hộ quyết định của tôi và không bao giờ khóc trước mặt tôi hoặc nói rằng mẹ rất lo lắng, nhưng tôi biết mẹ đã khóc rất nhiều lần vì tình yêu dành cho tôi và không muốn thấy tôi đau buồn. Thậm chí cho đến hôm nay, thỉnh thoảng mẹ vẫn rơi nước mắt vì tôi.

Kinh nghiệm của tôi khi làm một thực tập sinh không đơn giản “vui” như người khác nghĩ. Nếu tôi nói làm việc chăm chỉ và nhận được sự chỉ dạy như những gì tôi muốn khiến tôi cảm thấy hạnh phúc và hài lòng thì đó sẽ là lời nói dối. Ngày qua ngày, tôi cảm thấy khó chịu và tôi đang ở trong hoàn cảnh rất cô đơn.

Suốt những lần ấy, tôi sẽ điều chỉnh suy nghĩ của mình và tự nói với bản thân “mọi thực tập sinh đều phải trải qua những việc như vậy” và “sẽ ngạc nhiên hơn nếu việc này không có gì là khó khăn”. Tôi không có bất kì một giải pháp nào khác.

Giống như những điều các chị Big Mama đã từng nói: “Bất cứ việc gì xảy ra với cậu khi là một thực tập sinh đều khiến cậu cảm thấy tồi tệ”. Không ai quan tâm đến bạn, và hầu hết thời gian bạn sẽ cảm thấy vượt ra khỏi vị trí. Có nhiều lần bạn phải giả vờ không biết và chỉ chờ đợi. Thậm chí cũng không có ai nói cho bạn biết “ngày này/ tháng này/ năm này nếu bạn hoàn thành khóa huấn luyện thì bạn có thể trở thành ca sĩ”. Không có kế hoạch cho ngày mai, không có kế hoạch cho tương lai, vì vậy điều bạn có thể làm mỗi ngày chỉ là chăm chỉ luyện tập.

Vì điều đó nên tôi cần kiên nhẫn hơn khi làm thực tập sinh. Không có cách nào khác nhưng có niềm tin vào bản thân và xác định được suy nghĩ của mình. Giống như các môn đồ của những nhà sư già trong các bộ phim võ thuật, bạn phải mang gánh nặng trên vai “cho đến khi bạn có thể tự mình đứng vững”. Đây là suy nghĩ duy nhất mà một người có thể có để chuẩn bị cho kiểu cuộc sống như thế này. Tôi liên tục niệm 3 lời hứa để cảm thấy mạnh mẽ hơn:

“Đừng cảm thấy nản lòng”, “Đừng từ bỏ”“Đừng để tâm trí lang thang khỏi đường đua”.

Đấy là những lời hứa tôi dành cho chính mình.


Credits: Chinese Translation by 贼@BBCN.
English translation by : amandajaclyn18.tumblr.com /@amandajaclyn18 at twitter.
Thanks mab@BBFC to share
VTrans: funstar@Bigbang-fam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha *.*


nhungdi

nhungdi
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 15
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyFri May 18, 2012 2:30 pm
"Đừng cảm thấy nản lòng", "Đừng từ bỏ", "Đừng để tâm trí lang thang khỏi trường đua" Suspect

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyMon Jul 23, 2012 9:09 pm
Phần 7

Cuộc gọi


[Book] Taeyang - Shout Out To The World A0021959_4c8dff226f754

Spoiler:

Vào một ngày học bình thuờng, tôi nhận được một cú điện thoại từ công ty
“Youngbae à. Do một số kế hoạch nảy sinh nên chúng tôi cần cậu thay thế và biểu diễn. Hãy đến trạm tàu điện ngầm XX ngay nhé”
Là một học viên, đôi khi chúng tôi phải thay thế những đàn anh có vấn đề nảy sinh đột ngột. Sau khi gác điện thoại, tôi chạy nhanh nhất có thể đến nơi cuộc gặp diễn ra. Tôi có nhiệm vụ tham gia các lớp học để chuẩn bị cho những bài kiểm tra cuối cùng, và vài lịch trình cho những ngày kế tiếp.

Tuy nhiên, để đuợc đứng trên sân khấu không phải là cơ hội gặp mỗi ngày. Vì thế, tôi quyết định bỏ hết mọi thứ và huớng tới nơi diễn ra cuộc gặp.
Khi tôi đến nhà ga và gọi điện lại cho nhân viên lúc nãy thì không có ai trả lời. Chắc cuộc gặp đã bắt đầu. Tôi không có sự lựa chọn nào nên đã đứng bên đường và chờ anh ấy liên lạc lại. Sau 3 đến 4 giờ, cuối cùng anh quản lý cũng gọi điện cho tôi.
“Anh, em vẫn còn đợi ở trạm tàu điện XX”
Anh ta rất ngạc nhiên khi nghe điều đó.
“Sao? Cậu vẫn đợi ở đó à?
“Vâng ạ.”
Và sau đó là những lời đầy thất vọng từ anh.
“Concert đã kết thúc rồi.Chúng tôi nghĩ cậu sẽ không đến nên đã bỏ qua phần biểu diễn đó. Nó thật sự đã kết thúc. Hãy quay lại phòng luyện tập.”

Như một người được đào tạo ở bất kì công ty nào, những thực tập sinh như chúng tôi luôn là món đồ không được nhặt lên ngay cả khi bị rơi xuống đất. Chúng tôi không có quan niệm về những gì chúng tôi làm tốt, và có khả năng những cố gắng của chúng tôi sẽ là vô ích.
Nhưng chúng tôi vẫn là những hòn đá chưa thể được gọt giũa. Nếu chúng tôi có thời gian để đi cầu xin “ hãy công nhận tôi!”, thì tốt hơn nên để thời gian đó cho việc luyện thanh và nhảy. Vì vậy, bản thân phải nhẫn nại và bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về những mặt tích cực của sự việc. May mắn thay, các kì thi tiếp theo là những vấn đề chỉ cần ghi nhớ. Hơn việc dành 3 đến 4 tiếng đồng hồ chỉ để chờ một cuộc gọi thì tôi có thể học trong khi chờ đợi. Mặc dù đó là nơi nhiều người qua lại, tôi vẫn rất tập trung trong việc ghi nhớ những gì đã học. Và sau đó, tôi bắt đấu nghĩ ngợi nhiều hơn…
“Đó là một điều tốt mà tôi nhận được khi học bài trong lúc chờ đợi, từ khi tôi dành nhiều thời gian hơn để luyện tập. Mặc dù thất vọng, chịu đói và lạnh nhưng vẫn không sao, phải không?”
Thời gian truớc khi chúng tôi debut (ra mắt) là thời gian tôi thật sự đã dạy cho bản thân mình phải mạnh mẽ hơn. Trước khi có thể trở thành một chiếc khóa sắt, tôi phải đuợc đun nóng, rèn đúc, nhúng trong nuớc lạnh, trước khi tôi có thể được đun nóng lần nữa.

Cho dù tôi có đi đến nơi mà đôi chân đã tàn sức, hay gặp bất cứ thử thách nào trong suốt hành trình, tôi cũng không thể bỏ cuộc. Giữ tinh thần luôn lạc quan và tự bảo vệ mình giữa một nơi hiếm được ai khen ngợi và động viên, để có thể bọc lộ sức mạnh, và đó là nhiệm vụ quan trọng nhất của một thực tập sinh.

Credits: Chinese Translation by 贼@BBCN.
English translation by : amandajaclyn18.tumblr.com /@amandajaclyn18 at twitter.
VTrans: Shyshy@BigbangFam

funstarBBVIP

funstarBBVIP
Admin
Admin
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7020
Số Thanks : 4606


Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World EmptyMon Jul 23, 2012 9:16 pm
Phần 8

Giấc mơ của mỗi người đều được cho cơ hội bình đẳng

[Book] Taeyang - Shout Out To The World 7174929294_4168e95667_c

Spoiler:

"Người ta sẽ trưởng thành trên con đường mà họ đã chọn", Chủ tịch Yang Hyun Suk hay nói như thế. “Chúng tôi không tạo ra ca sĩ, mà thay vào đó là giúp các bạn tận dụng những gì được ban tặng”. Tuy nhiên, đó là những lúc tôi thật sự hiểu thấu ý nghĩa của việc xảy ra thường xuyên trong suốt những năm tháng thực tập của mình.

Không phải vì đam mê mà tôi trở thành thực tập sinh, mà là vì tôi muốn để bản thân trưởng thành theo một hướng đúng đắn và có căn bản, để sau này trở nên chuyên nghiệp và thành công. Con đường mà tôi chọn thật sự rất khắc nghiệt và không dễ chịu chút nào cả. Cái suy nghĩ ngây ngô "Mình đã cố hết sức rồi, mà sao không ai hiểu nhỉ?" sẽ không bao giờ đuợc chấp nhận. Mọi người ai cũng cố hết mình. Chẳng có ai chưa từng đối mặt với trở ngại trên con đường sự nghiệp, và không ai sống mà không lo lắng nào cả. Ai cũng từng trải qua cái lạnh và sự đói khát.

Vì đó là công việc và cũng là điểm khởi đầu sự nghiệp, những gì mình nhận lại được trong suốt hành trình luyện tập thật sự rất lạnh lùng và khó chịu. Nếu không chuẩn bị tinh thần để bình tĩnh chấp nhận lời phê bình gay gắt về cố gắng của mình, thì chẳng mấy chốc bạn sẽ nhận ra mình không có bất cứ thành công nào. Tuy nhiên, rốt cuộc thì chúng ta cũng chỉ là con người có cảm xúc. Cảm thấy thất vọng ê chề khi bị phê bình thì cũng chẳng sao, bình thường thôi. Đó chẳng qua chỉ là khoảng thời gian khó khăn, là lúc mà ta chỉ muốn hét lên thật to, thật lớn.
Đó là khi ‘BigBang Documentary’ bắt đầu quay thì cuộc trò chuyện này xuất hiện. Vì trước đây tôi chưa bao giờ xem phim tài liệu nào nên họ phải giải thích chúng tôi phải thực hiện nó như thế nào.
Suốt tháng 5/2006, chúng tôi bị giám sát và nhận những lời nhận xét hằng ngày để chuẩn bị kết thúc khóa đào tạo các thành viên diễn ra vào tháng sáu. Một ngày nọ, Chủ tịch Yang bất ngờ gọi tất cả các học viên lại nói chuyện, Chủ tịch xem xét đến những vấn đề liên quan đến việc thu âm vào những ngày trước đó.

Chủ tịch Yang trực tiếp hỏi tôi “Có phải thời gian đào tạo của YoungBae và Jiyong giống nhau không? Nhưng tôi đã nghĩ YoungBae sẽ là một trong những người hát tốt hơn. Nhưng tại sao, trình độ của Jiyong đột nhiên theo kịp cậu? Điều đó xảy ra như thế nào hả YoungBae? Cậu nên làm tốt hơn. Youngbae à, cậu nghĩ vấn đế lớn nhất của cậu là gì?”. “Seunghyun Bé (Seungri) này, vấn đề của cậu là nền tảng không đủ, nếu cậu không cải thiện nó thì sẽ giống như Youngbae”
Cậu.Sẽ.Chỉ.Giống như.Youngbae.
Thật là xấu hổ. Tôi muốn chui vào một cái lỗ chuột để trốn. Tôi đuợc đào tạo 6 năm, nhưng một cậu em đã bị cảnh cáo về việc sẽ giống như tôi. Tôi thấy trái tim mình như chết lặng ngay tại thời điểm đó.

Tuy nhiên, tôi không dành cả đêm đó để thất vọng, tôi đã tập luyện suốt đêm. Đó là lý do khiến tôi vừa cảm thấy sợ hãi lẫn tôn trọng Chủ tịch Yang, vì chú ấy biết những mặt nào học viên nên xem lại và luyện tập chăm chỉ hơn. Tôi rất biết ơn khi có một người cố vấn như chú.
Rất tự nhiên khi cảm thấy tổn thương lúc nghe được những lời chỉ trích phê bình. Sẽ có người sẽ biến nó thành động lực thúc đẩy và sẽ có nguời xem nó như thuốc độc và từ bỏ. Sẽ tốt hơn nếu ta bình tĩnh và khách quan đánh giá kết quả của mình, nhận được những phê bình nghiêm khác từ người khác không phải để tự mình đánh giá rồi từ đó dẫn đến tổn thương và đau đớn. Biết vấn đề nằm ở đâu thì sẽ dễ dàng giải quyết hơn.

Jiyong nói đùa “Bất cứ ai chỉ ra một cái gì mà Youngbae thiếu, nhất định Youngbae sẽ làm việc gấp 100 lần khi cậu ấy về ký túc xá." Chính xác hơn, không phải tính tôi cẩn thận mà tôi là người cầu toàn. Nếu tôi nhận đuợc 1 lời chỉ trích và cảm thấy tồi tệ, thì tôi sẽ tập trung vào vấn đề và phân tích nó. Tôi cảm thấy tồi tệ vì tôi thấy khó chịu, nên tôi cần tìm lý do đằng sau sự khó chịu của tôi. Tôi sẽ phân tích tình hình từ quan điểm của một người thứ ba. Nhìn vào vấn đề khách quan, một vấn đề trừu tượng hoặc khổng lồ dần dần sẽ có hình thức và trở nên dễ quản lý hơn. Bước tiếp theo sẽ là phần quan trọng nhất, đó là giải quyết vấn đề.
Nếu tôi cảm thấy mệt mỏi vì một điều gì đó, tôi hy vọng mọi người sẽ không nghĩ rằng tôi đang bị gục chí, mà tôi đang trong quá trình phân tích vấn đề. Điều này là bởi vì nếu tôi không tìm ra hướng đi đúng đắn để giải quyết vấn đề, tôi sẽ kết thúc ở một nơi không liên quan và lãng phí thời gian và nỗ lực quý báu.
"Càng nhiều khả năng càng tốt, làm những giấc mơ của bạn bay cao hơn. Bởi vì giấc mơ của mỗi người đều được cho cơ hội bình đẳng”.

Credits: Chinese Translation by 元@BBCN
Etrans: amandajaclyn18
Photo Credit: @Google
VTrans: Shyshy@BigbangFam


*.* Bài dịch còn nhiều sai sót, các bạn thông cảm nha
Đọc vui nhé ^^ *.*



Sponsored content



Bài gửiTiêu đề: Re: [Book] Taeyang - Shout Out To The World [Book] Taeyang - Shout Out To The World Empty

 Similar topics

-
» [Book] TOP _ Shout Out To The World
» [Book] SeungRi - Shout Out To The World
» [Book] DaeSung _ Shout Out To The World
» [Book] G-Dragon _ Trong Shout Out To The World
» [help]Trans sách "SHOUT OUT TO THE WORLD" của 5 zai?
[Book] Taeyang - Shout Out To The WorldXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
BigBangFam :: 

News

 :: 

Điều bạn chưa biết.

-