BigBangFam
[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 Big%2520bang_chibi_09%25201111
BigBangFam
[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 Big%2520bang_chibi_09%25201111

BigBangFam

Diễn đàn lưu trữ dành cho VIP Việt
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
News & Announcements
[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 X2RNQic
Custom Search

[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 Trang11
[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 Trang11
[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 Trang11

[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6
Tác giả
Bình chọn cho bài viết:

_Dream_

_Dream_
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 18
Số Thanks : 37


Bài gửiTiêu đề: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySat Dec 10, 2011 7:52 pm
First topic message reminder :

Cữu Vỹ Hồ .

   Author :Dream
   Pairing : GTOP & .....
   Ratting : M
   Caterogy : SA , nếu có Ya mình sẽ báo..
   Disclaimer : Các anh mãi mãi là của Bigbang và VVIP .
   Note : Mình viết fic , vẽ ra những nhân vật mà mình nghĩ các anh rất thích hợp để diễn , xin các bạn hãy cố tưởng tượng như đang xem phim nha , vậy sẽ vui hơn và mình cũng ít bị .... chọi dép nếu hành hạ các anh quá...hihihi...đây là fic thứ 2 của mình mong mọi người ủng hộ....

   **************************

 hjdjhgkjhg  Fic này chỉ được up tại Bigbangfam.com _ Mong các bạn không mang đi nơi khác.



[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 96ex4y



   ______ Chap 1 _______

   ___ Năm 1800 _____

   Hồng Phố __ Tửu điếm lớn và hoa lệ nhất kinh thành....

   Phòng Nhất Thiên __ Căn phòng đẹp và cao giá nhất của Hồng Phố ...

   Hắn nằm dài thoải mái trên chiếc trường kỷ phủ lông hổ trắng , đầu gối lên chân cô kỹ nữ xinh đẹp và đắt giá nhất , nhắm mắt , môi khẽ mỉm cười tận hưởng tiếng đàn thánh thót ... Cánh cửa phòng hé mở , một người đàn bà lớn tuổi ăn mặt loè loẹt bước vào tiến đến hắn với khuôn mặt cười toe toét ..._ Là bà chủ của cả Hồng Phố .

   _ Choi công tử ... hôm nay có người mới đến , tôi dẫn đến cho ngài xem trước , nếu ngài thích tôi cho nó hầu ngài ... hà hà hà..._ Bà ta đon đả chào hàng ..

   Hắn chậm rãi mở mắt , mỉm cười ngước lên nhìn ... môi nhếch lên nụ cười ... Người đàn bà mừng ra mặt khi thấy nụ cười của hắn , đó là dấu hiệu đồng ý ....

   _ Dạ... dạ ... Ngài đợi 1 chút , tôi dẫn nó vào ngay..._ Nói đoạn bà ta vội lui ra cửa , lòng mừng khấp khởi , một món tiền to sắp đến tay bà từ công tử họ Choi giàu có ...

   Ngoài hành lang , vang lên tiếng khóc rấm rức của 1 cô gái và giọng đay nghiến lẫn dỗ dành của bà chủ Hồng Phố .

   _Ngươi đừng khóc nữa .. ngoan ngoãn vô hầu Choi công tử , nếu được công tử thích thì cả đời này ngươi ăn sung mặc sướng..

   _ ... Hichic...hichic..

   _ Trời ạ , ngươi đừng khóc nữa ... Choi công tử là người giàu nhất kinh thành này... có khi còn hơn cả hoàng thượng ... cũng rất lịch sự và dịu dàng ....ngươi được chọn là phúc 3 đời rồi .. đừng khóc nữa..

   _ ...Hichic...

   _ Ngươi yên tâm đi ... công tử là 1 người rất khôi ngô tuấn tú ... không thiệt thòi cho ngươi đâu , không tin cứ theo ta vào ... sợ khi gặp rồi ngươi lại dứt ra không được ấy chứ...

   _.............

   Bà chủ lại xuất hiện , tay dắt theo 1 cô gái trẻ mặt cúi gằm , đôi vai nhỏ trong chiếc han-bok cầu kỳ vẫn khẽ run lên ...kéo cô gái đên trước mặt hắn , bà ta lại đon đả..

   _ Choi công tử .. đây là lần đầu của con bé này ... mong cậu chăm sóc nó ...

   .....

   _ Ngước mặt lên.._ hắn lên tiếng , chất giọng trầm ấm ...

   Cô gái run rẩy khẽ ngước lên , và rồi tim cô ngừng đập khi nhìn thấy người đàn ông đầu tiên của cô...

   Nằm chễm chệ trên ghế , thân hình cao to trong chiếc áo choàng vàng lấp lánh , mái tóc dài đen nhánh được đính 1 chuỗi đá quý xanh lục , khuôn mặt góc cạnh với làn da ngăm ngăm nam tính , sóng mũi cao cao thẳng tắp , đôi môi mỏng ửng hồng với nụ cười mỉm thường trực , và 1 đôi mắt ... đôi mắt đen láy , sâu thẳm như có thể hút lấy cả linh hồn của người đối diện...mà đôi mắt ấy lại đang chăm chú nhìn cô... một vẻ đẹp mạnh mẽ nhưng vô cùng bí ẩn đang hiện diện trước mặt cô gái trẻ.... Tim cô đập liên hồi , rộn rã , ngỡ như có thể thoát cả ra khỏi lòng ngực nhỏ bé của cô , mặt cô đỏ bừng lên , môi khẽ mỉm cười e thẹn ...

   _ Đến đây nào ..._ Giọng nói trầm khàn của hắn như thôi miên ... cô gái ngoan ngoãn bước đến... 1 cuộc vui lại bắt đầu........

   *********

   __ Năm 1950 __

   __ Biên giới Nam Bắc Triều Tiên .... Nơi cuộc chiến tranh ác liệt đang diễn ra...

   Trong tiếng bom rơi pháo nổ đến long trời ... mặt đất rung lên từng cơn sau mỗi trận pháo kích ... Hoà lẫn trong thứ âm thanh hỗn loạn đến kinh hoàng ấy là những tiếng rên rỉ , kêu la thảm thiết của con người ... cảnh tượng như 1 góc của địa ngục ... khắp nơi chìm ngập trong lửa đỏ ... xác người la liệt không ra hình thù ... không gian nồng nặc mùi khét của thuốc súng và mùi tanh nồng của máu ... nhưng con người vẫn lao lên .. từ cả hai phía ... vẽ thêm vào cảnh tượng đẫm máu này nhiều vệt đỏ .. gớm ghiếc đến tàn nhẫn...

   Nhưng trong 1 góc nhỏ của bức tranh có 1 khoảng lặng kỳ lạ ...

   Hắn ôm chặt lấy thân hình đầy máu của 1 người lính _ người lính đang trong cơn hấp hối.._ khuôn mặt hắn như vô cảm , đôi mắt ráo hoảnh nhìn người lính...

   _ Nói dối.._ Giọng trầm khàn lạnh tanh.._ ngươi bảo ngươi sẽ không chết mà..

   Nắm chặt lấy tay hắn , người lính giật lên từng cơn , ánh mắt nhìn hắn khẩn thiết.... máu không ngừng chảy ra từ những vết thương và miệng anh..

   _ ... Choi...Seung ... Huyn ... anh.... phải.... phải ... sống cả.... phần .... của tôi.... nữa.... hứa nhé.... _ Giọng anh thều thào , đứt quãng ...

   Và rồi đôi tay anh buông thõng , mắt nhắm lại , lòng ngực im lìm trong khi máu vẫn chảy.... anh chết.... hắn vẫn ngồi đó .. ôm lấy xác anh ... khuôn mặt ráo hoảnh lạnh băng ... nhưng từ đôi mắt sâu thẳm như màn đêm ấy ... 1 giọt nước mắt hiện ra , chảy dài trên khuôn mặt lấm lem bụi đất.... ngoài kia , cuộc chiến vẫn tiếp diễn...

   *******

   __ Năm 2011 ___

   __Thành phố Seoul

   2 h sáng .... đường phố vắng lặng ... Thành phố còn chìm trong giấc ngủ ..... Trên nóc 1 toà cao ốc cao ngất ngưỡng , 1 bóng người đứng lừng lững nhìn xuống đường ... trên khuôn mặt lạnh tanh ... đôi chân mày khẽ nhíu lại , nhăn nhó.... _ hắn _.... và..... vụt .... bóng người lao khỏi toà nhà .... rơi thẳng xuống đường với tốc độ chóng mặt .....

   ____1 s ____

   ____ 2 s _____

   _____3 s ______

   _ """ PHỊCH """' _ Tiếng động chát chúa vang lên ... khi cơ thể của hắn va chạm mạnh xuống nền đất lạnh....

   ____1 s _____

   _____2 s ______

   ______3 s _______

   .......

   ______________1 phút ____________

   _________________2 phút _____________


   Cơ thể nằm bẹp bất động trên mặt đất khẽ động đậy.... rồi bất giác ... hắn nhỏm ngồi dậy....

   ____1s

   _____2 s

   ______3 s

   Đưa tay chỉnh chỉnh lại mái tóc....

   Hắn chậm rãi đứng dậy .....

   Phủi phủi lại quần áo ....

   Xoay người lắc lắc .... như tập thể dục....

   Khuôn mặt tuấn tú tỉnh bơ sau cú nhảy lầu ....

   _ Chán thật ..._ Hắn lẩm bẩm với chất giọng khàn khàn đặc trưng..._ Phải kiếm trò khác chơi thôi ....

   Hắn quay lưng bỏ đi......

   Câu chuyện của chúng ta bắt đầu....................................................................................................

   ____________ Hết chap 1
__________


Phongtran71
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyMon Dec 14, 2015 10:29 pm
Gỡ hide

Dream

Dream
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 782
Số Thanks : 386


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyTue Dec 22, 2015 7:00 pm

Suspect  Suspect  Suspect ^^ Chap hôm nay rất dài nhé, ai mà mắng vốn bảo ngắn là D cắn ^^  Evil or Very Mad  Evil or Very Mad  Evil or Very Mad

[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 2eozc3p


__________ Chap 19 __________

Vẫn hướng ánh nhìn đầy hoài nghi về phía cánh cửa, nơi bóng dáng hắn đã hoàn toàn khuất hẳn, Seven khẽ đanh giọng.

_’’ Ji Yong, ông chủ của cậu... ‘’

JI Yong giật mình, tích tắc tim cậu như ngừng đập vì sợ. Gì chứ? Seven đã nghi ngờ???

_’’ Huynh ấy điển trai thật đấy.’’ _ SeungRi bất ngờ lên tiếng.

Trong một giây, không gian im bặt. Cả Ji Yong và Seven đều cùng lúc quay ngoắt lại, nhìn SeungRi trân trân.

_’’ ??? Không đúng sao? Huynh ấy nhìn đẹp mà?Còn ngầu ngầu nữa.’’ _ SeungRi ngơ ngác, trố mắt nhìn cả 2.

_’’ Không, không phải... ý ta không phải vậy.’’ _ Seven thở dài _ ‘’ Ý ta là, kẻ ấy có ... một cái gì đó... lạ lạ.’’

_’’ Không, không có gì lạ đâu ạ! ‘’ _ Ji Yong cố nặn ra nụ cười gượng gạo _’’ Huynh ấy.. cũng ... bình thường thôi.’’

_’’ Vậy sao?’’ _ Seven khẽ nhíu, đưa mắt sắc lẻm nhìn Ji Yong.

_’’ Huynh ấy... có người yêu chưa?’’ _ SeungRi lại lên tiếng.

‘’ Thình thịch... thình thich...’’

_’’ Mình... mình... không biết.’’_ Ji Yong cố mỉm cười, gượng gạo.

_’’ Vậy sao? ừm..’’ _ SeungRi thoáng hờ hững, đôi chút lơ đãng, cứ khoáy đều chiếc muỗng nhỏ trong ly kem sắp cạn.

Đôi chút khó chịu với thái độ kỳ lạ của SeungRi, nhưng Seven đành gạt chúng sang bên, anh lặng lẽ  hướng ánh nhìn vào cổ tay trống hoác của Ji Yong, một câu hỏi quan trọng hơn cần được giải đáp.

_’’ AHL của cậu đâu?’’ _ Giọng anh lạnh lẽo.

Ji Yong điếng người, toàn thân cậu bất giác lạnh toác, sợ hãi khi chợt nhớ đến việc cậu đã làm mất báu vật quan trọng của YG.

Nuốt khan, chiếc cổ nhỏ khẽ căng ra, khô khốc. Mất hết mấy giây Ji Yong mới có thể mở miệng một cách khó khăn.

_’’ Âm... âm hỏa linh... đệ...’’ _ Cậu lắp bắp không thành tiếng trong khi mồ hôi túa ra, ướt đẫm.

_’’ Ji Yong’’ _ Bất ngờ chất giọng trầm thấp quen thuộc từ phía sau vọng đến, cắt ngang lời cậu _’’ Cậu để quên chiếc vòng trong phòng thay đồ này.’’

Ji Yong giật mình quay lại. Hắn đang chậm rãi khép lại cánh cửa phòng sau lưng và mìm cười chìa ra AHL về phía cậu. Bước đến trong bộ trang phục gọn gàng tinh tươm đầy nam tính mới được thay, hắn vẫn giữ trên môi nụ cười mỉm điềm đạm thân thiện, nhưng ánh nhìn lại lạnh lẽo hướng về phía Seven và SeungRi .

_’’ Của cậu đây.’’ _ Vừa nói hắn vừa nhét chiếc vòng bạc óng ánh vào tay Ji Yong và chẳng khó để hắn nhận ra cậu vui mừng đến mức nào, đôi mắt nâu tròn xoe ngạc nhiên đến ngấn lệ trong khi đôi môi hồng nhỏ nhoẻn lên nụ cười cươi rói.

Siết chặt chiếc vòng trong tay, JI Yong hít một hơi dài cố lấy lại bình tĩnh, đoạn quay sang Seven.

_’’ Seven huynh, âm hỏa... linh..’’ _ Nhưng tích tắc cậu im bặt, đối diện với cậu, khuôn mặt Seven đã trở nên đông cứng, sa sầm.

Giật phắt chiếc vòng khỏi tay Ji Yong, Seven trân trối nhìn chăm chăm vào lớp lông cáo mềm mịn trắng muốt đã được tết và quấn quanh chiếc vòng từ bao giờ.

_’’ THỨ GÌ ĐÂY???’’ _ Anh gần như rít lên, trong khi đôi tay vội vã giật mạnh, cố gỡ lớp lông ra nhưng nó vẫn bám chặt không rời khỏi chiếc vỏng như đã bám rễ vào đó từ lúc nào.

JI Yong giật bắn người, vội lùi lại và lưng cậu chạm ngay vào ngực hắn. Cậu giật mình quay lại, đôi mắt chẳng dấu nổi sợ hãi và thảng thốt, quá quen với sự mềm mại của lớp lông trên AHL, Ji Yong đã quên mất việc ban đầu nó vốn dĩ không hề hiện diện.

Nhìn khuôn mặt tái xánh và đôi vai đang run lên của cậu, trái tim hắn khe khẽ nhói lên, đau buốt. Một cách thật lặng lẽ, hắn kéo nhẹ, khiến cả thân người cậu dựa hẳn vào người hắn. Một chút ấm áp, nhịp tim điềm đạm, chậm rãi và đều đặn, hắn truyền sang cho cậu thứ cảm giác che chở một cách kín đáo.

‘’ Thình thịch... thình thịch...’’ _ Ji Yong cảm nhận được rất rõ, rất rõ nhịp đập trái tim hắn phía sau lưng mình. Gì nhỉ? Trái tim đang hoảng loạn của cậu dường như đang dần dần bình tĩnh lại.

_’’ Đệ... có một đêm... sau khi giết quái vật, đệ bất tỉnh và khi tỉnh dậy... AHL... trở thành như thế.’’ _ JI Yong thu hết can đảm, run run lên tiếng, đôi bàn tay từ lúc nào đã giấu nhẹm sau lưng và siết lấy áo hắn,thật chặt.

Seven ghiến chặt răng quắt mắt nhìn Ji Yong, ánh mắt chẳng thể dấu nổi cơn giận đang sôi sục trong lòng cho dù anh vẫn đứng yên bất động.

_’’ Vậy nó còn dùng được không?’’ _ SeungRi phá tan bầu không khí căng cứng một cách bình thản.

_’’ Được, được chứ..’’ _ Ji Yong vội đáp, như người vừa vớ được chiếc phao giữa biển _’’ Vẫn sử dụng bình thường, dường như cả uy lực cũng đã tăng lên, và còn dễ sử dụng hơn nữa. Đệ nói thật đấy!!! ’’

_’’ Vậy là được rồi. Đúng không Seven huynh, hihi..’’ _ SeungRi nhoẻn miệng cười, khẽ nháy mắt với Ji Yong.

Seven khựng lại,  nhíu chặt đôi mày, anh nhìn lại khẩu súng trong tay, đúng vậy, sao anh không nhận ra sớm hơn, dường như trọng lượng AHL đã thay đổi, nhưng còn....

Hít một hơi dài, cố dằn cơn giận đang bốc cao ngun ngút, Seven chìa chiếc vòng cho Ji Yong.

_’’ Khởi động nó đi.’’ _ Anh ra lệnh, ánh mắt theo dõi nhất cử nhất động của JI Yong.

Vội vã nhận lấy AHL bằng cả 2 tay, Ji Yong nhanh chóng đeo nó vào tay mình, và chỉ sau một cái phất nhẹ, AHL đã hiện nguyên hình và nằm gọn trên tay cậu với lớp lông mềm mịn quấn quanh như một chú rắn trên báng súng.

Khẽ nhíu mày, một cách cẩn thận, Seven đón lấy khẩu súng và xem sét thật kỹ, từng ngóc ngách.

Và bất ngờ nhanh như cắt, Seven chỉa thẳng họng súng về phía Ji Yong, cậu giật bắn người, định lùi lại nhưng không được, vì phía sau cậu, hắn vẫn đứng bất động, chỉ có đôi tay là đã nắm chặt lấy đôi vai nhỏ của cậu từ bao giờ.

Bầu không khí trong tích tắc như đông cứng,  Seven nhìn thẳng vào JI Yong với ánh mắt đầy lạnh lẽo, chết chóc, đôi môi mỏng như mím lại. Dường như chẳng chút do dự hay đắn đo, anh chậm rãi bước lên, dí sát họng súng đen ngòm vào giữa trán Ji Yong, khiến cậu càng thêm hốt hoảng mà run lên bần bật, nhắm nghiền cả đôi mắt.

Và cũng trong tích tắc ấy, ánh mắt hắn khẽ lóe lên ánh tím rịm giận dữ. Nhưng đôi bờ vai đang run rẩy, ướt đẫm mồ hôi của JI Yong nóng rực, thứ hơi nóng yếu ớt lan sang đôi bàn tay giá lạnh của hắn khiến hắn hiểu, hắn phải kiên nhẫn.... kiên nhẫn...

_’’ Không nên đùa như thế đâu.’’ _ Đôi mắt sâu hút khe khẽ nheo lại theo nụ cười gượng gạo, hắn lên tiếng, thứ chất giọng trầm thấp như bị kiềm chặt   _’’ Xem ra đó là một thứ nguy hiểm nhỉ?’’

Seven lạnh lùng lên đạn. Chẳng chút ngại ngần nhìn thẳng vào mắt hắn với ánh nhìn sắc như dao cạo. Cứ như một lời thách thức.

_’’ Khoan... Seven huynh...’’ _ Ji Yong hốt hoảng, lắp bắp chẳng thành tiếng.

_’’ Huynh đùa dai thật đấy.’’ _ Giọng hắn vẫn đều đều, nhưng nụ cười chậm rãi biến mất trên khuôn mặt.

Cùng lúc ấy, thật nhẹ nhàng, hắn khẽ kéo cậu lùi lại trong khi bản thân bước ra phía trước, dấu nhẹm cả thân hình nhỏ bé đang run bắn của cậu sau lưng mình. Ma khí trong hắn bắt đầu tụ lại sẵn sàng nổ tung khi cái suy nghĩ Seven đang nhắm vào cậu, báu vật nhỏ yêu quý của hắn _  ‘’ Nếu ngươi mà dám tổn thương tên nhóc này, ta thề sẽ xé xác ngươi thành từng mảnh nhỏ..’’  _ Ánh nhìn lạnh lẽo của hắn chiếu thẳng vào Seven như muốn nói.

Thật chậm, thật chậm, Sevenkhẽ nhếch môi cười khi từ từ giơ cao họng súng, ngắm ngay đầu hắn mà dí vào, như một lời thách thức với ánh nhìn của hắn.

Tích tắc, máu hắn khẽ sôi lên, khiến ma khí đang bị kiềm chặt bất giác thoát ra một cách chậm rãi từ đôi tay đang ghì chặt Ji Yong phía sau lưng. Ji Yong rất nhanh đã nhận ra điều đó, vội vã vội vã, cậu níu chặt lấy lưng áo hắn, với đôi tay run run, lo lắng, cậu không ngừng ghị chặt vạt áo hắn và cố dùng sức kéo hắn ra, dấu hiệu cậu không muốn hắn và Seven xảy ra xung đột.

_’’ Sẽ phạm pháp đấy.’’ _ Hắn lại bắt đầu cười, cố nuốt trôi cơn giận sắp trào lên, và như chợt nhớ, hắn đưa mắt liếc  khẽ về phía SeungRi, luc này còn đang ngơ ngác nhìn mọi việc diễn ra quá nhanh _’’ Đúng không? SeungRi?’’

SeungRi đến lúc này mới giật mình, cậu vội đứng phắt dậy, nắm lấy tay Seven kéo lại.

_’’ YA.. YA... huynh làm gì vậy? Đừng đùa nữa mà..’’

Liếc nhìn lại với 1 cái nhíu mày, như đang suy tính điều gì,  Seven chậm rãi hướng súng xuống, đoạn bình thản đến kỳ la, anh nhoẻn môi cười như chưa hề có gì xảy ra.

_’’ Tôi chỉ đùa thôi mà’’ _ Giọng anh đều đều _’’ Huynh... cũng quý trọng Ji Yong thật nhỉ?’’

SeungRi trong tích tắc sững lại khi nghe câu nói ấy, đôi mắt gấu trúc tròn xoe quay sang nhìn hắn.

Hắn im lặng mất vài giây, nhưng rất nhanh hắn lại nhoẻn nhẹ nụ cười, nụ cười lịch thiệp đầy chuẩn mực.

_’’ Không... tôi biết huynh chỉ đùa mà. Tôi đối xử với mọi người đều như nhau cả thôi, tôi vẫn sẽ làm thế nếu đó là SeungRi, hoặc là... huynh’’ _ Giọng hắn bình thản, với ánh nhìn thẳng chẳng chút e ngại với Seven, nhưng sau lưng, bàn tay to lớn, nóng rực của hắn vẫn nắm chặt bàn tay nhỏ đang run rẩy không ngừng của cậu, siết chặt như trấn an.

Seven khe khẽ mỉm cười, gật nhẹ đầu như đáp lễ. Ánh mắt hai người vẫn ghim chặt lấy nhau đầy cẩn trọng.

++++++++++++++++++++++++++++

Đêm hôm ấy, khi thành phố đã chìm sau vào giấc ngủ. Bầu trời tối đen như mực, những cơn gió lạnh lẽo như vô hồn cứ lởn vởn không dừng trên đường phố.

Seven, SeungRi và Ji Yong lặng lẽ đi tuần trên con phố lớn vắng lặn, trên tay họ đều đã chuẩn bị sẵn vũ khí.

_’’ Seven huynh, hay đêm nay, huynh và SeungRi cứ về nghỉ trước đi.’’ _ Ji Yong  lí nhí, ánh mắt thoáng ngần ngại cứ giả vờ nhìn quanh _’’ hai người mới đi đường xa đến, cứ nghỉ 1 đêm cho khỏe trước, có gì mai..’’

_’’ Không được!’’ _ Seven lạnh lẽo cắt ngang _’’ Hôm nay quái vật dám xuất hiện giữa ban ngày, tức nơi này không phải đất lành, chắc chắn không ít bọn chúng ở đây. Tốt nhất nên thu thập chúng càng nhiều càng tốt.’’

_’’ Chúng ta đâu cần phải gấp vậy... Seven huynh ...’’ _ SeungRi cũng cất tiếng than thở, hùa theo JI Yong trong khi đôi tay rất nhanh đã ôm ghị lấy cậu vào lòng _’’ Đêm nay em chẳng muốn đi săn đâu... chỉ muốn ôm Ji Yong đánh 1 giấc thôi.’’

Nhíu mày khó chịu, Seven chẳng thèm lên tiếng, cứ lặng lẽ bước đi với đôi mắt sáng quắt soi xét từng góc tối. Ji Yong và SeungRi dành thở dài, lẽo đẽo theo bước phía sau.

_’’ Có khi đêm nay chẳng tên quái nào đâu huynh... chúng ta đã đi được cả giờ rồi mà...’’ _ SeungRi lầm bầm, đôi mắt gấu trúc đã thoáng lơ đãng, mất cảnh giác.

Seven vẫn bước đều mặc kệ tiếng thở dài của Seung Ri.

Lủi thủi bước theo sau, Ji Yong chẳng thể yên tâm được, thỉnh thoảng cậu cứ nhìn quanh, tìm kiếm. Không phải cậu tìm yêu quái, mà cậu đang tìm hắn, kẻ mà cậu yêu. Cuộc xung đột ban chiều vẫn còn ám ảnh cậu, cậu biết hắn đã rất giận, mặc dù khi ấy hắn vẫn cố giữ nhưng cậu chẳng dám chắc hắn có bất ngờ ra tay tấn công Seven và SeungRi hay không, nhất là khi cậu nhớ đến lời đề nghị của hắn :

’’ Ai làm cậu sợ? ‘’ _ ‘’ Seven? Tôi có thể giết...’’

Cậu vẫn nhớ như in câu nói ấy, câu nói thốt ra một cách dễ dàng từ đôi môi hắn. Cậu sợ, rất sợ. Nỗi sợ hắn sẽ giết chết Seven là một thì nỗi sợ điều ngược lại lớn đến 10, đến 100 lần. Từ trước đến nay, Ji Yong chưa từng gặp ai hoặc bất cứ con quái vật nào mạnh như Seven, không ai khác, Ji Yong là người hiểu rõ điều đó nhất, Seven là thợ săn mạnh nhất của YG, còn hắn, thật sự cậu không biết hắn mạnh đến mức nào hay ma lực lợi hại đến đâu, nhưng khả năng chiến thắng của hắn chắc chắn không thể cao hơn Seven được, cho dù hắn đã giết con quái vật trên phố ban sáng chỉ bằng một bàn tay.

Không được, bằng mọi giá, cậu phải ngăn cả hai lại, tốt nhất là giữ Seven tránh xa khỏi hắn, chỉ cần vài ngày nữa, khi Seven & SeungRi trở về YG, cậu và hắn lại có thể tự do bên nhau, chỉ cần cố vài hôm nữa, cậu không muốn hắn gặp bất cứ tổn thương nào, dù nhỏ nhất.

Vừa nghĩ, bước chân Ji Yong vừa bước nhanh hơn nhanh hơn, cố đuổi kịp Seven. Tốt hơn cậu nên ở sát bên cạnh Seven đề phòng bất trắc.

_’’ Chán thật đấy....’’ _ SeungRi lầm bầm, đôi chân xoay vòng xoay vòng trên đường như khiêu vũ _’’ Chẳng một con nào cả.... Hay chúng đều sợ chúng ta rồi..’’

Đang bước đều, bỗng Seven khựng lại, nắm chặt lấy thanh kiếm trên tay, chậm rãi... rút ra thanh kiếm đỏ rực như máu, thanh kiếm tỏa ra thứ ánh sáng mù đặc, u ám.

_’’ Chúng đến rồi..’’ _ Anh lẩm bẩm.

Ngay lập tức, Ji Yong và SeungRi đồng loạt rút vũ khí. Trong bóng tối, thứ ánh sáng màu bạc óng ánh của AHL trên tay Ji Yong và thanh đoản đao nhỏ lấp lánh trên tay SeungRi như càng thêm rực rỡ.... Từ trong bóng tối, những bóng dáng to lớn, lông lá, chậm chạp hiện ra,lừng lững tiến về phía 3 người.

*********

Và cách nơi ấy khá xa, trên đỉnh một ngọn tháp sáng rực đèn của khu trung tâm thương mại Seoul, nơi những ngọn gió thổi mạnh mẽ và lạnh lẽo, một dáng người ngồi lặng lẽ, hướng ánh nhìn tím rịm về phía trận chiến đang diễn ra.

Mái tóc bạch kim sáng óng được che kín dưới chiếc mũ trùm của chiếc áo khoác da báo dày, bên trong là chiếc somi kiểu cách màu vàng nâu nổi bật.

Hắn ngồi đấy, dõi theo từng cử động của Ji Yong với đôi mắt sáng rực, chăm chú, đôi chân mày cứ nhíu chặt đầy lo lắng trong khi đôi môi mỏng thỉnh thoảng cứ mím khẽ

Từ đâu, một làn khói nhẹ chầm chậm bay đến phía sau hắn và trong tích tắc tụ lại, hiện nguyên hình là Daesung, hôm nay cậu khoác trên người chiếc áo khoác da hầm hố với lớp lông dày trên cổ áo, tuyền nhất một màu đen óng. Vừa hiện ra, cậu đã vươn vai, rướn người như một chú mèo lười mới ngủ dậy.

Hắn chẳng buồn quay lại hay đúng hơn là chắng có tâm trí để quay nhìn lại, mọi sự chú ý của hắn đều tập trung về phía bóng dáng nhỏ nhắn và mái tóc vàng nhẹ của JI Yong.

Vừa che miệng ngáp, Daesung vừa chớp chớp mắt nhìn quanh. Một nơi quá lạnh lẽo với cậu, cậu thích những nơi ấm áp hơn.

Khẽ rúc người lại, co ro, Daesung vừa uể oải buông người ngồi xuống cạnh hắn.  Và chẳng chút khó khăn, cậu nhận ra thứ hắn đang quan tâm. Trận chiến ở một góc phố sáng rực bởi những đòn phép ma pháp.

Nheo nheo đôi mắt bé tẹo, Daesung lầm bầm:

_’’ Sao huynh chọn nơi xa vậy??? Đúng là mắt cáo... Ủa? Mà 2 kẻ kia là ai vậy?’’

_’’ Thợ săn.’’

_’’ Thợ săn? Lại thợ săn ?’’ _ Mắt cậu trợn tròn _’’ Ya... sao càng lúc càng nhiều vậy?’’

_’’ Ngươi thấy thế nào?’’

_’’ Ưm... cũng... đẹp trai.’’ _ Daesung khẽ chép miệng lên tiếng.

_’’ ... ‘’

_’’ Ah... ah... ý huynh là về sức mạnh ... sức mạnh ‘’ _ Daesung vội nói khi nhận ra sự lạc đề của mình _’’ Đệ thấy ... cũng... khá mạnh.’’

_ ‘’ Ngươi có thể thắng gã cầm kiếm kia không?’’ _ Hắn bất giác quay sang, nhìn thẳng vào Daesung với ánh mắt cực kỳ nghiêm túc.

_’’ Hả??? Gã... gã đó ... ưm ..’’ _ Daesung nhoẻn miệng cười trừ, ấp úng _’’ Huynh... đùa đệ... đệ biết gã đang cầm thanh kiếm của huynh mà...’’

Im lặng, hắn lại quay về chú tâm về phía ấy. Đôi chân mày khẽ nhíu chặt, khuôn mặt đanh lại ra chiều đang suy nghĩ.

_’’ Ngươi có thể cầm chân gã bao lâu?’’

_’’ Ưm... đệ cũng không chắc... tầm... 1 hay 2 tiếng gì ấy... ‘’ _ Daesung híp mắt cười ngượng ngùng _ ‘’ Đệ chẳng thích bị thương đâu.’’

Hắn lại im lặng... chăm chú nhìn Ji Yong.

Daesung cũng ngoan ngoãn ngồi bên không lên tiếng, nhưng khác với hắn, thứ cậu chú ý lại là chiếc vòng đen bóng trên tay SeungRi.

Ở phía xa, Seven, SeungRi và cả Ji Yong đang trong một cuộc chiến lớn. Số lượng tinh thú càng lúc càng nhiều, vậy chặt lấy họ trong kết giới trận chiến.  

Nắm chặt trong ta thanh kiếm đỏ rực ngùn ngụt ma khí, Seven liên tục ra đòn chớp nhoáng, ánh kiếm vần vũ tạo như những vệt sáng đỏ chói không ngừng nhảy múa, chém thẳng xuống những con tinh thú khổng lồ, khiến chúng  tan xác chỉ sau vài nhát kiếm. Nhưng mãnh hỗ nan địch quần hồ, nên sau cả giờ chiến đấu, anh cũng bắt đầu thấm mệt, thanh kiếm trong tay càng lúc càng trở nên nặng nề khi  số lượng chúng quá đông và liên tục gia tăng không ngừng trong khi thân thủ vài tên trong số đó lại cực nhanh và ma lực  rất mạnh.

Quay sang nhìn SeungRi, chẳng chút khó khăn anh nhận ra cậu cũng đã mệt, động tác đều đã chậm lại, hơi thờ dồn dập, cả thân thủ nhanh như chớp thường ngày cũng dần xuất hiện sơ hở khi có quá nhiều quaí vật nhắm vào cậu mà tấn công dồn dập, bất chấp cả tính mạng của chúng, chúng vẫn lao vào ào ạt như lũ thiêu thân thấy lửa.

Chỉ còn mỗi JI Yong, dường như bọn quái đều không nhắm vào cậu để tấn công, bọn chúng lao qua cậu cứ như vô hình, nên cậu dẽễ dàng sử dụng AHL để tiêu diệt chúng một cách nhanh gọn. Khẩu súng bạc óng trên tay không ngừng bắn ra một lượng ma khí cực lớn để tiêu diệt lũ quái vật, nhưng dường như Ji Yong chưa đến mức 9uối sức, dù AHL hoạt động bằng chính sinh lực trong cơ thể cậu. .

_’’ Khốn khiếp...’’ _ Seven gần như rít lên _’’ Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?’’

Đây là lần đầu tiên anh không thể lý giải về hiện tượng kỳ lạ của AHL, lại vừa phải chiến đấu với số lượng lớn tinh thú đến như vậy, bình thường bọn quái nếu có đi theo bầy cũng chi năm ba con, mà lần này cứ như chúng đang tổng tấn công, đủ chủng loại, đủ thứ ma pháp, và tất cả đều dồn vào anh và SeungRi. Thứ sức mạnh hùng hổ gần như sắp phá sập cả kết giới trận chiến do anh tạo ra để bảo vệ dân thường. Mọi thứ đều dồn dập ập đến.

SeungRi bắt đầu trở nên đuối sức trước sự tấn công liên hồi và dày đặc, cậu bắt đầu chới với, bước chân không vững, ngọn đao nhỏ trên tay đã ướt đẫm, nhày nhụa máu lũ quái vật, trơn nhớt mất đi sự linh hoạt. Cơ thể cậu cũng đã hứng không ít vết thương và mất máu, lạnh buốt.

Seven và Ji Yong rất nhanh đã nhận ra điều đó, vội vã, cả hai nhanh chóng áp sát về phía SeungRi và ra sức bảo vệ cậu...

Daesung ngồi bó gối, tay chống cằm, chăm chú theo dõi mọi việc.

_’’ Này... huynh chơi ăn gian thật đấy.’’

Hắn lặng lẽ nhếch môi cười, nụ cười gian xảo thường thấy với ánh mắt khẽ ánh lên thích thú cho dù sâu trong đáy mắt sự lo lắng vẫn chẳng thể dấu được.

_’’ Rõ ràng lũ quái đó chẳng tấn công Ji Yong. Huynh đã làm gì chúng à? ‘’ _ Giọng cậu đều đều _’’ Hèn gì bình thản ngồi đây...’’

_’’ Này, còn tên nhóc mặc đồ sặc sỡ phía kia, ngươi thấy sao?’’

_’’ Ưm... cũng khá mạnh đấy, mạnh hơn Ji Yong một bậc ‘’ _ Daesung lên tiếng, ánh mắt vẫn dán chặt vào trận chiến _’’ Nếu không phải huynh giở trò, thì giờ này Ji Yong chắc chắn thảm hơn cậu ta nhiều đấy.’’

_’’ Kẻ nào dám? TA GIẾT!! ‘’ _ Giọng hắn trầm thấp, lạnh tanh trong tích tắc khi sát ý nổi lên cuồn cuộn.

_ ‘’ Huynh ... muốn giết cậu nhóc đó sao?’’

_’’ Ji Yong không cho ta giết chúng.’’ _ Giọng hắn bất giác  gằn hẳn xuống, nặng nề khó chịu.

_’’ Nên...??’’ _ Daesung mắt sáng rỡ, nhìn hắn mong đợi. Anh quá hiểu hắn, hắn chắc chắn không bỏ qua việc bản thân muốn làm.

Mắt hắn trong tích tắc ấy chầm chậm sáng rực lên, môi nở ra nụ cười lạnh lẽo, ma quái...

_’’ Ta chỉ đùa một chút thôi... chúng không dễ chết đến thế, đúng không??? ‘’ _ GIọng hắn càng lúc càng trầm thấp và âm vang hơn ... ma khí đang dần được giải phóng.

Daesung cười tươi rói, khe khẽ liếm mép, đã lâu lắm rồi mới lại có chuyện thú vị xảy ra, và dĩ nhiên, cậu thích điều đó, cậu yêu cái dáng vẻ lạnh lùng, nhẫn tâm nhưng tuyệt đẹp của hắn trên chiến trường... Một Cữu Vỹ Hồ thật sự thoát khỏi cái vỏ bọc nhỏ bé của loài người, giải phóng ra thứ sức mạnh mị ảo đầy mê hoặc.

_’’ AHL, nếu ta có thể hủy chúng đi, thì Ji Yong sẽ ổn chứ?’’

_’’ Huynh nói chiếc vòng đen trên tay tên nhóc kia à?’’ _ Daesung nhoẻn cười tươi rói _’’ Cũng rất đáng mong đợi đấy. Hay huynh cứ thử xem, xuống đấy, cướp nó và ... 1...2... 3... cho chúng trở thành tro. Đệ nghĩ việc hủy chúng với huynh chẳng khó đâu. Đường dường là Cữu Vỹ Thiên Hồ, ma vương chi tộc mà... huynh là số 1, không cần lo đâu.’’

_’’ Ji Yong?’’ _ Hắn gằn giọng, chẳng chút hứng thú với câu tâng bốc của Daesung.

_’’ Ưm.... cái này... rất khó nói. Dù không còn bị mất sinh lực vì AHL thì hiện tại sinh mệnh của cậu ta thật sự đa quá mỏng manh rồi...’’ _ Daesung chậc lưỡi, lắc lắc đầu ra chiều khó nghĩ_ ‘’ Nhưng... huynh định làm gì mà bày ra trận này vậy? Còn lũ quái kia nữa?’’

_’’... AHL đen, ta muốn nó. NHưng không thể để Ji Yong biết ta dính vào việc này. Từ nãy đến giờ ta vẫn đang đợi tên nhóc ấy dùng nó, nhưng...’’

_’’ Ah... đúng nhỉ?’’ _ Đến lúc này Daesung mới nhận ra _ ‘’ Dù bị thê thảm đến vậy mà cậu ta vẫn dùng đao. Lẽ ra phải sử dụng AHL chứ, ma lực mạnh hơn rất nhiều mà.’’

_’’ Ừm, ta cũng cảm thấy rất lạ.’’ _ Hắn trầm ngâm, vẫn quan sát nhất cử nhất động của trận chiến, lẩm bẩm _’’ Không thể lấy AHL khi nó còn đeo trên tay. CHẳng lẽ... chặt tay ? Nếu Ji Yong biết...’’

_’’ Hahaha... Ji Yong sẽ bắn huynh nếu biết đấy.’’ _ Daesung cười phá lên khi thấy dáng vẻ đắn đo lo lắng đầy mới mẻ của hắn_ ‘’ Ya... từ bao giờ mà huynh lại trở nên lo ngại về Ji Yong thế? Hôm trước chẳng phải còn định xử cậu ta sao.’’

Im lặng, rồi bất giác hắn cất tiếng thở dài, não rượt, bao nhiêu khí thế xìu hẳn xuống không phanh.

_’’ Hết cách rồi, ta hết cách rồi...’’ _ Hắn thở dài đánh sượt _ ‘’ Haiz... Tự ta giết, làm không được, mượn tay ke khác, ta lại càng không thể chịu nổi. Ta hết cách rồi, chỉ có thể giữ chặt tên nhóc khờ khạo ấy bên ta mãi thôi, mãi mãi... mãi mãi... không thể để nó rời xa ta được.’’

Nụ cười trên môi Daesung lặng lẽ tắt.

_’’ Ừm, mà sao huynh thu hút đám quái thú đó vậy? Mà chúng lại chẳng để ý đến Ji Yong ‘’

_’’ Cữu Vỹ Thiên Hồ.’’_ Hắn chậm rãi _ ‘’ Chỉ là ta gá hình ảnh ta vào 2 tên kia, một Cữu Vỹ Thiên Hồ đang bị thương chẳng phải là thứ tốt nhất sao? Trong ma giới này, ai mà không muốn hạ được ta?’’

_’’ Wow..’’ _ Daesung khẽ kêu lên, hai mắt sáng rỡ _’’ Huynh đúng là... ác thật ... hahaha... chả trách. Nhưng ... tên nhóc đó chẳng chịu dùng AHL.’’

Dấu đi tiếng thở dài, rúc nhẹ người vào chiếc áo lông báo ấm áp, khuôn mặt hắn đanh lại. Mọi việc diễn ra không như hắn dự tính, SeungRi chẳng chịu dùng AHL... Và hắn ghét việc kế hoạch hắn chuẩn bị tan thành khói. Chẳng lẽ để mọi thứ trở thành công cốc???

_’’ Mà này, sao huynh không xóa sạch trí nhớ Ji Yong đi. Rồi sau đó cứ giết sạch lũ kia đi là được mà.’’

_’’ Tên nhóc ấy... ta không nỡ. Ta không muốn nó chỉ còn 1 quá khứ trống rỗng phía sau lưng.’’

Không gian trong giây phút trở nên chùng xuống, lặng lẽ.

Ngã người ra sau, nằm dài trên nền sàn lạnh toát, Daesung bất giác thở dài. Trân trọng, tại sao một Cữu Vỹ Hồ lạnh lùng cả ngàn năm lại trân trọng một người bình thường đến thế? Tại sao nhất định phải là Ji Yong, một kẻ chẳng có gì cả ngoài sự mong manh dễ vỡ của sinh mệnh ngắn ngủi? Cậu chăng  thể nào hiểu nổi, sao không phải là cậu? Mãi mãi... từ đó chỉ có thể dùng khi kẻ bên cạnh hắn là cậu, người có thể ở bên hắn cả trăm năm, cả ngàn năm sau...

_’’ Nếu là đệ thì sẽ rất tuyệt.’’ _ Daesung bất giác lẩm bẩm_’’ Đệ có thể bên huynh mãi mãi..’’

Hắn khẽ khựng lại, đôi mắt bất giác lóe sáng, quay sang nhìn Daesung.

Và rồi chậm rãi... thật chậm rãi... hắn nhẹ nhàng rướn người, chồm lên và ngổi chễm chệ trên người Daesung, khiến cậu giật bắn mình.

Đôi môi mỏng từ từ nhếch lên, vẽ ra một nụ cười ma quái, ánh mắt sáng rực nhìn xuống Daesung chẳng chút dấu diếm thứ suy nghĩ tà ác vừa vụt qua trong đầu.

Bất giác, Daesung khẽ rùng mình. Cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng cậu khiến cậu trong tích tắc lạnh toát cả người. Run rẩy nhìn lên, Daesung nuốt khan dòng nước bọt, lo sợ. Lỡ lời, cậu đã lỡ lời rồi...

Dịu dàng? Nhẹ nhàng? Cậu cũng chẳng còn biết nữa khi hắn chầm chậm đưa bàn tay lạnh giá trược dài trên người cậu, hơi lạnh rất nhanh đã xuyên qua lớp áo khoác vào tận làn da ưa ấm áp của Daesung.

_’’ Nếu là ngươi....’’ _ Giọng hắn trầm thấp, có phần âm u kỳ lạ _’’ ... thời gian của ngươi ...đúng là còn rất nhiều... Daesung.’’

_ ‘’ Huynh... huynh... đệ ...’’ _ cậu lắp bắp chẳng nên tiếng, toàn thân run bắn.

_’’ Thân xác. Ta cần một thân xác có ma lực như ngươi ..’’ _ Hắn nheo nheo đôi mắt, nở nụ cười thật tươi tắn, thật hiền lành, khuôn mặt góc cạnh điển trai trong tích tắc giãn ra như một thiên thần trong khi đôi bàn tay lại chậm rãi luồn sau vào lớp áo khoác của Daesung mang theo thứ ma khí lạnh lẽo, buốt giá.

Sợ hãi, trong giây phút Daesung như đông cứng lại vì sợ, nhưng rất nhanh, cậu bật người dậy ra sức muốn đẩy tung hắn ra. Nhưng thất bại, chẳng chút biến đổi, hắn dễ dàng ghì chặt cậu xuống, siết chặt đôi bàn tay khiến cậu chẳng thể nhúc nhích nổi  nữa.

‘’ Đánh? Phải đánh sao? Phải đánh lại huynh ấy sao? Có phải huynh ấy chỉ đang đùa không??’’ _ Đầu cậu căng ra với hàng ngàn câu hỏi và suy tính.

_’’ Huynh ... huynh... đệ... dệ có thể giúp huynh mà. JI Yong, đệ có thể giúp cậu ấy... tha... thả đệ ra...’’ _ Daesung run lẩy bẩy, nhìn hắn với ánh mắt van nài.

Hắn im lặng, vẫn ngồi cứng trên người Daesung chẳng rời, khoanh tay nhìn cậu lom lom, đôi mắt với làn mi dày và ánh nhìn tím rịm bất động, cả khuôn mặt như một bức tượng tạc, chẳng chút cảm xúc.

_’’ Đệ... đệ sẽ tìm về cho huynh những tên mạnh nhất... thân xác chúng... cho Ji Yong ‘’

Hắn vẫn bất động.

_’’ Đệ ... bạn.. bạn bè... đệ còn là... bạn bè... Ji Yong... đệ có thể khuyên cậu ta... nếu... giận ..’’ _ Mồ hôi Daesung túa ra như tắm, hơi thở dồn dập lo lắng.

_’’....’’

_’’ Huynh... tha cho đệ... nhé? Top... Top huynh..’’

_’’ ...’’ _ Hắn bất giác thở dài _’’ Thôi được rồi.’’

Chỉ một cái xoay người, hắn đã rời khỏi người Daesung, quay trở lại vị trí cũ.

_’’ Ngươi đúng là một tên ngốc .’’ _ Hắn lẩm bẩm, khe khẽ nghiên nghiên đầu khó hiểu _’’ Trước tiên, ta muốn ngươi xuống dươi kia, đánh lạc hướng gã cầm kiếm đi, để gã tách ra khỏi tên nhóc ấy. Ta muốn lấy AHL trước đã.’’

Run lẩy bẩy, Daesung lồm cồm bò dậy, sửa nhanh lại chiếc áo rồi phóng vụt về phía 3 người kia sau khi liếc nhìn hắn bằng ánh mắt lấm lét sợ hãi.

_’’ Sao bên canh ta toàn lũ ngốc nhỉ?’’ _ Hắn lẩm bẩm _’’ Chẳng lẽ nó nghĩ ta thật sự sẽ giết nó à??? Ta ác dữ vậy sao? ... Haiz... sợ thế mà cứ lẽo đẽo theo ta làm gì? Con mèo tinh ngốc nghếch, cứ y như tên nhóc ngốc của ta..’’

...........................................

Thở dốc, cơ thể mỏi nhừ, bộ trang phục sặc sỡ rách tả tơi, đầy máu để lộ ra những vết thương sâu hoắm vẫn còn ướt đẫm nhưng SeungRi vẫn không ngừng lại, vẫn nắm chặt thanh đao nhỏ sáng loáng trong tay, cậu lao theo con tinh thú khổng lồ đang bỏ chạy với vết thương loang lổ máu chảy ướt cả mặt đường.

‘’ Phải nhanh, phải nhanh giết được nó trước khi bất cứ ai khác nhìn thấy, nó đã rời khỏi kết giới mất rồi ‘’ _ Vừa nghĩ SeungRi vừa cố sức đuổi theo con tinh thú đang bỏ chạy, cậu chẳng còn đủ tỉnh táo dể thắc mắc vì sao nó có thể rời khỏi vòng kết giới cuả Seven nữa, cậu chỉ biết cậu phải giết nó, không thể để nó sát hại dân thường được.

Bỗng dưng, con tinh thú bất ngờ rẽ vào một con hẻm tối. Vội vã, cậu cũng lao ngay vào đó chẳng chút do dự.

Nhưng chỉ là một con hẻm nhỏ, tối tăm và bóng dáng con tinh thú thì mất biệt. SeungRi thoáng ngơ ngác, nhìn quanh quất xung quanh tìm kiếm với cơ thể đầy thương tích.

_’’ Đâu mất rồi???... hộc .. hộc .. rõ ràng nó chạy vào đây mà??’’ _ Vừa tự lẩm bẩm cậu vừa vung mạnh tay hất tung mọi thứ xung quanh, dề phòng con tinh thú đang ẩn nấp.

Bỗng nhiên, từ phía đầu hẻm một chất giọng trầm khàn bất ngờ vọng đến.

_’’ SeungRi?? Là SeungRi đúng không??’’

Cậu giật mình quay lại. Trong thứ ánh sáng chập choạng của ngọn đèn đường trên cao, một bóng dáng vạm vỡ trong chiếc áo khoác lông báo hiện ra, với mái tóc ngắn màu bạch kim nổi bậc xuất hiện ở đầu hẻm.

_’’ Top... Top huynh?’’ _ SeungRi ngạc nhiên pha lẫn bối rối khi hắn bước nhanh về phía cậu.

_’’ Sao toàn vết thương thế này?’’ _ Hắn khẽ kêu lên, giọng nói đầy lo lắng _’’ Cậu không sao chứ??’’

_’’ Hả?... ah... không, tôi không soa... chỉ cần..’’

Nhưng khi cậu còn chưa nói hết câu thì chỉ trong tích tắc, hắn đã nghiêng người bế  bỗng cậu lên, khiến cậu trong phút chốc đã nằm gọn trong vòng tay rắn chắn của mình.

_’’ Bệnh viện, chúng ta cần đến bệnh viện.’’ _ Hắn gấp gáp, vừa nói vừa bước nhanh hướng ra ngoài đầu hẻm.

SeungRi sau giây phút ngỡ ngàng, chợt tỉnh, cậu vội huơ huơ tay từ chối.

_’’ Không... không... tôi... không đến bệnh viện được..’’ _ Cậu biết không thể giải thích được lý do bị thương với bác sĩ _’’ Tôi không sao... không sao đâu... vết thuong ngoài da, ngoài da thôi... chỉ cần Seven huynh..’’

Hắn đứng sững lại. Lúc này cả hai đã gần ra đến đầu hẻm.

Sau vài giây suy tính, hắn bất ngờ cúi xuống, khiến ánh mắt cả hai chạm vào nhau thật gần. Tích tắc, đôi mắt đen tuyền sâu hút đầy bí ẩn của hắn khiến trái tim SeungRi đập loạn lên thình thịch. Bối rối, cậu bất giác co khẽ người lại và quay nhìn đi nơi khác cố tránh ánh nhìn trực diện đầy mê hoặc của hắn, khuôn mặt lấm lem máu đỏ bừng vì mắc cỡ.

Hắn mỉm cười, nụ cười nửa miệng đầy tự tin. _’’ Không dám nhìn vào ta à???’’ _ Hắn thầm nghĩ _’’ Nếu vậy ...’’

Siết nhẹ vòng tay, ôm cứng lấy thân hình thương tích và mệt đừ của SeungRi vào lòng, truyền sang hơi nóng rực ấm áp từ người mình, hắn kề sát vào tai cậu, thì thầm bằng thứ chất giọng trầm khàn ấm áp.

_’’ Cậu... chỉ biết mổi Seven? Tôi có nên....’’

Thình thịch... thình thịch ... Trái tim SeungRi như muốn nhảy vọt ra khỏi lồng ngực khi hơi thở nóng hổi của hắn phả nhẹ vào vành tai đã đỏ ửng của cậu _ ‘’ Gì... gì thế này... sao ... huynh ấy ...’’ _ Và cả suy nghĩ của cậu cũng đã rối loạn mất rồi.

_’’ Tôi có nên ... giành lấy cậu không? SeungRi?’’ _ Hắn vẫn không ngừng thì thầm _’’ Để xem nào... nếu cậu gọi tên tôi sẽ hay hơn đúng không??? Gọi xem nào... Top.. huynh..! ‘’_ Nói đoạn hắn lại nhìn thẳng vào mắt cậu, đôi mắt say mê và quyến rũ chẳng chút dấu diếm lòng chiếm hữu cực mạnh.

Giây phút ấy, SeungRi hoàn toàn đổ gục, khuôn mặt cậu đỏ bừng, ánh mắt run rẩy nhìn hắn chăm chú. Gì nhỉ?? Tiếng sét ái tình? Hay cậu đã bị hắn mê hoặc? Hay thật sự cậu đã đánh mất cả trái tim mình vì vẻ ngoài và những lời có cánh của hắn rồi? Chính bản thân cậu cũng chẳng biết nữa, chỉ biết rằng giây phút này, trái tim cậu đang đập rộn ràng trong lồng ngực như muốn nhảy tung ra ngoài, và dường như cả cơ thể đang đầy vết thương lớn nhỏ của cậu cũng chẳng còn đau một tẹo nào nữa cả. Chỉ còn lại là hơi ấm, hơi ấm từ hắn truyền sang đang bao phủ lấy cậu mà âu yếm.

_’’ Top... Top.. huynh ‘’ _ SeungRi lắp bắp trong vô thức, đáp trả lại yêu cầu của hắn bằng thứ chất giọng yếu ớt, run run vì hồi hộp.

Hắn nhoẻn môi cười, đôi mắt khe khẽ híp lại, dấu đi ánh nhìn lạnh lẽo vừa bất giác hiện ra.

_’’ Gọi tên tôi một lần nữa xem nào... SeungRi!’’ _ Hắn vẫn dịu dàng hết mực với thứ mật ngọt hòa lẫn trong giọng nói trầm thấp như dụ dỗ.

Và dĩ nhiên ..

_’’ Top.. Top Huynh !!! ‘’_ SeungRi đỏ bừng mặt, cố lớn tiếng hơn, run run cúi gầm mặt vì xấu hổ và che đi nụ cười mím chặt trên môi.

Chẳng nói chẳng rằng, hắn cúi người dụi nhẹ đầu vào mái tóc đen mượt khẽ rối của cậu, SeungRi giật mình ngẩn lên, chỉ chờ có thế, nhanh như cắt hắn đặt lên môi cậu nụ hôn phớt nhẹ nhàng. Một dòng điện như xẹt ngang qua nơi tiếp xúc.

Trái tim SeungRi tích tắc như ngừng đập, cả cơ thể như đông cứng để rồi đỏ bừng, nóng rực vì bất ngờ và mắc cỡ, nụ hôn đầu của cậu. Đôi mắt gấu trúc một mí mở tròn xoe, sừng sốt nhìn hắn chẳng chớp.

_’’ Muốn nữa không?” _ Hắn khe khẽ thì thầm vào tai cậu.

Và chẳng đợi cậu hoàn hồn hay đồng ý, một lần nữa, hắn lại cướp lấy đôi môi cậu bằng một nụ hôn sâu ngất. Gian xảo cuốn chặt chiếc lưỡi còn ngây thơ của cậu bằng sự nóng rưc và mơn trớn chúng bởi chiếc lưỡi cáo ma mãnh của mình, hắn khiến cậu trong giây phút như ngộp thở, đầu óc tích tắc như nổ tung vì ngây ngất, đôi mắt cậu vô thức nhắm lại và chìm nghỉm vào nụ hôn sâu hút đầy mê hoặc của hắn.

Nhưng ... đôi mắt hắn vẫn mở. Ánh nhìn tím ngắt lạnh lùng lặng lẽ quan sát biểu hiện ngọt ngào trên khuôn mặt cậu. Thật chậm rãi, hắn nhẹ nhàng khụy chân ngồi xuống, để cậu vẫn ngồi gọn trên đùi mình và ru say cậu bằng nụ hôn nồng rực đầy say đắm. Liếc nhìn bàn tay ướt đẫm, nhày nhụa máu vẫn còn vô thức nắm chặt thanh đao nhỏ của SeungRi, hắn bất giác đanh mặt, khó chịu. Và thật khéo léo, hắn nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cậu, vuốt ve đôi bàn tay lạnh lẽo ấy bằng những ngón tay thon dài của mình, và trong tích tắc, hắn khiến SeungRi buông rơi cả thanh đao mà ôm choàng lấy cổ hắn, âu yếm.

Đôi mắt hắn ngay lập tức sáng rực, nhanh như cắt, hắn vung tay, thanh đao lao vút đi cắm phập vào bức tường đối diện trước khi hoàn toàn tan biến thành tro bụi.

Bỗng nhiên ...’’ Cạch..’’ _ Một tiếng động phát ra từ phía đầu con hẻm.

Hắn giật mình ngẩn lên, dứt ra khỏi nụ hôn một cách đột ngột, khiến SeungRi ngơ ngác, ú ớ ngẩn lên, nhìn hắn với ánh mắt vẫn còn say mèm dư vị của nụ hôn.

KHông có gì khác lạ. Hắn khẽ nhíu mày khó hiểu. Rõ ràng hắn nghe tiếng động.

......................

Bỏ chạy. Ji Yong chạy thật nhanh thật nhanh, chạy bằng tất cả sức lực còn lại của cậu.

Gì chứ? Sao lại phải bỏ chạy, chính cậu cũng chẳng hiểu nữa.

_ ‘’ Hãy tìm và bảo vệ SeungRi.’’ _ Đólà mệnh lệnh Seven đã giao cho cậu trong vòng vây quái vật đang vây kín.

Cậu phải làm điều đó, bảo vệ SeungRi. Nhưng...

Đầu óc cậu trống rỗng, nước mắt chẳng biết từ lúc nào cứ trào ra không ngừng, ướt đẫm cả khuôn mặt lạnh buốt. Gió đêm cứ cuốn chặt lấy bước chân cậu. Run rẩy... Nhưng cậu không thể cất được một câu nào hay dừng chân lại.

Đau quá, sao đau quá. Thật sự quá đau rồi, đau hơn cả những vết thương mà cậu phải gánh chịu từ trước đến nay. Đau đến mức trái tim như đã bị xé tan chỉ trong giây phút.

Nhưng sao cậu lại chẳng thể cất được tiếng gào khóc nào cả, cổ  họng nghẹn cứng như đang bị đóng băng, đôi môi cứ cắn chặt đến bật máu, đôi mắt cay xè chẳng còn nhìn rõ đường trước mặt, cả cơ thể lạnh buốt cứ lao đi trong uất nghẹn chẳng thể kêu gào.

Gì chứ? Sai rồi? Là mơ thôi? Là mơ thôi hay mắt cậu đã nhìn sai rồi? Là cậu đã nhìn sai rồi? Ji Yong muốn gào lên thật to với chính mình.

Đó không phải là hắn, thân hình cao lớn đang ôm chặt lấy SeungRi không phải là hắn, mái tóc bạch kim óng ánh đang dụi nhẹ vào SeungRi cũng không phải là hắn, và nụ hôn đó... Không phải là hắn. Đó khổng thể là hắn được. Không thể nào...

Cậu chạy, cố sức chạy... những vết thương trên người cứ như đang rách toạt, máu nhỏ xuống mặt đường như đánh dấu con đường cậu đi qua. Đau.

________ Hết chap 19 __________


Senaboomkum

Senaboomkum
Author
Author
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 78
Số Thanks : 15


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyTue Dec 22, 2015 7:57 pm
D đừng cắn iêm  praying praying
Hổng phải ngắn mà là muốn đọc tiếp a~
Top già kì này tiêu rồi laughing) Lo mà xin lỗi vợ anh đi nha~


whoyou
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 9
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyWed Dec 23, 2015 1:33 am
Hay quá, mình đọc lại mấy lần rồi, au mau nha chap mới nha:))


whoyou
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 9
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyWed Dec 23, 2015 1:34 am
Hay quá, mình đọc lại mấy lần rồi, au mau nha chap mới nha:))

Your Smile

Your Smile
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 47
Số Thanks : 4


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyFri Dec 25, 2015 10:04 pm
Sao T vẫn cứ thấy nó ngắn nhỉ??? *tránh xa D 10 mét*
H lợi dụng Ri... tội Ri quá đi mà biết làm sao được... say nắng nặng rồi :(
Rồi Y hiểu lầm H... dự là chap sau sẽ có biến... sigh
Cơ mà biết bao giờ mới có thể đọc chap sau đây... yuimgh hóng..Cảm Ơn D nhiều nhiều ghhjhhgj
Và cuối cùng câu nói ngàn kiếp " mau ra chap mới nha D!!!"


nguyenngoc
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 11
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyThu Dec 31, 2015 12:23 pm
Hay quá au ơi muốn au ra chap nữa. Thương au quá đây là fic đầu tiên mà mình cảm thấy xao xuyến nhất khi đọc về thể loại yêu quái nó mang một màu sắc đáng yêu. Trong fic này tuy tội nghiệp Ri nhưng thấy cũng đáng vì nếu không có Huyn xuất hiện trong cuộc đời Yongie chẳng phải sẽ chết vào ngày sinh nhật rồi Ri sẽ thành yêu quái hay sao. Nhưng còn lí do quan trong nhất là mình muốn gỡ hide. Cố lên nha au. Gần cuối năm rồi ra fic chúc tết mọi người đi au ơi. Happy new year. Good luck to you.


nguyenngoc
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 11
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyThu Dec 31, 2015 1:01 pm
Hay quá au ơi muốn au ra chap nữa. Thương au quá đây là fic đầu tiên mà mình cảm thấy xao xuyến nhất khi đọc về thể loại yêu quái nó mang một màu sắc đáng yêu. Trong fic này tuy tội nghiệp Ri nhưng thấy cũng đáng vì nếu không có Huyn xuất hiện trong cuộc đời Yongie chẳng phải sẽ chết vào ngày sinh nhật rồi Ri sẽ thành yêu quái hay sao. Nhưng còn lí do quan trong nhất là mình muốn gỡ hide. Cố lên nha au. Gần cuối năm rồi ra fic chúc tết mọi người đi au ơi. Happy new year. Good luck to you.


Tớ Là VIP123
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 6
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySat Jan 02, 2016 5:57 pm
com hỡ hide......


edogawa pearl
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 22
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySat Jan 02, 2016 11:22 pm
em muốn đọc tại sao nó không ra


edogawa pearl
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 22
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySat Jan 02, 2016 11:39 pm
au có biết em chờ cái này lâu lắm luôn hôm nay mới dám gỡ hide đó... em còn nhỏ nhưng mà cuồng lâu quá rồi*bệnh quá*


Tớ Là VIP123
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 6
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySun Jan 17, 2016 10:44 pm
...

GTop shipper

GTop shipper
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 2
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySun Jan 17, 2016 10:59 pm
Fic hay quá ad ơi, đăng tiếp đi mà  th58 th58 th58 th68 th68 th68 th66 th66 th66

touyn15121998

touyn15121998
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 10
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySat Jan 23, 2016 8:59 pm
Run


tuongvyy
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 4
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySun Jan 24, 2016 1:29 pm
rose rose rose rose rose rose

Kwon Ji Nguyễn

Kwon Ji Nguyễn
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 70
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySat Feb 13, 2016 10:32 pm
Thích đọc fic của Au Dream nhất laughing
Au kể rất đẹp, mơ mộng mà cốt truyện hay.. mỗi tội là Au cập nhập nhanh nhanh nha. Dân tình cứ phải mòn mỏi chờ đợi :v


yenoanh1912
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 17
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyTue Feb 23, 2016 10:11 pm
Hay quá đi ạ <3 nhưng mà au ngâm lâu quá ahhhh

Kwon Hae Sin

Kwon Hae Sin
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 16
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyMon Feb 29, 2016 10:37 pm
gỡ hide


Vũ hà hương
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 15
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptyMon Mar 21, 2016 7:16 am
Gỡ hide


Thỏ Bông
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 33
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySun Apr 24, 2016 7:59 am
Gỡ gỡ :3


Thỏ Bông
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 33
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySun Apr 24, 2016 8:34 am
D ơi D, chap này dài vầy bao h mới có chap tiếp đây D .__. lâu quá rồi, thiu fic đấy :3


topnyong2014
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nam
Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 8
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 EmptySun Jan 21, 2018 12:17 am
go hide ah


Sponsored content



Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) [M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12) - Page 6 Empty

 Similar topics

-
» [M] LONG DU THIÊN HẠ [ Longfic|GTOP]_CHAP4
» [T]Chàng trai đến từ thiên đường [Longfic|GTOP]
» [M]Thiên đường? & Địa ngục? [Oneshort|GTop]
» [M] You are my little cat [ Longfic | GTOP ]
» [T]Máu[longfic|Gtop]
[M] Cữu Vỹ Thiên Hồ !!! [ Longfic|GTOP]_ (22/12)Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 6 trong tổng số 6 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
BigBangFam :: 

Vip Việt & BigBang

 :: 

Fan Fic BigBang

-