| [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] | |
| Chuyển đến trang : 1, 2, 3 | Tác giả |
---|
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jun 25, 2015 8:53 pm | | | | | | | First topic message reminder :
Author:Victorious Sky Disclaimers: Các nhân vật không thuộc về Au Category: Viễn tưởng, hài hước, cổ đại Pairings: GTOP Rating: K+ Summary: Vào năm 2100, toàn châu Á phát cuồng với một trò chơi đóng vai đến từ Trung Quốc, là Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài. Mỗi ng chơi sẽ có thể chơi trong lúc đi ngủ với cảm giác thật đến 75%. Ji Yong đã tham gia trò chơi vs hi vọng dc thủ vai nam chính. Chuyện gì sẽ xảy ra?????
Hôm nay trời xanh mây trắng, thời tiết đẹp vô cùng, vừa vặn lại là ngày tôi được nghỉ. Nhưng tôi đã phải thức từ 4 rưỡi sáng, lọ mọ mắt nhắm mắt mở chạy ra cửa hàng. Vì sao ư? Vì tôi là một thằng nghiện game, mà đúng hôm nay cái thứ game nhập vai nổi tiếng rần rần đó cuối cùng cũng xuất hiện ở khu tôi ở. Phải nói là tôi vui sướng đến mức nào. Dù sao cũng phải nhanh tay mới có được một bộ. Nếu không thì phải đợi đến đợt sau mới mua được, mà mua đợt sau thì tụi bạn mua trước sẽ chọc cho tôi tức chết mất. Cầm cái hộp trong tay mà tôi run run. Không biết nó sẽ như thế nào nhỉ? Tôi phải cẩn thận mới được. Không nên làm hư cái hộp. Không nên làm hư cái hộp.
"Ji Yong hyung!!!!!!!"
"Phặc!". Thôi xong! Rách cái hộp rồi. Tôi khóc không ra nước mắt. Tôi gào lên với thằng em chết tiệt. "Seungri!!!!! Thằng điên này! Mới sáng sớm mày lên cơn cái gì hả!!!!!!" Thằng Seungri đầu tóc bù xù nhưng mặt mũi thì tươi tỉnh chán. Có lẽ nó vừa thức dậy, nhưng ít nhất cũng đánh răng rửa mặt rồi. Thấy tôi hầm hầm nhìn nó, nó liền cúi xuống cái hộp trong tay tôi. Nó lại còn nhe răng ra cười! Thật sự là tức chết mà. Nó không cảm thấy hối hận khi nhìn cái thứ mà nó vừa gây ra tí nào sao? Với một game thủ đã sưu tập hàng đống game như tôi, mỗi cái hộp đều được tôi lau chùi cẩn thận. Đây quả là một sự sỉ nhục lớn. Tôi lại gào lên. "Seungri!!!!!!". Tên nhóc này tất nhiên là biết tôi tức giận vì cái gì. Nó gãi gãi đầu vẻ hơi hơi hối lỗi. "Hyung! Thôi mà! Cùng lắm em đưa cho anh cái hộp của em là được chứ gì!". Tôi hừ lạnh, mặc dù cũng cảm thấy xuôi xuôi. Thằng nhóc này cẩu thả hết mức, nên cũng chẳng cần hộp làm gì. Mà.....khoan! Nó cũng có bộ trò chơi này ư? Sáng nay tôi có thấy nó xếp hàng đâu? Tôi nghi ngờ nhìn nó. "Này nhóc! Em mua cái này lúc nào thế? Sao hyung không biết?"
Seungri vừa vò cái đầu vốn chẳng thẳng thớm gì cho cam của nó vừa bình thản trả lời. "Em nhờ bố mua cho đấy! Vừa lấy hôm kia!". Tôi lại khóc không ra nước mắt. Trong khi tôi lặn lội, thức khuya dậy sớm, xếp hàng mất 30 phút mà nó lại có trước tôi những hai ngày! Hai ngày cơ đấy! Đây chính là sự sỉ nhục còn lớn hơn lúc nãy. Tôi vừa bóp cổ nó vừa lắc. "Sao mày không nói sớm!!!! Thằng này mày dám không nhớ đến anh mày hả? Uổng công anh xem trọng mày thằng nhóc này!!!!". Seungri nhất thời trở tay không kịp, cố gắng dãy dụa mãi. Nhưng vì nó khỏe hơn tôi nên chẳng mấy chốc đã thoát khỏi gọng kìm của tôi rồi. Mặt mày tôi lúc này chắc đã nhăn nhó đến bẹp dúm lại rồi. Seungri đã phóng ra đến cửa phòng. Chắc nó sợ tôi lại phát điên lần nữa. Nó lắp bắp: "Chào....chào hyung! Chơi vui vẻ!" Xong rồi nó chạy biến. Hừ. Thế đấy! Em út thế đấy! Uổng công tôi cùng nhà với nó suốt 18 năm qua. Được rồi hạ hỏa hạ hỏa. Tôi còn cần chuẩn bị tâm trạng tốt mới vào game được chứ. Hai ông bà già nhà tôi lại dắt díu nhau đi du lịch nữa rồi. Căn nhà này chỉ còn hai anh em tôi. Cho dù có ngủ từ giờ đến tối cũng chẳng sao cả. Nghĩ thế rồi tôi cẩn thận lấy bộ đồ nghề ra. Là một chiếc kính trong suốt có khung vòng qua đầu và dây nối với máy game. Gắn thiết bị đâu vào đấy, đeo cái kính đó vào, tôi liền an tâm đánh một giấc.
Ực. Một cô gái. Hự. Chân rất dài. Ngực.....à mà thôi. Nói chung là rất đẹp và rất quýên rũ. Giọng nói cũng rất âm áp ngọt ngào. "Chào mừng bạn đến với Trung Quốc thời Đông Tấn. Tôi là Park Bom, quản lí ở đây! Xin mời bạn đăng ký nhân vật!"
Tôi lướt nhìn qua bảng giới thiệu nhân vật. Hóa ra lại nhiều như thế. Kể cả những vai phụ cũng nhiều thế này sao? Đừng tưởng những vai phụ là không có người chơi. Kỳ thực những con số thống kê người chọn những vai đó cũng đang nhảy lên liên tục. Nhưng dù sao tôi cũng không muốn trải nghiệm mấy cái nhân vật lạ hoắc lạ huơ đó. Dù sao cũng là truyền thuyết cổ, tôi cũng chỉ nhớ được tên ba nhân vật chính thôi, như thế cũng tốt rồi. Tôi thì không có khả năng vào vai nữ chính là Chúc Anh Đài. Còn cái vai phản diện Mã Văn Tài thì, một người đẹp trai tài giỏi, tiêu sái phong lưu......ờ thì tôi nói hơi quá, nhưng dù sao thì tôi cũng không làm tiểu tam đi chia rẽ hạnh phúc nhà người ta. Vì thế nên, đương nhiên, tôi chọn Lương Sơn Bá.
Cô nàng NPC xinh đẹp lại lên tiếng. "Máy chủ đã lưu nhân vật của bạn. Xin mời chọn tên cho nhân vật!" Cô nàng cứ mỉm cười với tôi suốt làm tôi cũng bẽn lẽn theo, chỉ tiếc hận sao cok nàng lại là NPC (nhân vật trong game) cơ chứ. Mà thôi tạm thời quên chuyện đó đi. Tôi cũng không do dự gì mà lấy luôn tên thật của mình, Kwon Ji Yong. Thời đại này người ta không có thói quen đặt tên nhân vật nghe cho rầm rộ oai phong như trước kia nữa. Lần trước nhớ trong game Đại chiến thế kỉ, tôi gặp một chàng hiệp sĩ có cái tên Prince, nhưng nhìn mặt là đủ biết đó là bố tôi rồi. Lúc đó tôi còn dại dột, thấy như thế thì liền cười đến không nhặt được mồm. Bố tôi lúc đó thẹn quá hóa giận, dứt khoát cho tôi một búa vào đầu. Thế là tôi tử ngay lập tức, tụt luôn một level. Một tia màu đỏ quét qua người tôi. Giờ thì tôi đã thực sự giống một thư sinh với bộ quần áo màu trắng với mái tóc dài được búi lên bằng một cái kim quan cũng màu trắng. Tôi rất vừa lòng với bộ dạng này, thầm nghĩ chắc Lương Sơn Bá cũng chỉ đẹp trai đến như thế này mà thôi. Hắc hắc.
"Game sẽ chọn một vũ khí ngẫu nhiên cho bạn!"
Ặc. Cái này cũng cần vũ khí nữa sao. Một cái quạt cũng trắng toát lơ lửng hiện ra trước mắt tôi. Cái này cũng rất tuyệt. Tôi cầm nó trong tay, khẽ phẩy quạt ra. "Xoạt". Rất vừa tay. Tôi cực kì hài lòng. Đến vũ khí mà cũng trang nhã như thế này.
"Đã xong. Nhiệm vụ của bạn là đến được Nghi Sơn, học tập ở thư viện và kết nên mối lương duyên với bạn chơi Chúc Anh Đài! Chúc may mắn!"
Một cánh cổng lớn mở ra. Chưa để tôi kịp nhìn cô nàng NPC xinh đẹp thêm lần nào, một lực hút cực lớn đã hút tôi vào cánh cổng đó.
Được sửa bởi victorious_sky ngày Sun Jun 28, 2015 5:49 pm; sửa lần 1. | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sun Jul 05, 2015 9:22 pm | | | | | | | Chap mới a~. Dù cùng sinh 98 nhưng thấy au giàu kinh nghiệm+viết hay+siu cấp vô địch siêng hơn em, nên từ nay xin gọi au là ss. Theo nhận xét, bạn Yong bé nhỏ đáng yêu có dấu hiệu đanh đá của phu quân bạn í a.k.a Choi Seung Hyun sống ảo a~Bé Ri của iêm nỡ lòng nào ss dìm như thế, Ri cũng bị lậm thói đanh đá mê tiền òi, đúng là anh em mà~Chap này dài hơn trước nha ss, nhưng chưa xuất hiện nam chính là sao a? *Lót chiếu* hai anh em quá ư thô bỉ, nhưng nhờ vậy Yong bé nhỏ mới hợp với con khủng long thộn kia~Thôi, lười dzồi, bye ss, hóng chap mới, yêu ss a~ | | | | |
| |
| susu332211 Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 95 Số Thanks : 3 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jul 06, 2015 8:01 pm | | | | | | | Au ơi !!! sao ba xuất hiện ít quá vậy ??? | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 08, 2015 10:47 am | | | | | | | _____Chap 7_____
Cánh cổng thư viện Nghi Sơn mở rộng ngay trước mắt tôi, đúng chất một cánh cổng của mấy môn phái tu luyện trên núi, chỉ khác là chỗ này dạy chữ chứ không phải dạy võ công. Tôi thở ra một hơi. Cuối cùng cũng tới nơi này rồi. Đã có rất nhiều người tụ tập tại đây để vào đăng kí. Tôi vỗ vai Seungri. "Tiểu đệ, chúng ta vào trường rồi kết bái huynh đệ luôn nhá!" Seungri trợn mắt nhìn tôi như sinh vật lạ. "Huynh bị ấm đầu đấy hả? Theo kịch bản thì đáng nhẽ ra chúng ta phải kết bái ngay cái hôm trên đình nghỉ mát cơ, nhưng đệ nghĩ dù sao chúng ta cũng đã là huynh đệ rồi, cần gì phải làm mấy cái lễ nghi phiền toái đó cơ chứ!". Tôi gật đầu đồng tình mặc dù vẫn thấy hơi tiếc. Nếu tôi biết hôm đó là ngày kết bái huynh đệ thì chắc chắn đã lôi cho bằng được nó ra mà lập bàn thờ rồi. Mấy cái câu như không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng ngày ấy, tôi vẫn muốn thử nói một lần xem cảm giác như thế nào. Tôi và Seungri vốn dĩ đã sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm rồi, bây giờ mà chết cùng ngày cùng tháng cùng năm nữa có khi lại được lên báo luôn ấy chứ. Mà tên nào đứng trên kia vậy nhỉ? Chẳng phải là tên ngốc ghẻ lở Vương Lam Điền, à không Park Chan Yeol sao? Hắn ta đứng trên đó hô to gọi nhỏ gì thế kia? Tôi đi lên thêm một đoạn nữa mới nghe rõ được hắn ta đang nói cái gì. "Các ngươi nghe cho rõ đây! Nếu muốn an ổn học ở Nghi Sơn thì phải tôn ta làm đại ca! Nếu không thì đừng trách ta không khách khí!" Tôi trợn tròn mắt nhìn hắn. Cái gì đây? Định làm đại ca trong trường học hả? Tên này đừng nói ngứa quá hóa điên luôn rồi chứ. Hôm nay hắn mang khá nhiều người theo hầu. Nói là nhiều nhưng cũng chỉ tầm sáu bảy tên gì đó, nhưng so với một người một thư đồng như chúng tôi cũng đã gọi là nhiều rồi. Thảo nào hắn lại đứng đây tác oai tác quái. "Ngươi là ai? Việc gì bọn ta phải tôn ngươi làm đại ca?" "Ta là ai ư? Ta chính là Vương Lam Điền Park Chan Yeol, tiểu vương gia ở Thái Nguyên. Nghe danh ta đã thấy sợ rồi đúng không? hahaha" Thằng tự kỉ. Tôi khinh bỉ nhìn tên Chan Yeol biến thái rồi quay qua nhìn người vừa lên tiếng. Oa một anh chàng đẹp trai, lại rất dũng cảm. Nhìn đám lâu la lúc nhúc sau lưng tên họ Park cũng đủ khiến người ta run rẩy rồi, cứ kêu đại một tiếng đại ca mà vào cổng cho xong, cũng chẳng thiệt thòi gì. Anh chàng này rất đáng để kết bạn. Xem nào [Dong Young Bae | Tuân Cự Bá | Level 23] Tuân Cự Bá.....Tuân Cự Bá.....là ai nhỉ? Có vẻ là một cái tên trên kịch bản. Tôi quay qua Seungri. "Này Tuân Cự Bá là ai vậy?" "Là bạn thân của Lương Sơn Bá sau này!" "Ồ!" Còn cái tên Chan Yeol này cũng tự mãn quá đi. Làm người mà tự mãn là không tốt chút nào, ít ra cũng phải khiêm tốn như tôi mới được chứ. Young Bae mặt đỏ bừng bừng, có lẽ là đang rất tức giận với tên Chan Yeol kiêu ngạo này nên hùng hổ xông qua cổng, liền bị mấy tên hộ vệ ngăn lại. Chan Yeol nghiến răng nghiến lợi vì bị coi thường liền hét lên một tiếng "Đánh!". Ôi không! Bạn Young Bae tội nghiệp đã bị bọn độc ác đó đấm cho một phát vào mặt, hoàn toàn không chống đỡ được. Tôi cũng cuống cả lên, dù gì cũng là bạn bè sau này, người có trái tim mềm yếu như tôi sẽ không thể chịu đựng được việc bạn mình bị người khác bắt nạt. "Seungri à, giúp hắn đi! Hắn bị đánh cho thành đầu heo rồi kìa!" "Không được! Đệ mà rải độc bây giờ là cả cậu ta cũng bị ngứa mất!" "Có sao đâu! Xong rồi chúng ta giải độc cho cậu ta là được mà!" "Dừng tay!" Tôi và Seungri đang bận tranh luận thì một giọng nói mạnh mẽ vững vàng truyền thằng xuống, uy lực đến mức khiến mọi người đều đông cứng lại. Tôi ngơ ngác nhìn về nơi phát ra giọng nói. Ô con ngựa đen thui này, chẳng phải là bạn tình địch Mã Văn Tài Choi Seung Hyun đó sao? Bạn này lúc nào cũng màu mè, cứ thích xuất hiện đoạn gay cấn với phong thái ung dung cao quý. Tôi bĩu môi. Tôi mới là nam chính, ra vẻ lạnh lùng oai phong cái quái gì chứ. Thôi được rồi tôi thừa nhận là tôi ghen tị, tôi không có phong thái nam chính ngôn tình như hắn, nhưng trông tôi cũng rất thân thiện đáng yêu, không phải sao? Haiz nói vào chuyện chính tiếp vậy. Tên Chan Yeol thấy bạn Seung Hyun tới thì hơi run tay nhưng vẫn không chịu lép vế, vẫn lắp bắp gân cổ lên ra oai. "Ngươi là ai? Ta ...ta...là Vương Lam Điền Park Chan Yeol, tiểu vương gia ở Thái Nguyên, tất cả mọi người ở đây đều....đều... phải tôn ta làm đại ca. Ngươi dám chống đối ta thì....thì....Nói chung là không được chống đối ta!" Seung Hyun nhếch mép. Ực. Công nhận hắn ta đẹp trai quá. Đến tôi là đàn ông con trai chân chính mà còn phải nuốt nước bọt ngưỡng mộ chứ huống gì là tụi con gái thấy trai là sáng mắt ra chứ. Tất nhiên là trừ bạn trưởng lớp Chae Rin rồi. Bạn ấy thuộc dạng động vật trong sách đỏ nên tốt nhất là không so đo với bạn ấy làm gì. "Ta là Mã Văn Tài Choi Seung Hyun ở Hàng Châu" Bạn này lại thích màu mè. Cưỡi con ngựa đen thui, mặt lạnh như tiền, lưng đeo tên, tay cầm cung. Chẳng phải Mã Văn Tài thì là ai, bày đặt giới thiệu. Mà nói đến giới thiệu mới nhớ, có ai biết tôi chính là Lương Sơn Bá không nhỉ? "Chỉ là một tên tiểu vương gia nhỏ nhoi mà dám ở đây hô to gọi nhỏ, loại vô dụng như ngươi có sống trên đời cũng vô ích!" Bạn Seung Hyun à, lời anh bạn nói quả là chí lí. Nhưng anh bạn cướp người yêu của người ta cũng là người xấu đấy. Đang thầm chửi rủa anh ta trong lòng nhưng tôi vẫn bị thu hút bởi động tác của anh ta. Seung Hyun bình thản rút một mũi tên, lắp vào dây cung rồi kéo căng ra, thật sự là quá ưu nhã mà, tôi ghen tị chết đi được. Mà anh ta định làm gì nhỉ? Ặc. Anh ta định bắn chết Chan Yeol á? Ngay tại đây á? Seungri lấy khuỷu tay huých vào người tôi. "Theo kịch bản huynh là người đỡ mũi tên đó đấy!" "Ta? Điên à!" "Huynh là nam chính, không chết được đâu! Theo kịch bản là huynh cầm cái ống tre kia lên đỡ, mũi tên sẽ cắm thẳng vào đó!" "Không được! Nhỡ tên kia bắn tên kém quá, trúng vào mặt ta thì sao? Khuôn mặt đáng giá ngàn vàng của ta không thể bị hủy hoại như thế được!" "Nhưng huynh vẫn phải cứu tên Park Chan Yeol đó!" Tôi phân vân. Nói gì thì nói tôi vẫn sợ. Trò chơi này cảm giác thật đến 75%, bị mũi tên ghim vào người không đau mới lạ. Mà cái ống tre kia nhỏ xíu, khả năng trật là rất cao. Dù sao thì tôi chỉ cần cứu tên ngốc Chan Yeol kia là được đúng không? Còn cứu như thế nào là việc của tôi chứ. "Păng" một tiếng, mũi tên lao vun vút về phía này. Nói thì chậm nhưng thực ra là rất nhanh. Mũi tên sắp cắm vào cái mồm há hốc ra vì hoảng sợ của Chan Yeol thì tôi đã nhanh chân đạp một phát vào mông hắn làm hắn ngã nhào sang một bên, đầu đập vào tảng đá nghe đánh cốp một cái. Mũi tên cắm chỏng chơ trên mặt đất. Tôi hốt hoảng chạy lại xem. Ôi không tên ngốc này ngất xỉu luôn rồi, trên trán còn u một cục thâm tím hết cả. Đừng nói là tôi đạp mạnh quá nên thằng nhóc về chầu tây thiên luôn rồi nhá. [Park Chan Yeol -300HP] Tôi gãi gãi đầu. Cái này có được gọi là mất máu quá nhiều không nhỉ. "Tìm đại phu! Nhanh tìm đại phu!" Mọi người đang lo cho thằng ngốc Chan Yeol, còn tôi thì thây kệ nó. Đúng là vô dụng hết thuốc chữa. Tôi mon men lại gần anh bạn Choi Seung Hyun. Vỗ vỗ lên con ngựa anh ta đang cưỡi. "Seung Hyun huynh, huynh hơi mạnh tay quá rồi. Nhỡ hắn ta có làm sao thì huynh nhớ bồi thường cho người ta nhá! Chúc huynh may mắn!" Nói mấy câu như thế rồi tôi bỏ đi. Hắc hắc. Là tôi đạp tên Chan Yeol đó ngất xỉu, nhỡ đâu hắn ăn vạ tôi thì sao. Tốt nhất là nên giải quyết nhanh gọn, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu bạn học Choi, nhà anh ta giàu như thế, lại có tiền, một cục u của tiểu vương gia cứ để anh ta gánh là được rồi. Haiz. Nghe nói cô gái chữa bệnh trong trường là con gái của hiệu trưởng, trông rất xinh đẹp. Phải đi xem một chút mới khỏi áy náy với bản thân mình. Haha | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 08, 2015 12:41 pm | | | | | | | Ôi, gì đây, Yong làm mĩ nhân...đạp chết anh hùng rơm Chan Dẹo à...Ba đã xuất hiện, nhưng hai người mới nói dc một câu, em không cam tâm~ ss chơi kì, chap này ngắn hơn trước. Yêu cầu ba nhanh chóng lấy lại hình tượng 35 đê, giả bộ ngầu hoài. Nên sống thật ba à~ Hóng chap mới nhoa. *ôm hun ss, chạy lẹ* P/S: ss có Fb ko, là gì vậy, add friend iêm đê~ | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 08, 2015 2:22 pm | | | | | | | Fb của Au: Nu Panda ava hình Bom | | | | |
| |
| susu332211 Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 95 Số Thanks : 3 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 08, 2015 6:08 pm | | | | | | | ss đại nhân chơi kì nhoa !!! sao Thộp vs Yongie nói dc có 1 câu rùi sau đó Choi đại gia " lặng im đứng nhìn" là sao ???? hổng chịu !!! ko cam lòng !!!! | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jul 09, 2015 8:05 pm | | | | | | | _____Chap 8_____
Tôi hào hứng nhảy chân sáo qua cổng trường. Sắp tới giờ báo danh rồi. Một chiếc bàn đặt giữa sân trường, đứng đó là một người đàn ông thấp bé, mặc bộ đồ màu trắng, đội mũ đen. Học sinh xếp hàng lần lượt nối đuôi nhau tiến tới đó để đóng học phí. Tôi có đọc sơ qua kịch bản rồi, khúc này là Lương Sơn Bá vì thiếu 2 lạng vàng nên bị đuổi ta khỏi cổng, sau đó phải làm tạp dịch để được vào học. Thật may mắn là trước đó tôi đã kịp trấn lột của tên ngốc Park Chan Yeol một đống tiền, cũng đủ để tôi tiêu xài. Trong trường cố gắng bòn rút thêm của mấy người bạn học nữa, chắc cũng không đến nỗi nào. Hắc hắc. "Học trò Vương Lam Điền Park Chan Yeol ở Thái Nguyên" "Học trò Mã Văn Tài Choi Seung Hyun ở Hàng Châu. Học trò xin đóng học phí cho tất cả các bạn học còn lại!" Vị phu tử nhìn mặt là biết gian thương rồi. Ông ta vuốt chòm râu ngắn cũn lưa thưa. "Choi công tử đùng là hào phóng. Thật lợi cho những người nộp sau" Tên đại gia Seung Hyun đó chỉ cười cười rồi đi thẳng vào trong. Tôi mừng húm, đỡ đến 10 lạng vàng chứ ít gì. Tôi không có ngu mà từ chối miếng ngon đã dâng tận cửa đâu. Tôi hỏi Seungri. "Đệ tính sao?" Seungri bĩu môi. "Huynh không biết của cho là của nợ hả? Đệ thà tự nộp còn hơn!" "Đồ ngốc! Hắn ta bắt đệ báo đáp sao? Hắn ta đã chịu bỏ tiền ra rồi thì đệ cứ kệ hắn đi!" Seungri bỏ mặc tôi đang lải nhải mà tiến tới tự nộp tiền học của mình. Thằng ngốc này, bình thường nó đâu có làm việc lỗ vốn bao giờ, đến tôi mà bị nó vắt đến không còn giọt nước ý chứ. Sao bây giờ lại đột nhiên phát bệnh, khách sáo thế không biết. "Học trò là Chúc Anh Đài Lee Seungri ở Thượng Ngu" "Ồ là Lee công tử ở Chúc gia trang" Có vài tiếng xì xầm. Không phải chứ? Tôi còn chưa nhập học đâu đấy, thế mà đã có scandal rồi. Gì mà tôi không xứng kết bạn với Seungri chứ? Bạn bè cái gì, tôi là anh nó đấy. Nhưng biết làm sao được, tôi là người nổi tiếng mà, người ta soi mói nhiều cũng đúng thôi. Tôi nghênh ngang bước lại chỗ phu tử, chắp tay chào một cái. "Học trò Lương Sơn Bá Kwon Ji Yong đến từ Cối Kê" "Phụt!" Tôi quay đầu ngó nghiêng. Cười cái gì chứ? Bộ chưa thấy trai đẹp bao giờ sao? Phu tử nhìn tôi với vẻ mặt không mấy thiện cảm. Ông ta rõ ràng không phải người tốt, sau này đánh xa chút là được. Tôi cũng thây kệ ông ta. Ghi tên vào danh sách rồi tôi đi thẳng luôn. Tiếng chỉ trỏ xì xầm bàn tán về tôi vẫn không ngớt. "Hắn ta ở Cối Kê sao?" "Đúng thế! Hắn ta dựa vào đâu mà đòi kết thân với Seungri huynh chứ?" "Chúc gia giàu nhất Thượng Ngu, ai chẳng biết. Một tên nghèo kiết xác mà cũng học đòi đến Nghi Sơn!" "Hắn ta thuộc loại người thấy người sang bắt quàng làm họ đấy!" Tôi cảm thấy hơi bực rồi đấy. Mấy người này ngứa da phải không. Nghèo thì sao chứ? Bổn công tử vẫn là nam chính đẹp trai phong độ. Cái sự thật đó vẫn mãi là sự thật thôi, chẳng bao giờ thay đổi được. Rõ ràng là các ngươi đang ghen tị với bổn công tử! Tôi phẩy tay áo, mặc kệ bọn ăn không ngồi rồi thích đi xỉa xói người ta đó. Nói đi, nói nữa đi, bổn công tử không chấp. "Ji Yong! Huynh không sao chứ?" "Yên tâm đi! Đại ca của đệ rất độ lượng, sao có thể để bụng chuyện vụn vặt đó!" Và cái tôi nhận được là sự thờ ơ triệt để của Seungri. Tôi nhún nhún vai. Một cánh tay mạnh mẽ kéo tôi lại, lại tôi suýt thì ngã dúi dụi. Ông bực lắm rồi đấy nhé! Đang định chửi nhau một trận ra trò thì khuôn mặt lạnh như tiền của tên đại gia Seung Hyun làm tôi đông cứng. Anh ta không nhìn tôi mà nhìn cái lũ đang học đòi làm paparazzi kia. Tôi vặn vẹo cổ tay ý muốn bảo anh ta thả tôi ra, nhưng anh ta cũng giống Seungri, chẳng để ý gì đến tôi cả. Anh ta chỉ chăm chú nhìn mấy người đó, rồi cất giọng nói bình thản nhưng đủ để người ta lạnh cả sống lưng. "Kwon Ji Yong là bằng hữu của Choi Seung Hyun ta, ai đắc tội với Ji Yong cũng là đắc tội với ta, nghe rõ chưa?" Xong anh ta quay qua vỗ vai tôi. "Ji Yong, sau này có gì khó khăn cứ cho người đến tìm ta, Seung Hyun ta nhất định sẽ giúp đỡ ngươi!" Tôi gật gật đầu trong vô thức. Bây giờ tôi xin rút lại câu nói ban nãy, không phải đám người xoi mói tôi bị ngứa da, mà chính tên khùng này mới bị ngừa da. Bằng hữu? Tôi quen hắn ta lúc nào chứ? Chết cha! Hay là hắn đang tìm cách chỉnh tôi vì lúc trước tôi đổ tội lên đầu hắn? Hay là hắn đang tìm cách chia rẽ tôi với Seungri, khiến hắn dễ dàng cướp Seungri khỏi tay tôi? Tôi rùng mình với ý nghĩ đó, cướp Seungri thì tôi không lo. Seungri là ai chứ? Là em trai sinh đôi yêu dấu của tôi, con lâu anh ta mới thắng được tôi. Hơn nữa tôi đẹp trai hơn anh ta, sợ gì chứ! Tôi ôm chầm lấy Seungri, mặc kệ Hye Shin đang nghiến răng nghiến lợi bên cạnh. "Seungri à, đệ sẽ không bó huynh chạy theo tên Seung Hyun đó chứ?" Seungri lạnh nhạt. "Chưa biết được. Seung Hyun giàu hơn huynh mà!" Tôi ấm ức xị mặt. "Coi chừng huynh nói với Chae Rin là đệ hồng hạnh vượt tường" "Huynh cứ thử xem!" Tôi hậm hực bỏ đi trước. Đồ khoe khoang. Chẳng phải ý nó là Chae Rin rất tin tưởng nó sao? Xí! Ông đây cũng khối người theo, khỏi cần phải tỏ ra ta đây hạnh phúc. Mọi người đang tụ tập xung quanh một người phụ nữ trung niên. Ặc. Kia....chẳng phải là mẫu thân đại nhân của tôi hay sao? Mẹ tôi ở đây rồi thì tôu dám chắc rằng bố tôi cũng đang lảng vảng đâu đó quanh đây cho xem. Sao anh em tôi chơi game nào cũng gặp bôd mẹ là thế nào nhỉ? Không nhìn nhưng tôi cũng biết thằng Seungri đã run như cầy sấy rồi. Cứ nghĩ mà xem. Sẽ thế nào nếu mẹ tôi nhìn thấy thằng con trai quý tử của bà đang ở trong bộ dạng một tiểu thư khuê các? Liệu có bị ngất vì sốc luôn không? Thôi kệ cho số phận của nó vậy, cùng lắm thì tôi đứng ra nói giúp nó vài câu là được rồi. Tôi nhìn cái danh sách sau lưng bà. Ồ đã chia phòng xong luôn rồi này. Tất nhiên, tôi và nhóc Seungri ở cùng nhau. Tôi chọt chọt nó, cười nham nhở. "Đệ không muốn đổi phòng sao?" "Đổi làm gì?" "Đáng nhẽ ra đệ phải thế này chứ! Nam nữ thụ thụ bất thân, ta muốn ở phòng riêng!" Tôi bắt chước dáng vẻ của mấy tiểu cô nương trong phim. Tay ôm ngực, thân hình uốn éo, giọng léo nhéo, định chọc Seungri quê chơi. Ai ngờ hành động không kịp suy nghĩ của tôi lại khiến tôi nhận được một đống những ánh mắt kì thị cộng quái dị. Khuôn mặt như tường thành của tôi cũng có ngày ửng đỏ. Đúng là mất hết sạch mặt mũi. Tôi mà cũng có ngày không suy nghĩ thấu đáo cho thể diện thế này ư. Tôi đứng nghiêm trang lại, hắng giọng. "E hèm Đùa thôi! Đùa chút thôi!" Toàn thân tôi run rẩy. Chắc chắn ánh mắt muốn giết người của mẫu thân đại nhân đang chiếu thẳng về phía tôi. Có lẽ bà đã nhận ra tôi rồi. Seungri là người đầu tiên cất tiếng, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng đáng xấu hổ của tôi lúc này. "Sư mẫu! Con muốn đổi phòng!" "Seungri à!" Tôi kinh ngạc nhìn Seungri. Tên nhóc này chẳng phải lúc trước mới bảo là không cần đổi phòng sao. Như hiểu ý tôi, Seungri quay lại nói nhỏ "Là đệ đệ ruột thịt của huynh, đệ thật sự rất xấu hổ!" Tôi méo mặt. Có Seungri làm ngòi nổ, đám học sinh được thể nhao nhao đòi đổi phòng. Học sinh mà. Ở đâu cũng thế cả thôi. Nhưng cái đáng khinh nhất chính là...... "Con muốn ở cùng Seung Hyun huynh!" "Con cũng muốn cùng phòng với Seung Hyun huynh!" Thế đấy! Ở đâu cũng thế! Có tiền chính là có cả thiên hạ. Nhưng vị đại gia này có vẻ khó chiều, lại rất có tiềm năng dẹp trật tự nơi công cộng chỉ bằng một câu nói. "Các ngươi xứng sao?" Chỉ một câu này của Seung Hyun đại nhân thôi đã làm tất cả im bặt. Tôi cười đến là khoái chí. Bây giờ thì tôi không phải là người duy nhất mất hết mặt mũi rồi nhé. "Con muốn ở cùng Kwon Ji Yong!" OMG! Là Choi đại gia lên tiếng đó ư? Têb này lại bị ấm đầu rồi hả? Muốn ở chung phòng với tôi. Tôi tới vỗ vai anh ta ra vẻ thân tình. "Seung Hyun huynh! Phải chăng có sự nhầm lẫn ở đây? Người huynh nên xin ở cùng là đệ đệ Seungri của tôi mới đúng chứ! Anh ta lại không trả lời vào trọng tâm câu hỏi của tôi mà chỉ hơi cười cười, nói tiếp với mẹ tôi, bây giờ đang vào vai sư mẫu đáng kính. "Xin sư mẫu cho con cùng phòng với Kwon Ji Yong!" "Được rồi. Kwon Ji Yong cùng phòng với Choi Seung Hyun. Lee Seungri cùng phòng với Dong Yong Bae. Còn lại giữ nguyên. Ai dám cãi lời mời ra khỏi trường, không cho lấy lại học phí!" Tôi khóc không ra nước mắt. Mẫu thân đại nhân đại nhân! Con là con trai mẹ đó. Mẹ nỡ lòng nào lại ném con choteen chưa xác định được nhân cách này chứ. Mẫu thân đại nhân!!!!!! Mẹ tôi hoàn toàn lơ đi ánh mắt cầu xin cực kì thảm thiết của tôi mà phất tay áo bỏ đi. Tôi ngước mắt nhìn tên bạn cùng phòng đại gia nhưng biến thái bên cạnh, hắn đang mỉm cười dịu dàng nhìn tôi. What? Dịu dàng? Đầu tôi đúng là hỏng luôn rồi. Sau khi nhận lấy cái vỗ vai đầy an ủi của Seungri, tôi thất thểu theo Seung Hyun về phòng. Tên ấm đầu này, có lẽ ngày tháng bình yên của tôi sắp kết thúc rồi. Huhu Bommie à, tớ nhớ cậu da diết đấy! | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jul 09, 2015 8:36 pm | | | | | | | Pink~Tim hồng bay phấp phới ss ơi Trời ơi, Hyun tiếp cận Yong ngây thơ hiền lành đấy à? Ở chung phòng đồ, bảo vệ đồ, dịu dàng đồ~ Yong à, anh đanh đá quá, còn lại tính tình hâm đơ. Còn ba Hyun, phong độ, quan tâm, 35 nữa chớ. Ri Ri với Be Be~ Sắp có thêm couple nữa, ôi bấn loạn nha ss. ss viết ngày càng lên tay, chap dài hơn, tưng tửng nữa giống em Hóng chap mới, vẫn luôn dành tình yêu to bự cho ss. À em góp ý chút nha ss, đừng rep com của reader riêng lẻ nha, bị loãng fic mất. Nếu dc ss hãy viết riêng một bài rep com post ở đầu chap mới nhoa P/s: Em có thể gọi ss là gì đây nhỉ? | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jul 13, 2015 10:30 am | | | | | | | _____Chap 9_____
Tôi chán nản ngồi trên chiếc ghế gần giá sách. Căn phòng được thiết kế đơn giản nhưng cũng khá tinh xảo. Bên trong chỉ bày biện một chiếc giường đôi, một cái bàn tròn với hai cái ghế, và một cái ghế dài để sát cửa, à có thêm một cái giá sách nữa. Chờ Jae Jin nhà tôi và In Soo nhà tên Seung Hyun đó dọn dẹp cùng sắp xếp đồ đạc xong xuôi thì trời cũng đã không còn sớm, mai lại là ngày đầu tiên lên lớp nên chắc chắn không thể đến muộn. Cái tên Jung phu tử đó thực sự rất ghê gớm và đáng ghét. Nhưng tất cả những điều đó đều là việc của ngày mai, vấn đề cần quan tâm bây giờ chính là việc tôi phải ngủ chung giường với tên Seung Hyun ấm đầu này. Tôi thì không hẳn là bài xích tránh né anh ta, tôi là đàn ông con trai, sợ gì chứ. Nhưng mà từ bé tôi ngủ một mình quen rồi, với cả nhìn anh ta mà xem, cái mặt lạnh đến mức có thể đem đi ướp cá được ý chứ, tính cách lại chập chập nát nát, thỉnh thoảng lại cười tươi rói cứ như ngày nào cũng là mùa xuân không bằng. Không sao! Tất cả những thứ đó tôi chịu đựng được. Nhưng mà cái thứ biến thái nhất của anh ta chính là ôm cái cung tên đi ngủ chẳng khác gì tụi con gái ôm gấu bông. Ông trời ơi làm ơn đi! Còn có cái thứ bệnh hoạn hơn sao? Tôi đến phát điên vì cái sở thích không phải con người đó của anh ta. Trời ngày càng khuya rồi, không thể cứ ngồi mãi như thế này được. Tôi đành uể oải lết xác về chiếc giường phẳng phiu sạch sẽ đó, và nó sẽ rất là đáng yêu nếu không có mặt tên Choi Seung Hyun và cái cung tên gấu bông của hắn. Tôi cởi áo ngoài ra, leo lên trên giường, hắn lại chào tôi với nụ cười tỏa nắng đó. Mẹ nó, hắn tưởng tôi là con gái hay sao mà cưởi kiểu đó? Xin lỗi chứ ông đây cười còn đẹp gấp mấy lần, khối cô chỉ vì ông đây cười một cái mà đổ rần rần nhá! Bực bội à! Tôi làu bàu rồi nằm quay lưng về phía anh ta. Haiz mệt mỏi rồi, ngủ thôi! Ai da! Đau quá! Cái khỉ gì thế này??? "Choi Seung Hyun! Ngươi đang làm cái gì thế hả?" Tên Seung Hyun lại còn ra vẻ vô tội nhìn tôi nữa chứ. Ôi trời tức chết mất. Tôi lại gào lên. "Cất ngay cái thứ đó ra khỏi giường cho ta! Nó chích vào lưng thế này ai mà ngủ được!" "Không được! Không có nó ta ngủ không được!" "Có nó ta ngủ không được!" "Ta phải ôm nó mới ngủ được!" "Ôm gối đầu đi!" "Ta ôm ngươi nhá?" "Biến thái! Giám động vào ông đây thì đừng trách!" Tôi thắng. Hắn ngậm ngùi vuốt ve cái cung đó rồi cũng kê nó dựa vào tường. Cuối cùng cũng được ngủ một giấc. Ngủ thôi nào ngủ thôi nào. "Seung Hyun! Ngươi nằm yên cho ta! Sao cứ trở mình mãi thế!" "Không ôm nó ta không ngủ được!" "Ngươi là trẻ con sao?" "Ta không phải trẻ con, chỉ là ôm nó ta mới thấy an toàn....." Giọng hắn nhỏ dần, nghe rất cô đơn. Mẹ kiếp, ông đây chịu thua. Tôi thở dài. "Ôm đại đi!" "Hả?" Tôi cũng mặc kệ thái độ chậm tiêu của hắn, quay lưng lại tiếp tụ ngủ. Một cánh tay rắn chắc quàng qua người tôi làm tôi giật thót. Hơi thở ấm nóng của hắn phà vào cổ tôi làm tôi ngứa ngáy. Lần này thì hắn ngủ yên rồi, nhưng tôi lại không ngủ được. Từ bé đến giờ ngoài mấy cô bạn gái ngắn hạn của tôi thì tôi có ôm ai đâu. Ngay cả thằng Seungri nhiều khi lên cơn bệnh xông đến ôm tôi cũng bị tôi đá ra thẳng thừng. Tên Seung Hyun này, tay hắn thật nặng, nhưng cũng âm ấm. Thôi kệ, xem nhe là tôi làm phúc tích đức cho con cháu. Ngủ thôi ngủ thôi! "Rầm!" Ối trời sập! Tôi giật mình lồm cồm bò dậy! [Choi Seung Hyun -50HP] Tối quá chẳng thấy gì. Tôi dụi dụi mắt. "Seung Hyun huynh! Sao thế?" Trong bóng tối mờ mờ tôi có thể thấy cái đầu của hắn ta đang cố gắng ngóc lên. "Ji Yong, ngươi đá ta xuống giường!" Ực. Đá Seung Hyun đại gia xuống giường? Hôm nay tôi cũng nhiều lần to gan quá. Haha. Tôi kéo hắn lên giường, cũng hơi cảm thấy áy náy một tí. "Seung Hyun huynh, xin lỗi nhé! Ta không cố ý. Huynh sẽ không trách ta chứ?" "Được rồi. Ngủ đi!" Nói rồi hắn kéo tôi một phát nằm xuống giường. Tôi với hắn cứ rầm rầm nãy giờ thì cũng đã khuya lắm lắm rồi. Lần này đi ngủ, chắc chắn đấy. ...............................................
"Kwon Ji Yong! Tối qua ngươi làm cái gì mà sáng nay đến lớp lại ngủ gật hả? Có phải ngươi coi thường phu tử ta hay không? Phạt ngươi gánh nước đổ đầy mấy cái lu trong thư viện cho ta!" Tôi á khẩu. Người đang phách lối chửi tôi tơi bời đó không ai khác chính là Jung phu tử. Ông ta lúc nào cũng thích chèn ép người khác như thế. Nhưng......sao hình phạt lại nặng quá vậy? Tôi chỉ là ngủ gật thôi mà. Ngày xưa đi học tội ngủ gật cùng lắm là bị đuổi ra khỏi lớp với cả ghi sổ đầu bài, nặng hơn là vác mặt lên phòng giám thị, làm gì có chuyện lao động khổ sai thế này? Thôi được rồi tôi chấp nhận, ai bảo đây là thời phòng kiến, ai bảo tôi lại ngu ngốc chọn cái vai nghèo kiết xác lại không quyền không thế, trách ai được đây. Ôi má ơi. Cái này mà cái lu nỗi gì. Mười mấy cái lu khổng lồ thì đúng hơn. Lu gì mà to đùng, đổ đầy một lu thôi cũng đủ mệt rôi, bây giờ hơn mười cái thì phải gánh đến bao giờ? Người tôi thì gầy đét thế này. Mà ông hiệu trưởng cũng biến thái ghê cơ. Trường học xây dưới kia được rồi, xây gì mà tít trên núi thế này, leo lên leo xuống cũng đã mệt bở hơi tai rồi còn đâu. Tôi kì kèo với Seungri. "Đệ đệ ngoan, phụ huynh gánh nước đi ha!" "Đại ca, rất tiếc. Nếu là trước đây thì đệ sẵn lòng giúp huynh. Nhưng huynh xem, cơ thể đệ bây giờ chẳng khác gì cọng lúa, làm sao giúp huynh gánh nước được!" Tôi nhìn lại cái cơ thể liễu yếu đào tơ đó của nó mà đành chấp nhận. Đúng thế đấy. Nó mà gánh nổi thùng nước không khéo lại gãy xương vai. Chae Rin chơi cũng ác quá đi. Nhỏ đó lúc nào cũng như ác bá, thảo nào năm nào cũng đắc cử làm lớp trưởng. Tôi đau đớn nhìn bóng dáng Seungri xa dần. Haizzzzzzzz "Để ta gánh giúp ngươi!" What? Ai nói thế? Không phải là tôi tự tưởng tượng ra đấy chứ? "Seung Hyun huynh!" "Ta sẽ gánh nước giúp ngươi!" "Ôi Seung Hyun huynh! Huynh thật là tốt với ta!" Tôi nhào đến ôm chầm lấy hắn. Nếu lúc này mà tôi có đuôi, bảo đảm cũng sẽ vẫy lia lịa. Hắn lại cười nhìn tôi. Bao nhiêu ấn tượng xấu về hắn tôi đều quét sạch sẽ. Hắn quả là người bạn cùng phòng lí tưởng. Thế là tôi, hắn, hai đứa thư đồng nữa là bốn người, cùng nhau gánh nước. Gánh đến tối mịt, hai vai tôi mỏi nhừ, lại còn đói nữa chứ, nhưng sao cái lu cuối cùng này vẫn chưa đầy nhỉ. "Ối! Công tử công tử! Nhìn này!" "Cái gì thế hả?" Tôi mệt mỏi lết tới xem. Sh*t! Tên khốn kiếp nào dám đục thủng cái lu thế này? Trời ơi hèn gì mà đổ mãi cũng không đầy, tốn một đống nước rồi chứ ít gì. Tôi thật sự rất tức giận, lúc này chỉ muốn giết người. Thử xem. Ông mà biết tên khốn nào làm cái lu của ông bị lủng, ông băm vằm mày ra. "Được rồi! Bình tĩnh đi! Ta trát lại là được chứ gì!" Hắn nói là làm ngay, bắt tay vào trát cái lu. May mà lỗ thủng cũng không lớn lắm nên không mất nhiều thời gian, nhưng vấn đề bây giờ là phải đổ nước cho đầy cái lu này. Trời đã tối lắm rồi, đi đường núi bây giờ rất nguy hiểm. "Để ta đi!" "Nhưng......" "Yên tâm! Không sao đâu! Ta sẽ về nhanh thôi!" "Seung Hyun huynh, huynh tốt với ta quá!" Thật lòng đấy! Tôi cảm động muốn rơi nước mắt luôn ý chứ. Hắn xoa xoa đầu tôi. "Biết ơn thì làm bánh nướng cho ta ăn đi!" "Hả? Ta....làm sao mà làm được chứ?" "Ngươi có thể học mà!" "Thôi được. Đi nhanh về nhanh!" Nhìn hắn đi rồi, tôi cũng chạy ngay xuống bếp. Hắn giúp tôi nhiều việc như thế, chẳng lẽ đến cái bánh cũng không làm được cho hắn sao? Chỉ là một cái bánh thôi mà, người tài hoa như tôi không gì không làm được, haha. Vật lộn một hồi dưới sự chỉ dẫn của hai đầu bếp ở đây là Lee Chan và mẹ anh ta, chúng tôi thường gọi là Lee đại nương. Ngoài ra còn có Dara và Sae Ra là hai chị em thầy thuốc, con gái của ông bà hiệu trưởng và đồng thời là bố mẹ tôi nữa. Tính ra hai cô này cũng là chị em với tôi đó nhỉ. Cô chị Dara thì rất xinh, cô em Sae Ra thì mập ú, khác nhau một trời một vực. Tôi hồi hộp nhìn Sea Ra cắn một miếng. "Thế nào? Có ngon không?" "Ờ....ừm.....ngon! Ji Yong công tử....làm rất ngon!" "Thật sao?" Tôi sung sướng gói lại cái mớ thành quả của mình chính là mấy chiếc bánh nướng lần đầu tiên trong đời tôi tự làm được. Tôi vội vã chào bọn họ. "Lee Chan, Lee đại nương, đa tạ! Dara cô nương! Sae Ra cô nương! Xin đa tạ các vị!" Tôi ôm đống bánh chạy thật nhanh, loáng thoáng nghe thấy cái gì phía sau mà muối muối đường đường, rồi thì nhầm lẫn, thôi kệ, không quan tâm. Đến chỗ mấy cái lu nước thì vẫn chưa thấy Seung Hyun đâu. Quái! Sao đi lâu thế? Không phải là đã xảy ra chuyện gì đấy chứ? Lòng tôi nóng như lửa đốt, ôm mấy chiếc bánh đi qua đi lại. Hi vọng anh ta không sao. "Seung Hyun à, về nhanh lên, bánh sắp nguội hết rồi!" Một cái bóng mờ mờ xuất hiện. Tôi mừng rỡ chạy vụt ra. "Seung Hyun, huynh không sao chứ?" "Ta không sao! Chỉ là có trượt ngã một chút!" "Cái gì? Bị ngã sao? Có bị thương ở đâu không? Để ta xem thử!" "Ji Yong là đang lo lắng cho ta sao? Được rồi ngươi yên tâm, ta không sao cả!" Thấy hắn còn đùa được, lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn mà có mệnh hệ gì, đời này tôi mang tội chết. Chờ hắn đổ đầy nước vào thùng xong, tôi quay qua lấy mấy cái bánh nướng đưa cho hắn. "Seung Hyun huynh ăn đi! Chính tay ta làm cho huynh đấy!" "Vậy sao?" "Ối!" Thôi xong. Mấy cái bánh tôi giữ gìn nãy giờ rơi xuống đất mất rồi. Hic hic công sức của tôi. Thành quả của tôi. Nhưng trên hết là Seung Hyun vẫn chưa ăn tối, anh ta sẽ chết đói mất. Mà tôi thì không hề muốn anh ta chết một chút nào. Hơn nữa đại gia mà chết đói thì mất mặt lắm. Không biết có phải hắn thấy mặt tôi mếu máo như sắp khóc đến nơi hay không mà lại nhặt mấy cái bánh lên, phủi phủi thổi thổi rồi đưa luôn vào mồm cắn một miếng, còn khen ngon nữa mới ác chứ. Tôi hốt hoảng. "Huynh điên à, bẩn hết rồi còn ăn. Không sợ tiêu chảy hả?" "Không sao. Ta đói lắm rồi. Không ăn sẽ chết đó! Với lại đây là công sức của ngươi, sao lại vứt được!" Tự nhiên nghe mấy lời này của anh ta, mắt tôi lại nóng lên. Mẹ nó, lại còn có nước mắt nữa chứ. Có phải tôi điên rồi không? Tôi đưa tay lên, chưa kịp làm gì thì hắn đã nhanh tay hơn, giúp tôi lau đi những giọt nước mắt. "Đừng khóc. Đừng khóc!" Hắn chỉ biết vụng về lặp lại hai từ đó. Như thế thì làm sao mà dỗ con gái nhà người ta được. Chẳng biết hắn tán gái kiểu gì, sau này phải chỉ bảo hắn thêm mới được. Gì chứ vụ này tôi kinh nghiệm đầy mình mà. Tôi khịt khịt mũi, không đáp lời hắn, chỉ chăm chú nhìn hắn ăn. Chắc hẳn hắn đã rất mệt mỏi rồi. | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jul 13, 2015 12:01 pm | | | | | | | Ôi trời ơi, tình bể bình bà con ơi~~Ss viết ngày càng đã nha, nhưng sao ba nạnh nùng mà giờ như con nít thế, đổ trước vẻ đẹp của má rồi sao tính cách hai người vẫn tưng tửng. Nhưng ss à, em muốn lỡng mợn hơn nữa cơ, rồ man tịch nữa cơ. Còn Bae Ri, ss có định viết không, nếu có thì em ủng hộ nhé.Yêu ss *lon ton đi ra* | | | | |
| |
| hyebin88 Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 29 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Tue Jul 14, 2015 1:48 pm | | | | | | | au à đọc cái này mà quắn quéo hết cả lên ... lãng mạn mà cũng hài hài nói chung là rất hay | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 17, 2015 7:45 am | | | | | | | | | | | |
| |
| funstarBBVIP Admin
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 7020 Số Thanks : 4606 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 17, 2015 10:25 am | | | | | | | Đọc 1 mạch, cười đau bung luôn. Giọng văn của au hay và hài hước quá. Phiên bản LSB CAD của Trần Quán Lâm đóng có ấn tượng cực tốt với MVT, lần này MVT len nam chính, like mạnh. Hình như Hyun biết Yong hay sao mà tự dưng đối tốt với ng ta vậy, hinh tượng MVT hết sức dịu dàng, Yong giờ cũng có ấn tượng tốt với Hyun rồi. Còn Dae nữa thôi, au có cho Dae lên sàn ko? Hóng chap mới | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 17, 2015 3:27 pm | | | | | | | Chap 10
Tình cảm giữa tôi và Seung Hyun tốt lên rất nhiều. Mặc dù thỉnh thoảng hắn vẫn bị tôi đá xuống giường, nhưng bù lại tôi cũng để hắn ôm thay cho cái cung tên rồi còn gì. Tôi và hắn có thể xem như là huynh đệ tốt. Hắn mặc dù rất hống hách và bạo lực với người khác nhưng đối với tôi lại khá dịu dàng. Mẹ nó! Lại dùng từ dịu dàng mất rồi! Ý tôi là hắn đối xử với tôi không đến nỗi nào, trừ việc hắn cứ thích xen vào chuyện giữa tôi và Seungri mà thôi. Bây giờ cũng thế. Rõ ràng tôi đang vừa đi vừa nói chuyện với Seungri, hắn lại ngang nhiên xen vào giữa, sau đó lôi tôi đi xềnh xệch. Tôi chả hiểu mô tê gì, chỉ ngơ ngác nhìn Seungri đang vẫy vẫy tay, tôi cũng vẫy vẫy tay lại, thế là bị hắn trừng cho một cái làm tôi giật cả mình. Người gì mà tính tình kì cục. Phía đằng xa chính là Jung phu tử. Ông ta vốn là người do triều đình cử tới nên rất hống hách, và cũng rất tham tiền nên tôi cực ghét ông ta. Ông ta đang dán cái gì đó lên.....ừm......tạm gọi là bảng tin đi. "Các trò! Theo lệnh của triều đình ban xuống, hàng tháng ta sẽ xếp hạng của các trò dán lên bảng này, hai người có thứ hạng cao nhất sẽ được viết tên lên bảng lớn. Các trò hãy lấy đó mà gắng sức học hành!" Ồ thì ra là vậy. Trong sách viết thế nào nhỉ? Chẳng phải Lương Sơn Bá vẫn luôn xếp nhất sao? Học hành và làm bài kiểm tra cũng chính là một trong mấy cái nhiệm vụ ít ỏi đấy, nhưng nhìn mà xem. Level tăng chậm hơn rùa cũng đủ biết tôi học hành như thế nào rồi. Xếp thứ hai, từ dưới lên đấy mọi người ạ. Mừng hết biết! Cuối cùng tôi cũng thoát kiếp đội sổ rồi. Haha. Cái tên xếp dưới cả tôi, không phải ai khác chính là thằng ngốc Park Chan Yeol. Lòng tôi như ngập tràn màu hồng vậy. "Các trò! Nghe ta!" Ủa? Ai vậy? Chặng phải là hiệu trưởng kiêm phụ thân đại nhân của tôi sao. Bây giờ mới thấy xuất hiện. Ông ra vẻ đạo mạo, còn chùm râu đó chẳng biết ông ấy kiếm đâu ra nữa. Nhưng mà cũng phải công nhận, bố tôi vốn làm nghề kinh doanh, nay vào vai hiệu trưởng chẳng hiểu sao cũng hợp phết đấy chứ. "Điều này giúp các trò nhìn vào mà phấn đấu học tập, nhưng không nên lấy đó làm mục tiêu cuối cùng. Thứ tự trên bảng xếp hạng không quan trọng, quan trọng là sau này các trò đỗ đạt, lấy cái tài cái đức của mình ra mà làm phúc cho lê dân bá tánh!" Wow! Bố tôi những lúc cần thiết vẫn nói ra những câu rất hay đấy. Ví dụ như lúc này chẳng hạn, nói thật là có lí. Tôi rất muốn chạy lên vỗ vai khen ngợi ông một tiếng, nhưng thứ nhất là vì ở đây không giống như ở nhà, thứ hai là tôi cũng không muốn ngắt lời bố tôi lúc này, vì hiếm khi ông được làm hiệu trưởng. Hahaha. "Để giúp các trò trong việc học tập, ta đã mời một người có sức học uyên thâm, là nhân tài nổi tiếng trong thiên hạ đến để giảng bài cho các trò....." "Xin hỏi hiệu trưởng, người ấy là ai?" "Người ấy chính là nữ sĩ Tạ Đạo Uẩn Park Bom" Hả? Bom! Trời đất ơi, tôi nhớ cô ấy xiết bao. Bây giờ nghe tin sắp được gặp lại cô ấy, tôi chỉ hận không thể lao ra đi đón cô ấy ngay lúc này. Ôi người bạn tốt của tôi. Seung Hyun vỗ vào má tôi. "Tỉnh! tỉnh! Ngươi làm sao thế?" Bây giờ tâm trạng tôi đang rất vui nên cũng không chấp hắn. Miệng tôi cười ngoác ra đến tận mang tai. "Seung Hyun huynh! Park Bom là bằng hữu của ta đó! Nàng ấy và ta đã cùng nhau vượt qua sinh tử, nàng ấy và Seungri đều là bằng hữu tốt nhất của ta ở đây đấy!" "Hai người đó đều là bằng hữu tốt nhất của ngươi?" "Đúng vậy a! Này! Ta đang nói chuyện, huynh bỏ đi đâu đấy? Ta đâu có chọc giận gì huynh đâu?" Lạ quá? Ta nhớ mình đâu có nói gì quá đáng đâu nhỉ. Người gì mà khó hiểu. Thôi kệ hắn. Ta nhún nhún vai, chiều nay lại được gặp Bommie yêu dấu rồi. Là lá la Cả trường tập trung đầy đủ trước cổng để đón nữ tài sĩ Park Bom. Tôi thật sự cảm thấy lo lắng cho vấn đề Bom làm giáo viên ở đây. Có phải cô ấy sẽ dạy đánh nhau không nhỉ? Cô ấy thật sự đánh nhau rất giỏi đấy, bằng chứng là cô ấy chỉ cần một chiêu đã đập chết tôi.....à mà thôi. Không nhắc lại cái chuyện đau lòng đó làm gì. "Là nữ nhi không ở trong khuê các, xuất đầu lộ diện làm cái gì!" Đây là tiếng của bạn Seung Hyun. Và Seungri với tình yêu bạn gái to bằng....bằng......quả đất chăng? Mà cái đó không quan trọng, tóm lại rất yêu là được rồi, cộng với việc mẹ tôi luôn nêu cao chủ nghĩa nữ quyền nên chắc chắn sẽ không đồng ý với ý kiến của Seung Hyun, cho dù đây có là cổ đại đi chăng nữa. Thế là nó gân cổ lên cãi. "Nữ nhì nhưng người ta có học vấn uyên bác, còn hơn rất nhiều đấng nam nhi chỉ biết hở tí là động tay động chân, kì thực lại không có chút đầu óc nào." "Ngưoi nói ai?" "Ta chỉ là nói bâng quơ vậy thôi, Seung Hyun huynh không cần phải nhột!" "Ngươi!!!!!" "Thôi thôi cho ta xin! Cô Park đến rồi kìa!" Thế đấy! Nhưng mà như thế cũng đúng, trong kịch bản chẳng phải lúc ban đầu Mã Văn Tài rất ghét Chúc Anh Đài đó sao. Phải sau này mới có màn tình cảm mặn nồng, rồi sau đó mới bay qua tranh giành ngăn cấm không cho tôi đến với Anh Đài Seungri của tôi. Nhưng mà vượt qua tôi hay không cũng không quan trọng, cái chính là hắn có đủ sự mạnh mẽ và dũng cảm để bước qua xác Chae Rin hay không cái đã. Nếu hắn cướp được Seungri từ tay Chae Rin, tôi tình nguyện bái hắn làm thầy luôn. "Đến rồi đến rồi!" Đến rồi sao? Tôi chen chúc vào đám người đông như kiến đó. Bom kia rồi. Cô ấy ngồi trong một cái kiệu nhỏ với những mảnh vải mỏng xong quanh. Cô ấy ngồi trong đó với vẻ đoan trang và uy nghiêm, khác hẳn với cô gái hung dữ thích nói nhiều mà tôi đã gặp. Đúng là GM ẩn có khác, giả bộ y hệt. Tôi kéo Seungri ra đón cô ấy. Bom xuống kiệu. "Cô Park đi đường vất vả!" "Không mệt không mệt! Đa tạ hiệu trưởng cùng hiệu trưởng phu nhân quan tâm!" "Vậy chúng ta vào trong thôi!" Màn chào hỏi nhạt như không thể nhạt hơn. Ý!!!!! Cô ấy nhìn thấy tôi rồi. Bom đột nhiên lao chầm đến khiến tôi phản ứng không kịp, cô ấy nắm lấy tay tôi, mắt rưng rưng. "Ji Yong! Thời gian qua không có ta, ngươi sống có tốt không? Có bị ai bắt nạt không?" Thực ra tôi với cô ấy không đến nỗi vượt qua sinh tử, sống chết có nhau như tôi đã lỡ miệng chém gió, cũng không phải kiểu không có nhau thì sống không được như cô ấy bày tỏ, nhưng dù sao cô ấy cũng là người bạn đầu tiên mà tôi gặp được khi tới đây, nghe thấy cô ấy nói như thế, mắt tôi cũng bắt đầu ầng ậng nước. Tôi gật mạnh đầu. "Ta vẫn khỏe, không bị ai bắt nạt cả. Quãng thời gian qua ngươi sống vẫn ổn chứ? Có giết thêm con sói nào không? Có tên ngốc nào giám chọc giận ngươi không?" "Ta....." "E hèm. Cô Park, có gì vào trong rồi hãy nói!" Là bố tôi lên tiếng. Bây giờ tôi mới để ý, ánh mắt của tất cả mọi người đều đang đổ dồn về phía chúng tôi. Bom lúc này mới thả tay tôi ra, vén tay áo dịu dàng chấm khóe mắt. "Ta và Ji Yong trước đây có quen biết, lâu ngày gặp lại nên khó tránh khỏi xúc động, là ta thất lễ!" "Cô Park vì bằng hữu mà đau lòng, quả là người hiếm có!" Mẹ tôi nhìn Bom rồi nhìn sang tôi tủm tỉm, lúc đi ngang sang tôi bà còn bỏ lại một câu. "Mắt nhìn người của con cũng tốt lắm!" What? Bà ấy nói thế nghĩa là ý gì? Đừng nói bà ấy nghĩ rằng Bom là bạn gái tôi đấy nhé? Oh my God! Bom mà là bạn gái tôi thì thằng Seungri sẽ cười cho tôi thối mũi. Bom mà so với Chae Rin thì chẳng khác gì nhau cả. Có điều Chae Rin thì thích hành hạ từ từ, còn Bom lại thích một phát chết tươi. Nghĩ mà rợn cả người. Tôi quay đầu lại. Ôi mẹ ơi sao linh thế. Vừa nhắc đến giết chóc thì có ngay một ánh mắt đang muốn ăn tươi nuốt sống tôi đây này. Là bạn Seung Hyun chứ ai. Tôi không rét mà run, cười khan hai tiếng ha ha nhạt nhẽo rồi nói với hắn. "Seung Hyun huynh, cô Park thật là xinh đẹp, nhỉ?" "Hừ!" Tôi á khẩu. Tên Seung Hyun này hôm nay phát bệnh cái gì vậy. Tôi nhớ là có làm gì hắn đâu, sao lại giận dỗi từ sáng đến giờ thế không biết. Đấy đấy nhìn mà xem. Cái tật thô lỗ không bỏ được. Vô duyên vô cớ đá cái tên đó làm cái gì. Sáng nay uống nhầm thuốc sao? Ai u. Lại một tên nữa vô duyên vô cớ bị đá. Thảo nào mặc dù học tập hắn xếp thứ hai mà vẫn bị Seungri nói móc là đồ không có đầu pcs thích bạo lực, đương nhiên điều kiện tiên quyết là bởi vì Seungri nhà tôi xếp nhất nên mới dám to mồm nói ra câu đó rồi. Haha tự hào quá đi mất. Haiz nhưng bây giờ không phải là thời điểm để tôi vui mừng, tốt nhất là tôi nên tìm hiểu xem mình chọc giận hắn chỗ nào cái đã. Nếu không tối nay hắn lại không thèm ôm tôi mà lấy cái cung tên đó lên thì thật là kinh khủng. Nói ra thì cũng ngại quá, hề hề, thật ra tôi quen ngủ mà có hắn ôm mất rồi. | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 17, 2015 6:24 pm | | | | | | | Hyun ghennnnnn thấy Yong gần ai là nổi khùng lên à, gớm chưa~~Bom của tui, nhớ Bom quá à~Tình cảm hai bợn chẻ trên đà tiến triển, tốt tốt. Hóng chap mới, cả LSB...MVT với lại em Baby Boy nữa nha ss~ P/S: em hỏi ss, hãy trả lời thật lòng nhé! chap nào em cũng com thế này ss có phiền không? nhớ rep để em biết sẽ giảm tần xuất com lại ạ, 2 chap/1 com. Chào ss | | | | |
| |
| nguyenlyvn2610 Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 75 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 17, 2015 7:03 pm | | | | | | | Au ơi. Viết hay quá, cười đau hết cả ruột. Nhanh ra chap mới nhóe | | | | |
| |
| susu332211 Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 95 Số Thanks : 3 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 17, 2015 9:32 pm | | | | | | | Au ơi chap mới !!! em van!!! em lạy au !!! au à , tình hình của Huyn bây giờ làm e liên tưởng tới việc Huyn " ghen quá mất khôn " mà nói đại " tình củm" của mình cho Yongie bé bỏng " vô tình " biết !!! nhân tiện đây là ý của em cung cấp !!! có jì thì au cứ lấy mà xài nhá !!!! Iu fic vs au nhiều !!! | | | | |
| |
| Longtỉ_Huyễnca Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 144 Số Thanks : 45 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sat Jul 18, 2015 1:55 pm | | | | | | | Yong đầu bò quá người ta ghen mà còn không biết haizzz | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 22, 2015 9:57 am | | | | | | | Chap 11
Hôm nay là một ngày đặc biệt, chính là ngày đầu tiên lên lớp của Bom. Với tư cách là một người bạn thân của cô ấy, tôi đương nhiên phải cố gắng chăm chỉ rồi. Vui hơn nữa là khỏi phải nhìn mặt tên Jung phu tử đáng ghét đó. Phải nói là tâm trạng mấy ngày nay của tôi cực kì sáng sủa. Aigoo, cũng phải chải chuốt một tí chứ nhỉ. "Ji Yong! Hôm nay có phải là lễ tết gì đâu, sao ngươi phải soi gương kĩ như thế!" "Ai nha Seung Hyun huynh! Hôm nay là một ngày tốt đối với ta, gặp lại bằng hữu sao bao năm xa cách, là ai chắc chắn cũng đều vui vẻ rồi! Haha" "Ngươi có vẻ rất thích cô Park?" Tôi vỗ vỗ vai Seung Hyun. "Ta nói huynh nghe! Bommie vừa xinh đẹp, học thức lại uyên thâm, mấy huynh đệ trong trường chúng ta mấy ai lại không thích chứ? Ta lại là bạn thân của nàng ấy, bao nhiêu người phải đỏ mắt ghen tị với ta ý chứ!" "Hừ! Vớ vẩn!" "Seung Hyun huynh? Huynh làm sao vậy? Đợi ta với! Chẳng phải đã bảo hôm nay lên lớp cùng nhau rồi còn gì? Này!" Tính cách hắn lại thế đấy, càng ngày càng khó ở mà chẳng biết vì sao. Ta nhún nhún vai, thây kệ. Ôm theo quyển sách mỏng, ta vui vẻ nhảy chân sáo đến học đường. Là lá la. Hôm nay Bom mặc một chiếc váy màu lam nhạt, mái tóc dài buộc hờ ở phía sau, trên đầu chỉ cài một vài bông hoa nhỏ màu trắng xinh xắn. Cô ấy lúc nào cũng xinh như vậy. Cái miệng tôi là càng cười rộng ra, ngoác đến tận mang tai. Chúng tôi ngồi vào chỗ. Bom mỉm cười dịu dàng, giọng nói cũng thật êm ái, chả bù cho lúc nói chuyện với tôi, cứ như là khẩu súng liên thanh vậy. "Các trò, hôm nay ta theo lời mời của hiệu trưởng đến đây giúp các trò đọc sách thánh hiền, sau này đỗ đạt làm phúc cho bá tánh" Có một vài tiếng xì xầm. Vui vẻ có khinh thường có. Khinh thường chính là cái tên Park Chan Yeol và Oh Se Hun cùng phòng với hắn. Hai tên chết tiệt đó, dám khinh thường bạn của tôi, như thế cũng chính là khinh thường tôi, tôi sẽ báo thù, à không, là nhờ Seung Hyun báo thù giúp tôi. Hừ! Hãy đợi đấy! Tôi vừa lườm bọn chúng, quay mặt lên thì thấy bạn Seung Hyun đột ngột đứng dậy. Sao vậy nhỉ? Chẳng lẽ là phát biểu xây dựng bài? Bắt đầu giảng bài lúc nào sao tôi lại ko biết? Vẻ mặt bạn học Choi hùng hùng hổ hổ, cứ như đi đánh trận không bằng. Tôi phì cười. "Cô Park, xin cho học trò được hỏi!" Bom vẫn giữ nguyên cái dáng vẻ dịu dàng vốn dĩ chẳng hợp với cô nàng tí nào. "Mời!" "Người xưa có câu, đã là nữ nhi thì phải lấy tam tòng tứ đức làm trọng. Tam tòng là tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử. Tứ đức là công, dung, ngôn, hạnh. Không biết tam tòng tứ đức của cô giáo Park ở đâu?" Sặc. Tên Seung Hyun này điên rồi phải không? Hỏi như thế chẳng khác nào bảo con gái nhà người ta mất nết. Tôi có thể nghe thấy tiếng khớp xương của Bom vì siết tay quá chặt đấy. Khuôn mặt cô ấy vẫn bình thản nhưng tôi thừa biết là tên ngốc Seung Hyun đang gần chạm đến giới hạn của cô ấy rồi. Với một người tính cách nóng nảy như Bom, chưa một chiêu giết chết tên ngốc này đã là may mắn cho hắn lắm rồi. Tôi sợ hãi giật giật ông tay áo của Seung Hyun, ý bảo hắn ngồi xuống. Ô cái tên điên này! Người ta bảo ngươi ngồi xuống chứ có nói gì đâu. Hắn lại vỗ đầu tôi, bảo tôi hắn không sao, yên tâm. Tôi có hỏi hắn có sao không sao? Tên này lắm lúc ấm đầu thế không biết. Cái mặt nghênh nghênh của hắn, tôi dám cá lúc này hắn đang rất vui vẻ. Haiz. Lúc còn vui được thì gắng mà vui vẻ đi, tôi thừa biết đời hắn sắp tàn rồi. "Seung Hyun huynh nói như thế là không đúng!" Ôi chẳng phải là Seungri bảo bối của tôi sao? Nó lúc nào cũng thích nói đạo lí với người ta, ai bảo nó thuyết trình giỏi nhất lớp chứ. "Cả tam tòng tứ đức đều là lẽ phải mà cả nam nhi lẫn nữ nhi đều phải noi theo. Chẳng lẽ nam nhi lại không để ý đến ngoại hình và ngôn ngữ của mình sao? Hay là sáng nay Seung Hyun huynh không súc miệng rửa mặt, ăn nói thô lỗ để chứng tỏ mình là đấng nam nhi hay sao?" Hắc hắc. Không hổ là em trai Seungri của tôi, lí lẽ sắc bén, không một kẽ hở, nhưng mà lại đánh vào bạn học Choi. Không phải Seung Hyun giận quá mất khôn, lại lao vào đánh nhau đấy chứ? Không được đâu, Seungri là em trai tôi, nếu Seung Hyun đánh nó thì tôi cũng không thể làm ngơ được. Nhưng tôi biết Seung Hyun nhìn hắn hùng hổ thế thôi nhưng cũng dễ tủi thân lắm, nếu tôi mà bênh Seungri thể nào hắn lại chẳng cụp mặt xuống, buồn thiu bỏ đi. Trái tim tôi vốn yếu ớt, nhìn khuôn mặt như con chó nhỏ bị bỏ rơi của hắn, làm sao tôi chịu nổi. Seung Hyun lúc này đã tái mét mặt, còn Bom thì lại rất hả hê. Ông trời ơi sao mấy người thân thiết của tôi lại sắp choảng nhau thế này. Seun Hyun hừ lạnh. "Từ trước tới nay đều trọng nam khinh nữ, cô Park lấy tư cách gì để ngồi trên đó, bắt các đấng nam nhi như chúng ta phải ngồi ở dưới này? Ai còn là nam nhi thì theo ta!" Nói rồi Seung Hyun bỏ đi, còn nắm tay ta lôi lôi kéo kéo nữa chứ. Phần lớn mọi người đều bỏ đi hết, trong lớp học chỉ còn lại Seungri, Young Bae và Daesung mà thôi. Ta cũng muốn ở lại, mà ta dám cá lũ học trò còn lại cũng chả muốn đi đâu. Ở trường chẳng phải cũng đầy rẫy cô giáo đó sao? Có tên điên nào bất mãn mà dám viết thư lên tổng thống đề nghị không cho phụ nữ làm giáo viên đâu? Với cả trên trường có mấy cô giáo xinh đẹp như Bom? Là nam nhi ai mà chẳng muốn ở lại ngắm thêm chút nữa, nhưng vì sợ Seung Hyun nên mới bỏ đi đấy thôi. Nhưng đó không phải là vấn đề, vấn đề lúc này chính là Bom đã hết kiên nhẫn rồi. Mọi người cũng biết cô ấy đáng sợ như thế nào rồi đấy. Một dải lụa màu lam nhạt, vũ khí của Bom, đã xuất hiện, quấn chặt lấy người Seung Hyun. Tôi trợn trừng mắt, thôi xong, phen này bạn học Choi phải đền mạng rồi. Một dải lụa khác đánh thẳng vào đầu Seung Hyun. "Dám khinh thường phụ nữ! Ngươi chết chắc rồi! Tại gia tòng phụ hả? Phụ thân ta chết rồi! Xuất giá tòng phu hả? Bổn cô nương còn chưa lấy chồng! Phu tử tòng tử hả? Chưa lấy chồng đào đâu ra con? Tên khốn kiếp!" [Choi Seung Hyun -450HP] Vậy là toi một mạng. Đơn giản đúng không. Bom hùng hổ tuyên bố. "Cả đám các ngươi, ai học thì học, không học thì cút, còn dám đến trước mặt ta huênh hoang cái não rỗng của các ngươi, ta đập chết từng tên một. Các ngươi nghe rõ chưa?" "Rõ!" Ực. Một đống âm thanh nuốt nước bọt. Đến ta còn run như cầy sấy huống hồ là người khác. Mấy người còn lại run lẩy bà lẩy bẩy, loạng choạng bước vào học đường. Ta dám chắc ai cũng đang có suy nghĩ thà đắc tội Seung Hyun còn hơn đắc tội bà cô trước mặt này. Tôi gãi gãi đầu. "Bommie à, có lẽ ngươi hơi nặng tay rồi!" Bom khinh bỉ liếc nhìn Seung Hyun đang nằm dưới đất. "Dám coi thường nữ nhi chúng ta, hắn nghĩ mẹ hắn là đàn ông sao?" "Bom à, này.......thật ra.......hắn là bằng hữu của ta. Ta muốn đưa hắn đến y quán, ngươi......sẽ không trách ta chứ?" Bom kinh ngạc nhìn tôi, rồi cũng khoát tay. "Trách gì chứ! Ta đâu có nhỏ nhen như vậy! Hắn có một bằng hữu tốt như ngươi là phúc ba đời của hắn rồi! Ngươi cứ đi đi! Ta còn phải dạy dỗ đám trong kia!" "Cảm ơn ngươi!" Woa. Bommie của tôi thật tốt, đúng không? Haiz, còn tên Seung Hyun này nữa, khi không gây chuyện với người ta làm gì, điểm kinh nghiệm lại tuột dốc nữa rồi kìa. Tôi hì hụi tìm cách đặt hắn lên lưng. Nặng quá! Tên ngốc này, gây chuyện làm chi để đến bây giờ tôi là người phải cực khổ thế này cơ chứ. Bom ra tay mạnh như thế, chắc là đau lắm. Tôi đã được nếm mùi rồi mà. Rõ khổ! Tôi cõng hắn đến y quán, may mà hôm nay chỉ có Dara ở đây, tôi không thích Sae Ra tí nào, mặc dù cô ta cũng không phải người xấu. Dara bắt mạch cho Seung Hyun. Cô ấy trầm ngâm. "Choi công tử có phải là bị người đó đánh không?" Người đó? Tôi gãi gãi đầu chẳng hiểu cô ấy đang nói gì. Dara chấm nước trà viết chữ lên bàn. Là kí tự tiếng Anh, GM. Đúng rồi, chúng tôi không được phép sử dụng ngôn ngữ hiện đại mà. Tôi gật đầu. " Đúng thế! Bom chính là người đó! Mà sao cô nương biết?" Dara cười. "Ta học y mà! Vết tích người đó để lại và người bình thường để lại không giống nhau đâu!" "Nàng ấy bảo phải giữ bí mật!" "Ta biết rồi!" Tôi lại nhìn về phía Seung Hyun đang hôn mê bất tỉnh. Trông lúc này hắn chính là hiền nhất, lúc đang ngủ mà lông mày cũng nhíu lại. Đánh nhau trong mơ sao? Tôi đưa tay giúp hắn vuốt vuốt lại lông mày cho thẳng. Dara đã viết xong đơn thuốc. "Choi công tử không sao đâu! Nhưng đúng là cô Park mạnh tay quá! Kwon công tử sang nhà thuốc bốc thuốc nhé!" "Đa tạ Dara cô nương!" Dara ra ngoài, để tôi ngồi một mình với Seung Hyun. Tên ngốc này, sau này thì chừa đi nhé. Không phải ai cũng hiền lành như tôi mà để cho hắn thoải mái bắt nạt đâu, mặc dù hắn chẳng bắt nạt tôi bao giờ. Tôi cũng không hiểu vì sao hắn lại đối tốt với tôi như vậy. Seungri không thích hắn. Young Bae không thích hắn. Bom không thích hắn. Có lẽ Dara cũng không thích hắn. Nhưng tôi biết hắn không phải người xấu, tôi sẽ không bỏ rơi hắn. Nếu đến tôi cũng bỏ rơi hắn thì xung quanh hắn chẳng còn ai cả. Nếu không phải là người ghét hắn thì cũng chỉ là một lũ nịnh bợ, chả có ai thật lòng đối đãi tốt với hắn như tôi. Tôi đúng là người có tấm lòng thiện lương nhân hậu. Seung Hyun nhíu nhíu mày, rồi cũng mở mắt ra. Tôi mừng đến quýnh cả lên. "Seung Hyun! Huynh tỉnh rồi! Không sao chứ? Có đau ở đâu không? Để ta đi gọi Dara cô nương!" Tôi vừa định đi thì bị hắn túm tay kéo lại. "Đừng! Đừng đi!" Khỉ thật! Sao lúc này lại trông hắn yếu ớt đáng thương như thế chứ! Tôi đành ngồi xuống, vỗ vỗ lên mu bàn tay hắn. "Huynh yên tâm, ta không đi đâu cả!" Hắn mỉm cười, siết chặt tay tôi đến phát đau. Rất muốn hét vào mặt hắn là bỏ tay ông ra, sắp gãy xương rồi, nhưng nể mặt hắn đang ốm đau bệnh tật nên thôi được, tôi nhịn. ______________________________________ Seung Hyun hắn bệnh có tí xíu mà hành tôi đến mấy ngày. Ban ngày phục vụ hắn chẳng khác nào thư đồng, ban đêm lại bị hắn ôm đến không thở được. Mẹ nó! Lại muốn chửi rồi. Tôi vừa đi gặp Bom, trò chuyện với cô ấy một chút. Ủa? Kia chẳng phải là tên Oh Se Hun sao? Hắn vào phòng tôi làm gì? Hắn và tên Park Chan Yeol đều cùng một loại, dây vào mấy tên đó đúng là chả tốt đẹp gì. "Ji Yong huynh! Ji Yong huynh!" "Daesung huynh? Có việc gì mà huynh gấp như vậy?" Daesung thở hổn hà hổn hển. "Không....không xong rồi! Seungri huynh bị trúng tên, đang ở y quán! Này! Đợi ta!" Cái quái gì thế này? Seungri bị trúng tên? Lòng tôi nóng như lửa đốt, hy vọng nó không xảy ra chuyện gì. Trời tối thế này đào đâu ra ai phát bệnh mà đi tập bắn tên vào giờ này chứ? Nhất định là có người cố ý. Khốn kiếp! Dám bắn tên vào Seungri! Muốn chết! Tôi thề sẽ giết tên khốn nào dám làm Seungri bị thương.
p/s: ko ai nghĩ Au là fan sơn tùng đó chứ T_T. Sky là CL (2NE1) đó m.n | | | | |
| |
| Longtỉ_Huyễnca Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 144 Số Thanks : 45 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 22, 2015 3:03 pm | | | | | | | Biết ai bắn Rì dòi, Se Hun lấy trộm cung để bắn rồi sau đó đổ tội cho Seung Hyun, ta quá giỏi đúng không :3 | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 22, 2015 5:09 pm | | | | | | | Em đã comeback rồi đây~~ Đồng ý với suy nghĩ của @Longtỉ_Hyuễnca nha, nghe tên đã biết người xấu gòi. Bạn Hyun lợi dụng đau ốm mà dê con nhà lành nha~ chội ôi, ôm đồ, níu áo đồ, mếu máo đồ. Trình độ giả đò của anh ngày càng lên tay. Chúc anh nhanh chóng cua được Yongie nhoa~ | | | | |
| |
| nguyenlyvn2610 Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 75 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Wed Jul 22, 2015 9:11 pm | | | | | | | Hóng chap mới lắm nha | | | | |
| |
| hyebin88 Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 29 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sun Jul 26, 2015 4:14 pm | | | | | | | | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jul 30, 2015 10:43 am | | | | | | | Chap 12
"Seungri à, hức hức" "Lee công tử, sao lại ra nông nỗi này cơ chứ! ô ô" Chuyện quái quỉ gì thế này? Sao mọi người lại khóc thành ra thế này chứ? Chẳng lẽ.....chẳng lẽ.....Seungri của tôi.......tiêu rồi sao? ô ô ô. Sao có thể? Seungri của tôi không thể chết được. Tôi vội vàng túm lấy Young Bae. "Seungri sao rồi? Seungri bị làm sao?" "Huhu Ji Yong à!" "Nói! Seungri bị sao hả?" "Seungri hắn.....hắn....hức hức" "Tránh ra!" Ôi Seungri đệ không được chết! Đệ không được bỏ ta lại một mình trên cõi đời này. Tôi lao vội vào phòng. Seungri nằm đó, bình yên như đang ngủ vậy. Hai chân tôi run rẩy. Không thể nào! Sao có thể chết dễ dàng như thế chứ? Seungri là người có sức sống mãnh liệt nhất mà tôi từng gặp. Đây không phải là sự thật! Rõ ràng không phải sự thật. Tôi run run nắm lấy tay Seungri, cổ họng nghèn nghẹn, nước mắt dàn dụa. "Seungri à, là huynh đây! Đại ca đến thăm đệ đây!" "Xin lỗi đệ! Ta không bảo vệ được đệ!" "Seungri à, bình thường chúng ta hay cãi nhau, nhưng kì thực vẫn luôn thân thiết, ta không muốn đệ rời bỏ ta!" "Seungri đệ tỉnh dậy đi có được hay không? Đệ mở mắt ra nhìn ta đi!" "Seungri nếu đệ không tỉnh dậy, ta sẽ cướp Chae Rin của đệ đấy!" "Huynh có gan đó sao?" "Á! Ma!!!!!!!!" "Ma? Ở đâu?" Mẹ ơi sao người chết sống lại thế này? Tôi quên cả khóc, lắp bắp chỉ vào nó. "Đệ.....đệ không chết?" "Một vết thương nho nhỏ, còn lâu đệ mới chết được!" Lần này tôi đúng là nghẹn họng thật rồi, là nghẹn họng trân trối đấy mọi người ạ. Một vố đau không chịu nổi. Tôi đang rất muốn giết người đây. Seungri huơ huơ tay trước mặt tôi. "Đại ca! Huynh sao thế?" "Ta muốn giết đệ!" "Muahaaaaa. Nãy giờ huynh nói với đệ nghe rất mùi mẫn nha!" "Ta muốn giết đệ!!!!!!" Tôi lai lên bóp cổ Seungri và lắc làm nó la oái oái. "Cứu! Cứu mạng!" "Ji Yong huynh làm gì thế?" "Youny Bae huynh bỏ ta ra! Ta phải giết tên vô lại này trừ hại cho dân chúng!" "Ji Yong huynh điên rồi!" Ôi máu nóng đã bốc lên tận đỉnh đầu tôi rồi, sắp xì khói đến nơi rồi mà tên Seungri còn ngồi trên giường mà cười ngặt nghẽo, nó còn dám nhái giọng ta. Ai làm ơn giết nó dùm ta đi! Ta đã bình tĩnh hơn một chút rồi. Tên Seungri khốn kiếp! Young Bae cũng khốn kiếp! Cả cái cô Sae Ra cũng.......khốn kiếp nốt. "Đại ca! Hạ hỏa hạ hỏa! "Nói đi! Ai bắn đệ bị thương?" Seungri bĩu mỗi nhìn tôi. "Đệ mà biết thì đi giết hắn lâu rồi! Dám chơi trò đánh lén với đệ!" Đúng lúc đó thì Sae Ra cô nương đi vào. "Ngoài Choi công tử ra thì con ai nữa!" "Seung Hyun? Sao cô nương lại nói vậy?" Cô ta liếc xéo tôi một cái, õng ẹo bê thuốc đến chỗ Seungri. Nhìn cái dáng vẻ cua trai của cô ta mà tôi phát buồn nôn. Loại không có kĩ xảo đó Chae Rin sẽ không xem cô ta là đối thủ, hên cho cô đấy. "Mũi tên bắn Lee công tử vào hôm đó có khắc một chữ Choi. Ở cái Nghi Sơn này, người họ Choi dùng cung tên, ngoài hắn ra còn ai vào đây nữa!" "Cô nói bậy! Seung Hyun sẽ không bao giờ như thế! Hắn sẽ không đánh lén người khác!" "Hứ! Huynh ngây thơ hay ngốc thế! Trong trường này hắn là người to gan nhất, cũng là người hống hách nhất, ai chẳng biết hắn nhìn Lee công tử không vừa mắt chứ!" "Cô im đi!" "Huynh......huynh dám quát ta? Hức hức" Sae Ra bỏ chạy ra ngoài, tôi cũng mặc kệ cô ta. Tự nhiên tôi cảm thấy bực mình. Seung Huyn là người tốt. Hắn chắc chắn sẽ không làm việc lén lút như thế. Hay không ngốc tới mức dùng chính mũi tên của mình đâu. Chắc chắn là có kẻ gài bẫy vụ này. Khốn kiếp! Giám làm Seungri của tôi bị thương, còn đổ tội lên đầu Seung Hyun của tôi nữa chứ! Quái! Seung Hyun của tôi lúc nào chứ? Để tôi đính chính lại. Giám đổ tội lên đầu bằng hữu Seung Hyun của tôi. Được rồi. Tôi hay mắc lỗi diễn đạt lắm, mọi người thông cảm nhé. Hì hì Seung Hyun lúc này đang ở đâu vậy? Có lẽ là sân đá bóng. Tôi phải đi hỏi cho chắc chắn vậy. Kia rồi! Oa! Seung Hyun huynh đá bóng nhìn thật hấp dẫn. Ôi tôi điên rồi. Dạo này càng ngày dùng từ càng "sai trái". Chẳng lẽ lâu rồi không có các em theo đuổi nên đầu óc tôi sắp hỏng rồi thì phải. Ôi chắc là vậy rồi. Tôi là hot boy nha. Hắc Hắc (Au: Bạn Yong mắc bệnh tự luyến quá nặng =_= ) E hèm. Trở lại mục đích chính. Tôi đến đây là để hỏi chuyện Seung Hyun, không phải để tán dương hắn. Vì cơ bản nếu muốn khen ai đó, để tôi về nhà tự soi gương còn hơn. Muahaaa. Tôi lật đật chạy lại. "Seung Hyun huynh!" Hắn mỉm cười ấm áp nhìn tôi. Làm ơn đi! Tôi nổi hết cả da gà đây này. "Ji Yong! Ngươi tìm ta sao?" "Seung Hyun, mũi tên bắn trúng Seungri là của huynh, huynh không làm đúng không?" Ôi sao nhiệt độ lại giảm xuống nhanh chóng thế này. Tôi sợ sệt nhìn hắn. Bộ tôi nói gì sai sao? Hay lại mắc lỗi diễn đạt rồi? "Ji Yong, ngươi tìm ta chỉ để nói chuyện này?" Tôi cẩn trọng gật gật đầu. Mặt hắn càng đen hơn. "Seungri rất quan trọng với ngươi?" "Đúng thế! Đệ ấy còn quan trọng hơn cả mạng sống của ta!" Cái này tôi nói thật đấy. Bình thường tôi hay cợt nhả vậy thôi, nhưng nếu bảo tôi chết để em trai tôi được sống, tôi vẫn sẵn sàng. Đột nhiên Seung Hyun hét tướng lên. "Đúng đấy! Ta bắn đấy thì sao? Ta nhìn hắn ngứa mắt nên ta bắn đấy!" Hắn đùng đùng bỏ đi. Tên điên này lại phát bệnh rồi. Sao hắn có thể lên cơn trong lúc tôi đang nói chuyện rất trịnh trọng và nghiêm túc chứ? Hắn bảo hắn bắn, có ngu mới tin. Mà cơ bản là tôi không có ngu. Nghe là biết hắn đang giận tôi rồi. Nhưng mà tôi ngẫm lại lời nói của mình, tôi có nói gì động chạm đến hắn đâu nhỉ? | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jul 30, 2015 11:01 am | | | | | | | Chap này ngắn quá mai Au bù T_T | | | | |
| |
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] | | | | | | | | | | | |
| | Similar topics | |
|
| [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] | |
|
Trang 2 trong tổng số 3 trang | Chuyển đến trang : 1, 2, 3 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| | |
| |