| [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) | |
| Chuyển đến trang : 1, 2 | Tác giả |
---|
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sat Apr 05, 2014 1:27 pm | | | | | | | Hoán đổi
_Author:Dream _Pairing:gtop _Ratting:M _Discllaiimmer:các anh mãi mãi là của Bigbang,không của riêng ai cả. _Caterogy:SA nếu có ya mình sẽ báo.
Fic này chỉ được up tại Bigbangfam.com _ Mong các bạn không mang đi nơi khác.
Một cách bình thản, hắn nằm dài trên chiếc trường kỷ xa hoa, trong căn phòng lớn không ánh đèn, hướng ánh mắt nhẹ nhàng nhìn ngắm vùng trời hừng đông ngoài cửa sổ. Thứ ánh sáng nhẹ nhàng dần dần tỏa ra từ cuối chân trời, nơi màu đỏ rực của mặt trời dần dần lan tỏa, hòa quyện thành 1 màu cam lộng lẫy. Hắn luôn thích bình mình, 1 thời khắc biết bao điều sẽ thay đổi, xảy ra , tiếp diễn và kết thúc. Và như 1 thói quen, trước bất cứ quyết định quan trọng nào, hắn nhất định sẽ dành thời gian, thưởng thức quang cảnh hừng đông đầy mê hoặc ấy, điều đó dường như là một nghi thức may mắn đối với hắn.
Nhắm khẽ đôi mắt, hít đầy buồng phổi thứ không khí trong lành tinh khiết của buổi sớm mai, đôi môi hắn nhếch lên 1 nụ cười _ Khuôn mặt tú tuấn, góc cạnh khẽ giãn ra khi hắn nghe tiếng xe cậu đã vọng lên từ dưới nhà. Một lúc sau, cách cửa lớn nặng nề xịt mở. Một cậu trai trẻ với khuôn mặt thoáng vẻ mệt mỏi bước vào, mái tóc hồng nhạt khẽ rối, phủ nhẹ xuống khuôn mặt thon gọn xinh đẹp. Đôi mắt 1 mí khẽ long lanh mỉm cười khi thấy hắn đang nằm dài trên ghế như chờ đợi. Bước chân cậu nhẹ hẫng, nhanh chóng tiến về phía hắn.
Khẽ ngồi xuống bên cạnh ghế, cậu nhoài người ngã vào lòng hắn, nu cười tươi tắn nở ra trên khuôn mặt nhợt nhạt. Hắn khẽ nhíu mày khó chịu, mùi thuốc lá quá đậm trên người cậu đang xộc thẳng vào cái khứu giác nhạy cảm của hắn khiến hắn bực bội.
_ ‘’ Huyn đợi đệ lâu không?’’ _ Cậu nhoẻn cười hỏi, dù trong lòng cậu biết, hắn nằm đây đơn giản chỉ để ngắm thứ ánh sáng rực rỡ phía xa khung cửa.
_’’ Tắm đi, người ngươi đầy mùi thuốc lá của gã.’’_ Hắn lên tiếng, chất giọng khàn khàn đặc trưng, chẳng chút cảm xúc.
Yong mỉm cười mệt mỏi, cậu chóng tay và ngồi dậy, vươn vai, lắc nhẹ cơ thể rã rời sau trận mây mưa kinh khủng tối qua, đưa mắt nhìn hắn.
_’’ Tại Huyn chứ ai, gã điên đó cứ như trâu điên, biết đệ mệt mỏi đến thế nào không?’’ _ Yong lý nhí, ánh mắt thoáng buồn.
_ ‘’ Được rồi, vậy ngươi đi tắm đi’’ _ Hắn sẵn giọng, ánh mắt khẽ ánh lên nhìn Yong.
Uể oải đứng lên, cậu vừa bĩu môi ra ý giận vừa lê bước vào phòng tắm, vừa đi cậu vừa trút dần quần áo trên người xuống đất, vươn vãi. Và khi cánh cửa phòng tắm mở ra cũng là lúc trên người cậu chẳng còn mảnh vải, tren thân thể nhỏ bé, làn da trắng mịn loang lỗ những vết bầm, vết đỏ lấm tấm khắp nơi, dấu vết của ‘’ nhiệm vụ’’ tối qua hắn giao cho cậu.
Khẽ nhướn mày nhìn theo Yong đến khi cậu khuất bóng sau cánh cửa, đôi môi hắn bất giác nở ra nụ cười, nụ cười đắc chí. Nhìn những dấu vết trên người cậu, hắn dễ dàng đoán ra ‘’ gã trâu’’ ấy đã mê đắm cậu đến mức nào, và dĩ nhiên, gã không hề chú tâm hay nhận ra việc Yong đang cố ý kéo dài thời gian và ăn cắp thông tin mật của gã để hắn có thể móc nối liên lạc với khách hàng quan trọng nhất của gã chỉ trước gã 1 ngày. Mối hợp đồng cả triệu đô chỉ trong thoáng chốc đã hoàn toàn về tay hắn chắng mất bao sức lực.
Bước chậm rãi ra ban công, hứng lấy những tia nắng sớm nhẹ nhàng lướt qua cơ thể cao lớn, rắn rỏi của mình, hắn lại mỉm cười hài lòng, ánh mắt đen thẳm hướng cái nhìn đầy tự tin về phía thành phố Seoul nằm xa xa thấp thoáng dưới chân đồi. Giấc mộng hùng bá của hắn, từng bước từng bước đang dần dần thành hiện thực.
Hắn khẽ ngoái đầu nhìn lại khi nghe tiếng cánh cửa phòng tắm xịt mở. Khẽ nở nụ cười quyến rũ, ánh mắt khe khẽ nheo lại, hắn hài lòng nhìn Yong. Rũ nhẹ mái tóc ướt sũng nước, khuôn mặt mộc chẳng chút phấn son mang nét đẹp nhẹ nhàng, trong trẻo hơn. Để mặc cơ thể vừa được gột rữa, vẫn còn vươn những giọt nước mát lạnh trên làn da trần gần như trong suốt, không mảnh vải, Yong mỉm cười, từng bước tiến về phía hắn, ánh mắt cậu long lanh như mời gọi.
Hắn xoay người lại, dang rộng đôi tay to lớn của mình chờ đợi, hài lòng nhìn ngắm cơ thể xinh đẹp nhỏ bé, hít đầy buồng phổi mùi hương dâu thoang thoảng tỏa ra từ cậu chậm rãi ngã vào vòng tay hắn. Bao giờ cũng vậy, hắn thích khoảnh khắc cậu vừa tắm xong, sạch sẽ, thơm tho và thuần chất nhất. Ôm chặt lấy hắn bằng đôi tay mỏng manh của mình, Yong khẽ dụi dụi mái tóc ướt của mình vào bờ ngực trần lấp ló sau vạt áo choàng của, phà nhẹ hơi thở mình vào làn da hắn, cậu khẽ mỉm cười. Cậu biết hắn thích điều này, thich thấy cậu sau khi vừa tắm xong, đến bên hắn trần trụi không chút vướn víu, 1 sở thích đã từ rất lâu của hắn. Khẽ ngẩn lên, ngước đôi mắt nâu trong veo không còn đường kẻ mắt sắc lạnh thường ngày, cậu thì thầm.
_ ‘’ Huyn, huyn nói huyn yêu Yong đi.’’ _ Đôi mô hồng nhạt nhoẻn cười , ánh mắt chờ đợi.
Hắn nhìn cậu, chăm chú, ánh mắt sắc lạnh đen láy xoáy sâu. Bất giác hắn bật cười lớn, tiếng cười sang sảng đầy sảng khoái. Khẽ cúi xuống hắn nhấc bỗng cơ thể cậu lên, ôm vào lòng. Sải từng bước dài tiến về phía chiếc giường rộng. Chẳng chút từ tốn hay kiêng dè, hắn ngay lập tức quẳng cậu lên giường, nhanh chóng hắn chòm cả cơ thể to lớn lên người cậu, đôi tay ôm siết cơ thể cậu, đôi môi nhanh chóng tìm đến và ngâu ngiến bờ môi nhỏ của cậu. Yong khẽ choàng tay ôm lấy hắn, đôi môi nhẹ đáp lại nụ hôn mãnh liệt, nhưng đôi mắt cậu _ Buồn bã _ 15 năm, chưa bao giờ hắn nói yêu cậu dù chỉ 1 lần.
_______ Hết chap 1 _______
Được sửa bởi Dream ngày Tue May 13, 2014 10:23 pm; sửa lần 5. | | | | |
| |
| Miru Kwon Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 32 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sat Apr 05, 2014 1:54 pm | | | | | | | Fic hay wa D <3!!! Mong D ra chap moi som. Em dang doi " Cong chua JiYong " them chap 5^^ | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sat Apr 26, 2014 7:34 pm | | | | | | | Tội yong the~.~ sao hyun nỡ...bi kịch đây | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Mon May 12, 2014 5:00 pm | | | | | | | Gửi đến các bạn chap 2 nha Mong các bạn thích
_________ Chap 2 _________
8h tối _ Biệt thự BigBang.
Trong căn phòng ăn rộng lớn sang trọng với những món đồ nội thất đắt tiền theo phong cách cổ điển.
Yong gần như úp hẳn khuôn mặt buồn bã của mình vào đĩa thức ăn đầy ụ trước mặt. Cậu không ăn, chỉ liên tục dùng chiếc nĩa nhỏ xáo trộn đống thức ăn trong đĩa một cách buồn chán.
Taeyang khẽ thở dài, anh kín đáo để ý, hết liếc mắt thăm chừng hành động của Yong lại nhoẻn miệng cười lịch thiệp hướng về phía hắn, cố ngăn tiếng thở dài não ruột của mình bật ra trước tình cảnh oái ăm của người bạn lâu năm. Hắn ngồi đó, trên vị thế chủ nhân, và chễm chệ trên đùi hắn là cơ thể 1 cô gái cực kỳ xinh đẹp. Cô gái với nét đẹp kiêu kỳ, sang trọng với lối trang điểm hơi đậm, bộ váy ngắn bó sát cơ thể cân đối, được đính đầy kim sa lấp lánh, không khó nhận ra đó là mẫu áo của một thương hiệu thời trang nổi tiếng. Vòng tay bá cổ hắn 1 cách điệu đà, cô gái liên tục thủ thì vào tai hắn những lời yêu thương ngọt ngào. Còn hắn, ôm siết vòng eo nhỏ của cô, nụ cười mỉm quý phái thường trực trên khuôn mặt, đôi mắt màu khói sâu hút cứ hút chặt ánh nhìn của cô gái trẻ như thôi miên, trong khi bàn tay còn lại sỗ sáng vuốt ve cặp đùi thon gọn của cô không ngừng khiến cô gái thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười khúc khích đầy thích thú.
_ ‘’ Giới thiệu với em, đây là hai em của anh’’ _ Hắn lên tiếng _’’ Nếu sau này chúng ta cưới nhau, họ sẽ gọi em là chị dâu đấy , chào hỏi đi, đây là JuLi’’
_’’ Chào chị, JuLi’’ _ Teayng mỉm cười hiền lành, gật đầu chào cô gái 1 cách lịch sự.
Ngược lại, Ji Yong vẫn lặng im chẳng lên tiếng, ra vẻ như không hề nghe thấy. JuLi khẽ nhíu mày, khuôn mặt xinh đẹp thoáng đanh lại khó chịu trước thái độ của Yong. Nhận ra điều đó, hắn bất ngờ siết chặt cô vào lòng, xoay nhẹ khuôn mặt cô về phía mình, hắn nhấn chìm cô vào 1 nụ hôn ngọt ngất với đôi môi mỏng tanh đầy điêu luyện.
Nhưng trái ngược với sự mê đắm của JuLi trong nụ hôn bất ngờ, ánh mắt hắn lạnh tanh, đưa cái nhìn sắc lạnh, răn đe về phía Yong.
Cái nhìn nóng rực của hắn khiến Yong thoáng giật mình, cậu ngẩn lên, ánh mắt 2 người chạm vào nhau, đau buốt. Và Yong hiểu, hắn không vừa lòng với thái độ của cậu. Và một nụ cười gượng gạo nở trên khuôn mặt trắng nhợt của Yong, cậu khẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu và xin lỗi.
_’’ Chào chị, em là Ji Yong’’ _ Giọng cậu nhẹ hẫng.
Đến lúc này hắn mới dứt khỏi nụ hôn với JuLi, thoáng chút tiếc nuối, cô quay sang Yong, gật nhẹ đầu đáp lại trong khi hắn khẽ mỉm cười hài lòng.
_’’ Đêm nay ở lại đây nhé.’’ _ Hắn thì thầm, bàn tay hư hỏng luồn sâu vào chiếc váy ngắn của cô gái, dụ dỗ.
_ ‘’ Nhưng… tối nay…’’ _ JuLi thoáng ngập ngừng.
_’’ Đêm nay thôi..’’ _ Hắn nài nỉ, ánh nhìn da diết chiểu thẳng vào đôi mắt tròn xoe của cô gái _’’ … ở lại đây nhé..’’
Như 1 con thú nhỏ bị loài rắn thôi miên, cô gái nhỏ bất giác gật nhẹ đầu, xà vào lòng hắn, đón nhận nụ hôn gấp gáp và có phần nóng vội của hắn. Chẳng chút chần chừ, hắn nhấc bổng cơ thể xinh đẹp của cô lên, và rời khỏi bàn ăn, sau khi đưa ánh nhìn lạnh tanh về phía Taeyang nãy giờ vẫn im lìm như chờ đợi. Taeyang khẽ nhếch môi cười gật đầu, đáp lại cái nhìn nhắc nhở đầy ẩn ý của hắn. Chỉ chờ có thế, chân hắn rảo nhanh, bước vội về dãy hành lan rộng, hướng về phòng hắn.
Chỉ còn lại 2 người, Taeyang thở phào nhẹ nhõm, anh ngã người ra ghế, nới lỏng cà vạt một cách vội vàng, và thở dài nhìn Yong. Cậu vẫn còn mỉm cười, khuôn mặt đơ cứng như mang mặt nạ.
_’’ Huynh ấy đi rồi, cậu không cần cười nữa đâu’’ _ Taeyang dịu giọng. Nụ cười trên môi Yong từ từ tắt lịm. Từ khóe mắt, 1 giọt nước mắt trào ra, lăn dài.
Khẽ nhoài người, dịu dàng xoa xoa đầu cậu, Taeyang lại thở dài.
_ ‘’ Cậu biết việc này là gì mà, cũng đâu phải lần đầu, đừng khóc nữa.’’
_’’ Mình biết rồi.’’
_ ‘’ Mà cậu thật, ngay từ đầu mình đã bảo đừng yêu huynh ấy mà chẳng nghe ‘’ _ Taeyang làu bàu, trong khi bàn tay nhanh nhẹn với lấy chiếc túi xách của JuLi đang đặt trên bàn _’’ Huynh ấy là người chẳng có mà cũng chẳng cần thứ gọi là tình yêu đâu.’’
Lôi chiếc điện thoại màu hồng sặc sỡ của JuLi ra khỏi túi, một nụ cười lạnh băng xuất hiện trên khuôn mặt Taeyang, khẽ phe phẩy chiếc điện thoại, anh vui vẻ quay sang Yong.
_ ‘’ Thôi, mình đi làm việc cần làm đây, cậu ăn nốt rồi đi đâu đó chơi đi, đêm nay chắc huynh ấy không đến phòng cậu đâu.’’
Nói đoạn, Taeyang bước nhanh về phòng với chiếc điện thoại. Anh có rất nhiều việc cần làm, nhiệm vụ mà hắn đã giao trước cho anh, giải mã, cài đặt thiết bị định vị và nghe lén vào chiếc điện thoại của JuLi, một công việc đơn giản đối với Taeyang.
Chỉ còn lại 1 mình trong căn phòng lớn trống trãi, Yong lại mỉm cười, nụ cười mệt mỏi và chua chát. Đau, cậu chẳng biết mình đã đau bao nhiêu lần, trái tim vỡ nát bao nhiêu lần, cậu cũng chẳng còn nhớ nỗi. Hắn là thế, lạnh lùng vô cảm với nỗi đau của cậu, đối với hắn, cậu chỉ đơn giản là một thuộc hạ tin cậy hay tệ hơn là 1 món đồ giải trí. Hắn không buông tay cậu ra, nhưng cũng tuyệt nhiên chẳng để cậu đến gần. Bao giờ cũng vậy, hắn luôn cố ý mang về đây những cô gái, vì công việc, hay chỉ đơn giản là để chơi bời qua đêm, hắn đều không ngần ngại khiến trái tim cậu vỡ nát. Nhưng cậu chẳng thể dừng lại, vẫn thế, như 1 con thiêu thân, cậu vẫn lao vào, điên loạn.
************************
12h đêm _ Trong căn phòng rộng thênh của hắn.
Hắn nằm đó, im lìm, 2 tay gác lên trán, ánh mắt suy tu nhíu lại, dính chặt ánh nhìn vô định vào trần nhà. Khuôn mặt lạnh băng vô cảm đến kỳ lạ, chẳng biết từ lúc nào, chiếc mặt nạ lạnh lùng hắn mang đã dính chặt vào khuôn mặt hắn đến nỗi chính bản thân hắn cũng chẳng biết làm cách nào để tháo nó ra. Mệt mỏi, vui sướng hay đau đớn khó chịu, thứ cảm xúc còn sót lại trên mặt hắn chỉ là những nụ cười mỉm quyến rũ, ánh mắt sắc lẻm đầy uy quyền, hắn đã cố công tạo ra chúng, là thứ cần thiết đối với hắn và tập đoàn BigBang. Và rồi theo thời gian, chính bản thân hắn cũng đã quên mất cách để cười, nụ cười mà hắn vẫn cười khi còn ở cô nhi viện, nụ cười ngây ngô mà hắn vẫn cười trước khi nhận ra cánh cửa hạnh phúc thường khép chặt và khóa kín bằng hàng vạn chiếc ổ khóa trước những đứa trẻ mồ côi như bọn hắn.
Đánh đổi, hắn đánh đổi chính bản thân mình, trái tim lẫn nụ cười, để đổi lấy cơ ngơi rộng lớn, khối tài sản kết sù. Hắn không ngại bất cứ 1 việc gì, để mặc cơ thể nhúng chàm đến mất hút chẳng còn nhìn thấy. Hắn có lý do, phải, hắn có lý do cho tất cả, lý do chỉ riêng hắn biết. Hắn không còn thời gian. Khẽ nhỏm người dậy, lạnh lùng gạt cánh tay của JuLi vẫn còn đang ôm ngang người, hắn lặng lẽ rời đi, ra khỏi phòng.
Dãy hành lang dài, sáng trưng, thứ ánh sáng trắng đến chói mắt, thứ ánh sáng hắn đã đặc biệt yêu cầu lắp đặt trên hành lang dẫn đến phòng cậu, thứ ánh sáng luôn nhắc nhở hắn về cơ thể đã bị nhuộm đen đến tận cùng của mình,lầm lũi, hắn tìm đến phòng cậu, căn phòng với cánh cửa gỗ to nặng nề.
Thật nhẹ nhàng, hắn đẩy cửa bước vào, đôi chân rón rén từng bước.
Trên chiếc giường lớn, Yong đang ngủ, trong tay cậu ôm chặt chiếc áo khoác của hắn. Khuôn măt xanh xao mệt mỏi, trên khóe mắt, nước mắt vẫn còn đọng lại chưa kịp khô hẳn. Cả cơ thể nhỏ bé của cậu co quắp trong chiếc chăn dày, đơn độc trên chiếc giường lớn. Một giấc ngủ buồn.
Hắn đứng đó, lặng im bên giường, nhìn cậu, khuôn mặt vẫn lạnh băng, duy chỉ còn đôi mắt, đôi mắt kiêu hãnh ngày thường, giờ buồn bã, nỗi buồn cũng sâu hút, chôn chặt. Đôi bàn tay nắm chặt, đút sâu trong lớp áo ngủ dày, hắn luôn biết rõ mình cần làm gì và nên làm gì khi đối diện với cậu, bao giờ cũng vậy, ranh giới hắn tạo ra luôn được hắn duy trì bằng mọi cách, cái ranh giới luôn nhấn mạnh cho cậu hiểu, trong mắt hắn, cậu chẳng là gì cả.
‘’ Cố lên nhóc ạ, chỉ 3 tháng nữa thôi, cậu sẽ được giải thoát rồi, đến khi ấy, hãy sống cuộc sống mà cậu muốn sống nhé ‘’ _ Lòng hắn nặng trĩu, trong cái đầu lạnh băng của hắn, câu nói ấy không ngừng lập đi lập lại, như lời nguyền của chính bản thân hắn.
Đêm càng lúc càng sâu và nặng nề hơn, hắn vẫn đứng đấy, im lìm trong bóng tối, với khuôn mặt vô cảm như 1 bức tượng và ánh mắt đau đáu buồn bã. Đêm ấy, Yong có 1 giấc mơ kỳ lạ, giấc mơ rất buồn của sự chia ly.
| | | | |
| |
| koolk Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 108 Số Thanks : 22 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Mon May 12, 2014 7:37 pm | | | | | | | Hay qá au ơi, nhưng bùn thật, đọc mà thương cho yong lẫn cho hyun thật.... Ra chap sớm nha au... Cố lên <3 | | | | |
| |
| Khoai JiYong Mod
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 614 Số Thanks : 46 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Mon May 12, 2014 7:57 pm | | | | | | | đang viết cmt.....chưa thấy ai com mừng wa' xá xoay đi xoay lại bạn koolk com trước mình rồi....huhuhu
cơ mà D viết hay wa'....Y tội wa'...thảm qtqđ nhưng vẫn thấy đáng iu sao í ^^ H có bí mật j thì f???....D mau ra chap mới nha
fic hay lắm ^^ cố lên D ơi !!! em hóng chap 3 nha....khi nào post nhớ nói em vs...hì hì
*lót dép* hóng~ing ^^ | | | | |
| |
| Nhungmai Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 50 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Tue May 13, 2014 11:43 am | | | | | | | ss D up ngay chap mới cho em, ko biết đâu, ss up nhanh lên, em ko khen đâu, em chỉ cmt thôi Còn nữa ss nhớ reply cmt cho em nhá | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Tue May 13, 2014 10:22 pm | | | | | | | Đúng hẹn với bé nha Lara
Chap 3 hơi ngắn, mong các bạn thông cảm, sang chap 4 là chính thức bắt đầu câu chuyện ^^ Mong mọi người ủng hộ
__________ Chap 3 ___________
3 tháng sau _ Biệt thự BigBang chìm trong mùa đông lạnh lẽo, tuyết phủ trắng khắp nơi, lạnh buốt và buồn bã.
Trong phòng Taeyang.
Ji Yong ngồi bó gối, ánh mắt mông lung nhìn ra cửa sổ, nơi những bông tuyết vẫn rơi đều.
Còn Taeyang, chăm chú vào màn hình máy tính, khuôn mặt đăm chiêu đầy lo lắng và tập trung.
_’’ Taeyang, dạo này cậu có gặp Top huynh không?’’ _ Yong lơ đễnh hỏi.
_’’ Không, dạo này huynh ấy đột nhiên giao cho mình rất nhiều sổ sách của tập đoàn, mình sắp điên mất .’’ _ Taeyang lầm bầm, mắt vẫn không rời khỏi máy tính.
_’’ Cả tuần nay rồi mình không gặp huynh ấy’’ _ Yong khẽ thở dài, khẽ nghiên nghiên mái tóc, để những lọn tóc hồng rũ xuống, che kín cả đôi mắt. _’’ Mình nhớ huynh ấy’’
Khẽ thở dài, Taeyang nhìn sang Yong, cố tìm đề tài khác.
_’’ Cậu đã làm hết việc huynh ấy giao chưa?’’
_’’ Rồi, mọi thông tin lấy được từ SuLi mình đều phân tích và kiểm tra rồi, cũng tung tin ra rồi, chỉ tầm 2 hay 3 ngày nữa, cổ phiếu của tập đoàn SM chắc chắn sẽ giảm mạnh, khi ấy chỉ cần chúng ta mua vào là xong.’’
_’’ Khoan đã, Yong, cậu đến xem này’’ _ Taeyang lên tiếng, khuôn mặt anh hiện rõ nét ngạc nhiên.
Thoáng lưỡng lự tỏ vẻ không quan tâm lắm, nhưng rồi Yong cũng lê bước đến.
‘’ Tong vòng 1 tuần, kể từ ngày 14 tháng 2 đén ngày 21 tháng 2 . Hàng loạt vụ giết người dã man đả xảy ra. Cả 8 nạn nhân đều là người thuộc giai cấp thượng lưu, có nhiều ảnh hường đến nền kinh tế và chính trị quốc gia. Và một điều đặc biệt nữa, cả 8 người đều co mối liên hệ hoặc từng xảy ra tranh chấp với tập đoàn BigBang_ Một trong những tập đoàn lớn và bí ẩn nhất hiện nay tại Hàn Quốc. Cảnh sát đã lập đội điều tra đặc biệt theo yêu cầu của hội đồng công tố thành phố, với quyết tâm sẽ nhanh chóng điều tra và mang hung thủ ra ánh sáng để chịu sự quản thúc của pháp luật. Nếu người dân phát hiện ra bất cứ manh mối nào liên quan đến vụ án, xin vui lòng liên hệ với văn phòng công tố gần nhất…’’
‘’ Cả 8 nạn nhân đều bị bắn chỉ 1 phát trúng ngay tim và tử vong ngay tại chỗ. Ngoài ra cũng có rất nhiều vệ sĩ bị trọng thương trong quá trình xảy ra vụ án. Theo mô tả của nạn nhân, hung thủ là 1 nam thanh niên, cao tầm 1m8, giỏi võ, và sử dụng 2 thanh Colt M1911 màu bạc thành thạo ở cả 2 tay. Nếu người dân phát hiện được đối tượng khả nghi, xin vui lòng liên hệ với văn phòng công tố gần nhất…’’
_’’ Này.. này, khoan đã, đây chẳng phải, những tên.. mà cậu… ấy ấy… sao?’’ _ Giọng Taeyang thoáng lạc đi.
Trong tích tắt, cả Yong & Taeyang như bị chết đứng, giơ mắt trân trối nhìn nhau, và không hẹn trước, cả hai vội vã lao ra khỏi phòng, nhắm thẳng đến phòng hắn. Không chút khó khăn, họ nhận ra hung thủ được mô tả giống hệt như hắn và dĩ nhiên, việc hắn đích thân ra tay là 1 điều cực kỳ kỳ lạ và khó hiểu, và đối với hắn, không thể nào lại có chuyện gì được thực hiện mà không suy tính trước.
Nhưng họ đên muộn 1 bước. Cánh cửa phòng hắn đã mở toang, và hắn cũng đã biến mất từ bao giờ. Chỉ còn lại trên bàn 1 lá thư dành cho cả hai người.
**************
‘’ Gửi Taeyang & Ji Yong _ Những người anh em tốt nhất.
Huynh xin lỗi. Huynh đã chuyển toàn bộ số cổ phiếu & tài sản thuộc tập đoàn BigBang về tên 2 người.
Toàn bộ các giao dịch ngầm cũng như các thỏa thuận với giới hắc đạo, huynh cũng đã giải quyết ổn thỏa, từ giờ cả 2 chỉ nên kinh doanh theo hướng chính đạo thôi. Còn về vũ trường Hangover, huynh đã kêu bán, nếu có ai hỏi, 2 người nên bán rẻ đi, vậy sẽ an toàn hơn.
Ji Yong, từ giờ cậu tự do rồi, hãy làm gì cậu thích, sống cuộc sống cậu muốn sống và hãy yêu 1 ai đó thật tốt.
Từ giờ, huynh xin giao lại tất cả. Mong cả hai cố gắng bảo vệ cho nhau, đừng để bản thân bị tổn thương vì bất cứ ai hay bất cứ việc gì.
Cả 2 không cần tìm kiếm huynh đâu. Hãy thật thận trọng, đừng in tưởng bất cứ ai ngoài hai đứa, trước khi làm gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
PHẢI NHỚ, LUÔN PHẢI BẢO VỆ LẪN NHAU.
…………….’’
***************************
Sáu tháng sau.
Sau sự biến mất bí ẩn của Choi TOP _ Chủ tịch tập đoàn BigBang lừng danh được tiết lộ.
Cuộc điều tra về vụ án giết người hàng loạt với hung thủ bí ẩn cũng đi vào ngõ cụt, khi không thể tìm ra bất cứ 1 chứng cứ nào khả dụng. Tất c chỉ còn lại mối nghi ngờ mơ hồ chỉa về một nhân vật tầm cỡ Choi TOP.
Và kể từ đó, trong giới hắc đạo, nổ ra những cuộc truy lùng Choi Top. Với số tiền thưởng cực cao 50 triệu đôla được chi trả bởi gia đình 8 kẻ đã bị hắn giết.
Dĩ nhiên, tập đoàn BigBang không đứng ngoài cuộc, với khả năng tài chính hùng mạnh của mình, Taeyang và Yong cũng không ngừng phái người đi lùng sục khắp nơi, với hi vọng tìm ra hắn trước khi hắn gặp bất cứ bất lợi nào.
…………………….
_’’ Reeeng….reeeng…’’ _ Tiếng chuông điện thoại đổ vang.
Ji Yong giật bắn mình tỉnh giấc, nhình quanh.
Cậu vẫn còn đang ở phòng làm việc, mệt mỏi, đẩy đống hồ sơ, giấy tờ báo cáo về việc tìm kiếm hắn sang bên, cậu chậm chạp nhấc điện thoại.
_’’ Alo, Tôi là Ji Yong.’’ _ Giọng cậu nặng nề.
_’’ Ji Yong, là mình đây, Taeyang’’ _ Đàu dây bên kia Taeyang như reo lên, lạc cả giọng._’’ Tìm ra rồi, bên thám tử vừa báo tìm ra huynh rồi.’’
Trong tích tắc, nước mắt Yong trào ra, cậu như không tin vào điều mình nghe thấy. Đứng bật dậy khỏi ghế, cậu nôn nóng, nắm chặt điện thoại bằng cả hai tay.
_’’ Gì? Gì chứ? Cậu nói lại mình nghe.’’ _ Yong lắp bắp không rõ tiếng.
_’’ Huynh, Top huynh, tìm được rồi…hahaha… JI YONG, CHÚNG TA TÌM ĐƯỢC HUYNH ẤY RỒI’’ _ Chẳng giấu nổi vui mừng, đầu dây bên kia Taeyang hét lên mừng rỡ.
_’’ Ở… ở đâu… huynh ấy… khỏe không?’’ _ Yong bật khóc nức nở, nụ cười trên môi méo xệch vì nước mắt vui mừng.
_’’ Phía Bắc, giáp biên giới, có 1 thị trấn tên là YG. Cậu đừng lo, theo hồi báo thì huynh ấy khỏe’’ _ Taeyang nói nhanh, trấn an Yong _’’ Nhưng có 1 số việc cần xác minh, hình gửi về thì đúng là huynh ấy, nhưng họ báo mình nên cử người xuống kiểm tra. Mình cũng chưa rõ lắm, nên cậu đi nhé, đến đó và đón huynh ấy về.’’
_’’…’’
Trả lời Taeyang chỉ còn tiếng tít kéo dài, Yong đã phóng như bay ra cửa, ngay khi nghe được tên thị trấn nơi hắn đang ở. Lòng cậu nóng như lửa đốt, mong chờ, nhung nhớ, lo lắng, sợ hãi, yêu thương… mọi cảm xúc như bùng nổ cùng lúc trong cậu, khiến cậu chẳng còn đủ bình tĩnh để suy nghĩ thêm được gì nữa. Vội vã, lái chiếc Aston đỏ rực của mình, Ji Yong lao thẳng ra đường mà chẳng mang theo 1 vệ sĩ nào cả.
Cậu không hề hay biết, phía sau cậu, 1 chiếc xe hơi màu đen đang lặng lẽ bám theo không rời.
_______________ Hết chap 3 _________
Dành cho bạn nào thắc mắc về lạoi súng Colt M1911 mà Top dùng
Súng nặng 1.1 kg (chưa kể đạn) - dài 21cm, sử dụng loại đạn .45 ACP. Với tầm bắn hiệu quả là 62m (hơn các dòng súng lục khác 12m) - Colt có độ chính xác phi thường dành cho 1 khẩu súng ngắn. Súng cũng nổi tiếng với lực cản cực mạnh, khi có thể cản 1 người 80kg chỉ với 1 viên đạn. Ngoài ra, Colt M1911 cũng hoạt động tốt trong cả những địa hình khắc nghiệt nhất như bị vùi trong bùn, cát hoặc nước bẩn.
| | | | |
| |
| Nhungmai Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 50 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Tue May 13, 2014 10:47 pm | | | | | | | sak, anh d chơi kì a, đây mà gọi là chap ạ, nó siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu ngắn luôn, mai D ra chap ms nhá, em chờ a ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ | | | | |
| |
| Khoai JiYong Mod
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 614 Số Thanks : 46 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Wed May 14, 2014 8:59 am | | | | | | | wow!!!!!!! cây súng đẹp wa' !!!!!! | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sat May 31, 2014 6:34 pm | | | | | | | ________ Chap 4 ________
YG _ Một thị trấn nhỏ, hẻo lánh nằm sát biên giới.
Chiếc Aston đỏ rực thắng kịt lại trước một tiệm café sách nhỏ. Ji Yong vội vã rời khỏi xe và mở cửa bước vào trong tiệm.
Chiếc chuông nhỏ khẽ reo vang, báo hiệu có khách đến bằng 1 âm thanh vui tai.
Vừa bước vào quán, Ji Yong vội đảo mắt tìm kiếm. Và gần như ngay lập tức, cậu sững người lại trước quang cảnh trước mặt.
Hắn? Không thể nào? Ji Yong sửng sốt.
Một mái tóc vàng chói lòa xòa phủ xuống che gần nửa khuôn mặt góc cạnh đang giãn ra hết cỡ , nụ cười tươi rói khiến đôi mắt đa tình với hàng mi dày như khép cả lại. Chiếc somi trắng chẳng cài nút buông thõng, một chiếc quần Jean bạc thếch với những đường cắt xé manh múng tua tủa. Và đối tượng khiến hắn chẳng thể nín cười nói là 1 cô gái nhỏ, vận chiếc đầm ren lòe loẹt quê mùa, lớp trang điểm trên mặt quá đậm tạo cảm giác già quá tuổi, cô gái liên tục thì thầm gì đó vào tai hắn khiến hắn cứ cười phá lên, để mặc cô gái cứ vuốt ve nhè nhẹ vùng bụng săn cứng đang lộ ra của hắn.
Nuốt nước bọt, Yong gần như chôn chân tại chỗ. Cậu không thể tin vào điều mình đang thấy, một phong cách trái ngược hẳn với ‘’ Top’’ trước đây mà cậu quen biết. Cái bộ dạng cười như nắc nẻ thiếu điều có thể bật ngửa ra ghế, cái kiểu thời trang nửa mùa, và cả cái màu tóc chói lòa quê kệch như 1 tên nhóc mới lớn ở vùng quê trong phút chốc đánh bay cái ý nghĩ kẻ trước mặt cậu chính là ‘’ hắn’’ _ Một Top luôn toát lên vẻ sang trọng trong từng cử chỉ và hành động, khuôn mặt lạnh lùng với nét biểu cảm rất sắc xảo như luôn che dấu cảm xúc của bản thân. Một Top luôn chỉ để những kẻ xứng tầm đứng bên cạnh dù là nam hay nữ.
Một hình ảnh quá trái ngược. Yong không thể tin được kẻ đang đứng trước mắt cậu là người cậu đang tìm kiếm một cách điên cuồng.
Chỉ đơn giản là có khuôn mặt giống nhau sao?? Nước mắt Yong trào ra, chảy dài, cậu vẫn nhìn trân trối vào hắn, sững sờ, run rẩy, trái tim một lần nữa vỡ nát.
Đang trong cơn khoái chí, hắn khẽ ngạc nhiên nhìn lại. Thoáng chút sững sờ, khuôn mặt đang toe toét của hắn khẽ ngơ ra khi hắn vừa nhìn thấy cậu, một thanh niên nhỏ bé, run rẩy trong bộ trang phục ôm sát thời trang với chiếc áo khoác dài đỏ rực, mái tóc hồng nhạt nổi bật, khuôn mặt thon gọn xinh đẹp, đôi mắt nâu trân trối nhìn hắn đẫm nước mắt, đôi môi nhỏ mím chặt như sắp bật máu. Người thanh niên ấy, xinh đẹp nhưng mong manh một cách kỳ lạ. Cả ánh mắt như vừa tuỵệt vọng, vừa trách móc đang chăm chăm nhìn hắn dường như cũng có thể tan biến ngay tức khắc.
* Nhói * _ Hắn khẽ nhíu mày khó chịu.
Gạt nhẹ vòng tay cô gái, hắn bối rối bước đến trước mặt cậu. Vén lại mái tóc xõa dài, hắn cảm thấy lúng túng một cách kỳ lạ.
_’’ Cậu… không sao chứ? Tôi … có thể giúp gì không? Sao… cậu khóc?’’
Cũng là chất giọng trầm khàn đặc biệt ấy. Nhưng không hề biết cậu là ai. Một người xa lạ. Trái tim Yong đau buốt và rực lửa. Cậu nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt tóe lên giận dữ, đôi môi cậu mím chặt, máu bắt đầu rỉ ra.
_’’ CHÁTTTT..’’ _ Cậu dùng hết sức bình sinh vung tay tát thẳng vào mặt hắn.
Loạng choang, hắn sững người. Một bên mặt hắn nóng rát, đau buốt và ngay lập tức đỏ bừng. Tức giận?? Vẫn sững người, hắn nhận nhiên nhận ra bản thân không hề tức giận. Quay lại nhìn cậu với ánh mắt mở to, sững sờ đến ngây ra vì cái tát bất ngờ, một lần nữa, trái tim hắn lại nhói lên, kỳ lạ.
Cậu vẫn đừng đấy, nhìn hắn với đôi mắt giận dữ đến vô cùng, nước mắt vẫn tuôn ra không ngừng, đôi môi nhỏ rỉ máu vẫn cắn chặt chẳng buông, khuôn mặt đỏ bừng. Đôi vai nhỏ cứ run lên.
Hắn như hóa đá, cả cơ thể như tê liệt chẳng thể cử động trước ánh mắt của cậu. Hắn không biết phải làm gì hay nên làm gì, chỉ biết đứng đó, trân trối nhìn cậu.
Cô gái nhỏ nãy giờ vẫn còn bất ngờ với việc đang xảy ra, lúc này như bừng tỉnh, vội vã, cô chạy biến vào trong tiệm, để lại hai người đứng đó.
_’’ Reenggg…’’ _ Tiếng điện thoại bất ngờ vang lên, phá tan bầu không khí đang đông cứng.
Yong run run lấy ĐT ra, là Taeyang gọi.
_’’ Alo, là mình đây’’ _ Giọng cậu nấc nghẹn.
_’’ Alô, Ji Yong, thế nào, phải huynh ấy không? ‘’ _ Taeyang vội hỏi.
_’’….’’ _ Ji Yong chẳng thốt nên lời, đôi mắt cậu dán chặt vào khuôn mặt hắn.
_’’ Lúc thấy hình mình thấy hơi khác, nhưng tốt nhất cậu cần xác định thật kỹ nhé. Chúng ta không thể sơ sót được.’’
Nước mắt cậu lại trào ra. Tắt điện thoại. Ji Yong hít một hơi dài, đưa tay quệt nhanh dòng nước mắt, cậu nhìn hắn trân trân.
_’’ Top… tôi cần tìm … Top’’ _ Cậu gằn từng tiếng, giọng nói lạc đi như uất nghẹn.
_’’ Tôi không biết .’’ _ Hắn trả lời một cách nặng nhọc, cái cảm giác khó chịu cứ vây cứng hắn chẳng lý do.
_’’ Chắc chứ?’’ _ Vai Yong run lên.
_’’ Chắc..’’ _ Cố gắng lấy lại bình tĩnh, tránh ánh nhìn như thiêu đốt của cậu, giọng vẫn lạc đi _’’ Ở đây, thị trấn này rất nhỏ, không ai tên Top cả.’’
_’’ Tên huynh là gì?’’ _ Nước mắt lại rơi, tuyệt vọng hay hi vọng???Đều không thể xảy ra.
_’’ Seung Huyn. Choi Seung Huyn.’’ _ Hắn nói mạch lạc, đưa tay vò tung mái tóc, bước chân vô thức vẫn chầm chậm lùi lại. Hắn muốn thoát khỏi không gian đặc nghẹt sự khó chịu đang bao quanh.
_’’ Sao lại là ngươi mà không phải là huynh ấy’’ _ Bất giác giọng cậu ngẹn lại, hai hàm răng nghiến chặt, ánh mắt nhìn hắn như rực lửa, giận dữ._’’ Khốn nạn’’
Câu nói như đay nghiến của cậu khiến hắn lại sững người, ánh nhìn đầy giận dữ và trách móc của cậu cứ xoáy sâu vào hắn, bưc bối. Hắn lờ mờ nhận ra lý do cậu giận dữ, có lẽ vì hắn giống một ai đó, điều đó không phải lỗi của hắn, hắn hiểu rõ điều đó, nhưng không biết vì sao, một nơi nào đó, sâu hút, cái cảm giác có lỗi cứ trào ra, đau buốt.
Để mặc hắn đứng như hóa đá, Yong lau nhanh dòng nước mắt và xoay người bước vội ra cửa.
Đúng lúc ấy, cánh cửa bật mở, Yong khẽ giật mình, trong tích tắc, cậu nhận ra sát khí, vội vã ngẩn lên. Trước mặt cậu là một thanh niên trẻ, khuôn mặt tròn xoe với nụ cười toe toét, đôi mắt nhỏ bị che khuất hoàn toàn dưới mái tóc xoăn đen. Ji Yong bất giác khẽ lùi lại, cậu cảm tháy nụ cười của người thanh niên lạnh lẽo đến lỳ lạ, nụ cười thường thấy của những kẻ máu lạnh chẳng ngại việc xuống tay hạ sát một kẻ nào đó.
_‘’ Daesung? Sao cậu ở đây?’’ _ Hắn ngạc nhiên _’’ Có ai trông phòng khám dùm cậu à?’’
Khẽ rùn mình, Ji Yong vẫn cảnh giác bước lùi lại về phía hắn.
Hắn nhanh chóng phát hiện ra sự kỳ lạ nơi cậu, cậu đang lùi sát đến ngay trước mặt hắn. Hơi ngạc nhiên vì sự sợ hãi của cậu, hắn cố trấn an.
_’’ Đây là Daesung, bạn tôi, cậu ấy không làm hại ai đâu, cậu đừng sợ.’’
Ji Yong giật bắn mình, quay đầu nhìn lại,đến lúc này cậu mới nhận ra mình đã đứng sát rạt ngay trước mặt hắn.
_’’ Đệ nghe có người đánh huynh.’’ _ Vẫn giữ nụ cười sáng rỡ, Daesung lên tiếng, giọng anh lạnh toát.
Khẽ nhíu mày, Ji Yong chầm chậm đút tay vào áo khoác, chạm nhẹ vào khẩu súng vẫn luôn được lên sẵn đạn. Ánh mắt sắc lẻm nhìn về Daesung đề phòng, sẵn sàng đáp trả.
_‘’ Ah, hiểu lầm thôi.’’ _ Hắn gãi đầu, thoáng bối rối khi nhớ lại cú tát vừa được nhận.
_’’ Vậy sao ? hahah… làm đệ cứ lo.’’ _ Vừa cười, Daesug vừa chậm rãi tiến đến _’’ Huynh, cô bé ban nãy sợ lắm đấy, huynh nên đi xem thế nào đi, cô ấy còn ở phòng khám ấy.’’
_’’ Ah… thật là, thật là, quên mất.’’ _ Hắn lại vò đàu, lầm bầm.
Khẽ liếc sang nhìn cậu, hắn bất giác thở dài, đôi chút tiếc nuối, đoạn bước nhanh ra cửa.
_’’ Thôi huynh đi tìm cô ấy đây.’’
Chẳng hề nhìn hắn, ánh mắt Ji Yong vẫn dán chặt vào nhất cử nhất động của Daesung.
Khẽ ngoái đầu nhìn theo bóng dáng hắn dần khuất xa. Daesung chậm rãi quay sang cậu, nụ cười trên môi bất giác trở nên sắc gọn.
_’’ Cậu… nếu là hiểu lầm, cũng đã đến lúc nên rời khỏi rồi chứ ‘’ _ Giọng anh chậm rãi.
Khẽ mím môi, Ji Yong bước nhanh ra cửa, ánh mắt cậu vẫn liếc nhìn anh dè chừng.
Nhưng vừa bước đên cửa, bất giác Yong khựng lại, một ý nghĩ vừa vụt qua trong cậu.
_’’ Seung Huyn, là người ở đây hay từ nơi khác đến?’’
_’’ Ở đây, tôi là bạn từ nhỏ của huynh ấy’’ _ Daesung trả lời lạnh băng, chẳng thèm ngoái đầu lại nhìn.
Khẽ nhíu mày, một cảm giác kỳ lạ ập đến, nhưng Ji Yong vẫn nhanh chóng rời đi.
Nụ cười trên môi Daesung vụt tắt. Ngoái đầu nhìn bóng chiếc Aston biến mất sau cua quẹo.
_’’ Phiền phức rồi đây, huynh chỉ mang phiền phúc đến thôi Seung Huyn, ghét thật.’’ _ anh lầm bầm.
………………………….
_’’ Taeyang, cậu điều tra dùm việc mình nhờ chưa?’’
_’’ Rồi, 2 người cậu nói đã đến YG được 3 năm.’’
_ ‘’ Cậu chắc chứ? Không sai sót?’’
_’’ Chắc, mình đã bất ngờ khi thấy hình người tên Choi Seung Huyn đó trên giấy tờ, đúng là rất giống Top huynh, nhưng sự hiện diện thật sự ở 2 nơi khác nhau. Mình nghĩ chỉ có 2 khả năng: 1 là người giống người, hai có lẽ là anh em sinh đôi của huynh ấy.’’
_’’ Được rồi, mình cũng không nghĩ đó là Top huynh. Còn Daesung?’’
_’’ Ưm… cũng không có gì đặc biệt. Tốt nghiệp ngành y hạng ưu, lý lịch sạch. Chỉ là không hiểu sao lại chuyển đến 1 thị trấn nhỏ như vậy, nếu ở lại Seoul chắc chắn sẽ nổi tiếng ở 1 bệnh viện lớn.’’
_’’ Được rồi, mình có một kế hoạch, cậu nghe kỹ nhé..’’
………………
Hắn ngồi thừ người, miệng ngậm kẹo mút, tay chống cằm, ánh mắt lơ đãng nhìn ra cửa.
Trong đầu hắn, hình ảnh Ji Yong với khuôn mặt đẫm nước mắt ngày hôm qua vẫn cứ lởn vởn chẳng chịu biến mất. Cả đêm hắn chẳng thể nào ngủ được, câu nói như trách cứ của Yong cứ ám ảnh tâm trí hắn, khó chịu đến vô cùng.
Bỗng hắn đứng bật dậy, ánh mắt khẽ ánh lên.
Phía bên kia đường, bóng dáng nhỏ bé của Yong xuất hiện, cậu bước nhanh về phía tiệm café.
Luýnh quýnh, hắn chộp vội một cuốn sách trên giá, giả vờ chăm chú đọc trong khi Yong đã đẩy cửa bươc vào.
Khác với dáng vẻ nhiều xúc động ngày hôm trước, hôm nay cậu khá điềm tĩnh. Chọn một chiếc bàn trong góc, cậu chậm rãi ngồi xuống. Nhìn về phía hắn, cậu khẽ ngớ ra.
Hắn đang cầm một cuốn sách dày cộm, vùi cả khuôn mặt vào đó, nhưng vấn đề là cuốn sách đã lộn ngược mà hắn chẳng hề hay biết.
Khẽ thờ dài, Ji Yong nhíu mày lo lắng cho kế hoạch vừa được vạch ra của cậu, thầm hỏi không lẽ hắn không biết chữ.
Núp sau cuốn sách, hắn len lén thò đầu liếc nhìn về phía cậu. Hoàn toàn như 1 vị khách ghé qua. Nhíu mày ra chiều suy nghĩ, hắn chậm rãi gấp sách lại, vuốt nhẹ lại mái tóc vàng rối, khẽ nở nụ cười mỉm thật quyến rũ, như cách hắn vẫn thường hớp hồn các nữ khác khi đến đây. Bước về phía cậu bằng những sải chân dài, dáng đi ra vẻ kiểu cách, đặt nhẹ xuống bàn cậu bảng menu của quán, hắn lịch sự.
_’’ Cậu muốn dùng gì?’’ _ Chất giọng trầm khàn cố ngọt ngào.
Ji Yong nhìn hắn chầm chầm, bất giác khẽ thở dài. Hôm qua thì somi trắng quần jean, ít ra cũng sáng sủa, còn hôm nay, hắn diện trọn một cây khiến Yong dị ứng, somi ngắn tay in hoa sặc sỡ theo kiểu Hawail, kết hợp cùng chiếc quần jean rộng thùng thình chẳng biết là mốt của năm nào đó xưa lắc, thêm vào đó là cái dáng điệu lắc la lắc lư ra vẻ ta đây sành điệu của hắn, Ji Yong thật sự chỉ muốn chặt phắt đầu hắn xuống, ít ra hắn cũng không thể trưng khuôn mặt của Top trong cái kiểu thời trang quê sệt này.
_’’ Café’’_ Giọng cậu yếu xìu, chẳng chút hứng thú, cậu khẽ quay mặt ra cửa, cố tránh nhìn hắn.
Thoáng thất vọng với biểu hiện của Ji Yong, vừa bước về quầy pha chế hắn vừa quay đầu liếc cậu liên tục bằng đôi mắt đen láy sắc lẻm của mình.
Vừa nhanh tay pha café, hắn vừa liên tục lầm bầm.
_’’ Làm như đẹp lắm á… tại thấy hôm qua tội nghiệp ta mới nhìn ngươi thôi..’’ _ Dù vậy hắn vẫn chẳng thể rời mắt khỏi cậu _’’ Ở đây ta là mỹ nam đó… chẳng có mắt nhìn…’’
Đặt cạch ly café xuống bàn ra vẻ bất cần, hắn vừa dợm bước định quay đi thì ji Yong khẽ lên tiếng. _’’ Chúng ta nói chuyện một chút được không?’’
Khẽ liếc nhìn Yong, chân mày hắn khẽ nhếch lên, nhíu lại ra vẻ đang suy nghĩ dữ lắm. Nhưng rồi, hắn chậm rãi ngồi xuống, đối diện cậu, đưa tay lên vuốt tóc ra vẻ đỏm dáng.
Nhìn cảnh ấy, Ji Yong lại thở dài.
_’’ 1 triệu Won 1 tháng ‘’ _ Yong vào thẳng vấn đề _ ‘’ Tôi muốn huynh làm việc cho tôi.’’
_’’ Một triệu???..’’ _ hắn hỏi lại với khuôn mặt sửng sốt _’’ … wow .. một triệu won, cậu không đùa chứ?’’
| | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sat May 31, 2014 7:30 pm | | | | | | | hay quá, nhưng sao lâu có chap mới thế au | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Fri Jun 20, 2014 4:44 pm | | | | | | | __________ Chap 5 _________
Một tháng sau _ Thông tin chủ tịch tập đoàn BigBang đã trở về trong tình trạng mất trí nhớ đồng loạt bùng nổ trên khắp các mặt báo, kèm theo đó là hàng loạt thắc mắc và câu hỏi được nêu ra xung quanh sự trở về kỳ lạ của vị chủ tịch danh tiếng.
Một cuộc họp báo long trọng đã được tập đoàn BigBang tổ chức, giới truyền thông đã có mặt rất đông cùng với rất nhiều câu hỏi được đặt ra về hướng phát triển của BigBang, nghi vấn về vụ thảm sát và cả những chi tiết nhỏ nhặt cũng được giới truyền thông tích tực mổ xẻ.
Nhưng không ngoài dự đoán, dựa vào việc tuyên bố Choi Top đã mất trí nhớ sau 1 tai nạn xe dẫn đến việc mất tích trong thời gian qua, rất nhiều câu hỏi liên quan đến vụ thảm sát trước đây bị từ chối trả lời và trong suốt buổi họp báo, người đứng ra trả lời toàn bộ các câu hỏi là 2 tổng giám đốc hiện thời của tập đoàn BigBang _ Taeyang và G Dragon. Còn chủ tịch Choi Top chỉ im lặng ngồi bên cạnh, lắng nghe tất cả vơi 1vẻ mặt điềm tĩnh và lạnh lùng như trước đây.
Sau buổi họp báo, 1 nghi vấn rất lớn đã được gia đình các nạn nhân trong vụ án đặt ra : Liệu Choi Top có thật sự bị mất trí nhớ?
*********************
Nặng nề khép chặt cánh cửa gỗ nặng trịch, hắn mệt mỏi bước đến chiếc giường lớn, thả phịch cơ thể ra rời xuống lớp nệm êm.
Khẽ thở dài, hắn nhìn chăm chăm vào chiếc đèn treo lớn ngay trên trần. Những mảnh phale lấp lanh, đung đưa nhè nhẹ, tao ra thứ màu sắc óng ánh, hỗn tạp. Hỗn tạp và lẩn lộn như chính tâm tri hắn hiện tại.
Một tháng _ Hắn đã bỏ mặc lời nói của Daesung và đồng ý theo Ji Yong đến đây, ngôi biệt thự sang trọng vào bậc nhất của Choi Top, người mà hắn chịu trách nhiệm thế vai. Ban dầu chỉ là sự tò mò, thích thú xen lẫn cả cái hy vọng nắm giữ được trái tim cậu mà hắn đồng ý đến đây. Một viễn cảnh tươi sáng đầy hào nhoáng như 1 giấc mơ được hắn vẽ ra có cả sự xuất hiện đầy quyến rũ của cậu. Nhưng rất nhanh, hắn nhận ra, mọi thứ không chỉ đơn giản như cuộc sống bình yên hắn trải qua ở YG.
Ngay khi hắn và cậu vừa rời khỏi YG và trở về Seoul, thì cả hai đã nhanh chóng rơi vào bẫy phục kích của một nhóm người lạ mặt. Mọi thứ xảy ra chớp nhoáng, cuộc rượt đuổi dài trên đường với những tiếng súng, sự va quẹt kinh hoàng của những chiếc xe. Kinh hoàng, hỗn độn , cả máu và cái chết đều cận kề ngay sát bên. Và nếu như lần đó, Taeyang không đến kịp thì có lẽ cả hăn và cậu đều chẳng thể sóng sót đến tận bây giờ. Lần ấy, Ji Yong đã bị thương rất nặng vì che chắn cho hắn, nhìn Ji Yong khuôn mặt tái xanh vì mất máu mà vẫn cắn chặt răng lao đến, hắn đã hiểu, bản thân đã tuyệt đối mất đi sự tự do trong tay cậu, vì trả món nợ đã cứu mạng hay vì trái tim hắn đã bị cậu trói chặt trong giây phút ấy, hắn cũng chẳng còn quan tâm nữa. Giờ hắn chỉ muốn làm hết sức mình để có thể giúp cậu làm được việc cậu muốn.
‘’ Cộc cộc’’ _ Tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên.
Hắn gượng ngồi dậy, nới lỏng cà vạt, mệt mỏi lên tiếng.
_’’ Vào đi.’’
Cánh cửa nặng nề xịch mở, Ji Yong lách người bước vào. Chậm rãi, cậu bước đến bên hắn, khuôn mặt ráo hoảnh, chẳng biểu cảm ngoài ánh nhìn chăm chăm cứ dán chặt vào khuôn mặt hắn, ánh mắt chứa đầy yêu thương nhưng xa hút, không phải dành cho hắn.
_’’ Huynh nghỉ ngơi đi, tối nay huynh còn 1 buổi tiệc nữa phải dự.’’
Vẫn ngồi yên tại chỗ, hắn ngước lên nhìn cậu. Đôi chút khó chịu len lỏi khi hắn hiểu ánh mắt cậu lúc này không phải dành cho chính ‘’ hắn’’.
_’’ Ya, cậu đừng nhìn tôi vậy được không? Tôi không phải tên đó đâu.’’ _ Hắn lên tiếng, giọng nói nặng nề, mệt mỏi.
JI Yong im lặng. Và cậu chậm rãi quay lưng định bỏ đi. Nhưng hắn vội vã nắm tay cậu kéo lại, khiến cậu ngã ra, ngồi lọt thỏm vào lòng hắn. Dụi đầu vàoo lưng cậu, hắn thì thầm.
_’’ Tôi mệt quá, cậu đừng đi, Ji Yong ‘’
Cậu im lặng, ngồi yên khi vòng tay hắn từ từ siết lại.
Đã 1 tháng trôi qua, cậu biết đây là khoảng thời gian khó khăn đối với hắn, khi hắn phải liên tục nhồi nhét hàng loạt các kiến thức khác nhau và luyện tập không ngừng để bắt chước theo những thói quen và hành động của Choi Top. Hắn phải không ngừng bắt chước, không được nghỉ ngơi một giây phút nào cả.
Và người đưa ra quyết định ép buộc cũng như vạch ra kế hoạch này chính là cậu_ G Dragon. Trong thời gian ngắn nhất, phải công bố tin tức Top đã trở về. Chỉ có như vậy, mọi sự chú ý đều sẽ tập trung vào hắn, từ công an cho đến sát ý từ thế giới ngầm, chỉ có như thế, cậu và Taeyang mới có thể yên tâm truy tìm Top, ít ra cũng sẽ an toàn hơn khi không còn những đội quân truy sát vay bủa khắp nơi. Tất cả đều đang nhắm vào hắn_ kẻ thế thân mà cậu tìm được.
Đôi khi, nhận ra hắn đã không còn nụ cười tươi rói và khuôn mặt rạng rỡ như lần đầu gặp ở YG, thay vào đó là khuôn mặt của ‘’ Choi Top’’ lạnh lùng và đầy mệt mỏi, một góc nào đó trong trái tim cậu thấy nhói lên, thương cảm nhưng cậu không hối hận, cho dù như thế nào, người đến cuối cùng, cho dù chết cậu vẫn muốn bảo vệ chỉ có Top.
Và tất cả những gì cậu có thể làm cho hắn, chi là những giây phút như thế này, khi hắn mệt mỏi và căng thẳng đếnsắp gục ngã, cậu có thể để yên cho hắn ôm lấy cơ thể mình, và chỉ có thế. Chậm rãi, nhắm nghiền đôi mắt, Ji Yong ngoan ngoãn ngồi yên trong vòng tay hắn. Hơi ấm từ cơ thể hắn nhẹ nhàng truyền qua người cậu.
_ ‘’ Chúng ta có thể không dự tiệc tối nay không?’’ _ Hắn khẽ thì thầm, vẫn gục đầu vào lưng cậu. _’’ Không được, huynh chỉ cần làm đúng những gì tôi dạy là được.’’
_’’ Đã 3 đêm rồi tôi không ngủ được. Kể từ hôm họp báo. Có phải kẻ tôi đang thế vai thật sự đã giết người hay không?’’
_’’ Vậy giờ huynh nên ngủ đi. Tôi sẽ đánh thức huynh khi đến giờ.’’ _ Vừa lạnh lùng nói, Ji Yong vừa nhỏm người định đứng dậy.
Nhưng hắn vẫn ôm ghì cậu lại chẳng chịu buông ra, vùi đầu vào mái tóc hồng nhạt của cậu, hắn lại thì thầm.
_‘’ Đừng đi, tôi rất sợ khi không nhìn thấy cậu.’’
_’’ Tôi đã sắp xếp rất nhiều vệ sĩ xung quanh đây, huynh yên tâm, không ai hại được huynh đâu’’ _ Giọng cậu vẫn ráo hoảnh.
_’’Lần trước, khi thấy người cậu đầy máu mà vẫn bảo vệ tôi, tôi đã thể với chính mình, rằng tôi sẽ bảo vệ cậu’’ _ Hắn hôn nhẹ lên tóc cậu _’’Tôi rất sợ, sợ một lẩn nữa lại thấy cảnh ấy.’’
_’’ Huynh? 1 kẻ chẳng có chút sức mạnh như huynh mà muốn bảo vệ tôi là 1 điều không tưởng.’’ _ Ji Yong nhếch mơi cười, lạnh lùng nói.
Vòng tay hắn dần dàn buông thõng. Cậu đứng lên, bước thẳng ra cửa mà chẳng ngoái đầu nhìn lại. Để lại hắn, ngồi thẫn thờ, khuôn mặt như hóa đá.
**********
Chậm rãi đóng chặt cánh cửa nặng nề, Ji Yong khẽ thở dài. Dựa lưng vào tường, mệt mỏi, cậu nhắm nghiền mát, có hít một hơi dài. Đấm nhẹ vào ngực trái, ngăn cơn đau từ đâu vừa nhói lên, Ji Yong cố lấy lại vẻ lạnh lùng thường ngày.
_’’ Cậu có cần lạnh lùng thế không’’ _ Taeyang từ đâu bước đến lên tiếng.
Ji Yong khẽ mỉm cười im lặng không nói, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
_’’ Dù sao anh ta cũng đã rất cố gắng làm theo mọi thứ cậu yêu cầu rồi. May anh ta khá khỏe, chứ nếu là người thường, chắc nhập viện vì mớ kiến thức cậu nhét rồi.’’
_’’ Cứ mặc kệ đi, việc chúng ta sao rồi.’’
_’’ Ừm, theo tin nhận được, thì các băng nhóm từng tung người tìm kiếm đều đã rút quân về Seoul rồi. Mọi chuyện đều theo đúng kế hoạch, giờ chì cần bảo vệ Seung Hyun và tìm Top huynh về thôi.’’
_’’ Vậy thì tốt.’’ _ Ji Yong thở phào.
_’’ Nhưng… có 1 vấn đề. Seung Hyun, người cậu tìm về ấy, có gì đó .... Không hiểu sao, cảm giác khi đối diện với huynh ấy thật sự rất giống Top huynh. Mình biết là nói ra vầy thì hơi lạ, nhưng thật sự cảm giác rất lạ, cậu có thấy thế không? Nhất là sau khi huynh ấy thay đổi trang phục và kiểu tóc của Top huynh, thật sự cứ như 1 người ấy.’’ _ Taeyang khẽ nhíu mày suy nghĩ, cảm giác của anh từ trước đén nay đều khá chính xác.
_’’ Có lẽ vì khuôn mặt giống nhau, nên chúng ta mới thấy thế thôi.’’ _ Ji Yong mệt mỏi, quay lưng bước về phòng.
_’’ Chúng ta ?? Vậy cậu cũng có cảm giác đó sao??’’ _ Taeyang bước vội theo sau cậu, hỏi dồn _ ‘’ Có phải ko? Ji Yong? Nhất là khi huynh ấy kêu tên chúng ta, mình đều thấy có 1 cái gì đó rất quen, nhưng chẳng thể giải thích được.’’
_’’ Có lẽ vì giống nhau thôi, chẳng phải cậu đã điều tra kỹ rồi sao.’’ _ Vừa nói Ji Yong vừa mở cửa, vào phòng mình _ ‘’Thôi mình mệt rồi, tối nay mình sẽ dự tiệc cùng Seung Hyun huynh.Mình vào nghỉ tí đã.’’ Taeyang vội đẩy nhẹ cánh cửa, ngăn Ji Yong lại.
_’’ Sẽ ổn chứ, tối nay toàn những kẻ chẳng dễ ưa gì đâu. Nhìn cậu lẫn huynh ấy đều quá mệt rồi. Hay để tối nay mình đi cho.’’_ Taeyang lo lắng.
_’’ Mình ổn, không sao đâu, cậu nóng tính lắm, thế nào cũng cãi nhau vì mình. Để mình đi cho yên, sẽ về sớm thôi.’’ _ Ji Yong trấn an.
Nhìn vẻ kiên quyết của Ji Yong, Taeyang khẽ thở dài, buông tay, anh lặng lẽ đứng nhìn cánh cửa phòng Ji Yong từ từ khép lại. Một nỗi bất an cứ len lỏi.
******************
Màn đêm buông xuống, tại buổi tiệc lớn được tổ chức tại sảnh chính khu biệt thự sang trong Black. Những vị khách quý, quyền cao chức trọng, khoác trên người bộ trang phục rực rỡ bước xuống từ những chiếc xe sang trong, quý phái. Những bước chân chậm rãi, hòa mình vào không gian rộng thoảng nhẹ hương hoa và rượu vang. Những chùm đèn treo rực rỡ tỏa ra thứ ánh sáng trắng tinh khiết xuống sảnh tiệc sang trọng được trang trí đầy hoa và những cô gái xinh đẹp trong những chiếc đầm dạ hội lộng lẫy.
Những hình ảnh quen thuộc của 1 buổi tiệc thượng lưu, được lặp lại 1 cách sáo rỗng, như chính nụ cười của những người trong cuộc.
Hắn và cậu xuất hiện, ngay lập tức thu hút ánh mắt mọi người.
Khuôn mặt góc cạnh nam tính, ánh mắt tinh anh sắc lạnh, đôi môi luôn giũ một nụ cười nhẹ lịch thiệp, và bộ vest đen sang trọng, được may đo khéo léo với phần cổ áo cách điệu cầu kỳ đính đầy những viên đá Obsidian đen bóng lấp lánh càng khiến sự hiện diện của hắn thêm nổi bật.
Và bước theo sau hắn, cậu gọn gàng, đơn giản với bộ vest trắng, một chiếc khăn lụa hồng nhạt được xếp khéo léo trên ngực áo cùng tông với mái tóc được hất cao mượt keo của cậu. Một lớp trang điểm nhẹ phớt trên khuôn mặt xinh xắn. Nét đẹp trung tính của cậu và sự mạnh mẽ nam tính của hắn hoàn toàn đối lập, nhưng khi cả hai ở bên nhau lại khiến người khác không thể không xuýt xoa, ghen tị.
_’’ Mọi chuyện ổn chứ ‘’ _ Hắn khẽ thì thầm, môi vẫn giữ nụ cười mỉm thường trực.
_’’ Đừng lo lắng, cứ làm theo những gì tôi nói.’’ _ Yong vội đáp lời.
Dáng vẻ bình thản, hắn và cậu chậm rãi hướng về phía chủ tịch Park, chủ nhân buổi tiệc , lúc này đang đứng cùng 2,3 vị khách sang trong khác.
_’’ Ôlala , Choi Top, thật vinh hạnh khi cậu đến dự buổi tiệc này của chúng tôi.’’ _ Chủ tịch Park sởi lởi, bắt tay hắn một cách lịch sự và gật đầu với Ji Yong khi cậu cúi chào.
_’’ Ngài đã có lời mời, đương nhiên tôi khổng thể thất lễ.’’ _ Hắn điềm đạm.
_’’ Tôi nghe nói … phía cảnh sát mời anh mai đến để… hỏi ít việc đúng không?’’ _ Một giọng nói the thé chợt vang lên từ phía sau hắn.
Hán khẽ xoay người lại, mỉm cười nhẹ, ánh mắt sắc lẻm nhìn xoáy vào người đàn ông phốp pháp vừa bước đến, khuôn mặt ông ta đã đỏ gay và hơi thở nồng mùi rượu.
_’’ Vâng, họ cần tôi cung cấp vài thứ thôi, không có gì to tát. Thật ngại, khiến ngài bận tâm ngài Chủ tịch Wan.’’ Chủ tịch Wan bật cười lớn, đưa tay xoa xoa cái bụng căng tròn, ánh mắt đỏ ngàu nhìn xoáy vào hắn, khó chịu. _’’ Không to tát? Chẳng phải ngài Choi đây giết người rồi sao?’’ _ Lão gằn giọng, ra chiều thách thức. Ji Yong khẽ nhíu mày khó chịu, ánh mắt sắc lẻm liếc nhìn lên đầy bực bội.
Hắn thoáng sựng lại, nhưng rất nhanh, lại nhoẻn miệng cười, giữ vẻ mặt bình thản đúng y như những gì Ji Yong dã dặn trước khi đến đây. Cậu và hắn đều hiểu rõ, cả hai sẽ nhận khong ít công kích từ những kẻ ở đây. Nhưng thật ra đối với hắn, việc ấy cũng chẳng có gì lớn lao lắm, vì cho dù nói gì, thi cũng chỉ là nói về Top, chứ chẳng phải hắn _ Choi Seung Hyun. Và tất cả những việc hắn cần làm chỉ là đưa ra bộ mặt lạnh lùng và đáp trả lại vài câu.
_’’ Thật sự đó chỉ là lời đồn, nhưng lời đồn nếu được phát ra từ miệng ngài Wan đây, sẽ trở thành chuyện lớn đấy.’’ _ Hắn nhếch môi cười, chẳng thèm liếc nhìn biểu hiện của chủ tịch Wan, hắn với tay, đón lấy ly rượu vang của người phục vụ vừa bước đến. _’’ Câu nói này của ngài, rất dễ ảnh hưởng đến việc hợp tác của chúng ta đấy, ngài Wan thân mến.’’
Thấy không khí có chiều hướng căng thẳng, chủ tịch Park vội xen vào.
_’’ Hahaha … thôi nào, đến đây thì những việc không vui chúng ta đừng bàn đến, các vị nên vui vẻ thôi nào.’’ _ Ông từ tốn.
Hắn mỉm cười, nâng nhẹ ly rươu lên môi ra vẻ đồng ý. Dù gì hắn cũng chẳng chút hứng thú với việc tranh cãi. Còn chủ tịch wan, cũng nể mặt ngài Park mà lăng lẽ rời đi.
………….
Mười một giờ đêm, buổi tiệc sắp tàn. Mọi người đều đã chếnh choáng hơi men và dập dìu theo tiếng nhạc.
Trong một góc phòng, hắn đứng tựa hẳn lưng vào tường, giương ánh nhìn sâu hút ra sảnh tiệc. Hắn chưa say, nhưng hơi rượu cũng đã nồng, khiến cơ thể và đầu óc hắn đều mệt mõi, hậu quả của mấy đêm không ngủ. Dù vậy, ánh mắt hắn vẫn dán chặt vào cái dáng nhỏ trong bộ vest trắng của cậu. Cả đêm, trong khi hắn có thể tìm 1 góc bình yên thế này và tạo hàng rào cách biệt với mọi người xung quanh bằng dáng vẻ lạnh lùng của Choi Top, thì cậu lại phải liên tục di chuyển, chào hỏi các vị khách khác nhau, tât cả đều vì công việc. Khẽ thở dài, hắn lại chậm rãi nhấp nhẹ một ngụm rượu, cảm giác nặng nề và khó chịu cứ vây chặt lấy hắn khi hắn thấy trong những kẻ cậu chào hỏi, có những gã chẳng chút ngại ngần mà ôm lấy eo cậu hoặc thậm chí vỗ mông cậu ngay giữa buổi tiệc đông người, trong khi cậu bối rối thì chúng lại cười phá lên đầy thích thú, hắn nhận ra, tất cả mọi người trong sảnh tiệc đều nhìn cậu với 1 ánh mắt kỳ lạ, sự khinh thường hiện rõ trên những khuôn mặt họ, dù ánh mắt lại chẳng thể chống cự lại nụ cười quyến rũ ủa cậu. Và dĩ nhiên, hắn chẳng thích diều đó một tẹo nào, trái tim hắn đau khi thấy cậu vẫn cố nở nụ cười gượng gạo.
Lúc này, Ji Yong vừa kết thúc câu chuyện với vài vị khách. Vừa đưa tay bóp nhẹ lên chiếc gáy nhỏ mỏi nhừ, cậu vừa quay sang nhìn hắn. Trong góc tối, dáng người cao ráo, điềm đạm của hắn trở nên cô đơn và u uất đến kỳ lạ so với thứ ánh sáng lóa mắt và những khuôn mặt rạng rỡ nơi sảnh tiệc. Khẽ thở dài, cậu bước vội về phía hắn. Dù cho người dặn hắn đứng chờ ở đó là cậu, nhưng khi nhìn hắn như vậy, một chút xót xa khẽ dấy lên trong cậu, đôi chút lo lắng hắn sẽ thấy bất an và khó chịu vì chỉ một mình, bước chân cậu nhanh hơn.
Bỗng cậu khựng lại. Chủ tịch Wan đã đứng chặn ngay trước mặt cậu với nụ cười mỉm hềnh hệch, say khướt.
Mỉm cười cúi chào một cách lịch sự, Ji Yong khẽ bước sang bên nhường lối và định bước đi, nhưng một lần nữa, ông ta lại bước vội chắn trước mặt cậu, tỏ ý không muốn cho cậu qua.
_’’ Xin lỗi, tôi có thể qua không ạ?’’ _ Ji Yong mỉm cười, nhẹ nhàng lên tiếng, với địa vị của cậu, cậu không muốn gây ra bất cứ răc rối nào tại buôi tiệc này.
_’’ Sao thế? Không muốn nói chuyện với ta à?’’ _ Chủ tịch Wan cười hềnh hệch, ánh mắt lão lướt dọc người cậu một cách khiếm nhã.
_’’ Tôi xin lỗi, để dịp khác, chủ tịch Choi đang chờ tôi ở phía kia.’’ _ Ji Yong vẫn điềm đạm, cậu quá quen với ánh nhìn khó chịu này.
_’’ Choi Top? Mặc kệ hắn đi, cậu theo ta đi, ta chắc chắn sẽ đối xử với cậu thật tốt.’’ _ Lão mỉm cười gian xảo, mắt khẽ ánh lên trong khi đôi tay thô bạo chộp lấy tay cậu lôi đi, hướng thẳng về phía dãy hành lang dẫn ra khỏi sảnh tiệc.
_’’ Xin … xin lỗi.. tôi có việc gấp, mong ngài buông tay. Ngài Wan… xin ngài buông tay.’’
Ji Yong bối rối, cố dằn tay ra nhưng cậu vẫn bị lôi tuột đi chẳng thương tiếc.
Nhưng ngay khi cả hai vừa rời khỏi sảnh tiệc, tránh xa ánh mắt của mọi người, thì bỗng nhiên hắn xuất hiện, chẳng chút chần chừ, hắn nắm lấy lấy Ji Yong và kéo ngược lại về phía mình khiến Ji Yong mất đà, ngã chúi vào người hắn.
_’’ Chủ tịch Wan, ngài định đưa người của tôi đi đâu vậy?’’ _ Hắn mỉm cười mà khuôn mặt vẫn lạnh băng, ánh mắt ánh lên tức giận.
Bực bội phủi phủi tay áo, chủ tịch Wan đưa mắt hằn học nhìn hắn.
_’’ Gì chứ? Cậu có cần phải căng thẳng như vậy không Choi Top’’ _ lão cười gằn _’’ Chẳng phải cậu cũng quẳng nó lên giường bao nhiêu người rồi sao? Cậu tưởng không ai biết à?’’
Nét mặt hắn trong phút chốc sa sầm, bàn tay hắn bất giác siết chặt tay cậu.
_’’ Ông nói vậy là có ý gì?’’ _ Hắn gằn từng tiếng, ánh mát sáng rực như sắp bốc lửa.
_’’ Chúng ta về thôi.’’_ Ji Yong vội kéo hắn đi, mặt cậu trắng bệt, đôi tay thoáng run rẩy, cậu không muốn hắn biết bất cứ thứ gì trước đây của cậu.
Nhưng hắn vẫn đứng sừng sững, cơn giận đang sôi lên trong hắn.
_’’ Hahaha… gì chứ? Chẳng lẽ mất trí nhớ thât à? Hahaha… ai mà không biết, G Dragon, con rồng nhỏ của tập đoàn BigBang, mang tiếng là tổng giám đốc nhưng thực ra lại là kẻ phục vụ tình dục cho bất cứ kẻ nào Choi Top ra lệnh, chẳng phải sao?’’
Hắn đứng như chết lặng, cổ họng khô khốc chẳng thốt nên lời, chỉ biết trân trối nhìn lão Wan như không tin vào những điều mình nghe thấy.
Chuyện gì vậy? Cái kẻ mà cậu cố sống cố chết bắt hắn phải đóng giả lại là kẻ khốn nạn đên mức độ ấy sao? Cái kẻ mà khiến ánh mát cậu khi nhìn hắn chằng thấy hắn lại là kẻ nhẫn tâm đến vậy sao?Chẳng phải hai người yêu nhau sao??
Nhìn khuôn mặt và biểu hiện của hắn, Ji Yong cũng chỉ biết im lặng, bàn tay cậu dường như đang bị siết chặt hơn bởi bàn tay đang run lên vì giận của hắn. Nước mắt cậu bất giác ngấn đầy, sắp trào ra trên khuôn mặt đã đỏ bừng. Nhưng Ji Yong vẫn mím chặt môi, cố ra vẻ cứng rắn.
Xáu hổ? lần đàu tiên Ji Yong thấy xấu hổ vì những việc như vậy? Vì sao chứ? Vì hắn là kẻ có khuôn mặt giống Top nên cậu muốn mình trong mắt hắn trong sạch hơn sao? Thật nực cười, cơ thể và tâm hồn cậu vốn dĩ đã không còn trong sạch từ rất rất lâu rồi. Nghĩ đến đó, bất giác Ji Yong mỉm cười, nụ cười chua chát.
Một lần nữa, cậu ra sức nắm tay hắn kéo đi. Cậu không muốn gây ra rắc rối, vậy là đủ rồi, có lẽ từ giờ hắn sẽ nhìn cậu với đôi mắt khác, nhưng mặc kẹ, cậu chỉ cần bảo vệ Choi Top.
Nhưng hắn vẫn đứng đó, im lìm, khuôn mặt càng luc càng đanh lại. Hắn đang suy nghĩ, nếu lúc này hắn đấm thẳng vào bộ mặt đang hềnh hệch cười của lão Wan thì chuyện gì sẽ xãy ra, cho dù hắn đã cố ý đợi đến khi rời khỏi sảnh tiệc mới xuất hiện, nhưng nếu hắn đánh lão thì có gây rắc rối cho Ji Yong hay không? Đầu óc hắn quay cuồng đầy mâu thuẫn giữa tức giận và lý trí.
_’’ Sao vậy? Vẫn chưa nhớ ra à? Choi Top? ‘’ _ Chẳng hề e dè, Lão Wan vẫn lớn tiếng cười hệnh hệch_’’ Thôi như vầy, 1 tuần thôi. Cậu giao cho tôi mượn G Dragon trong vòng 1 tuần, tôi sẽ nhường cho cậu bản hợp đồng ở đảo Guam..’’
Vừa nói lão vừa bước đến sỗ sàng vỗ chát vào mông Ji Yong ngay trước mặt hắn, chẳng chút kiêng dè. Ji Yong khẽ khựng lại, trong tích tắc, cậu nghĩ ngay đến bản hợp đồng độc quyền phân phối hàng hóa đến đảo Guam mà có lần Top bảo muốn có được. Hít một hơi dài cậu lên tiếng.
_’’ Được rồi, tôi…’’
‘’ BỐPPPP…’’ _ Ji Yong sững sờ bỏ lỡ câu nói nhìn lão Wan ngã gục xuống sau cú đấm thẳng đầy giận dữ của hắn.
Chẳng hả dạ, hắn lại lao đến trong cơn tức giận điên cuồng, đè hẳn lão ra sàn nhà và đấm xối xả vào khuôn mặt đỏ au thất thần chưa kịp hiểu gì của lão.Những cú đấm liên tục giáng xuống tới tấp bằng tất cả sức mạnh, trong khi bàn tay còn lại của hắn vẫn giữ chặt lấy tay cậu chẳng chịu buông.
_’’ KHÓN NẠN, MÀY NGHĨ MÀY LÀ GÌ HẢ? LÃO GIÀ KHỐN… MÀY COI JI YONG LÀ GÌ HẢ?’’ _ Vừa hét lên tức giận hắn vừa không ngừng đấm xuống, khuôn mặt hắn đỏ bừng vói ánh mắt như rực lửa.
Chủ tịch Wan ú ớ chẳng kịp kêu đã thâm tím mặt mày và chẳng máy chốc ngất liệm đi trước trận đánh của hắn. Đến lúc này hắn mới dừng lại. Vuốt lại mái tóc đã sổ bung, khuôn mặt đỏ bừng lấm tấm mồ hôi, hắn thở dốc, lồm còm đứng dậy, dường như chưa hả dạ, hắn giơ chân đá thẳng vào thân hình to phịch nằm bất động của lão thêm 1 cú trời giáng.
_’’ Khốn nạn’’ _ Hắn lẩm bẩm, đưa tay quệt mồ hôi _ ‘’Mày mà dám nói vậy nữa coi tao có giết…’’
‘’ CHÁTTT’’ _ Hắn như chết điếng, một bên má nóng hực đỏ bừng in hằn 5 dấu tay của cậu. Hắn nhìn cậu, sửng sốt, khuôn mặt như hóa đá.
Khuôn mặt cậu đỏ bừng, đôi môi mím chặt và nước mắt cứ trào ra liên tục từ đôi mắt giận dữ đang nhìn hắn trân trối. Cậu tức giận vì hắn không làm đúng những gì cậu dặn _ Choi Top tuyệt đối không giận dữ vì cậu và càng không ăn nói như thế. Và cậu khóc vì hắn đã vì cậu mà tức giận, một điều cậu chưa bao giờ dám mơ 1 Choi Top lạnh lùng vô cảm có thể vì cậu mà phá bỏ cả 1 bản hợp đồng béo bở. Và nước mắt cậu cứ lăn dài. Trái tim cậu đau buốt.
Trong khi hắn còn sững người vì cái tát nảy lửa của Yong, cậu đã vội vã lôi tuột hắn vào toalet. Cậu cần làm lại tóc và chỉnh sửa lại bộ trang phục đang sổ tung của hắn.
Hắn đứng đó, im lặng, khuôn mặt đơ cứng vô cảm, chỉ ánh mắt sâu hút, đau đáu cứ nhìn thẳng vào cậu với muôn ngàn câu hỏi chất chứa mà miệng hắn vẫn im chặt chẳng thốt nổi nên lời.
Nước mắt cậu vẫn rơi, vừa vội vã chải lại tóc và chỉnh sửa lại bộ trang phục đắt tiền trên người hắn, cậu né tránh ánh nhìn của hắn, đôi chút sơ hãi đang len vào tim cậu, cậu sợ mình sẽ chẳng thể cầm lòng mà gục vào vai hắn khóc, đó là điều không được phép xảy ra.
_’’ Lần sau huynh đừng như vậy ‘’ _ Giọng cậu nặng nề _’’ Hyunh đã làm mất bản hợp đồng rất giá trị và đã hành động chẳng giống Top chút nào cả?’’
_’’ Nếu là tên khốn đó, hắn sẽ để mặc cậu ngủ với lão già ấy à?’’ _ Hắn khẽ gằn giọng.
Ji Yong khẽ khựng lại, nhưng rất nhanh, cậu lại tiếp tục công việc sửa sang của mình.
_’’ Phải. Lần sau nếu có việc như thế này xảy ra, huynh chỉ cần cười và cầm lấy bản hợp đồng, việc còn lại tôi sẽ giải quyết.’’ _ Giọng cậu thoáng lạc đi.
Câu nói đó khiến cơn giận trong hắn bừng lên dữ dội. Trái tim hắn như có lửa, nóng rát.
_’’ Không bao giờ.’’ _ Hắn dứt khoát, gặt phắt bàn tay cậu ra khi cậu đang cố chải lại mái tóc đã rũ xuống của hắn.
Ji Yong khẽ nhíu mày khó chịu, ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt đang sáng quắt của hắn.
_’’ Kwon Ji Yong, G Dragon, tôi không phải 1 tên ngốc, tôi biết rõ mình đang làm gì.’’ _ Hắn nắm lấy tay cậu và giật phắt cây lượt quẳng mạnh xuống sàn, ánh mắt rực lên như có lửa._’’ Từ giờ, tôi sẽ là Choi Top, không phải là Choi Seung Hyun.’’
Vừa nói, hắn vừa bất ngờ cúi xuống và nhấc bổng cậu lên vai. Vừa sải nhanh bước chân rời khỏi toalet hướng thẳng về sảnh tiệc, hắn vừa đưa tay giật phắt chiếc cà vạt vướn víu trên cổ, quẳng đi chẳng thương tiếc, và đưa tay kéo nhẹ, sửa lại mái tóc khiến nó rũ hẳn xuống, che khuất cả một bên mắt. Giận dữ, mọi kìm hãm trong cả 1 tháng dài như bùng nổ, hắn để mặc cậu la hét và không ngừng vùng vẫy trên vai mình. Hắn tiến thẳng ra giữa sảnh tiệc, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Chậm rãi đặt cậu đứng xuống. Trong khi Ji Yong vừa sợ hãi vừa bối rối cố nắm tay kéo hắn đi lần nữa, thì hắn vẫn đứng sừng sững, đưa mắt nhìn khăp lượt đầy thách thức, ánh mắt toát ra sự áp chế kỳ lạ.
_’’ Từ bây giờ, bất cứ ai dám nhìn ngó G Dragon bằng ánh mắt coi thường hay buông lời miệt thị. Tôi, Choi Top, chủ tịch tập đoàn BigBang tuyệt đối sẽ không tha thứ, cho dù có dẫm nát dưới chân tôi cũng sẽ tyệt đối không bỏ qua.’’ _ Hắn lớn tiếng, giọng nói trầm hùng sang sảng giữa sảnh tiệc át cả tiếng nhạc, ánh mắt sáng rực đầy đe dọa _’’ Hãy nhớ kỹ điều đó.’’_ Hắn gằn từng tiếng, rõ ràng.
Bất giác tiếng xì xầm to nhỏ từ nãy đến giờ vẫn râm ran im bặt, mọi người đều hướng ánh nhìn có phần e dè về phía hắn, trong thoáng chốc nỗi sợ hãi từ từ lan tỏa bởi thứ sát khí ẩn theo câu nói của hắn. Ngạc nhiên lẫn nể sợ một Choi Top trước giờ luôn bí ẩn bỗng chốc nổi cơn thịnh nộ, cảm giác như họ đã đánh thức con sư tử vẫn luôn ngủ yên tỉnh dậy.
Lặng lẽ quan sát khắp lượt với ánh mắt sắc lẻm, hắn hài lòng khi thấy những ánh mắt e dè nhìn về phía cậu. Khẽ nhếch môi cười, hắn nắm lấy tay cậu và bước thẳng ra cửa. Ji Yong vẫn chưa hết bằng hoàng lẫn sững sờ. Trong tích tắc, khi cơn giận của hắn lên đến đỉnh điểm, cậu đã rùng mình vì sợ hãi, cậu nhận ra sự áp chế kinh khủng tỏa ra từ người hắn đã hoàn toàn thao túng cả sảnh tiệc và cả chính cậu_ thứ áp lực mà chỉ có Choi Top thật sự mới có được. Hoang mang đến cực độ, cậu tự hỏi, liệu cậu thật sự có thể kiềm hãm và điểu khiển 1 Choi Seung Hyun dữ dội đến thế này không, hắn như một con người khác hẳn kẻ mà cậu gặp ở thị trấn nhỏ YG _ Và đâu mới thật sự là hắn _ Choi Seung Hyun.
__________ Hết chap 5 ___________
:erwerwe: Mình xin giải thích 1 chút về chap này nha, vì thấy có vài bạn hiểu lầm.
Như ở chap trước, Yong đã tìm được 1 người giống y như Choi Top là Choi Seung Hyun ở tại thị trấn YG.
Và cậu đã thuê anh về để giả làm Choi Top _ Với mục đích lôi kéo sự chú ý cua 3mọi người về Choi Top giả để cậu & Taeyang có thời gian tìm Top thật, và Top thật cũng sẽ an toàn hơn khi cac 1sát thủ của thế giới ngầm chỉ nhấm vào Choi Top giả.
CHo nên, Choi Top đang đi cùng với Yong hiện tại, là Choi Seung Hyun chứ không phải bị mất trí nhớ.
Vụ công bố Choi Top mất trí nhớ là cách để Top giả ít phải tiếp xúc với mọi người và tránh những trường hợp không nhớ hoặc không biết một việc gì đó.
Được sửa bởi Dream ngày Sun Jun 22, 2014 9:27 am; sửa lần 1. | | | | |
| |
| koolk Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 108 Số Thanks : 22 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Fri Jun 20, 2014 7:56 pm | | | | | | | Hôhôhôhô, hay qá au ơi, biết là lúc trc hyun cũng iu yong nhưng mình thực sự rất thích hyun bị mất trí hơn. Chân thật và tình cảm. Mình comm hơi nhảm mong au bỏ qa. Câu cuối mình mún nói vs au " NHANH NHANH RA CHAP MỚI NHA AU" | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Fri Jun 20, 2014 11:20 pm | | | | | | | hay quá au ơi. hóng chap mới | | | | |
| |
| HuaYing Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 15 Số Thanks : 2 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sun Jun 22, 2014 12:06 am | | | | | | | Pic hay quá AU ơi. Nhưng sao TOP lại mat trí nhớ nhỉ :( Tại sao yêu Yong mà cứ bắt Yong đi vs ng khác :( | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sun Jun 22, 2014 9:28 am | | | | | | | :erwerwe: Mình xin giải thích 1 chút về chap này nha, vì thấy có vài bạn hiểu lầm.
Như ở chap trước, Yong đã tìm được 1 người giống y như Choi Top là Choi Seung Hyun ở tại thị trấn YG.
Và cậu đã thuê anh về để giả làm Choi Top _ Với mục đích lôi kéo sự chú ý của mọi người về Choi Top giả để cậu & Taeyang có thời gian tìm Top thật, và Top thật cũng sẽ an toàn hơn khi các sát thủ của thế giới ngầm chỉ nhấm vào Choi Top giả.
CHo nên, Choi Top đang đi cùng với Yong hiện tại, là Choi Seung Hyun chứ không phải bị mất trí nhớ.
Vụ công bố Choi Top mất trí nhớ là cách để Top giả ít phải tiếp xúc với mọi người và tránh những trường hợp không nhớ hoặc không biết một việc gì đó. | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Sun Jun 22, 2014 3:06 pm | | | | | | | đừng giải thích nữa D ơi mau ra chap tiếp đi hehe hay quá | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Thu Jul 17, 2014 12:50 pm | | | | | | | _________ Chap 6 ____________
Biệt thự BigBang _ Trong phòng làm việc của Choi Top.
JI Yong với khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận đứng khoanh tay giương ánh mắt giận dữ nhìn hắn. Còn hắn cũng chẳng chịu thua kém, ngồi oai phong trên chiếc ghế sofa cổ điển, dáng vẻ cực kỳ sang trọng, nhìn chằm chằm trở lại Ji Yong với ánh mắt sắc lạnh đầy thách thức. Còn Taeyang chỉ lặng lẽ đứng qua một bên, quan sát cả hai người.
_’’ Ya, giờ huynh mới đóng điệu bộ của Top huynh làm gì?? ‘’ _ Ji Yong bực bội, có phần lớn tiếng _’’ Sao ban nãy ở sảnh tiệc, huynh không đàng hoàng im lặng như vậy đi.’’
_’’ Tôi không biết, từ giờ trở đi, nếu tôi còn ở cương vị này, tôi nhất định không để cậu làm cái thứ việc đó vì mấy bản hợp đồng vớ vẩn đâu.’’
_’’ Hợp đồng vớ vẩn??? Yaaaa… Huynh có biết cái hợp đồng đó đáng giá bao nhiêu không???’’ _ Ji Yong tức giận _’’ Trước đây Top huynh đã rất muốn có nó, vậy mà..’’
_’’ Ji Yong, cậu có thể thôi nhắc đến Top Top Top không?’’ _ Hắn ngắt lời cậu, giọng nói đầy bực bội.
_’’ Huynh… ‘’ _ Ji Yong muốn nổi điên, cậu sấn đến, bước về phía hắn_’’ Huynh nghĩ huynh là ai??? Huynh chỉ là người giả thôi? Huynh lấy quyền gì mà nói tôi?’’
_’’ Ok, ok’’ _ Hắn đứng bật dậy _’’ Vậy tôi không làm nữa, mai tôi sẽ đến cảnh sát và báo lại mọi việc.’’ _ Sừng sộ nhìn lại cậu thách thức.
_’’ Huynh… huynh…’’ _ Ji Yong giận đến run người.
_’’ Thôi nào.’’ _ Đến lúc này Taeyang mới lên tiếng.
Chậm rãi bước đến, ngồi xuống chiếc ghế đối diện hắn, anh điềm tĩnh.
_’’ Seung Hyun, thật sự hành động của huynh sẽ gây nguy hiểm và ảnh hưởng đến BigBang, nên mong huynh lần sau chú ý hơn. Còn cậu, Ji Yong, Top huynh trước khi đi đã viết rõ trong bức thư, là huynh ấy không muốn chúng ta lại nhúng tay vào các vụ việc mờ ám, cung ứng hàng đến đảo Guam đồng nghĩa với việc phải mang ngược thứ gì về Hàn Quốc, cậu hiểu mà. Top huynh đã dặn vậy chúng ta cứ nghe đi, cậu đừng tự ý hành động nữa.’’
_’’ Nhưng mà, trước đây, chính huynh ấy bảo muốn có hợp đồng ấy.’’ _ Ji Yong vẫn không chịu.
_’’ Cậu đừng ngốc qua, trưóc đây là trước đây, chẳng lẽ cậu thật sự nghĩ lão Wan chịu nhả ra miếng mồi béo bở đó chỉ vì 1 tuần của cậu sao?? Vả lại, cũng từ lâu rồi, Top huynh đã không còn hứng thú với bản hợp đồng đó rồi. Nên tốt nhất, lúc này cậu hãy tập trung vào việc hỗ trợ Seung Hyun huynh qua mặt các phía đi. Hiện huynh ấy không có ở đây mọi hành động của chúng ta phai thật thận trọng. Mình không muốn đến khi tìm được huynh ấy, BigBang chỉ còn một đống hoang tàn đâu.’’a
Đối diện với sự điềm tĩnh và những phân tích của Taeyang, Ji Yong chỉ còn biết im lặng gật đầu, dù ánh mắt lấm lét giận dỗi vẫn liếc về phía hắn trách cứ. Hắn thấy điều đó, nhưng cũng nể mặt Taeynag mà im lặng, dù sao đêm qua hắn cũng đã hành động hơi sơ xuất.
Không khí trong phòng từ từ dịu xuống, Taeyang mỉm cười hài lòng.
_’’ Vậy thôi Seung Hyun về phòng nghỉ ngơi đi, trong vòng một tuần tới, tốt nhất không nên xuất hiện bên ngoài. Được không.’’
_’’ Tôi biết rồi.’’ _ Hắn lầm bầm, uể oải đứng dậy, liếc nhìn Ji Yong một cái sắc lẻm trước khi sải bước rời khỏi phòng.
Khi hắn đã ra khỏi phòng, Ji Yong mệt mỏi, thả người nằm dài xuống sofa, đôi mắt cậu nhắm nghiền, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
_’’ Ji Yong, tớ nghĩ có lẽ cậu không kiềm hãm được huynh ấy đâu.’’ _ Taeyang phì cười.
_’’ Không sao đâu, mình sẽ tìm cách.’’ _ Ji Yong khẽ lầm bầm, nhưng lúc ấy, trong đầu cậu, hình ảnh đầy mạnh mẽ của Seung Hyun tại buổi tiệc cứ không ngừng hiện ra và lập lại liên tục.
*************
Nặng nề khép chặt cánh cửa phòng, hắn trượt người ngồi bệt xuống nền đất lạnh.
Mệt mỏi, căng thẳng, tức giận, và bất lực, tất cả những cảm giác ấy vây bủa hắn không ngừng. Hắn lúng túng, bối rối trong mối quan hệ với cậu, dù hiểu rõ bản thân chẳng có chút quyền hành hay thân phận để nhún tay vào việc của cậu, nhưng hắn chẳng thể ngăn cản bản thân nổi điên lên khi biết được kẻ mà hắn đang thế vai, người mà cậu yêu hơn cả sinh mạng mình lại là một kẻ khốn nạn đến mức sẳn sàng bán cậu với cái giá rẻ mạt.
Hắn có thể làm gì cho cậu? hắn thật sự có thể làm gì cho cậu? Để có thể thấy được nụ cười của cậu. Hắn chỉ là một kẻ thế vai dở tệ khiến cậu tức giận, cho dù bên ngoài, trước mặt kẻ khác, hắn vẫn còn cái bóng Choi Top to đùng đen kịt chống đỡ, nhưng liệu được bao lâu trước khi Choi Top xuất hiện? Hắn sẽ lại trở về YG? Để cậu lại cho tên khốn ấy???
Seung Hyun gần như phát điên mỗi khi nghĩ đến điều đó. Hắn nhận thấy bản thân trở nên yếu đuối và vô dụng đến thảm hại trước mắt cậu. Trong đôi mắt nâu trong veo ấy, hắn cũng mãi mãi chỉ là một chủ tiệm café nhỏ bé ở một thị trấn xa xôi hẻo lánh, cho dù hắn mang điệu bộ, gương mặt của Choi Top, cho dù hắn khoác lên người những bộ trang phục xa hoa đắt tiền với dáng vẻ lịch lãm đến vô cùng thì hắn vẫn chỉ là một kẻ thế vai, không hơn không kém.
Và đêm qua, lần đầu tiên, hắn đã đứng lên, chống trả, thoát ra khỏi cái dáng vẻ mà hắn cần thay thế, hắn nhận ra một điều, nếu hắn thật sự là Choi Top, thì cậu, một G Dragon đầy kiêu ngạo nhưng bi thương sẽ để mắt đến hắn, và hắn có thể bảo vệ cậu với sức mạnh mà Choi Top đã tạo ra. Và bất giác một suy nghĩ thoáng qua trong đầu hắn _’’ Nếu như, Choi Top biến mất vĩnh viễn và hắn thay vào vị trí ấy, mãi mãi, ở bên cạnh cậu.’’ _ Và từ lúc đó, cái suy nghĩ ấy như ám ảnh, bức bối tâm trí hắn không ngừng. Và hắn đã có quyết định, một quyết định táo bạo đến vô cùng trong khi ngoài mặt, hắn vẫn thản nhiên hành động như một Choi Seung Hyun bình thường trước mặt cậu và Taeyang.
‘’ Cộc cộc’’ _ Bất ngờ có tiếng gõ cửa, hắn vội đứng bật dậy, lấy lại nét mặt hinh hỉnh và ánh mắt mệt mỏi thường ngày, hắn hé cửa.
Và ngay lập tức, hắn vội vã mở nhanh cánh cửa và lôi tuột người bên ngoài vào trong, chính là Daesung. _’’ Ya, ya, sao cậu xuất hiện lộ liễu vậy.’’ _ Hắn khẽ gắt lên trong khi vội vã thò đầu nhìn ra ngoài kiểm tra, chỉ là một dãy hành lang trống.
Daesung nhoẻn miệng cười tươi rói, kéo trở lại hắn vào trong, anh bình thản.
_’’ Huynh không cần sợ đên vậy, đệ nghĩ đến đường đường chính chính vầy sẽ tiện hơn, đệ bảo nhớ nên đến thăm huynh, họ chẳng có ý kiến gì.’’ _ Anh bình thản rảo một vòng quanh căn phòng, ánh mắt chăm chú săm soi kiểm tra từng ngóc ngách nhỏ trong căn phòng lớn, được bày trí theo phong cách cổ điển.
_’’ Biết là vậy, nhưng huynh vẫn muốn đảm bảo một chút.’’ _ Hắn lầm bầm_ ‘’ Ủa? Mà sao cậu đến nhanh vậy, huynh mới gọi điện tầm 2 tiếng mà?’’
_’’ À, đệ đi thăm bạn trên Seoul, nên trùng hơp thôi ‘’ _ Daesung lại nhoẻn miệng cười toe toét.
_ ‘’ Ừm, thôi sao cũng được, cậu đến đây, huynh muốn bàn với cậu một việc.’’
Vừa nói, hắn vừa gấp gáp lôi tuột Daesung ngồi xuống giường và bắt đầu kể lại hết mọi việc với cậu và cả cái kế hoạch trọng đại mà hắn nghĩ ra và muốn thực hiện.
…………..
Hắn chấm dứt câu chuyện, ngước nhìn Daesung với ánh mắt nghiêm túc, chờ đợi.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn, đối diện hắn lúc này, là một Daesung hoàn toàn xa lạ. Nụ cười thường trực trên môi anh đã tắt từ lúc nào, cả khuôn mặt lạnh băng, đanh cứng với ánh nhìn trân trối như có sát khí. Hắn khẽ chột dạ, lần đầu tiên hắn thấy Daesung như vậy.
_’’ Con đường đó, huynh đừng đi.’’ _ Giọng anh cũng đanh lại, lạnh băng.
_’’ Cậu sao vậy?’’ _ Hắn ngạc nhiên, Daesung trong trí nhớ của hắn hoàn toàn khác. _’’ Không được, tôi đã quyết định rồi.’’
_’’ Nên dừng lại đi, Choi Seung Hyun, nếu huynh chọn cách đó, huynh chỉ càng thêm đau khổ thôi.’’ _ Daesung khẽ gằn giọng, cảm giác như anh đang cố ngăn cho bản thân không hét lên vì tức giận.
Hắn im lặng, nhìn Daesung với ánh mắt khó hiểu, trực giác mách bảo dường như có gì đó không đúng ở anh.
_’’ Cậu nói vậy là sao.??’’
_’’ Chúng ta trở về YG thôi, mai chúng ta sẽ đi, dù sao quá trình điều trị của huynh cũng chưa hoàng thành, không cần lo về phía họ.’’ _ Daesung đanh giọng, cứng rắn.
_’’ Không được.’’ _ Hắn đứng bật dậy, nghiêm mặt nhìn anh,ánh mắt hiện rõ sự kiên quyết_ ‘’ Tôi không đi, nếu cậu không giúp thì tôi làm một mình.’’
_’’ Không được, huynh sẽ hối hận đấy, theo đệ về đi, chúng ta trở về đi, chẳng phải huynh bảo ở đây mất tự do sao? Về lại YG thì huynh lại có thể làm bất cứ thứ gì huynh thích.’’ _ Daesung khẽ dịu giọng cố thuyết phục.
Hắn khựng lai, nhìn anh. Tự do?
_’’ Nhưng ở đó không có JI Yong.’’_ Giọng hắn trầm hẳn xuống.
Daesung trong tích tắc sững lại, nhìn hắn, đôi mắt nhỏ chiếu tia nhìn xoáy sâu, khó hiểu đến kỳ lạ về phía hắn, đôi bàn tay anh bất giác nắm lại, căng cứng.
_’’ Huynh muốn trở thành Choi Top? Một kẻ máu lạnh và tàn nhẫn với ngay chính người bên cạnh mình? Huynh sẽ trở nên như vậy? ‘’
_’’ Tôi sẽ trở thành Choi Top, nhưng tuyệt đối sẽ không tổn hại đến Ji Yong, Taeyang hay là cậu.’’ _ Hắn cương quyết.
_’’ Huynh tin mình làm được? Huynh sẽ làm gì nếu Choi Top xuất hiện?’’ _ Daesung bất giác cười khẩy, đưa ánh mắt lạnh băng nhìn hắn.
_’’…’’ _ Hắn im lặng, nhìn Daesung, từ đôi mắt sâu hoắm của hắn, lửa dường như đang từ từ nhóm lên, nóng rực_ ‘’ Sẽ giết hắn.’’
Daesung đứng sựng lại, trân trân nhìn hắn và rồi anh bất giác phá lên cười.
_’’ Hahahaha… ‘’ _ Anh cười đến nỗi bụng quặn đau.
Thoáng chút ngơ ngác, hắn nhíu mày nhìn Daesung bực bội, hắn ghét cái cảm giác người khác xem thường hắn. Nhưng mặc kệ vẻ mặt khó chịu đến xám xịt của hắn, Daesung vẫn phá lên cười khanh khách, ngã cả ra giường mà cười. Một khuôn mặt đơ cứng với nụ cười toe toét máy móc, ánh mắt Daesung dán chặt vào lớp trang trí hoa mỹ trên lớp trần căn phòng, những nét chạm trổ nghệch ngoạc khó hiểu.
’’ Kết quả cuối cùng cũng chỉ vầy thôi, Seung Hyun ạ, mình xin lỗi.’’ _ Vừa nghĩ, nước mắt anh từ từ trào ra, lăn dài trước khi anh kịp đưa tay lau vội.
Ngồi bật dậy, đối diện với hắn với khuôn mặt bình thản và nụ cười thường ngày, ánh mắt anh lơ đễnh.
_’’ Huynh suy nghĩ thật kỹ nhé, đệ không chịu trách nhiệm những chuyện về sau này đâu.’’
Ngay lập tức, nét mặt hắn thay đổi khi nghe câu nói này của anh.
_’’ Tôi biết rồi, vậy là cậu đồng ý giúp tôi đúng không?’’ _ Hắn mừng rỡ, ánh mắt khẽ sáng lên.
_’’ Được thôi, nếu huynh đã muốn, thì đó là việc đơn giản.’’ _ Daesung lầm bẩm.
_’’ Vậy… tôi cần làm gì? Làm cách nào để cậu biến tôi thành Choi Top, cần chuẩn bị những gì?’’ _ Hắn nôn nóng, vội vã ngồi xuống bên cạnh Daesung_’’ Tôi có thể cung cấp cho cậu mọi thói quen của anh ta.’’
_’’ Cần gì à??’’ _ Daesung khẽ nhếch môi cười, ánh mắt anh khẽ ánh lên, tia nhìn sáng quắt bí ẩn _’’ Huynh chỉ cần nhớ rõ… người yêu cầu việc này, chính là huynh, Choi Top.’’
_’’ Gì chứ?’’ _ Hắn thoáng ngạc nhiên, nghĩ rằng mình đã nghe lầm hoặc cậu đã gọi lầm tên hắn.
Chẳng thèm trả lời câu hỏi của hắn, Daesung lặng lẽ rút trong túi ra một chiếc đồng hồ quả lắc nhỏ, đung đưa nhịp nhàng trước mặt hắn. Hắn sựng lại, đôi mắt bất giác dán chặt vào chiếc đồng hồ.
_’’ Ngoan lắm, huynh hãy nhìn thật kỹ nhé…’’ _ Giọng Daesung đều đều, chậm rãi…_’’ Hãy nhìn thật kỹ… và bây giờ… huynh hãy ngủ đi. Choi Seung Hyun.’’
Đôi mắt hắn ngay lập tức trở nên nặng chịch và nhanh chóng nhắm lại, cả thân hình to lớn trong phút chốc đổ sụp xuống giường, bất động, im lìm. Chậm rãi đứng dậy, bỏ mặc hắn ở đấy, Daesung bình thản đi lại khắp phòng, đôi mắt anh tỉ mỉ kiểm tra từng ngóc ngách, từ khe tủ đến bờ tường, trên môi không ngừng lẩm nhẩm hát theo một bản nhạc kỳ lạ với tiết tấu càng lúc càng nhanh hơn, dồn dập, tâm trạng hoàn toàn khác xa khi giận dữ ban nãy. Từ trạng thái giận dữ, uất ức, Daesung hiện tại lại trở nên vui vẻ, hứng thú và có chút kỳ lạ khi một nơi nào đó, sâu hút trong trái tim anh, anh muốn ‘’hắn’’ phải gánh chịu nỗi đau đớn đến nghẹt thở mà hắn đã lựa chọn.
Nửa tiếng sau, Daesung thở dài, đứng giữa phòng, đưa mắt nhìn quanh, rõ ràng anh đã kiểm tra mọi nơi có thể có ngăn chứa bí mật trong căn phòng này nhưng vẫn chưa tìm thấy bất cứ manh mối nào cả. Khẽ nhíu mày bực bội, anh cố gắng nhớ lại tính cách của Choi Top qua các lần tiếp xúc trước, ánh mắt anh một lần nữa lại lướt nhẹ khắp phòng. Một căn phòng lớn, trang trí theo lối cổ điển với những chiếc ghế gỗ bọc đệm gấm được thêu hoa tỉ mỉ, những bức tranh treo tường khổ lớn với phong cách thời kỳ phục hưng sang trọng, những chiếc rèm cửa màu be sữa nhẹ nhàng, ấm áp buông nhẹ bên cạnh một chiếc giường lớn được chạm trổ khá cầu kỳ với màu nâu đỏ của rượu. Daesung khẽ sựng lại, đôi môi lại khẽ nhếch lên nụ cười đắc ý, bước vội đến bên chiếc giường, nơi hắn vẫn còn nằm im bất động.
Chỉ ít phút mò tìm bên dưới đáy chiếc giường cổ, Daesung tìm ra được một ngăn chứa bí mật và lôi từ đó ra một cuốn sổ dày, cũ kỹ với lớp da màu nâu bạc bao ngoài đã sờn rách.
Thở phào nhẹ nhõm, Daesung chậm rãi để cuốn sổ vào tay hắn, khẽ nhếch môi cười.
_’’ Vốn dĩ tôi định đem nó đi vinh viễn, nhưng là do huynh lựa chọn đấy nhé. Vậy để xem huynh sẽ trở thành một Choi Top thế nào.’’
Nói xong, anh bình thản rời khỏi phòng. Cánh cửa nặng nề một lần nữa khép chặt, hắn vẫn còn ngủ vùi, chẳng tỉnh giấc. Một giấc mơ kỳ lạ.
**********
Seung Hyun giật bắn mình, ngồi bật dậy, thoát khỏi cơn ác mộng kỳ lạ, mồ hôi ướt đẫm cả lưng áo. Vuốt vuốt khuôn mặt rịn đầy mồ hôi, đưa mắt nhìn quanh, Daesung đã rời đi từ bao giờ. Chợt nhận ra cuốn sổ trên tay mình, hắn ngạc nhiên vô cùng, nhưng rồi cũng chậm rãi mở ra xem.
===============
Ngày 7 tháng 8 năm tôi 17 tuổi.
Cuối cùng, cuối cùng mình cũng đã có thể viết vào cuốn sổ này. Choi Top à, ngươi giỏi lắm ^^ Hôm nay là một ngày trọng đại trong cuộc đời mình. 7/8 cuối cùng, mình cũng đã có thể dẫn theo Taeyang và Ji Yong trốn khỏi trại mồ côi khốn nạn đó rồi. Tự do rồi. Giờ 3 đứa tự do rồi.
Chỉ cần nhìn khuôn mặt rạng rỡ của Taeyang với Ji Yong là thấy bao nhiêu cực khổ trước giờ đều đã ở sau lưng. Mình nhất định sẽ cố làm việc, kiếm thật nhiều tiền để lo cho 2 đứa nhóc này. Tự do thật tuyệt. Một tương lai rộng mỡ chắc chắn đang chờ dón chúng ta, Taeyang, Ji Yong, cố lênnnnnn….
================
Hắn sững người, há hốc miệng, không tin vào thứ mình vừa nhìn thấy.
_’’ Nhật … nhật ký Choi Top???’’
____________ Hết chap 6 __________
| | | | |
| |
| Khoai JiYong Mod
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 614 Số Thanks : 46 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Thu Jul 17, 2014 2:17 pm | | | | | | | mừng D ra chap mới ~ chap này làm tò mò ghê á ~ khó hiểu nhất là DaeSung == dường như biết hết tất cả ~ mấy câu mà DS nói ngắn gọn, có vẻ đơn giản nhưng sao em thấy nó hàm ý ghê lắm *lẩm bẩm* *lẩm bẩm* *suy nghĩ* *suy nghĩ* >"<
^o^ hóng chap mới của D nhanh nhanh nha!!! em tò mò quá | | | | |
| |
| Thuy love gtop Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 5 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Thu Jul 17, 2014 3:18 pm | | | | | | | Suy đoán của mình không sai mà. Choi seunghyun chính là choi top. Chắc trong lúc bỏ đi có xảy ra chuyện gì lên ổng mất trí nhớ thôi. Nhưng không hiểu tại sao seunghyun mang taeyang và jiyong trốn khỏi trại trẻ mồ côi khốn khổ kia để tìm tự do cuộc sống hạnh phúc, và mình thấy hyun cũng rất yêu thương yong nhưng sao lại chấp nhận để yong lên giường cùng với những người khác, chỉ vì tiền thôi ư??? Con người của choi top này thật khó hiểu và khó đoán được. Bây giờ khi là choi seunghyun anh căm ghét choi top vì bắt jiyong làm những việc như vậy. Nhưng liệu đến khi nhớ ra được thì anh có chấp nhận choi top tàn nhẫn lạnh lùng đó chính là mình được không? Mình cũng muốn biết về quá khứ của choi top taeyang và jiyong ghê cơ. Au mau ra chap mới nha. ~~THÂN~~ | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Thu Jul 17, 2014 3:55 pm | | | | | | | Em tò mò và còn mơ hồ về daesung, H và TOP lắm càng lúc cáng hấp dẫn rốt cuộc mọi chuyện ntn | | | | |
| |
| Hoa Cua Quy Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 20 Số Thanks : 7 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Thu Jul 17, 2014 5:17 pm | | | | | | | Có phải Choi TOP là Choi Seung Hyun không vậy ...trời owiiiiiiiiii...D ơi là D ơiii..hại não quá
cơ mà sao ko đăng nhập BBF bằng đt đc nhỉ | | | | |
| |
| kieu Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 46 Số Thanks : 3 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Fri Jul 18, 2014 9:21 am | | | | | | | H chính là TOP oy,khỏi bàn cãi,nhưg mà AD ra tập mới y | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) Tue Sep 02, 2014 6:38 pm | | | | | | | Đã để các bé đợi lâu
____________ Hết chap 6 __________
===============
Ngày 13 tháng 11, năm tôi 17 tuổi.
Đã 3 tháng. Tại sao? Chúng ta đã rời nơi ấy được 3 tháng. Chẳng phải mọi thứ bên ngoài dãy tường cao với làn kẽm gai của trại là một thế giới tươi đẹp sao?? Khốn nạn.
Lường gạt, lũ khốn đó đã lường gạt mình. Choi Top ngươi là thằng ngốc nhất thế giới, kẻ vô dụng và ngu ngốc, Choi Top, ngươi là kẻ ngốc.
Tại sao họ có thể đối xử với chúng ta như vậy. Tiền bạc, toàn bộ số tiền chúng ta còng lưng làm việc trong mấy tháng qua đã mất sạch rồi. Taeyang à, Ji Yong à, huynh xin lỗi.
Lẽ ra chúng ta có thể bắt đầu tìm và mướn được 1 căn phòng nhỏ, không cần phải chui rúc trong cái hẻm nhỏ này rồi. Lẽ ra huynh có thể mua cho các cậu những thứ tốt hơn, những món ngon hơn một chút rồi. Huynh xin lỗi, Taeyang, Ji Yong à, huynh xin lỗi…’’
……………………..
‘’ Ngày 19 tháng 4 năm tôi 18 tuổi.
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA………..
Cuối cùng mình cũng đã tìm được 1 việc làm ổn định rồi. Wow thật tuyệt, thật tuyệt.
Dù hơi cực nhọc một tí, nhưng ít nhất tiền lương cũng ổn định hơn so với hiện tại. Mình sẽ dùng tháng lương đầu tiên tìm 1 căn nhà trọ nhỏ, căn nhà trọ nhỏ có phòng tắm riêng cho Ji Yong, vậy tên nhóc đáng yêu ấy không cần phải ra khu nhà tắm công cộng nữa. Thật tuyệt. Tháng lương thứ hai mình sẽ để danh dần dần để Taeyang có thể đi học đại học sau này, tên nhóc ấy rất thích học, phải để dành từ bây giờ thôi.
Còn phải tiết kiệm thêm nhiều thứ nữa, phải đề phòng những lúc bất trắc, sức khỏe Ji Yong rất yếu, minh không muốn lập lại tình trạng như tháng trước, cậu ta bệnh mà lại chẳng có tiền đến bệnh viện. Thật kinh khủng.
Còn sinh hoạt phí hằng ngày có thể dùng số tiền 3 đứa làm thêm để trang trải. Nếu tất cả đều thuận lợi thì thật tốt.
Choi Top à, cố lên, ngươi tuyệt đối phải cố hết sức mình đấy. Bọn nhóc đang trông chờ vào ngươi, Choi Top, mạnh mẽ lên.’’
===============
Hắn lặng lẽ đóng lại những trang nhật ký cũ kỷ, thả người nằm bật ra giường. Đăm chiêu.
Gì chứ? Choi Top? Một kẻ sẳn sàng đẩy Ji Yong lên giường với những gã khốn, lại là chủ nhân của những dòng chữ đầy lo lắng và quan tâm này sao? Một kẻ chỉ biết đến bản thân và tiền lại từng chỉ biết dồn tất cả mọi thứ hắn có cho 2 đứa em chẳng chút huyết thống?
Thở dài, xoa xoa nhấn nhấn vùng thái dương một cách mệt mỏi, hắn lồm cồm bò dậy, quơ lấy cuốn nhật ký, hắn cẩu thả dấu nó dưới lớp đệm dày và rời khỏi phòng.
Hắn cần thư giãn, đầu hăn đang căng cứng với hàng ngàn câu hỏi và thắc mắc sau khi đọc những trang nhật ký bạc màu của Choi Top, gần như ngày nào cuốn nhật ký cũng được viết thêm vào, nhưng chỉ toàn lặp đi lặp lại những câu chuyện về Ji Yong & Taeyang. Nào là cậu đã vui như thế nào khi nhận được chiếc khăn choàng cổ mà Top đã cô gắng xếp hàng mua được trong một đợt giảm giá, nào là Taeyang đã vui mừng ra sao khi nhận được lời khen ngợi và đã khoe khoang ra sao về ước mơ của mình, tất cả, mọi thứ nhỏ nhặt đều được ghi chép. Nhưng gần như, hắn chẳng đọc được một điều gì được viết riêng cho Choi Top, tất cả mọi thứ, vui mừng, lo lắng đều là niềm vui và nỗi buồn của Taeyang & Ji Yong. Đây gần như việc Top chỉ đang viết lại dùm 2 người bạn cuốn nhật ký chung. Vậy còn Choi Top??? Anh ta là một người như thế nào? Tại sao từ những trang nhật ký, hắn chẳng nhận ra được một chút gì của một Choi Top như mọi người vẫn đồn đại.
Bước chân lơ đãng, chẳng biết từ bao giờ hắn đã đi đến khu hồ bơi hình bán nguyệt phía sau khu biệt thự. Nheo khẽ đôi mắt, hắn nhìn theo dáng người nhỏ bé, mảnh dẻ trong chiếc quần bơi đỏ rực đang lướt nhẹ dưới làn nước trong vắt. Là Ji Yong.
Bất giác hắn mỉm cười, mọi thứ phức tạp dường như bỗng chốc đều gác lại phía sau. Mon men bước đến gần hơn, hắn ngồi bệt xuống mép hồ, để mặc chiếc quần ướt sũng, dõi mắt nhìn theo cậu. Mái tóc ngắn màu hồng nhạt rực rỡ bay nhẹ theo làn nước, cơ thể thanh mảnh nhẹ nhàng lướt nhanh, cậu như một chú cá nhỏ xinh đẹp đang tự do bơi lội trong thế giới của riêng cậu.
_’’ Ji Yong ah.’’ _ Hắn tự lẩm bẩm.
Đúng lúc ấy, Ji Yong rẽ nước trồi lên, bơi tắp vào bờ. Thoáng ngạc nhiên khi phát hiện ra hắn, nhưng cậu chỉ bình thản, lạnh lùng liếc nhìn hắn trong khi đưa tay vuốt lại mái tóc ướt sũng.
_’’ Huynh ở đây từ bao giờ?’’
_’’ Một lúc.’’ _ Hắn mỉm cười đưa cho cậu chiếc khăn lông dày ngay bên cạnh.
Chóng tay trồi người lên, ngồi xuống mép hồ ngay bên cạnh hắn, cậu chậm rãi trùm chiếc khăn lên đầu lau khô tóc. Nhưng bất ngờ hắn nhỏm dậy, giữ lấy tay cậu lại.
_’’ Để tôi giúp cậu.’’ _ Hắn nhẹ nhàng giành lấy chiếc khăn từ tay cậu.
Ji Yong chẳng đáp lại lời hắn, cậu chỉ im lặng nhìn thẳng vào đôi mắt hắn, cái ánh nhìn nâu vắt, trong trẻo nhưng lặng băng của cậu khiến trái tim hắn khẽ chùng xuống, dường như cậu đang cố tình dựng nên 1 bức tường vô hình đối với hắn. Nhưng mặc kệ, hắn vẫn mỉm cười, lùi lại phía sau cậu, nhẹ nhàng xoa đều chiếc khăn lau khô mái tóc hồng rực. Thật nhẹ thật nhẹ, hắn len lén hôn trộm lên mái tóc cậu và phì cười khi nhận ra thay vì mùi dâu nhẹ thường ngày, thì giờ đây mùi thuốc clo vẫn còn nồng trên tóc cậu.
Nhíu khẽ đôi mày mỏng, Ji Yong quay đầu nhìn lại, ánh mắt thoáng chút nghi ngờ nhìn hắn.
_’’ Huynh vừa làm gì vậy?’’ _ Cậu khẽ gắt.
Nở nụ cười toe toét, hắn lắc đầu ngoày ngoạy ra chiều vô tội, và ánh mắt hắn lướt nhẹ xuống bên dưới, làn da trắng mịn, những chiếc xương quai xanh khẽ nhô lên nối dài đôi vài gầy.
_’’ Ya, huynh đừng nhìn nữa.’’ _ Ji Yong lên tiếng.
Hắn mỉm cười. Trái tim lại khẽ thắt lại khi chợt nghĩ, không biết đã bao nhiêu lần, một Ji Yong nhỏ bé, ốm yếu lại phải gồng mình phục vụ những tên khốn nào đó.
_’’ Choi Top, nếu hắn chết..’’
‘’ Cháttt..’’ _ Chẳng chờ hắn nói hết cậu, Ji Yong đã giáng thẳng vào gò má hắn một cái tát nảy lửa, khuôn mặt cậu đỏ bừng giận dữ.
Không một ai được phép nói đến điều đó trước mặt cậu. Một góc tối sâu thẳm trong trái tim chai lỳ cuậ cậu, cậu sợ, một sự lo lắng mơ hồ, cậu sợ câu nói ấy sẽ trở thành sự thật và sợ nó trở thành lời nguyền đối với Choi Top, kẻ mà cậu yêu đến điên cuồng.
Hắn sững người,một bên má đỏ rực, nóng rát. Nhìn thẳng vào đôi mắt thường ngày lạnh bang giờ đang mở to trân trối như rực lửa của Ji Yong, hắn chua chát nhận ra, đối với cậu, Choi Top vẫn là người chiếm giữ vị trí rất quan trọng.
Hít một hơi dài, hắn nhồi đầy không khí vào buồng phổi, cố kiềm cơn giận đang bùng lên dữ dội trong lòng, và rồi hắn nhỏm người đứng bật dậy và quay lưng bỏ đi.
Để lại cậu vẫn còn ngồi lặng bên mặt hồ, cơn giận được tạo thành từ nỗi sợ hãi vẩn còn âm ỉ trong trái tim nhỏ bé, đầy thương tổn. Đôi bàn tay cậu nắm chặt.
_’’ Huynh ấy không bao giờ… không bao giờ… ‘’
*************************
Hắn trở về phòng và một lẩn nữa lại lôi tuột cuốn nhật ký của Choi Top ra. Cơn giận dữ khiến hắn gạt phăng những suy nghĩ đắn đo trước một Choi Top quá hiền lành ra khỏi đầu. Hắn muốn thắng, hắn muốn có cậu, hắn muốn chỉ có hắn ngự trị trong trái tim của 1 Kwon Ji Yong đầy tổn thương nhưng vẫn rất mực lạnh lùng và kiêu hãnh.
Bàn tay hắn lật nhanh, những trang giấy vụt nhanh, cho đến khi nét chữ dần dần trở nên thay đổi, nặng nề đen kịt với những vết hằn giận dữ xuống những trang giáy nhàu nát. Sự giận dữ.
========
‘’ 21 tuổi.
Choi Top, mày sai rồi, mày đã sai rồi. Ngu ngốc, đần độn, mày là loại không có não???
Mày phải làm sao đây? Ngày mai, mày sẽ phải làm sao đây?
Đi tù. Ngu ngốc. Mày tin vào thứ gọi là công bằng??? Ngu ngốc. Vì mày ngu ngốc nên phải gánh thay cho kẻ khác. Khốn nạn. Mày là một thằng ngu ngốc khốn nạn.
Mày đã hứa sẽ bên cạnh Ji Yong đến suốt đời. Mày đã hứa sẽ bảo vệ Ji Yong. Mày đã hứa khi hôn cậu ấy. Giờ Ji Yong phải làm sao đây???? Khốn nạn.
Còn Taeyang, còn 2 năm nữa mới tốt nghiệp đại học. Giờ cậu ấy tìm đâu ra học phí? Dựa vào tiền làm thêm của cả 2 đứa cũng chẳng thể cầm cự được bao lâu.
Giờ phải làm sao? Làm sao đây? Nếu mày vào tù, ai sẽ lo lắng, bảo vệ cho chúng? Bệnh hoạn, khó khăn và còn bao nhiêu việc.
Khốn nạn. Choi Top, mày nên chết đi rồi phải không? Mày có thấy Ji Yong đã khóc? Mày có thấy Ji Yong đã hốt hoảng và sụp đổ như thế nào vì mày không? Choi Top? Mày có thấy Taeyang đã lo lắng? Có thấy họ trở nên tuyệt vọng chỉ vì mày không? Choi Top?
Mày đang làm gì? Đã làm gì? Choi Top? ‘’
===========
Lòng hắn nặng trĩu, còn đầu thì bắt dầu nhức nhối. Chẳng khó khăn để nhận ra, Choi Top đã dằn vặt, tự trách và đau khổ đến thế nào.
Đấu tranh? Dường như tất cả mọi sự đen đủi đều trút lên đầu của một Choi Top có suy nghĩ đơn giản và hiền lành.
Còn hắn? Bất giác hắn nhớ đến Daesung. Nếu trước đây hắn không gặp cậu, không có cậu, một người cực kỳ thông minh và giỏi giang ở bên cạnh, thì một kẻ tính tình thất thường, làm trước nghĩ sau như hắn liệu sẽ có kết cuộc như thế nào? Có lẽ hắn sẽ gia nhập một tổ chức nào đấy, bán mạng, bán máu, bán cả lương tri chính bản thân mình mà còn chẳng nhận ra.
Nếu hắn là Choi Top, kẻ có khuôn mặt giống y như hắn, kẻ có một cuộc đời sóng gió với những nỗi lo lắng và tuyệt vọng như thế, liệu hắn có còn là hắn? Hay hắn sẽ trở thành một Choi Top như thế nào?
===============
‘’ Tù.
Mình đã ở đây được 2 tháng.
Tù, nhà tù là một nơi không còn tự do, hy vọng hay danh dự.
Nhưng một mặt khác, mình đã hiểu ra 1 việc. Con người, ai cũng sợ chết. Kẻ mạnh nhất hay yếu nhất đều như vậy. Thật khốn nạn.
Ở đây, thức ăn, thức uống, thuốc lá, hay chính cơ thể cũng được dùng để trao đổi. Còn cả máu nữa.
Mỉa mai thật. Thứ duy nhất mình có, chỉ là cơ thể. Trao đổi? Máu.
Máu, thật sự chẳng còn nhớ rõ mình đã bị đánh bao nhiêu lần. Đau đớn? Nhục nhã? Thật sự cũng không tệ. Hahaha…Ít ra mình cũng trở thành một thứ đồ chơi để thõa mãn những con thú nơi đây. Máu, lần đầu tiên mình nghĩ máu chảy ra là tốt, ít ra nó khiến mình tỉnh táo. Cơ thể dường như bắt đầu quen với việc bị việc này rồi. Khốn nạn thật.
Ở đây, kẻ nắm quyền uy cao nhất, cũng là kẻ hay đánh mình nhất là Kang Do. Một gã điên đúng nghĩa. Mỗi khi có người mới đến, thế nào cũng sẽ có màn dằn mặt đến thê thảm, khiến kẻ đó phải cúi đầu quy hục, hoặc chấp nhận trở thành bao cát như mình.
Nhưng hôm nay, có 1 người kỳ lạ đã vào đây. Thật kỳ lạ, anh ta khuất phục Kang Do chỉ sau 5 phút. Không đánh đấm, không ồn ào hay máu chảy. Anh ta chỉ cười. Thật lạ. Nụ cười ấy, tại sao lại khiến mình cảm thấy đe dọa??? Và dường như… anh ta lại chú ý đến mình?
Nhưng ít ra, anh ta có lẽ sẽ không đánh mình như lũ khốn nạn kia.
Mặc kệ. 3 năm, mình chỉ cần cố gắng ở đây 3 năm, mình sẽ có thể trở về gặp lại Ji Yong. Mình nhớ cậu ấy đến phát điên lên rồi. Thật sự sắp phát điên lên rồi. Nhưng tại sao cậu ấy không đến thăm mình? Tuần trước là ngày thân nhân được thăm viếng, tại sao chỉ có mỗi Taeyang? Ji Yong à, huynh nhớ cậu đến phát điên rồi, Ji Yong à. Cậu có biết cậu là hy vọng duy nhất của huynh không?’’
____________ Hết chap 6 ________
| | | | |
| |
| Tiêu đề: Re: [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) | | | | | | | | | | | |
| | Similar topics | |
|
| [M]Hoán đổi[Longfic|GTop] _ ( 8/8 ) | |
|
Trang 1 trong tổng số 2 trang | Chuyển đến trang : 1, 2 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| | |
| |