| [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] | |
| Chuyển đến trang : 1, 2, 3 | Tác giả |
---|
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jun 25, 2015 8:53 pm | | | | | | | Author:Victorious Sky Disclaimers: Các nhân vật không thuộc về Au Category: Viễn tưởng, hài hước, cổ đại Pairings: GTOP Rating: K+ Summary: Vào năm 2100, toàn châu Á phát cuồng với một trò chơi đóng vai đến từ Trung Quốc, là Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài. Mỗi ng chơi sẽ có thể chơi trong lúc đi ngủ với cảm giác thật đến 75%. Ji Yong đã tham gia trò chơi vs hi vọng dc thủ vai nam chính. Chuyện gì sẽ xảy ra?????
Hôm nay trời xanh mây trắng, thời tiết đẹp vô cùng, vừa vặn lại là ngày tôi được nghỉ. Nhưng tôi đã phải thức từ 4 rưỡi sáng, lọ mọ mắt nhắm mắt mở chạy ra cửa hàng. Vì sao ư? Vì tôi là một thằng nghiện game, mà đúng hôm nay cái thứ game nhập vai nổi tiếng rần rần đó cuối cùng cũng xuất hiện ở khu tôi ở. Phải nói là tôi vui sướng đến mức nào. Dù sao cũng phải nhanh tay mới có được một bộ. Nếu không thì phải đợi đến đợt sau mới mua được, mà mua đợt sau thì tụi bạn mua trước sẽ chọc cho tôi tức chết mất. Cầm cái hộp trong tay mà tôi run run. Không biết nó sẽ như thế nào nhỉ? Tôi phải cẩn thận mới được. Không nên làm hư cái hộp. Không nên làm hư cái hộp.
"Ji Yong hyung!!!!!!!"
"Phặc!". Thôi xong! Rách cái hộp rồi. Tôi khóc không ra nước mắt. Tôi gào lên với thằng em chết tiệt. "Seungri!!!!! Thằng điên này! Mới sáng sớm mày lên cơn cái gì hả!!!!!!" Thằng Seungri đầu tóc bù xù nhưng mặt mũi thì tươi tỉnh chán. Có lẽ nó vừa thức dậy, nhưng ít nhất cũng đánh răng rửa mặt rồi. Thấy tôi hầm hầm nhìn nó, nó liền cúi xuống cái hộp trong tay tôi. Nó lại còn nhe răng ra cười! Thật sự là tức chết mà. Nó không cảm thấy hối hận khi nhìn cái thứ mà nó vừa gây ra tí nào sao? Với một game thủ đã sưu tập hàng đống game như tôi, mỗi cái hộp đều được tôi lau chùi cẩn thận. Đây quả là một sự sỉ nhục lớn. Tôi lại gào lên. "Seungri!!!!!!". Tên nhóc này tất nhiên là biết tôi tức giận vì cái gì. Nó gãi gãi đầu vẻ hơi hơi hối lỗi. "Hyung! Thôi mà! Cùng lắm em đưa cho anh cái hộp của em là được chứ gì!". Tôi hừ lạnh, mặc dù cũng cảm thấy xuôi xuôi. Thằng nhóc này cẩu thả hết mức, nên cũng chẳng cần hộp làm gì. Mà.....khoan! Nó cũng có bộ trò chơi này ư? Sáng nay tôi có thấy nó xếp hàng đâu? Tôi nghi ngờ nhìn nó. "Này nhóc! Em mua cái này lúc nào thế? Sao hyung không biết?"
Seungri vừa vò cái đầu vốn chẳng thẳng thớm gì cho cam của nó vừa bình thản trả lời. "Em nhờ bố mua cho đấy! Vừa lấy hôm kia!". Tôi lại khóc không ra nước mắt. Trong khi tôi lặn lội, thức khuya dậy sớm, xếp hàng mất 30 phút mà nó lại có trước tôi những hai ngày! Hai ngày cơ đấy! Đây chính là sự sỉ nhục còn lớn hơn lúc nãy. Tôi vừa bóp cổ nó vừa lắc. "Sao mày không nói sớm!!!! Thằng này mày dám không nhớ đến anh mày hả? Uổng công anh xem trọng mày thằng nhóc này!!!!". Seungri nhất thời trở tay không kịp, cố gắng dãy dụa mãi. Nhưng vì nó khỏe hơn tôi nên chẳng mấy chốc đã thoát khỏi gọng kìm của tôi rồi. Mặt mày tôi lúc này chắc đã nhăn nhó đến bẹp dúm lại rồi. Seungri đã phóng ra đến cửa phòng. Chắc nó sợ tôi lại phát điên lần nữa. Nó lắp bắp: "Chào....chào hyung! Chơi vui vẻ!" Xong rồi nó chạy biến. Hừ. Thế đấy! Em út thế đấy! Uổng công tôi cùng nhà với nó suốt 18 năm qua. Được rồi hạ hỏa hạ hỏa. Tôi còn cần chuẩn bị tâm trạng tốt mới vào game được chứ. Hai ông bà già nhà tôi lại dắt díu nhau đi du lịch nữa rồi. Căn nhà này chỉ còn hai anh em tôi. Cho dù có ngủ từ giờ đến tối cũng chẳng sao cả. Nghĩ thế rồi tôi cẩn thận lấy bộ đồ nghề ra. Là một chiếc kính trong suốt có khung vòng qua đầu và dây nối với máy game. Gắn thiết bị đâu vào đấy, đeo cái kính đó vào, tôi liền an tâm đánh một giấc.
Ực. Một cô gái. Hự. Chân rất dài. Ngực.....à mà thôi. Nói chung là rất đẹp và rất quýên rũ. Giọng nói cũng rất âm áp ngọt ngào. "Chào mừng bạn đến với Trung Quốc thời Đông Tấn. Tôi là Park Bom, quản lí ở đây! Xin mời bạn đăng ký nhân vật!"
Tôi lướt nhìn qua bảng giới thiệu nhân vật. Hóa ra lại nhiều như thế. Kể cả những vai phụ cũng nhiều thế này sao? Đừng tưởng những vai phụ là không có người chơi. Kỳ thực những con số thống kê người chọn những vai đó cũng đang nhảy lên liên tục. Nhưng dù sao tôi cũng không muốn trải nghiệm mấy cái nhân vật lạ hoắc lạ huơ đó. Dù sao cũng là truyền thuyết cổ, tôi cũng chỉ nhớ được tên ba nhân vật chính thôi, như thế cũng tốt rồi. Tôi thì không có khả năng vào vai nữ chính là Chúc Anh Đài. Còn cái vai phản diện Mã Văn Tài thì, một người đẹp trai tài giỏi, tiêu sái phong lưu......ờ thì tôi nói hơi quá, nhưng dù sao thì tôi cũng không làm tiểu tam đi chia rẽ hạnh phúc nhà người ta. Vì thế nên, đương nhiên, tôi chọn Lương Sơn Bá.
Cô nàng NPC xinh đẹp lại lên tiếng. "Máy chủ đã lưu nhân vật của bạn. Xin mời chọn tên cho nhân vật!" Cô nàng cứ mỉm cười với tôi suốt làm tôi cũng bẽn lẽn theo, chỉ tiếc hận sao cok nàng lại là NPC (nhân vật trong game) cơ chứ. Mà thôi tạm thời quên chuyện đó đi. Tôi cũng không do dự gì mà lấy luôn tên thật của mình, Kwon Ji Yong. Thời đại này người ta không có thói quen đặt tên nhân vật nghe cho rầm rộ oai phong như trước kia nữa. Lần trước nhớ trong game Đại chiến thế kỉ, tôi gặp một chàng hiệp sĩ có cái tên Prince, nhưng nhìn mặt là đủ biết đó là bố tôi rồi. Lúc đó tôi còn dại dột, thấy như thế thì liền cười đến không nhặt được mồm. Bố tôi lúc đó thẹn quá hóa giận, dứt khoát cho tôi một búa vào đầu. Thế là tôi tử ngay lập tức, tụt luôn một level. Một tia màu đỏ quét qua người tôi. Giờ thì tôi đã thực sự giống một thư sinh với bộ quần áo màu trắng với mái tóc dài được búi lên bằng một cái kim quan cũng màu trắng. Tôi rất vừa lòng với bộ dạng này, thầm nghĩ chắc Lương Sơn Bá cũng chỉ đẹp trai đến như thế này mà thôi. Hắc hắc.
"Game sẽ chọn một vũ khí ngẫu nhiên cho bạn!"
Ặc. Cái này cũng cần vũ khí nữa sao. Một cái quạt cũng trắng toát lơ lửng hiện ra trước mắt tôi. Cái này cũng rất tuyệt. Tôi cầm nó trong tay, khẽ phẩy quạt ra. "Xoạt". Rất vừa tay. Tôi cực kì hài lòng. Đến vũ khí mà cũng trang nhã như thế này.
"Đã xong. Nhiệm vụ của bạn là đến được Nghi Sơn, học tập ở thư viện và kết nên mối lương duyên với bạn chơi Chúc Anh Đài! Chúc may mắn!"
Một cánh cổng lớn mở ra. Chưa để tôi kịp nhìn cô nàng NPC xinh đẹp thêm lần nào, một lực hút cực lớn đã hút tôi vào cánh cổng đó.
Được sửa bởi victorious_sky ngày Sun Jun 28, 2015 5:49 pm; sửa lần 1. | | | | |
| |
| Yyongchi Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 50 Số Thanks : 3 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jun 25, 2015 9:19 pm | | | | | | | À ba là Mã Văn Tài đúng ko? Hay đấy mau ra chap ms nha | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jun 25, 2015 9:21 pm | | | | | | | đúng vậy đó ^^ | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Thu Jun 25, 2015 9:48 pm | | | | | | | Í í có fic mới, *ôm hun au* Fic này, mem thích~ Kết hợp hiện đại cổ trang độc đáo, lời văn au viết hài hài dễ thương lắm Vì mem hơi gà mờ phần cổ trang nên nhận xét hơi nhảm, xin lỗi au nhiều. Các fic cổ trang khá khó viết và cảm nhận, phần vì lời văn khó diễn tả do đúng kiểu 'tiền sử', phần thì tùy fic mà cái từ ngữ nó thay đổi .Mem biết chứ, vì mem đã từng viết fic cổ trang, và kết quả *e hèm* hơi nhảm xíu~ Thích phong cách của Má trong fic, cute cute đáng eo quá nhèo~ Còn Ba Hyun thì...đóng vai phản diện. Hình như fic cổ trang ba thường chỉ đóng hai vai. 1 là vương tộc, 2 là giang hồ *cười sảng* Rất mong có chap mới của au, nhớ HE nha au, SE em khóc hết nước mắt là bắt đền au~~ *chạy lẹ* À quên, iu au nhiều, au chăm lắm ạ | | | | |
| |
| ngap Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 31 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jun 26, 2015 10:02 pm | | | | | | | nội dung mới lạ nha LSB hok iu CAD mà sẽ iu MVT giọng văn của au dễ thương ghê, Yong thì vừa cute vừa tưng tửng hok pít Hyun sẽ thế nào có dc bình thường ko hóng quá đi, đợi chap mới của au đó | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jun 26, 2015 11:07 pm | | | | | | | _____Chap 2_____
"Ui da"
Tôi bị quăng xuống giữa một con đường vắng, có lẽ là đường núi. Xung quanh cây cỏ rậm rạp mà lại không có lấy một bóng người. Tôi nhìn xa xa phía trước là một ngọn núi cao sừng sững. Đây chắc là đường lên núi Nghi Sơn rồi. Kiểm tra lại một chút. Máu vẫn còn nhiều. Điểm kinh nghiệm tất nhiên là chẳng được bao nhiêu. Tiền cũng chỉ được vài ba đồng lẻ. Tôi đành thở dài lê lết đi về phía trước. Đi mãi mà chẳng đến nơi. Nhìn gần xịt mà hóa ra xa chết đi được. Cảm giác lại thật đến 75% nên tôi không khỏi có chút mệt. Nhìn mặt trời treo trên đỉnh đầu, tôi đoán giờ này chắc ở đây đã là giữa trưa, vì thế tôi nghĩ chắc tìm cái cây nào đó ngủ tạm, chiều hẵng đi tiếp. Tôi rẽ vào rừng, chọn cái cây gần đường chút để tránh bị lạc. Chưa kịp trèo lên đã thấy tiếng gầm gừ ở sau lưng. Không phải chó nhà ai lạc đấy chứ? Tôi thầm nghĩ như thế rồi xoay đầu lại.
Ôi mẹ ơi! Một con sói. Giữa thanh thiên bạch nhật thế mà lại có sói. Cái mồm rộng của nó còn thè lưỡi ra, nhìn ghê chết. Cái đuôi của nó thỉnh thoảng lại vểnh lên. Nó là đang.....ngoắt tôi lại sao? Tôi trừng mắt với nó. Làm bộ vậy thôi chứ tôi sợ đến cứng cả người. Tôi vẫn đứng thẳng người cho dù chân đã run lẩy bẩy. "Ê con sói! Mày kêu tao lại chỗ mày hả? Tuy tao thường xuyên đội sổ thật nhưng tao bảo đảm với mày nhé, tao đâu có ngu! Mày khôn hồn thì cút sớm đi!". Khỉ thật! Tôi đã kịp mua bình máu nào đâu. Nó mà táp cho một phát thì đến level tôi cũng không có mà tụt nữa. Ah! Sao tôi không nhớ ra nhỉ. Chẳng phải tôi có vũ khí sao "Xoạt" Chiếc quạt trắng đã ở trong tay tôi. Con sói gầm gừ một tiếng nữa rồi thay đổi tư thế, hình như là nó sắp lao vào tôi rồi. Có khi tôi lại phải đi gặp cô NPC xinh đẹp mất. Tôi toát mồ hôi lạnh. Đột nhiên con sói phóng người lên. Thôi xong! Tôi nghĩ phen này chết chắc. Tôi nhắm tịt mắt lại, vung bừa cái quạt lên.
[Sói -100HP]
Tôi lấy lại được chút tinh thần nhảy phốc ra phía sau. Đúng rồi! Kinh nghiệm cày game bao nhiêu năm nay của tôi chẳng lẽ lại thua một con sói. Thế là tôi lại tiếp tục lăn xả vào nó. Tôi phẩy chiếc quạt ra, ném nó trong không trung, chiếc quạt lướt qua con sói kết liễu mạng sống của nó rồi chiếc quạt lại quay trở về tay của tôi. Không tồi. Kĩ thuật rất tuyệt. Chỉ nghe con sói kêu lên một tiếng thảm thiết rồi rầm một cái. Tôi từ từ mở mắt ra thấy con sói đang nằm bẹp dưới chân tôi. Tôi thở phào. May quá. Mặc dù không được gặp lại cô NPC tên Park Bom đó thì tôi cũng hơi tiếc. Một dòng thông báo hiện ra trước mặt tôi.
[Kwon Ji Yong giết sói thành công | +xxx exp | +xxx vàng]
"Chúc mừng bạn đã thăng cấp thành công! Bạn đã nhận được thú nuôi cấp 1"
Tôi nghệt mặt ra. Như thế là đã thăng cấp rồi sao? Còn thú nuôi nào nữa? Tôi nhìn xuống con sói. Ặc. Trên đầu nó có dòng chữ ghi là thuộc sở hữu của tôi. Chúa ơi, tôi thèm vào mà nuôi con sói mồm to này. Đột nhiên thân hình con sói biến đổi. Cái.....cái gì thế này? Nó....nó biến thành người rồi! Thật không thể tin được. Nó biến thành một thằng nhóc 15-16 tuổi, mặt mũi cũng sáng sủa dễ nhìn, tiếc là chữ "pet" lại đang lơ lửng trên đầu nó. Tên nhóc nhìn tôi với vẻ cung kính.
"Công tử. Em là thư đồng của công tử. Sau này em sẽ hầu hạ công tử chu đáo!"
Tôi cũng không khách khí. Nó đã nhận là thư đồng của tôi thì tôi cũng đỡ rất nhiều việc. Tôi nghĩ cũng nên đặt cho nó một cái tên, mặc dù chữ "pet" kia có hơi......Thôi được rồi, dù sao thì nó cũng không hiểu "pet" nghĩa là gì. Nó cũng chỉ là NPC mà thôi. Tôi trầm ngâm một lúc rồi ra vẻ gật gù.
"Vậy ta gọi ngươi là Jae Jin có được không?"
Tên nhóc tỏ vẻ rất thích thú. "Chỉ cần công tử thích thì gọi em là gì cũng được!"
Tôi khen thằng nhóc hiểu chuyện, xong rồi tiến hành luôn việc đổi tên cho nó. Lưu lại. Từ nay có thêm nhóc thư đồng Jae Jin này đi theo, con đường cũng bớt nhàm chám hơn. Nhưng việc phải làm phía trước là nhanh chóng mua tầm 10 bình máu dự trữ mới được. Tôi không muốn uổng mạng vô cớ. Đừng tưởng nhìn cái tên game này mà nghĩ nó không phải đánh đấm gì. Để lên được Nghi Sơn còn phải trèo đèo lội suốt, gặp hàng đống hàng đống con yêu quái nữa đấy. Tôi dắt tên tiểu đồng Jae Jin này đi theo. Được một quãng đường, tôi thấy một cái quán nhỏ nhưng được cái sạch sẽ. Tôi vỗ ngực, chẳng mấy khi được làm công tử, mặc dù công tử như tôi đây nghèo kiết xác. Tôi lại mở chiếc quạt ra, phe phẩy ra vẻ thư sinh nho nhã, tìm một cái bàn ngồi xuống. Tôi hắng giọng. "Tiểu nhị! Cho ấm trà!"
"Tới đây tới đây! Xin quan khách chờ cho một chút!"
Tôi đắc ý vênh mặt. Kiểm tra lại chút tiền còm, thôi thì cũng tạm, cố gắng chi tiêu dè sẻn chút là được, nhưng dù sao thì máu vẫn phải mua. Tôi ngậm ngùi mua 10 bình máu, cất nhanh vào trong rương.
Một con ngựa đen cao lớn dừng ngay trước mặt tôi. Phía trên là một chàng trai ờ thì cũng đẹp, mặc dù không bằng tôi, khuôn mặt thì có vẻ nghiêm nghị. Bên cạnh là một tên thư đồng mập mạp trông mặt hơi ngốc nghếch. Tên này còn nghênh ngang hơn cả tôi. Bên hông còn đeo cả kiếm. Tên tiểu đồng đi theo nhìn là cũng biết xấu tính rồi, vẻ mặt nó hất hàm. "Tiểu nhị! Cho bình rượu và mấy món ăn! Mang lên đây nhanh nhanh chút!"
"Có ngay có ngay!"
Tên công tử cao ngạo kia vẫn trầm ngâm như cũ, vẻ mặt thì lạnh như tiền, nhìn vào cứ như là ai thiếu nợ hắn cả chục lượng vàng không chịu trả vậy. "Tên kia! ngươi nhìn cái gì thế hả?". Tôi giật mình, tên nhóc này là đang nói ta sao? Tôi cảm thấy bực mình rồi đấy nhé.
"Không phải nhìn ngươi là được!"
"Ngươi....."
"Hee Jun!"
"Vâng công tử!"
Tên nhóc tiểu đồng tên Hee Jun kia vẫn còn trừng mắt liếc tôi một cái. Tôi cũng không thèm chấp nhất một đứa "pet" như nó, lại tiếp tục lặng lẽ uống trà. Nhưng tên công tử nhà giàu kia lại như có sức hút khiến tôi không nhịn được phải liếc hắn thêm lần nữa. Hay là thử xem level của hắn nhỉ. Cưỡi ngựa chắc level cũng đến mấy chục rồi.
[Choi Seung Hyun | Mã Văn Tài | Level 4]
Tôi suýt nữa thì ngã nhào xuống đất. Không phải chứ? Level 4 đã được cưỡi ngựa sao? Nếu tôi cũng lên Level 4 thì cũng được cho một con ngựa chứ? Tôi mon men lại gần, dù sao thì đây cũng là tình địch tương lai của tôi, nên cẩn thận chút vẫn hơn. Tôi chắp tay giả bộ nho nhã.
"Vị huynh đài này, liệu có thể cho tiểu đệ được thỉnh giáo đôi điều hay không?"
"Nói!"
Chảnh gớm! Tôi thầm nghĩ.
"Chẳng hay, con ngựa này huynh đài mua nó vào level mấy?"
"Đăng ký đã có rồi!"
Hàm tôi cứng đơ. Sao lại thế nhỉ? Dường như biết được suy nghĩ của tôi, tên Seung Hyun kia vẫn lạnh băng mà trả lời.
"Mã Văn Tài từ đầu đã được cưỡi ngựa rồi!"
Tôi lệ rơi đầy mặt. Thiên a! Lão nhân gia ngài cũng quá thiên vị đi. Cùng là bạn chơi sao lại có thể bất công như thế. Chỉ là chọn vai thôi mà cũng nhận được ưu đãi khác nhau rồi, thảo nào người ta đua nhau đi làm vai phản diện. Biết thế tôi cũng chọn Mã Văn Tài cho rồi. Thôi được phải bình tĩnh bình tĩnh. Dù sao tôi cũng là nam chính, hắn là tiểu tam. Cứ an ủi mình thế đã. | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sat Jun 27, 2015 6:17 am | | | | | | | Wow, em mới com mà một ngày sau có chap mới, hố hố hố *lắc mông* Chap này thiệt hài hết sức, cuối cùng thì ba Hyun cũng xuất hiện rồi. Tội Yong Yong quá đi, sau này còn phải khổ với người yêu chảnh chọe Chôi Thị Tốp dài dài rồi~ Fic này cổ trang mà cách au viết có vẻ thiên về hài với hiện đại nhỉ? Dù sao em vẫn rất mong có chap mới | | | | |
| |
| Yyongchi Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 50 Số Thanks : 3 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sat Jun 27, 2015 8:45 am | | | | | | | Hài quá đi au ơi. Con mẹ hót gơn chảnh chọe thía ghê quá. Nhưng mà đúng au ạ. Mau ra chap mới au. | | | | |
| |
| ngap Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 31 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sat Jun 27, 2015 3:12 pm | | | | | | | oaa.. au siêng thiệt vừa đọc chap 1 hôm qua thì hôm nay đã có chap 2, kết au rùi đó nha
nói Yong tưng tửng quả là hok sai mà, đọc mà cười mún xỉu luôn
Hyun thì chảnh thấy ớn, 2 người này chak cãi nhau suốt quá, bị nghiện fic này rùi, hóng au nha | | | | |
| |
| nhattuyenkhien Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 20 Số Thanks : 1 |
|
|
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sat Jun 27, 2015 8:39 pm | | | | | | | _____Chap 3_____
Ăn uống xong xuôi thì trời cũng đỡ nắng hơn một chút, tôi đánh cắn răng đi tiếp. Muốn lên Level thì đành phải cày thôi. Không biết thằng nhóc Seungri sẽ chọn vai gì nhỉ. Tôi cá là một đứa như nó tất nhiên sẽ chọn đóng vai chính rồi. Vậy thì chắc tôi sẽ không gặp được nó, kể ra cũng tiếc. À phải rồi, nhân tiện tôi cũng giới thiệu sơ qua chút về bản thân. Thực ra cũng chẳng có gì. Tôi năm nay 18, tên nhóc Seungri cũng 18. Vì sao ư? Quá đơn giản. Đó là vì tôi và nó là anh em sinh đôi, nhưng vì người tôi nhỏ, nên cũng tiện chui ra trước, thế là được làm anh. Muahaaa. Anh em tôi mặc dù là sinh đôi nhưng lại khác nhau một trời một vực, kể cả khuôn mặt. Khách quan mà nói, Seungri là một đứa đẹp trai lại học giỏi, nhà đại gia. Không phải tôi tự nhận là nhà tôi giàu đâu, nhưng ai cũng bảo thế thì tôi biết làm thế nào. Hắc hắc. Tóm lại nó rất hoàn hảo nên con gái vây quanh nó cứ như một đám người đang tranh nhau một con chó Nhật giống đặc biệt vậy. À xin lỗi, tôi lỡ mồm, để tôi đổi lại. Thì là giống như một bầy ong tranh nhau một hũ mật vậy. Thằng em tôi thì lúc nào cũng ra vẻ lạnh lùng, nhưng mà tôi thừa biết nó thèm rỏ dãi ra ý chứ. Tiếc là yêu ai nó lại không yêu, yêu trúng ngay một cô cứ như sư tử, léng phéng là đi tong ngay. Thế mà thằng Seungri vẫn không dứt ra được. Nói về nó thế là đủ rồi. Tôi là anh trai nó nên cũng muốn tốt cho nó. Để nó được đứng đầu lớp, nổi bần bật như thế nên tôi đành hi sinh làm nền cho nó, chấp nhận đội sổ. Nhưng ông trời cũng không tuyệt đường sống của ai bao giờ. Tôi tuy chót lớp nhưng được cái có thiên phú nghệ thuật. Mấy năm liền giữ chức lớp phó văn thể mĩ, kiêm luôn cả đội trưởng đội văn nghệ của trường. Lần nào có dịp gì quan trọng cũng không thể thiếu mặt tôi trên sân khấu được. Vì thế cho nên tụi con gái nó cũng mê tôi như điếu đổ. Tôi thì chưa có bạn gái, mà cũng không muốn có. Nhỡ đâu lại bị quản thúc như thằng Seungri thì còn gì là cuộc sống tươi đẹp nữa. Ai da. Nói đến đây chẳng hiểu sao tôi lại nhớ đến cô nàng NPC xinh đẹp. "Công tử! Công tử đang nghĩ gì mà cười trông ghê thế!" "Hả? Ah! Ờ....không! Ta có cười gì đâu!" "Có mà! Em rõ ràng nhìn thấy công tử cười, mắt tít cả lại" "Nói bậy! Ta đã bảo không là không mà!" Thằng nhóc Jae Jin phụng phịu cúi mặt xuống. Thật là. Sao tôi lại để lộ cái bản mặt dê gái đó ra cơ chứ. Mất mặt, mất mặt quá đi mất! Tôi phe phẩy quạt đi trên đường. Một cảm giác lạnh sống lưng truyền tới. Theo kinh nghiệm bao nhiêu năm của tôi, chắc chắn là có nguy hiểm đang ở gần đây. Tôi bước đi chậm lại, cẩn thận quan sát xung quanh. Đây rồi! Một con sói. Sao cái rừng này nhiều sói thế không biết. Tôi định bụng sẽ phi tới cho nó một nhát, kiếm thêm vài đồng. Tôi đẩy Jae Jin lúc này đã run như cầy sấy sang một bên, chuẩn bị tấn công. "Xoạt" Chiếc quạt, à nói cho nó cổ trang tí, "thanh chiết phiến" trong tay tôi đã sẵn sàng. "Yah!" "Bụp" "Bốp" Cái khỉ gì thế này? Mộ dải lụa màu hồng không biết từ đâu bay ra, không chút lưu tình nện vào đầu con sói một phát. [Sói -300HP] Ực. Một chiêu kết liễu con sói. Tôi không khỏi tức giận, miếng mồi ngon đến miệng lại bị thu trở về, có phải hay không tôi quá xui đi. Tôi quay người lại xem ai là cái kẻ phá đám trước miếng ăn của người khác. Ơ? Đó không phải là cô NPC sao? Mái tóc đỏ lúc này đã chuyển thành màu đen. Trên đầu có gắn trâm hoa trông không khác gì tiểu thư khuê các. Hóa ra khi không sexy cô ấy vẫn đẹp như thường. "Bốp!" "Ui da" [Kwon Ji Yong -50HP] "Cô làm cái gì thế hả?" "Chính ta là người nên nói câu đó mới phải! Ngươi đang làm cái gì thế hả? Sao lại dùng ánh mắt dâm tà đó nhìn ta?" Ặc. Tôi nghẹn họng trân trối. Thế mới nói. Tật xấu dù có đầu thai lại cũng không sửa được. Tôi gãi gãi đầu cười cầu hòa. "Xin lỗi nhé NPC" "Bốp" "Ui da" [Kwon Ji Yong -50HP] Huhu lại mất 50 máu nữa rồi. "Ăn nói bậy bạ gì thế? Ai nói với ngươi ta là NPC" "Ơ chẳng phải chính cô......" "Ta là GM. GM ẩn rõ chưa?" "Hơ hơ rõ!" Hóa ra là GM ẩn. Vui quá vui quá. Cô nàng không phải là NPC. Mà GM ẩn tức là biết hết mọi chuyện phải không nhỉ. Tôi mon men lại gần cô nàng GM nóng tính này. "Cô là Park Bom nhỉ? Tôi vẫn còn nhớ đấy! hihi" "Gì thế?" "Cô cũng là người chơi đúng không? Chúng ta đi cùng nhau nhé?" Tôi mở to mắt ra, liều mạng chớp chớp. Nhóc Jae Jin đứng một bên nhìn bộ dạng chân chó của tôi, ánh mắt nó thập phần khinh bỉ. Tôi trừng mắt nhìn nó một cái, rồi lại giả lả quay qua Bom. Cô nàng bĩu môi. "Không muốn đi cùng ngươi thì ta xuất hiện ở đây làm cái gì? Nể ngươi là nam chính đẹp trai nhất mà ta từng gặp nên mới đến đây có ý giúp ngươi đấy!" Hê hê tôi biết mà. Có mấy ai mà cưỡng lại được sức hút của tôi đâu. Tôi cười như địa chủ được mùa. Thế là lại thêm một bạn đồng hành, lại còn là GM ẩn, thật tốt biết bao. Là lá la.... Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện. "Trong này cô đóng vai gì thế?" "Ta hả? Ta chính là Tạ Đạo Uẩn" "Tạ Đạo Uẩn?" Với kiến thức của người hi sinh làm nền như tôi thì có dọa đánh chết tôi thì tôi cũng không nghĩ ra Tạ Đạo Uẩn là ai. Nhìn cái vẻ mặt, mà theo Bom nói là đần độn của tôi, cô ấy đành hắng giọng giải thích. Phải công nhận là sức nói của Bom quá kinh hoàng. Cô ấy nói từ đông sang tây từ nam ra bắc mất hết cả buổi chiều mà tôi chỉ rút ra được như thế này: Tạ Đạo Uẩn là một nữ sĩ nổi tiếng, có tài, sau này sẽ dạy ở Nghi Sơn, hết. Trời tối cũng thật là nhanh. Vậy mà Bom vẫn nói chưa xong. Tôi đành phải ngắt lại. "Stop" [Kwon Ji Yong -100HP] Cái ngày quỷ gì thế này? Khi không cũng bị trừ máu là sao? Tôi kinh ngạc nhìn cái cô GM ẩn đã dừng bài giảng này lại với ý muốn hỏi điều gì đã xảy ra. "À ta quên nói cho ngươi, sau 2 canh giờ, tức 4 tiếng đồng hồ thì người chơi không được phép sử dụng ngôn ngữ hiện đại nữa! Mỗi lần vi phạm trừ 100 máu" Tôi lệ rơi đầy mặt. Bà cô của tôi ơi sao bây giờ mới nói. Hôm nay tôi đã hết phân nửa số máu mà chưa đánh đấm được gì. Tôi đau đớn lấy một bình máu mới ra uống. Ông trời ơi tiền của tôi!!!!!!! "Rầm" Tôi méo mặt. Không phải là trùng hợp chứ? Sao tôi vừa lên tiếng thì sét lại đánh cái rầm thế này. Tôi ngước lên nhìn trời, có lẽ là sắp mưa rồi, làm sao bây giờ? "Công tử công tử! Phía trước có ngôi miếu hoang, hay là chúng ta vào trú tạm!" Tôi gật đầu rồi đi về phía ngôi miếu đổ nát đó. Tất nhiên Bom cũng đi cùng. Ngôi miếu này có lẽ đã lâu không có ai thờ cúng, mạng nhện chăng đầy hết cả. "Ơ đây là miếu Nguyệt Lão mà!" Tôi kinh ngạc nhìn về phía bức tượng đang ngồi chễm chệ ở phía trên. Một ông lão nhìn mặt phúc hậu, hai tay nâng một dải lụa đỏ. Đúng là Nguyệt Lão rồi. Bom vỗ tay kêu lên. "Đúng rồi, Ji Yong! Theo kịch bản thì hôm nay là lần đầu tiên ngươi gặp Chúc Anh Đài đấy!" Tôi kinh ngạc. "Thật ư? Cô nói ra như thế có sao không?" "Không sao không sao. Tôi có mọi đặc quyền mà!" Phù. Thế là tốt rồi. Không biết Chúc Anh Đài sẽ như thế nào nhỉ? Hi vọng là xinh chút, đừng có xấu quá, nếu không Lương Sơn Bá như tôi lấy đâu ra dũng khí chơi tiếp chứ, đúng không? | | | | |
| |
| Longtỉ_Huyễnca Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 144 Số Thanks : 45 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sun Jun 28, 2015 1:30 pm | | | | | | | au dìm bạn Yong quá, ý tưởng của au mới thấy lần đầu, rất thú vị nga~ Giọng văn tuyệt vời, dự là follow au dài dài | | | | |
| |
| hyebin88 Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 29 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sun Jun 28, 2015 2:26 pm | | | | | | | hóng hóng gặp Chúc Anh Đài :3 | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sun Jun 28, 2015 2:35 pm | | | | | | | Hay quá | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sun Jun 28, 2015 2:39 pm | | | | | | | Em thích mợ Bom rồi đấy, rất có khí phách *cười nham nhở* Đang hóng xem Chúc Anh Đài là ai nào, là bạn Sưng Ni chắc em chớt~ Au hãy trả lời coi em phán đúng không nhá, nghi lắm hà~~ Hóng chap mới nha au, iu au nhiều | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jun 29, 2015 1:52 pm | | | | | | | _____Chap 4_____
Ngoài trời mưa rất to. Sấm chớp đì đùng. Tôi ngước nhìn trời mưa mà sốt hết cả ruột. Bao giờ thì Anh Đài sẽ tới nhỉ? Mà trời mưa to thế này thì Anh Đài đi đâu mà xuất hiện ở đây chứ? Cô ta bị điên sao? Bom ngồi dựa vào tường nhìn tôi đi qua đi lại đến phát bực. Cô ấy gắt lên. "Ngươi đứng yên một chỗ đi được không? Ta chóng hết cả mặt rồi đây này!". Topi cũng không biết làm gì hơn là đành ngồi xuống bên cạnh cô ấy. "Ta bảo hôm nay Chúc Anh Đài sẽ đến tức là sẽ đến! Ngươi vội cái gì?" "Lời ngươi nói có tin được không? Nhỡ không theo kịch bản thì sao?" "Ta nói ngươi không đọc qua luật chơi trước khi vào chơi có đúng không?" Tôi ngượng ngùng gãi gãi đầu. Luật chơi gì mà nguyên một quyển sách mỏng, mà tôi thì đang háo hức nên làm gì có thời giờ mà ngồi nghiên cứu luật chơi cơ chứ. Bom nhìn tôi với vẻ mặt biết ngay là thế mà. "Ta nói ngươi nghe, quá trình ngươi làm gì không quan trọng, nhưng từng mốc thời gian phải đến địa điểm nào, gặp ai là không thể không làm. Đó cơ bản chính là nhiệm vụ phải hoàn thành, giống như việc hôm nay ngươi tới đây vậy!" Tôi kinh ngạc: "Vậy sao ta lại không nhận được thông báo?" "Có ta ở đây thông báo trực tiếp cho ngươi rồi còn gì!" Tôi khinh bỉ nhìn Bom. Rõ ràng là cô ấy không nói năng gì, nói suốt cả buổi chiều, hùng hổ dẫn tôi một mạch tới chỗ này mà. Nhưng những lời này tôi lại không dám nói, nhỡ đâu cô ấy lại phát điên lên cho tôi một phát vào đầu thì có phải là uổng mạng không. Thực ra tôi có rất nhiều thắc mắc với cái trò chơi này, ví dụ như những người đóng vai phụ chỉ xuất hiện một chút trong cái vở kịch này, vậy những lúc khác họ sẽ làm gì. Tôi đem chuyện này ra hỏi Bom và một lần nữa nhận được ánh mắt sao lại lên lớp được của cô ấy. "Ngươi thật ngốc. Trên đời này làm gì có cái gọi là nhân vật chính hay là nhân vật phụ đâu. Họ là nhân vật phụ làm nền cho cuộc đời của ngươi, nhưng họ cũng là nhân vật chính trong cuộc đời của họ. Lúc ngươi đang ở đây gắng sức trèo lên núi Nghi Sơn để tìm đến thư viện, thì họ lại bôn ba chỗ khác hoàn thành cuộc sống của mình. Cho dù đây chỉ là thế giới ảo, nhưng cũng là cuộc đời của họ. Hoàn thành trò chơi này cũng phải mất tầm 3 năm mới đến đích, sau đó ngươi lại trở về hiện thực, trèo lên cỗ máy thời gian và quay lại thời điểm ngươi bắt đầu để tiếp tục cuộc sống bình thường của mình, nhưng chắc chắn những năm ở đây cũng là một phần trong cuộc đời ngươi, nó không hề biến mất, chỉ là nó đang tồn tại ở một nơi khác mà thôi" Câu trả lời của Bom thật sự khiến một đứa nói cho tử tế thì là đầu óc đơn giản, nói cay nghiệt một tí thì là đần độn như tôi phải suy nghĩ. Đúng là trong nhiều năm qua tôi cũng chẳng biết mình đang tiến tới phía trước vì mục đích gì. Chỉ là đi theo một con đường định sẵn, làm những công việc định sẵn và đến một cái đích cũng đã được đánh dấu rõ ràng. Tôi không có ước mơ. Tôi thật sự không biết là mình thích cái gì, muốn cái gì, vì cơ bản là ta chưa từng nghĩ tới điều đó. Bom vỗ vỗ vai tôi. "Thôi nào, Anh Đài của ngươi có lẽ cũng sắp đến rồi đấy! Theo kịch bản thì ta không được phép ở đây cho dù ta có mọi đặc quyền đi nữa. Ta sẽ dùng chức năng tàng hình nên cứ yên tâm là ta vẫn ở đây nhá! Nhớ cư xử cho ra dáng thư sinh lễ độ, và bỏ ngay cái bản mặt thấy gái là sáng mắt đi!" Tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã không thấy Bom đâu nữa. Tôi đi ra cửa định sẽ xem một chút. Ai ngờ....... "Cốp" "Ui da!" "Ui da!" [Kwon Ji Yong -50HP] [Lee Seungri -50HP] Hôm nay ta thật sự là gặp quỷ rồi. Xui không tả được. Tôi vừa xoa đầu vừa quay lại tìm cái người không có mắt, hại tôi phải tốn thêm một mớ máu. Tiền cả đấy! Xót không chịu được. Tôi định bụng sẽ chửi một chặp cho hả dạ. Nhưng vừa nhìn thấy người đó thì tôi lại đờ người ra. Là một cô gái mặc đồ cô dâu màu đỏ theo kiểu cổ xưa, trên đầu còn đội một chiếc khăn voan màu đỏ. Chắc là vừa trốn hôn đây mà. Hay là......đây chính là Chúc Anh Đài? Kiểm tra một chút cho chắc. [Lee Seungri | Chúc Anh Đài | Level 14] Phụt! Lee.....Lee Seungri? Chúa ơi, sao lại trùng tên với em trai trời đánh của tôi chứ? Thật đấy! Tôi không nhầm đâu. Tên thằng nhóc đó chính là Lee Seungri. Nhà tôi rất chi bình đẳng, vì thế nó mang họ Lee của mẹ, còn tôi lại mang họ Kwon của bố. Chẳng lẽ đây chính là.....thằng nhóc Seungri ư? Không thể nào! Tôi là anh trai nó, tất nhiên tôi biết một người sĩ diện như nó, làm sao có thể chọn đóng vai nữ được. Seungri đang ngã ngồi ở dưới đất, cũng chằm chằm nhìn tôi. Cái khăn voan đỏ đó, nói dày không dày, nói mỏng không mỏng, vừa vặn để tôi nhìn được đường nét của khuôn mặt. Thế mới nói, đúng là lừa đảo. Lương Sơn Bá kia ngu ngốc đến mức nào. Nhìn rõ ràng như thế, vậy mà sau này gặp lại lại không nhận ra? Sao người ta có thể nói là anh ta thông minh được cơ chứ. Nếu học cùng lớp với tôi có khi tôi bị cướp luôn nhiệm vụ đội sổ rồi ý chứ. Thế mới nói, truyền thuyết toàn là chém gió. Nhưng điều làm tôi cảm thấy hoang mang hơn là khuôn mặt này thật sự rất giống thằng nhóc Seungri của tôi, chỉ có điều bộ đồ nữ thắt eo này lại làm lộ ra đường cong cơ thể. Chỗ cần lồi vẫn lồi, chỗ cần lõm tất nhiên lõm. Tôi hoàn toàn có thể khẳng định đây chính là một cô gái. Tôi giật mình, vội vàng đỡ cô ta dậy. Có lẽ cô ta cũng đã nhìn rõ tôi, vội vàng e thẹn quay người đi. Ghét! E thẹn gì chứ. Trong bụng tôi sướng rơn, nhưng nhớ lời Bom, tôi vẫn phải tỏ ra nho nhã. Tôi nhất thời lúng túng, tay chân dư thừa không biết để đâu. Im lặng một lát, tôi mở lời. "Cô nương, đêm hôm khuya khoắt, trời lại mưa to như thế này, cô nương lại còn mặc hỉ phục, sao lại lưu lạc đến nơi này?" "Ta....ta...." "Cô nương phải chăng là đang gặp chuyện gì khó khăn? Xin cứ nói, chỉ cần giúp được tại hạ sẽ rất sẵn lòng!" "Ta bị ép hôn. Bọn chúng chắc sắp đuổi đến đây rồi!" "Cô nương bị ép hôn? Thật là độc ác!" Tôi đang cảm thán cho số phận bi đát của người trước mặt thì tiếng hò hét cùng tiếng bước chân người ngựa lẫn lộn truyền tới. Cô gái kia cực kì hốt hoảng. "Làm sao bây giờ?" Tôi cũng cuống cả lên đây này. Làm sao ai biết làm sao? Làm sao ai biết làm sao bây giờ? Cô hỏi tôi tôi biết hỏi ai. Tôi thật sự muốn hét vào mặt cô ta như vậy. Nhìn người tôi ốm tong teo như này, một gậy là đủ lấy mạng của tôi rồi đấy. "Bảo nàng ta chui xuống gầm bàn đi!" Một giọng nói thì thầm vào tai làm tôi giật thót, thiếu điều hét toáng lên. Nhưng chỉ trong chốc lát tôi liền nhớ ra trong này còn có Bom nữa. Tôi thở phào nhẹ nhõm, vội vàng kéo cái cô Seungri kia đến bàn thờ Nguyệt Lão. "Cô nương tạm trốn vào đây đi! Người ngoài kia tại hạ sẽ nghĩ cách đối phó!" Seungri cũng không phản đối, gấp rút chui vào. Tiếng ồn ào quát tháo ngày càng gần. Tôi chỉnh đốn lại quần áo một tí rồi ngồi xuống dựa vào tường. Một tên con trai đồ chú rể cầm đầu đi vào, theo sau là một đống người hầu. Anh ta hắng giọng hỏi tôi. "Ngươi có thấy một cô nương mặc hỉ phục chạy vào đây không?" Tôi ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời. "Có!" Nghe tôi trả lời, cả đám bọn họ liền xôn xao cả lên. Tôi cười thầm trong bụng, cho các ngươi mừng hụt chơi. Hắc hắc "Tiếc là thấy ta ở trong này nên cô nương đó đã đi rồi!" Tên đàn ông, có lẽ là chồng hụt của vị cô Seungri, có vẻ là người thông minh nhất. Anh ta bán tín bán nghi nhìn tôi, vẫn kiên quyết lục tìm trong ngôi miếu hoang này. Tôi thở dài, lại ra vẻ là người có học. "Haiz. Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Công tử hà tất phải cưỡng cầu" Nghe câu nói mang tính triết học của tôi, anh có lẽ cũng hơi hơi xao động. Thật ra anh ta cũng là một người tuấn tú, dáng vẻ cũng thư sinh, kì lạ là ta thấy anh ta rất quen, không biết đã gặp ở đâu rồi. Hay là anh ta chính là người quen của tôi nhỉ? Tôi cũng nên kiểm tra một chút. [Lee Chae Rin | Chúc Anh Tề | Level 17] Phụt! Thôi rồi! Bây giờ thì tôi có thể đảm bảo, kẻ đang trốn dưới gầm bàn kia chính là em trai ruột thịt Seungri của tôi. Vì sao ư? Vì tên con trai đứng trước mặt tôi đây chính là bạn gái Chae Rin của nó.Mặt tôi méo xệch. Chúa ơi, Chúc Anh Đài của người ta là nữ giả nam trang, nhưng ít ra người ta cũng là phụ nữ hàng thật giá thật, còn Chúc Anh Đài của tôi thì đến linh hồn cũng là một thằng đàn ông, hơn nữa còn là em trai tôi, hỏi tôi làm sao có thể cùng em trai ruột thịt của mình nói chuyện yêu đương ân ái chứ? Sao số tôi lại khổ thế không biết. Tôi chửi thầm trong bụng. Đôi cẩu nam nữ này, tại sao lại không để tôi được bình yên cơ chứ. Chae Rin vẫn chưa để ý đến tôi, có lẽ một phần là vì đang bận tìm kiếm Seungri, một phần là vì trông tôi lúc này rất giống người chính trực, không còn bộ dạng dê gái như bình thường. Tôi cố gắng cúi đầu thật thấp. Chae Rin vẫn chưa từ bỏ ý định. Mà cái miếu trống trơn này, chỉ cần lướt qua một cái là biết chỗ trốn ở đâu rồi. Thế mới nói người cổ đại ngốc đến mức nào.Chae Rin hùng hùng hổ hổ, vén cái khăn phủ bàn thờ lên. Tên nhóc Seungri co rúm trong xó, lại còn run lẩy bẩy. Tôi che mặt. Nói thật trong cuộc đời 18 năm của tôi không thiếu gì chuyện nhục nhã nhưng đây lại là lần nhục nhục nhục nhất. Tên ngốc này lúc nào cũng bị bạn gái áp bức, tôi thân làm anh trai nó cũng đã bảo ban nó phải mạnh mẽ lên mới được, thế mà nó có thèm nghe đâu, giờ thì cho mày chết. Đấy đấy nhìn mà xem, Chae Rin cầm tay kéo vù Seungri ra khỏi gầm bàn.....thờ, cũng chẳng thèm chào hỏi tôi lấy một lời, đi thẳng ra cửa. Seungri ai oán nhìn tôi. Hic. Seungri à, hyung cũng chịu thôi.
Được sửa bởi victorious_sky ngày Mon Jun 29, 2015 6:25 pm; sửa lần 1. | | | | |
| |
| ngap Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 31 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jun 29, 2015 4:56 pm | | | | | | | mình góp chút ý kiến về cách xưng hô trog fic nha au. mình thích kiểu nói chuyện của Yong trc kia hơn
(cái kiểu khi giao tiếp trog game Yong dùng ngôn ngữ cổ trang còn khi tự suy diễn trog đầu lại dùng
ngôn ngữ hiện đại) vì dù gì Yong cũng đến từ tương lai mà khi đọc cũng thấy vui vui nữa.
chỉ là ý kiến cá nhân thôi đừng giận, đừng giận nha. Hóng chap mới của au | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jun 29, 2015 5:14 pm | | | | | | | thực ra khi viết chap này mình cũng nghĩ giống như bạn. Mình đã edit lại chap 4 rồi nhé ^^ | | | | |
| |
| ngap Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 31 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jun 29, 2015 7:24 pm | | | | | | | Yong mình mê đã trở lại rồi hú hồn cứ tưởng sẽ bị au chọi cho cục đá vì tội comt lung tung
Yong mạnh miệng mắng Ri đội bạn gái lên đầu để xem tới lượt ổng thì sao đây ta hông pít là ai đội ai
cái comt càng lúc nó càng nhảm rùi phải chạy mau thôi | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jun 29, 2015 7:33 pm | | | | | | | Oa, *trải chiếu nằm* *phe phỡn đọc chap mới* AAA, tui đã đoán đúng , bạn Ri Ri lên làm Chúc Anh Đài Kiểu này coi như tàn đời Lương Sơn Bá, nhưng may còn bạn Mã Văn Tài luôn mở rộng vòng tay chờ đón anh a~ Chap này dzui, bây giờ au viết cổ trang hơn chút nữa, miêu tả cảm nghĩ của nhân vật nhiều hơn thì sẽ hay hơn đó au. Việc em ngưỡng mộ au nhất là au cực kì siêng nha, nhưng mấy lần sau viết chap dài ra chút sẽ hay hơn au à . Chap này em ấn tượng và quan ngại sâu sắc tới hai đồng chí Rin & Ri, hết chịu nổi, em không thể ngờ Rinnie lại là Chúc Anh Tề *cười thô bỉ*, rồi hai con người này sẽ đi về đâu có bạn Bae với Dae xuất hiện không ạ? Em hóng chap mới, lót chiếu nằm rồi, nếu au rộng lòng từ bi hãy rep com chỉ em cách siêng viết cho em vui Xong rồi, iêm thăng cho đẹp trờiiiii | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Mon Jun 29, 2015 9:12 pm | | | | | | | Muốn siêng thì đơn giản a. Au coi phim LSB CAD xong tập nào viết chap nấy. Đang nghỉ hè mừ )) | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 03, 2015 8:32 am | | | | | | | _____Chap 5_____
Trời sáng rồi. Tôi uể oải vươn vai, ngáp dài hai ba cái mới tỉnh ngủ được. Thật là. Đêm qua ngủ không ngon tí nào, tất cả là do ngủ ở cái nơi vắng vẻ lạnh lẽo này, đã thế tôi còn không cẩn thận ngã chúc vào đống lửa, hên là mới chỉ cháy xém lông mày thôi. Tôi dơ chân đạp thằng nhóc Jae Jin một phát làm nó kêu toáng lên. Thôi được rồi tôi thừa nhận là tôi cố ý, nhưng mà cũng tại nó ngủ say quá cơ, còn ngáy nữa mới ác chớ. Thật làm bản công tử tôi đây vừa tức vừa ghen tị. Bom cũng dụi dụi mắt tỉnh dậy. Chúng tôi ra bờ sông gần đó rửa mặt mũi sơ qua một chút rồi lên đường luôn cho kịp. Tinh thần Bom có vẻ rất phấn chấn, chẳng bù cho khuôn mặt bánh bèo nhúng nước của tôi. Cô ấy vỗ vỗ vai tôi. "Sao thế? Hôm qua gặp được Chúc Anh Đài nên không ngủ được sao? Theo ta thấy thì nàng ấy cũng được xem là mĩ nhân đấy chứ!" Đã không nhắc thì thôi, chứ nhắc đến cái sự kiện tối qua thì tôi lại lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa. Tôi thở dài.........ngoằng. "Thú thật với ngươi, thật ra Chúc Anh Đài chính là đệ đệ sinh đôi của ta" "Cái gì? Đệ đệ?" Tôi đau đớn gật gật đầu. Bom sau khi hết kinh ngạc thì quay qua nhìn tôi với ánh mắt thương hại. "Ngươi cũng......xui quá nhỉ?" Haiz. Xui như cú luôn ý chứ. Thấy vẻ mặt đau hơn cả bị mất tiền của tôi, Bom vỗ vỗ lưng tôi. "Hu hu oa oa" Tôi được thể khóc toáng lên, ôm chầm lấy Bom, vùi mặt vào bộ ngực mềm mại ấm áp của cô ấy. Thoải mái quá! Tâm hồn bị tổn thương của tôi như được an ủi bớt phần nào. Cơ thể Bom cứng ngắc một chút, rồi cô ấy không chút lưu tình..... "Tên khốn kiếp này!!!!!!" "Bốp! Binh! Cốp! Hự!" [Kwon Ji Yong -450HP] Vâng. Tôi chết thật rồi. Giờ thì tôi chết thật rồi đấy. Hu hu bao nhiêu điểm kinh nghiệm mà tôi tích cóp được, dự là hôm nay sẽ thăng cấp thế mà lại mất hết sạch sẽ. Sau khi đập tôi một trận bằng tuyệt chiêu liên hoàn cước thì Bom bỏ rơi tôi luôn, không thèm quay đầu lại. Nhưng mà cô ấy vẫn để cho tôi cuốn kịch bản, có lẽ cô ấy chỉ giận quá mà thôi. Haiz. Bom à, I miss you!!!!!! Tôi thất tha thất thểu cúi gằm mặt mà đi. Tôi không nhìn nhưng thừa biết tên nhóc Jae Jin lại đang trưng ra bộ mặt khinh bỉ tôi. Chấp nhận chấp nhận. Cuối cùng thì tôi cũng lết xác đến bến đò, trèo lên thuyền. Bên trong thuyền đã có rất nhiều người, phần lớn là học sinh muốn đến học ở Nghi Sơn và thư đồng đi theo. Tôi không thích không khí ngột ngạt trong đó nên đi ra đứng trước múi thuyền. Phong cảnh thật đẹp. Tôi tự cảm thán trong lòng...... "Đại ca....." Hử? Kêu tôi sao? Chắc không rồi. Tôi lắc lắc đầu, tiếp tục nhìn trời xanh mây trắng, sơn thủy hữu tình. "Đại ca!" Lần này thì có cả người chọt chọt vào vai tôi nữa. Quái! Tôi có quen ai đâu. "Kwon Ji Yong!!!!!!" Hơ. Đúng là tôi rồi. Tôi vội vàng quay đầu lại. "Seungri à!" Seungri hằm hằm nhìn tôi đầy tức giận. Tôi giả lả cười vơia nó, dang tay ra định lao vào ôm hôn nó để thể hiện tình anh em thắm thiết. Bây giờ nó đang là phụ nữ, ôm chắc cũng thoải mái lắm, mặc dù nhìn là biết không bằng Bom rồi. Hắc hắc. Chưa kịp thực hiện được ý đồ tình anh em trá hình lưu manh thì tôi đã bị ngăn cản lại. Là một tên nhóc, nhưng nhìn là biết con gái rồi. Chẳng qua là đang mặc đồ con trai mà thôi. Tôi hầm hầm nhìn cô ta. "Làm cái gì thế hả?" Cô bé này thật dễ ngại ngùng, chưa gì mặt đã đỏ tới tận mang tai. "Ngươi......ngươi định làm gì với tiểu......công....công tử nhà ta?" Tôi liếc mắt nhìn Seungri. Nó đưa tay gạt cô bé đó sang một bên. "Hye Shin! Đừng vô lễ" Cô bé ấm ức cúi đầu, trông dễ nhìn hơn bộ dạng hung dữ lúc nãy nhiều. Seungri thở dài đuổi cô bé Hye Shin ra chỗ xa xa, tôi cũng đuổi Jae Jin nhà tôi đi. Hai anh em tôi cuối cùng cũng có cơ hội nói chuyện. Tôi cười nham nhở. "Tiểu đệ! Sao lại ra nông nỗi này? Vi huynh thật sự rất đau lòng!" Tôi giả bộ thút thít vài tiếng thì Seungri trừng trừng mắt nhìn tôi đầy đe dọa. "Thôi đi có được không? Ghê tởm!" "Tiểu đệ à, kể cho huynh nghe đi!" Seungri thở dài đánh thượt. Nó vừa kể vừa than vắn thở dài nhưng cuối cùng tôi chỉ đúc kết được thế này. Nó ăn vụng cô khác bị Chae Rin bắt được, thế là bị phạt. Hết. Mà hình phạt này cũng thật là kinh khủng. "Đệ đệ, thế mà đệ cũng nghe lời chọn vai Chúc Anh Đài à?" "Biết làm sao? Người sai là đệ mà!" "Cũng phải!" Tôi an ủi nó mấy câu, nhưng thực ra lại đang vui sướng trong lòng. Haha. Hóa ra người xui xẻo nhất không phải là tôi. Đã đến bờ bên kia, mọi người lục tục xuống thuyền. Cái cầu nối giữa thuyền và bờ sông nhỏ xíu, chỉ vừa một người đi. Phải thật cẩn thận mới được. Seungri định đi trước thì bị tôi chen chân, tôi mà phải đi sau nó ư? Đùa hả. Thế là tôi hất mặt lên, ngang nhiên đi quá nó. Đột nhiên có một lực rất mạnh đẩy tôi sang một bên. Tôi chới với. "Ùm" Ôi mẹ ơi con không biết bơi. Tôi ngụp lên ngụp xuống. Định há miệng ra chửi tên khốn nào dám đẩy ông xuống nước thì bị nước sông tràn vào khoang miệng. Mất vệ sinh quá. Tôi càng hoàng hơn, tay chân khua khoắng loạn xạ. Đúng lúc tôi kiệt sức, không vùng vẫy nổi nữa thì một vòng tay rắn chắc luồn qua eo tôi, lôi tôi lên khỏi mặt nước. Tôi há miệng hớp lấy không khí nhưng mí mắt thì nặng trĩu, không tài nào mở ra được. Tôi cố gắng dùng sức hé mắt ra nhưng chỉ thấy một bộ áo quần màu đen mờ mờ ảo ảo, sau đó thì tôi mất đi ý thức. Tôi tỉnh dậy thì đã là buổi trưa. Tôi vẫn nhớ chuyện gì đã xảy ra với mình. Nhìn xung quanh, đây là một căn phòng nhỏ sạch sẽ. Cửa mở, Seungri bước vào, tôi mừng quýnh lên, nhày xuống giường ôm chầm lấy nó. "Đệ đệ! Đệ đệ! Tí nữa là đại ca của đệ không từ mà biêtn với đệ rồi! Đệ đệ à, ta không nỡ để đệ phải bơ vơ một mình trên cõi đời này không người thân thích mà phải đấu tranh giữa sinh tử, thậm chí phải nhổ cả râu của Diêm Vương lão đại để được trở về gặp đệ! Đệ đệ à!" Tôi quệt quệt mặt vào bộ ngực.....ừm......tôi vẫn rất chi là tưởng niệm Bom, nhưng mà Seungri cũng tạm. Tên nhóc Seungri lại không nể tình với tôi chút nào, xách tôi cách xa ra khỏi nó. Tôi ai oán nhìn nó, muốn nói lại thôi. "Đại ca, huynh đừng vô sỉ như thế nữa được không? Đệ thật sự rất mất mặt!" Tôi nhún nhún vai. "Huynh biết ai đã cứu huynh không?' Tôi lắc lắc đầu ngơ ngác. "Không phả đệ sao?" Seungri lại nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ, sao nhiều người nhìn tôi bằng ánh mắt đó thế nhỉ. Tôi cười khì khì. "Xin lỗi! Ta quên mất là đệ cũng không biết bơi!" "Hừ! Là Mã công tử đã cứu huynh đấy!" Tôi kinh ngạc. "Mã công tử? Mã Văn Tài?" "Đúng vậy!" "Hắn đâu?" "Bế huynh tới đây xong hắn đi rồi!" "Đệ....làm ơn.....đừng dùng từ bế được không? Huynh nổi hết cả da gà!" "Bế thì đệ bảo là bế. Chẳng lẽ là ẵm?" Tôi rùng mình, lắc lắc đầu. Seungri ngao ngán nhìn tôi rồi ném cho tôi một quyển sách mỏng. "Huynh tự xem mà sám hối đi!" Nói rồi nó phất tay áo đi thẳng. Tôi khó hiểu nhìn quyển sách trên bàn. Gì thế nhỉ? Tôi mở sách ra đọc. Cuốn kịch bản đây mà. Mặt tôi méo xệch. Ông trời ơi số tôi là số con cú, con cú vọ mà. Hu hu. Rõ ràng trong này viết, Vương Lam Điền vì không vừa mắt với Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài nên cố tình đẩy hai người xuống sông. Lương Sơn Bá tránh được, Chúc Anh Đài không may rơi xuống nước. Lương Sơn Bá liều mình nhảy xuống sông cứu Chúc Anh Đài. Tình cảm hai người càng thêm gắn bó. | | | | |
| |
| Senaboomkum Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 15 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 03, 2015 10:04 am | | | | | | | Tem~ Cuối cùng cũng giật được, ôi cái chap mới. Hyun à, sao nỡ nạnh nùng với Công Túa thế hửm mà sao trong fic này Yong có hơi thô bỉ nhờ~ Nhanh có chap mới nha au~ P/S:Au sn mấy để dễ xưng ạ? Mem 98 a~ | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Fri Jul 03, 2015 10:10 am | | | | | | | Au 98 ^^ | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] Sun Jul 05, 2015 8:05 pm | | | | | | | _____Chap 6_____
Vài ngày nữa là thư viện ở Nghi Sơn mở cửa đón học sinh mới, tôi vẫn còn thong thả vài ngày. Tôi và Seungri ở cùng một khách sạn vì thế chúng tôi thường hay gặp mặt, tận dụng khoảng thời gian còn lại đi thăm thú một vài nơi. Đồ ăn ở đây quả thực rất ngon. Tôi ăn không biết bao nhiêu mà vẫn cảm thấy thòm thèm. Hôm nay tôi, Seungri, Jae Jin và Hye Shin cũng đi dạo dọc bờ hồ. Nước gợn lăn tăn. Vài cành liễu xanh mềm mại rủ xuống. Người qua lại tấp nập. Phong cảnh rất đẹp và cũng rất hòa hợp. Nhưng tuyệt vời nhất vẫn là chiếc thuyền hoa ở chính giữa hồ. Nghe người ta nói đó chính là chiếc thuyền của Hồng Yến Lâu. Kinh thật đấy! Bây giờ lầu xanh còn ngang nhiên hoạt động ban ngày, khéo không chừng là 24/24 ấy chứ. Trên thuyền thấp thoáng nhứng bóng dáng xanh xanh đỏ đỏ, quần áo phấp pha phấp phới. Đây cho dù chỉ là mô phỏng nhưng cũng chính là cổ đại, thật là phí phạm một cơ hội lớn nếu không xem thử gái lầu xanh trong truyền thuyết là như thế nào. Ở đây xa quá, tôi kéo Seungri xăm xăm đi về chiếc đình nghỉ mát ở phía trước, có lẽ sẽ nhìn rõ hơn một chút, nếu may mắn thì thấy được cả hoa khôi cũng nên. Chiếc đình nghỉ mát được quét vôi trắng sạch sẽ, hơi nhô cao một chút. Trên đó có một bà lão đang bán hoa. Tôi cũng không để ý lắm, chỉ chăm chăm nhìn về phía chiếc thuyền hoa lộng lấy giữa hồ. Seungri đột nhiên cứ huých khuỷu tay vào tôi. Tôi không hiểu mô tê gì, ngơ ngác nhìn lại. Một tên trông hơi quen quen đang đứng trong đình, hình như là đang bắt nạt bà lão thì phải. Seungri thì thầm vào tai tôi: "Cái tên đẩy huynh xuống nước đấy!". What the......!!!!! Hóa ra đây là cái tên to gan giám đẩy ông xuống nước. Hôm nay gặp phải ông là mày xui rồi con nhá. Nếu tôi nhớ không nhầm thì hắn vào vai Vương Lam Điền, tiểu vương gia ở Thái Nguyên thì phải. Tôi liếc nhìn Seungri. "Vũ khí của đệ là gì?" "Đệ dùng độc. Nhưng mà toàn mấy thứ độc vớ vẩn thôi!" "Vớ vẩn?" Seungri gật mạnh đầu: "Đúng vậy a. Độc ngứa, ghẻ, lở, hắc lào, lang ben....." Tôi suýt phun nước vào mặt nó. Cái trò chơi biến thái. Độc đó tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng dính vào thì cũng sống không bằng chết. Tên Vương Lam Điền, à phải dò ra tên hắn mới được. Park Chan Yeol? Ok. Mày chết chắc rồi. Muahaaaa Tôi phe phẩy quạt, nghênh ngang tiến vào trong đình. Chưa kịp ra một đòn phủ đầu với thằng nhóc Park Chan Yeol đó thì một cô gái mang vẻ đáng yêu giống hot girl chạy tới. Bộ dạng cô ta giống như đang rất hốt hoảng, đứng chắn trước mặt bà lão, dang hai tay ra. Chắc hai người này là mẹ con rồi. Tôi gật gù, mình quả là thông minh. "Ngươi không được đụng đến mẹ ta!" Tên Chan Yeol nhếch mép, thật chỉ muốn nhét cái quạt vào mồm nó. Hắn ta trợn mắt nhìn cô gái yếu đuối xinh đẹp trước mặt, giọng nói cũng the thé đến là khó nghe. "Mẹ ngươi làm rơi cái quạt quý của ta vào trong chậu hoa, các ngươi tính thế nào đây?" "Ta.....ta....ta sẽ đền tiền cho ngươi!" Chậc chậc. Cô gái nhỏ run rẩy trông đến là tội nghiệp. Đợi lát nữa tên kia nổi thú tính lên thì tôi sẽ vào vai anh hùng cứu mĩ nhân thật xuất sắc mới được. Park Chan Yeol càng cười đến điên cuồng hơn. "Đền tiền? Ngươi nghĩ ngươi đền nổi sao? Nếu ngươi không đền nổi thì phải đi với ta! Làm trâu làm ngựa hầu hạ bổn công tử cả đời để trả nợ!" "Không! Không! Buông tôi ra!" "Con ơi! Xin công tử tha cho mẹ con tôi!" Cô gái nhỏ khóc đến là đau đớn, trái tim yếu đuối của tôi cũng phải rung động mà thương xót. Tên Chan Yeol và cả the đồng của hắn ta lôi cho bằng được cô gái đó, định sẽ mang cô ấy đi thật. Tôi vuốt lại mái tóc một chút, gập quạt lại bước vào trong đình, chắn trước mặt Chan Yeol. "Ức hiếp một cô nương, ngươi có phải lag đàn ông không?" Park Chan Yeol chăm chú nhìn tôi. Không phải chứ? Chẳng lẽ hắn.....hắn....mê tôi sao? Ôi trời ngượng chết, tôi biết là tôi đẹp rồi mà đâu cần phải như thế. "Ngươi lên cơn động kinh hả?" What? Tên Chan Yeol khốn kiếp này dám nói tôi lên cơn động kinh sao? Tôi chỉ là tự cảm thán vẻ đẹp tội lỗi mà ông trời ban cho mình có một tí mà hắn đã dám mắng tôi. Hừ. Vậy thì đừng trách ông đây không khách khí. "Cốp" [Park Chan Yeol -50HP] Tôi ngang nhiên gõ quạt vào đầu hắn. Hắn trợn trừng mắt nhìn tôi, lắp bắp cả nửa ngày mà không nói được câu gì. Chẳng lẽ tôi mạnh tay quá, khiến não hắn tụ máu sinh ra thiểu năng luôn không. "Ngươi....ngươi....Kwon Ji Yong!!!!!!" Tôi ngoáy ngoáy lỗ tai. Tôi đâi có điếc, hắn cần gì phải hét toáng lên như thế. Tôi mỉm cười thân thiện chắp tay với hắn. "Chan Yeol huynh, ta với huynh gặp nhau mới có một lần, không cần phải gọi tên ta tha thiết như thế! Nhưng nếu huynh ái mộ ta thì cứ nói với ta một tiếng, ta sẽ cố gắng nhận tấm chân tình của huynh!" "Ai...ai nói ta ái mộ ngươi? Vô sỉ!" "Ai nha Chan Yeol huynh, không cần phải mắc cỡ giống tiểu cô nương như thế!" "Ngươi!!! Ta giết ngươi!" Hắn lao thẳng vào người ta. Định đánh nhau sao? Ta lách người tránh qua một bên. Tuy tôi không giỏi đánh nhau, nhưng khoản né đòn và chạy trốn tôi luôn xếp hạng nhất. Với cao thủ như Bom thì tôi muốn thoát cũng không được, nhưng với cái thứ loạn cào cào Park Chan Yeol này thì quá dễ. Còn lâu hắn mới động được đến tôi. Tôi nháy mắt ra hiệu với Seungri. Seungri cười cười gật đầu, nháy mắt lại với tôi. Tôi hiểu ý liền tránh thoát khỏi cú đấm của Chan Yeol, chạy vội ra sau lưng Seungri, Seungri liền vung tay áo lên. Một đám bột trắng nhanh chóng đáp thẳng vào mătn tên Chan Yeol ngu ngốc đó. Bây giờ thì tha hồ mà gãi. Tên Chan Yeol đó cứ phải gọi là chật vật không gì tả được, mẩn đỏ bắt đầu nổi lên khắp người hắn. Dám đắc tội với bổn công tử, cho mày ngứa mà chết luôn. Tôi ha ha cười, vỗ mạnh vai Seungri. "Tiểu đệ, cảm ơn nhá!" "Trả tiền đi!" "Cái gì?" "Tiền thuốc độc! Tất cả 50 vàng!" Tôi ai oán nhìn nó, bảo đảm mắt tôi đã ầng ậng nước. Chắc chắn còn khiến người ta đau lòng hơn cả cô gái bán hoa lúc nãy. "Huynh đừng xài chiêu này với đệ. Vô ích. 50 vàng" Tôi lấy tay áo lau mặt. Đúng là thằng nhóc vô cảm. "Không đưa!" "Được! Cho huynh ngứa chung với Chan Yeol!" "Ấy tiểu đệ! Huynh trả, huynh trả là được chứ gì!" Tôi trừng nó. Tên nhóc chết tiệt. Tranh thủ moi tiền tôi mọi lúc mọi nơi. Nhìn Seungri đang đắc ý mà tôi muốn cho nó một đấm, tiếc là không lại nên đành tự tưởng tượng cái bản mặt của nó khi bị tôi đấm phải. Tôi bực bội lôi cái hầu bao nhỏ xinh của mình ra mà như phải bán con, đúng là đứt từng khúc ruột ấy. "40 thôi nhá!" "50!" "45 cũng được!" "50!" "Chốt 48 nhé!" "Huynh muốn ngứa rồi phải không?" Seungri trừng mắt nhìn tôi. Tôi bĩu môi với nó. "50 thì 50. Làm gì dữ vậy! Của đệ đó! Chúng ta cắt đứt từ đây!" Seungri nhận được vàng thì thái độ đối với tôi quay ngoắt 180 độ. Bây giờ thì cười hi hi ha ha. "Đại ca! Huynh đẹp trai thật đấy! Tốt bụng lại còn hào phóng nữa chứ!" Tôi bực bội. "Tốt bụng có mà ăn đồ thiu không bị tiêu chảy ấy!" Tên Chan Yeol nãy giờ gãi đến tróc cả thịt, còn phải nhìn tên thư đồng một bên gãi hộ. Hắn khổ sở nhìn tôi. "Kwon.....à không Ji Yong huynh, làm ơn cho ta thuốc giải! Ta sai rồi!" "Chan Yeol huynh cũng nhanh quên quá! Hôm đó huynh đẩy bản công tử xuống nước....." "Là ta sai là ta sai. Ta trẻ người non dạ, Ji Yong huynh đại nhân đại lượng không chấp tiểu nhân..." Hắn chân chó cầu xin nịnh nọt tôi làm tôi sướng trong người. Tôi chỉnh lại áo, rũ quạt ra phe phẩy ra vẻ đạo mạo. "Chan Yeol huynh, huynh đã nói như thế thì ta cũng không so đo với huynh nữa!" "Đúng thế đúng thế! Ji Yong huynh là người nhân hậu..." Tôi hất mặt sang Seungri. "Tiểu đệ! Thuốc giải!" Seungri đưa lọ thuốc nhỏ ra cho tôi. "Đại ca, cả thảy 80 vàng!" "Cái gì? Lúc nãy mới có 50 vàng, sao tăng giá nhanh như vậy?" "Lúc nãy là thuốc độc, bây giờ là thuốc giải, giá cả chênh lệch cũng là chuyện bình thường!" "Hừ! 80 của đệ đây! Đồ gian thương!" "Đa tạ đại ca quá khen!" Tên nhóc này thật biết lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Nhưng tôi là ai chứ? Tôi là Kwon Ji Yong, người mang bộ gen giống nó, làm sao có chuyện tôi chịu thiệt thòi được. Tôi nói với Chan Yeol. "Tiền thuốc giải này, thuốc độc lúc nãy, cộng với tiền thuốc men và tiền mời đại phu lúc ta bị ngã xuống nước, thêm cả phí tinh thần bị tổn thương của ta lúc đó nữa. Cả thẩy 5 trăm 2 , ta lấy rẻ 500 vàng chẵn. Thế nào?" Phụt! Đây là tiếng của Seungri. "Ngươi...ngươi....!!!!" "Không muốn thì thôi! Ta đi thì đừng có hối hận à!" "Trả tiền cho hắn! Khốn kiếp!" Tôi cười ha ha nhận tiền, giao thuốc. Đúng là một cuộc làm ăn có lời. Chờ cho bọn hắn đi khỏi, tôi quay qua mẹ con cô gái bán hoa lúc nãy, đang sững sờ nhìn tôi. Cô con gái quả là xinh đẹp đáng yêu, tuy không phải gu của tôi nhưng nhìn chút cũng chẳng mất gì. "Công tử! Mẹ con Hye Mi xin tạ ơn cứu mạng của công tử!" "Hye Mi cô nương đừng khách sáo, chỉ là thấy chuyện bất bình, là ai cũng sẽ hành động như ta thôi! Khiến hai người chế cười rồi!" "Vô sỉ!" Tôi trừng mắt nhìn Seungri. "Đây là 10 vàng. Hai người cầm tạm!" "Công tử, mẹ con tôi không thể nhận được!" "Hye Mi cô nương không cần khách khí, đây là tiền của tên Chan Yeol đó, cô nương không phải áy náy!" "Nhưng....." Không đợi cô ấy nói hết. Tôi dúi vàng vào tay cô ấy. Chúng tôi vội vã rời khỏi chỗ đó. "Hề hề Seungri à....." "Chúng ta cắt đứt từ đây!" Seungri bỏ lại một câu rồi đi thẳng. "Seungri à! Chờ huynh với! Huynh mời đệ ăn bánh bao chay nha!!!!!"
Được sửa bởi victorious_sky ngày Sun Jul 05, 2015 10:59 pm; sửa lần 1. | | | | |
| |
| Tiêu đề: Re: [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] | | | | | | | | | | | |
| | Similar topics | |
|
| [K+] Lương Sơn Bá....Mã Văn Tài [Longfic | GTop] | |
|
Trang 1 trong tổng số 3 trang | Chuyển đến trang : 1, 2, 3 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| | |
| |