| minmin Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 28 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: [ĐBCB] - The New York Times: K-Pop’s Antic Emissary Raids the Cupboard Sat Sep 21, 2013 9:09 pm | | | | | | |
Trong video " Crooked ", ngôi sao K-pop G-Dragon – thể hiện uyển chuyển nhẹ nhàng với tóc màu trắng bạch – với rất nhiều cảnh chạy, một số đáng kinh ngạc, một số vừa vừa , một số cảnh dance và một chút cực tán tỉnh . Nhưng chủ yếu là anh ấy thay đổi quần áo . Anh ấy thay qua ít nhất hai chục bộ trang phục : áo cotton, kẹo, bợ vest màu xanh, áo hở ngực, hay một chiếc áo ôm da beo hàng hiệu, một chiếc áo khoác màu đen, một chiếc áo khoác lông màu đen rất lớn với một khuôn mặt nhuộm ở đằng sau , một áo thun trắng với quần jean ôm với các chuỗi trang trí lấy nguyên liệu từ những vật cũ . Về bài hát? Bài hát rất tốt . Đây là những sự đánh đổi đôi khi cần thiết trong K-pop , một thể loại mới khá nhanh và ít bảo thủ , một xu hướng chỉ có thể là G-Dragon , thành viên đầy năng lượng và nhiệt quyết nhất trong nhóm nhạc nam BigBang. " Crooked " xuất hiện trên album gần đây “ COUP D’ETAT” ( YG ) , album đầy đủ thứ hai của GD và lần đầu tiên kể từ khi anh ấy nổi lên như một phong cách tiên phong của thể loại này. Với sự tuyệt vời nhất , K-pop là một sự tổng hợp , và G-Dragon là một bức tranh kỳ diệu để làm trong thế giới này . Anh ấy thay đổi hình tượng một cách dễ dàng vào hầu như với bất kỳ phong cách nào , anh ấy di chuyển với sự phô trương và sự tự tin , và luôn hết mình trên sân khấu, cảm giác như mọi thứ trên sân khấu là thuộc về mình . Ông là một phiên bản của tất cả ngôi sao nhạc pop nhưng bị bỏ rơi ở đất nước này. Đỉnh cao trong sự nghiệp của G-Dragon là từ năm ngoái trong hình thức của ca khúc “ Crayon” .Bài hát đã được sự hân hoan nồng nhiệt , và video là một kho tàng văn hóa - vui nhộn , chóng mặt , và đầy màu sắc. " Crayon ", ca khúc xuất hiện trong bản " One of a Kind , " cứ tưởng như sẽ không thành công cao . Không có gì đôi khi đầy hoài bão , đôi khi thoải mái như " Coup D’etat", mặc dù album đã cho thấy G-Dragon cố gắng thể hiện hàng loạt các phong cách . " Black " là một bản nhạc êm dịu đầu những năm 1990 R & B, và thuyết phục. Còn " R.O.D " sẽ mở ra với những âm thanh điện tử như reggae, dubstep , các loại của bài hát No Doubt tái tạo có thể được thực hiện. "Runaway" có một số chất của rock những năm 1980. Và " Niliria " mẫu một bài hát dân gian Hàn Quốc trước khi chuyển bánh răng vào làng nhạc hiện đại, cháy lửa như hiện nay. Trong suốt đó, G-Dragon là một sự hiện diện điển hình - anh không để lại nhiều điểm trên tai như mắt . Anh ta có một giọng nói mảnh khảnh mà thường được làm bằng needling nhiều hơn với các thao tác kỹ thuật số. Giọng hát mỏng làm nên sự dễ thương . Giọng rap của anh ấy , tuy nhiên, như với "Black " và " Niliria , " nhanh nhẹn và hoạt bát , và có một phác thảo mờ nhạt của sự căng thẳng. Cho dù K-pop cần Mỹ mở cửa cho cuộc bàn luận . Nó được thực hiện tương đối tốt ở đây mà không cần nhiều nỗ lực - hành vi đầu đã bắt đầu cho thấy tính ác liệt của đấu trường , nhờ vào các fan hâm mộ ủng hộ trực tuyến . Nhưng " Coup D’etat ", mặc dù phần lớn ở Hàn Quốc, có lẽ là album K-pop đầy chất của Mỹ nhiều nhất trong tâm trí của mình và trong các khoản tín dụng của nó , nhờ vào một loạt những hợp tác với các ngôi sao Mỹ . Diplo và Baauer sản xuất ca khúc chủ đề , trong đó có một vài tiếng vọng của " Harlem Shake , " Baauer của hit pop chưa thích hợp nhất trong năm nay. Sky Ferreira hát trong " Black ", một chút ngây thơ , như là cô chiến thắng. Và Missy Elliott vẫn tiếp tục chiến dịch trở lại của cô với một sự hân hoan , câu hơi lười biếng trên " Niliria . " G-Dragon không giống như những ngôi sao nhạc pop của Mỹ ; gần nhất trong thời gian gần đây sẽ là Justin Timberlake từ đỉnh cao thời 'N Sync . Tính mềm mại của anh gợi lên hình ảnh của các ngôi sao nữ như Lady Gaga , Kesha và Nicki Minaj, Elliott có thể là một biểu tượng điển hình cho K-pop đa năng , tương lai sẽ vô cùng rộng mở. ( Cô và G-Dragon biểu diễn " Niliria " tại một hội nghị ở Los Angeles hồi tháng trước. ) Phần lớn thời gian của K-pop đang lấy những ý tưởng pop từ đây , mặc dù để nối chúng thành một cái gì đó khác nhau là duy nhất. Đó là một ngạc nhiên khi bài hát gần đây của Rick Ross -" Hustlin ' " không đến từ G-Dragon mà là SeungRi, trong "Gotta talk to you", từ album với ít sự tưởng tượng của mình, " Let’s Talk About Love . " Đôi khi tất cả những gì mượn có thể cho thấy ít nhiều thiếu sót của bối cảnh . Một vài tháng trước, G-Dragon đã đăng một bức ảnh của mình trong khuôn mặt sơn màu đen trên Instagram , gây ra một cơn bão lửa nhỏ , sau đó, một đại diện cho biết đó không có nghĩa là phải blackface , nhưng là một phần của một buổi chụp hình , trong đó anh mang nhiều màu sắc của sơn lên mặt .
Đó là một sai lầm hiếm hoi trong cách trình bày của G-Dragon , người suy nghĩ cẩn thận hơn về cách anh nhìn hơn cách anh nghe . Nhưng anh có khả năng tổng hợp âm nhạc thú vị , và hơn thế ông đã cho phép sự xuất hiện của mình thông báo cho âm nhạc của mình , tốt hơn anh ấy có thể . Chẳng bao lâu, nó có khả năng đi theo một hướng khác, thế giới sẽ học hỏi anh ấy.
- Spoiler:
In the video for “Crooked,” the K-pop star G-Dragon — effortlessly lissome, his hair Warhol-white — does a lot of running, some staggering, some mean-mugging, some dancing and a little aggressive flirting. But mostly he changes clothes. He cycles through at least two-dozen outfits: a tight cotton-candy-blue double-breasted suit; a drapey leopard-print top; a distressed black motorcycle jacket; a huge black fur coat with a face dyed on the back; a tattered white punk T-shirt with tight chain-festooned jeans straight from Trash and Vaudeville. The song? The song is fine. These are the trade-offs sometimes required in K-pop, a genre that plays fast and loose with visual excess, a tendency that has only served G-Dragon, the most electric member of the long-running boy band BigBang, well. “Crooked” appears on the recently released “Coup D’Etat” (YG), the second full G-Dragon album and the first since he emerged as the genre’s style vanguard. At its best, K-pop is gloriously synthetic, and G-Dragon is a miraculous canvas to work with. He morphs easily into almost any style, he moves with panache and confidence, and he has a perpetual sense of theater about him. His is a version of pop stardom all but abandoned in this country. Peak G-Dragon came last year in the form of “Crayon,” a pneumatic-intensity thumper with a Southern rap backbone. The song was gleeful chaos, and the video was a cultural treasure — hilarious, dizzying, and full of retina-frying explosions of color. “Crayon,” which appeared on the EP “One of a Kind,” set an almost impossibly high bar. Nothing on the sometimes ambitious, sometimes comfortable “Coup D’Etat” bests that, although the album does show G-Dragon trying a range of styles. “Black” is mellow early-1990s R&B, and convincing. “R.O.D.” opens with roots reggae and ends up with neutered dubstep, the sort of song the reconstituted No Doubt could be making. “Runaway” has some of the shriek of 1980s arena rock. And “Niliria” samples a Korean folk song before shifting gears into fire-alarm-urgent club music. Throughout, G-Dragon is a slithery presence — he doesn’t leave as much of a mark on the ear as the eye. He’s got a reedy voice that is typically made even more needling with digital manipulation. His singing is thin, verging on cute. His rapping, though, as with “Black” and “Niliria,” is nimble and bouncy, and has a faint outline of tension — his emphases fall in all the right places. Whether K-pop needs American saturation is open for debate. It’s done relatively well here without much effort — top acts have begun to play arena shows, thanks to fan bases cultivated largely online. But “Coup D’Etat,” though largely in Korean, is perhaps the K-pop album with America most heavily on its mind and in its credits, thanks to a clutch of collaborations with American stars. Diplo and Baauer produced the title track, which has a couple of echoes of Baauer’s “Harlem Shake,” this year’s unlikeliest pop hit. Sky Ferreira sings on “Black,” a little blankly, as is her wont. And Missy Elliott continues her quixotic comeback campaign with a jubilant, slightly lazy verse on “Niliria.” G-Dragon has no American male pop-star equivalent; the closest in recent memory would be Justin Timberlake from peak-era ’N Sync. His malleability is more reminiscent of female stars like Lady Gaga, Kesha and Nicki Minaj, all of whom are as much about the packaging as what’s inside. Ms. Elliott may be the inadvertent blueprint for K-pop’s polyvalent aesthetic, futuristic and borrowing widely. (She and G-Dragon performed “Niliria” at a convention in Los Angeles last month.) Much of the time K-pop is importing pop ideas from here, although its splicing of them into something different is unique. It’s a surprise that the recent song interpolating Rick Ross’s “Hustlin’ ” doesn’t come from G-Dragon but rather his far tamer BigBang band mate Seungri, on “Gotta Talk to U,” from his less imaginative EP, “Let’s Talk About Love.” Occasionally all that borrowing can reveal a glaring lack of context. A couple of months ago G-Dragon posted a photo of himself in black face paint to Instagram, causing a small firestorm; later, a representative said it wasn’t meant to be blackface, but was part of a photo shoot in which he wore several colors of face paint. It was a rare misstep in presentation for G-Dragon, who appears far more mindful of how he looks than how he sounds. But he’s capable of exciting musical synthesis, and the more he lets his appearance inform his music, the better off he’ll be. Before long, it’s likely the borrowing will be going in the other direction, with the world learning from him.
Source: The New York Times VTrans: minmin@BigbangFam | | | | |
|