BigBangFam
[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 Big%2520bang_chibi_09%25201111
BigBangFam
[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 Big%2520bang_chibi_09%25201111

BigBangFam

Diễn đàn lưu trữ dành cho VIP Việt
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
News & Announcements
[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 X2RNQic
Custom Search

[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 Trang11
[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 Trang11
[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 Trang11

[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 )Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Chuyển đến trang : Previous  1, 2
Tác giả
Bình chọn cho bài viết:

Dream

Dream
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 782
Số Thanks : 386


Bài gửiTiêu đề: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyThu May 08, 2014 3:24 pm
First topic message reminder :

Author:Dream
Disclaimers:Họ mãi mãi là của nhau, không ai của D cả .
Category:pink &...
Pairings: GTop
Rating: M

Mong các bạn sẽ thích fic này  hjdjhgkjhg  hjdjhgkjhg 

 hjdjhgkjhg Fic này chỉ được up tại Bigbangfam.com _ Mong các bạn không mang đi nơi khác.


[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 2ccovpc




___________ Chap 1 ____________
Năm 1519

12h trưa, mặt trời chiếu thứ ánh sáng gay gắt và nóng hực xuống khu rừng khô xơ xác.
Thấp thoáng bên dưới những tán cây trơ trọi còn xót lại, cái bóng nhỏ xiêu vẹo, run rẩy, cố lao đi, chạy trốn thứ ánh sáng như thiêu đốt đang rừng rựng cháy từ trên rọi xuống. Cái bóng nhỏ yếu ớt, sợ hãi nhưng vẫn chẳng dám dừng lại tìm chỗ núp, để mặc những làn khói trắng từ từ bốc ra từ cơ thể, mang theo mùi cháy khét của da thịt.

Và từ xa, một hang động nhỏ hiện ra, bên ngoài phủ đầy những chùm dây leo chằng chit đầy gai bịt kín lối. Cái bóng nhỏ mừng rỡ chạy đến, chui tọt vào, mặc kệ những chiếc gai nhọn tua tủa đâm ra khiến làn da rỉ rỉ máu.

………


Ji Yong ngồi thụp xuống nền đất lạnh ẩm, ngai ngái mùi cỏ ướt, thở hồng hộc.

Mệt mỏi rã rời, thêm cái khát khô khốc nơi cổ và cái bụng trống rỗng đã 1 tuần qua, cậu như chẳng còn chút sức lực nào. Ngã nhào, nằm dài trên mặt đất ẩm thấp và mát lạnh khuất ánh mắt trời. Ji Yong cố hít lấy hít để cái hương vị lạnh lẽo dễ chịu vào căng buồng phổi đã bị tra tấn liên tục vì mùi nắng khét từ lúc sáng sớm đến tận bây giờ.

Trốn chạy. Cậu đã trốn chạy liên tục cả 1 tuần dài khỏi những thọ săn vampire, phù thủy và cả con người. Đối với 1 vampire non nớt và yếu ớt như cậu, thì đó thật sự là 1 cuộc chiến không cân sức. Và tất cả việc cậu có thể làm chỉ là trốn chạy, từ nơi này đến nơi khác, sợ hãi, lo lắng, mọi thứ … mọi việc xảy ra quá nhanh và bất ngờ. Chỉ cách đây 1 tuần, cậu còn là cậu nhóc vô tư hát dạo trên những con đường lớn, dưới ánh nắng rực rỡ của mặt trời, vui vẻ sống và chấp nhận số phận nghèo hèn của mình như một lẽ hiển nhiên, không oán trách hoặc căm giận. Nhưng rồi, chỉ sau 1 đêm, cậu thức dậy với vết cắn trên cổ, làn da bốc cháy với làn khói trắng dưới ánh mặt trời, cơn khát máu gào thét trong cuốn họng nóng rát. Và dường như ngay lập tức, cuộc rượt đuổi   bắt đầu, khi mọi người dễ dàng nhìn thấy làn da mỏng manh đang bốc cháy của cậu. Tất cả như 1 cơn ác mộng kinh hoàng bất ngờ ập đến trong cuộc đời vốn dĩ bình yên của cậu.

Liếc nhìn làn da đang từ từ hồi phục và trở lại như lúc đầu của mình, Yong khẽ thở dài, đưa mắt nhìn quanh, cậu nhận ra mình đang ở trong 1 hang dộng nhỏ, phủ đầy rêu xanh, cái không khí ẩm thấp tù động đầy khó chịu. Lồm cồm bò dậy, cậu lần mò theo lối đi nhỏ hẹp, dẫn sâu vào bên trong.
Lối đi nhỏ, dẫn sâu vào trong bóng đêm mù mịt, nhiều chỗ đã bị đá đè che lấp cả nửa lối đi, nhưng giờ đây, với sức 1 vampire, thì việc đi qua tất cả mọi thứ ấy đều trở nên quá đơn giản. Yong cũng chẳng hiểu tại sao cậu vẫn cứ lầm lũi tiến vào dù đã đôi ba lần cậu có ý định quay trở ra, nhưng không hiểu sao, cái bản năng quái dị cùng cái cổ khô khốc cứ thúc giục cậu tiến vào trong, trong cậu luôn lởn vởn cảm giác phía sâu trong hang sẽ có  1 thứ gì đó.

Yong cứ đi mãi, đi mãi, cho đến khi nhìn thấy, xa xa phía cuối hang động, nơi ánh sáng nhập nhoạng leo loét, 1 bóng người.

Cơn khát máu dường như càng lúc càng trở nên dữ tợn hơn trong cậu, khi thoảng trong không khí, hòa lẫn với mùi ẩm thấp và ngái nồng của rêu mục, là mùi máu ngọt ngào đến kỳ lạ. Lần đầu tiên, lần đầu tiên trong cuộc đời Yong cảm thấy mùi máu tanh lại nồng nàn và quyến rũ đến vậy. Bước chân rã rời của cậu bước nhanh hơn, vội vã, tiến về phía cái bóng mờ ảo.

Và rồi khi đến nơi, bước chân Yong thoáng ngập ngừng ái ngại với hình ảnh trước mắt cậu.

Trong thứ ánh sáng nhàn nhạt, ít ỏi được rọi xuống từ 1 lỗ nhỏ xa hút phía trên đỉnh hang. Là hình ảnh 1 người đàn ông đang đứng sừng sững bất động, những sợi xích to cỡ bắp tay được gắn chặt vào đá, nặng chịt bám đầy rong rêu nằm im lìm, khóa chặt cả tay và chân người ấy. Bộ quần áo mục nát, rách bươm, lộ ra cơ thể săn chắc, khỏe mạnh, đôi chân trần với hai chiếc cùm khóa chặt bất động, hằn sâu dấu chân, lõm hẳn xuống mặt đất cứng, đôi cánh tay buông thõng với những vòng xích nặng chịt. Mái tóc dài bết chặt, rũ rượi dài gần 2m, phủ dài trên mặt đất ẩm. Lấp ló sau phần tóc mái lòa xòa che đi khuôn mặt, là một đôi mắt nhắm nghiền với làn mi dày im lìm bất động.

Thoáng rùn mình, Yong rón rén bước đến gần. Thật cẩn trọng và đầy cảnh giác.

_’’ Còn sống hay đã chết rồi nhỉ?’’ _ Cậu lầm bầm, ánh mắt thoáng chút sợ sệt.

Bất ngờ, đôi mắt đang nhắm nghiền của người ấy mở ra. Yong giật bắn mình, cậu vội lùi lại, nhìn người ấy từ từ ngẩn đầu lên, tiếng xương kêu lên răng rắc từ chiếc cổ như đã đông cứng từ lâu của người ấy. Ngước đôi mắt đen láy, sâu hút và có phần ma mị đến kỳ lạ nhìn về phía Yong, lắc nhẹ đầu, khiến tiếng răng rắc ấy lại phát ra 1 lần nữa đến rợn người, khuôn miệng mỏng khô khốc bạc thếch khẽ mấp máy, hắn cất lên tiếng nói mệt mỏi.

_’’ Vampire?’’ _ Thứ chất giọng trầm khàn, ấm áp phát ra bất ngờ ấy khiến Yong lại lùi ra xa thêm nữa, cậu sợ hãi nhìn những sợi xích lớn khẽ chao động, linh tính mách bảo cậu, một kẻ bị xích bằng những thứ này không thể là  1 người bình thường.

_’’ Đói sao?’’_ Người ấy lại lên tiếng, ánh mắt sắc lẻm nhìn Yong chẳng chớp sau màn tóc mỏng._’’ Nếu cần máu, thì cứ lấy’’ _ Nói đoạn, đôi mắt ấy lại nhắm lại, mái đầu lại gục xuống như cũ.

Lo lắng, bối rối, thoáng chút sợ hãi, Yong vẫn cứ đứng đó, loay hoay chần chừ. Cơn đói đã khiến cậu hiện nguyên hình với hai chiếc răng nanh lộ ra, nhọn lễu cùng đôi mắt đỏ rực màu máu. Nhưng phần người còn sót lại trong cậu lại đang ra sức ngăn cản, không cho cậu bước đến và cắn phập vào cổ hắn. Dù sao cậu cũng đã cố nhịn không làm hại đến ai trong  cả tuần qua, và giờ đây, ca cơ thể và thần trí cậu  cũng sắp đi đến giới hạn. Và cậu vẫn đứng đó, run rẩy, hướng ánh mắt thèm khát về phía hắn mà chắng dám tiến đến. Nước mắt vô thức trào ra từ đôi mắt đỏ ngầu, lăn dài trên khuôn mặt cậu.

Một lần nữa, hắn lại ngẩn lên. Ánh nhìn vô hồn của hắn bắt gặp những giọt nước mắt nóng hổi trên khuôn mặt cậu. Thoáng ngạc nhiên, hắn khẽ nhíu mày, chớp nhẹ đôi mắt vẫn còn vươn bụi cố nhìn cậu rõ hơn. Và bất ngờ, hắn hất mạnh đầu, mái tóc dài xổ tung bụi lõa xõa và hất ngược ra phía sau. Cả khuôn mặt hắn hiện ra trọn vẹn, một khuôn mặt góc cạnh nam tính tuyệt đẹp. Khẽ nghiêng đầu, nhìn Yong với ánh mắt nheo lại, đối diện với đôi mắt đỏ au khát máu ràn rụa nước mắt của cậu, một chút gì đó, trong trái tim im lìm phủ đầy bụi của hắn khẽ động đậy, và từng chút một, nhịp đập trở lại, đều đặn.

_’’ Lần đầu à?’’ _ Hắn lại lên tiếng hỏi.

Yong vẫn đứng đó, cả cơ thể run lên lẩy bẩy, đôi bàn tay ôm lấy chính cơ thể mình, như đang cố ngăn cơn khát máu của chính mình. Khuôn mặt cậu ướt đẫm nước mắt.

_’’ Đến đây’’_ Hắn khẽ dịu giọng, và chắng chút suy nghĩ, hắn cắn mạnh vào môi mình, máu ứa ra.

Yong giật bắn mình, ánh mắt cậu chẳng thể rời khỏi thứ dung dịch đỏ au đang từ từ chảy ra trên đôi môi hắn. Cậu bước đến như vô thức, đầu óc trống rỗng, ngập đầy mùi hương nồng ngọt đang tỏa ra từ cơ thể hắn. Chẳng chút ngần ngại hay suy nghĩ, với đôi mắt mơ hồ đầy khao khát, cậu chậm rãi liếm nhẹ lên bờ môi hắn, nhận lấy những giọt máu đầu tiên trong cuộc đời vampire của cậu. Vòng tay ôm siết lấy cơ thể vẫn bất động của hắn, đôi môi cậu tham lam nút lấy nút để  đôi môi hắn. Khuôn mặt hắn im lìm, không chút cảm xúc, cả ánh mắt cũng chẳng chao lấy 1 lần. Cho đến khi máu không còn rỉ ra trên môi hắn, cậu mới dừng lại, liếm láp đôi môi  đầy thèm khát, ánh mắt cậu nhìn hắn, đôi mắt chếnh choáng của kẻ say, vẫn chưa đủ, cơn đói dường như càng lúc càng kêu gào  lớn hơn trong cậu.

Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ au của cậu, im lìm. Và rồi, chậm rãi, hắn đưa tay lên,bàn tay to lớn xương xẩu với những chiếc móng dài.’’ Xoạch’’ Chắc chút run tay, hắn cứa mạnh 1 đường trên cổ mình, máu phun ra, bắn cả vào khuôn mặt đang ngây dại của Yong. Ngay lập tức, cậu rướn người ôm ghì lấy hắn, hai chiếc răng nanh cắm phập vào vết thương, hút lấy hút để dòng máu nóng hổi. Đầu óc cậu hoa đi, mờ ảo, mơ hồ cảm nhận thứ dung dịch nóng hổi trào ra, chảy tuôn theo cuốn họng khô rát của mình.

Khẽ nghiên đầu, cố ý để Yong dễ dàng hơn, khuôn mặt hắn vẫn lạnh băng, chẳng chút quan tâm dù Yong đang hút đi  của hắn rất nhiều máu.

_’’ Cứ hút bao nhiêu ngươi thích, no thì cút đi, để ta yên ‘’ _ Giọng hắn đều đều.

Vẩn ôm cứng và hút không ngừng dòng máu nóng, nhưng bất giác, nước mắt cậu trào ra, chảy xuống, lăn dài trên cổ hắn. Khi cái bụng đói dần được thỏa mãn, lý trí trong cậu quay trở lại, nhưng Yong nhận ra mình không thể dừng lại, cậu vẫn tham lam cắn chặt hắn, cậu đã không còn là cậu nữa, hoàn toàn biến thành 1 vampire khát máu mà cậu vẫn thường nghe kể. Nỗi sợ hãi, lo lắng, cũng như dòng máu nóng, cũng đã lấp đầy trái tim nhỏ bé và yếu đuối của cậu, nước mắt cậu trào ra chẳng thể ngăn lại, đôi vai nhỏ run lên, vòng tay ôm siết của cậu giờ yếu ớt, nắm chặt vạt áo hắn níu kéo, dựa dẫm.

Thoáng ngạc nhiên, hắn khẽ cúi xuống nhìn cậu, nhìn đôi mắt đang nhắm nghiền vẫn ràn rụa, trong tích tắt, hắn nhớ đến bản thân mình.  

Lắc nhẹ mái tóc dài vươn đầy bụi, hắn vung mạnh tay, những sợi xích đồng loạt căng cứng và đứt bựt. Tiếng động lớn làm Yong giật bắn mình, nhưng cậu vãn không buông tay, cơ thể cậu chẳng thể ngừng việc đang làm, máu, nó kêu gào tham lam như vô tận.

Và rồi, một cách chậm rãi, như 1 người anh trai vẫn làm, hắn khẽ vòng tay ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cậu, xoa nhẹ đầu cậu bằng bàn tay to lớn của mình. Thứ hơi ấm nhè nhẹ của hắn, chậm rãi len lỏi qua cơ thể lạnh lẽo của cậu.

_________ Hết chap 1 ___________








Được sửa bởi Dream ngày Sat May 17, 2014 7:25 pm; sửa lần 4.

Dream

Dream
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 782
Số Thanks : 386


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyThu Feb 26, 2015 2:06 pm
rose rose rose rose rose rose Chap mới chap mới ^^ Sorry vì để các bé chờ lâu ^^

____________ Cap 7 _____________

Dụi dụi đôi mắt, Ji Yong ngạc nhiên và đôi chút khó chịu khi nhận ra người đánh thức mình không phải là hắn_ tên nô lệ của cậu.

_’’ Sao lại là cậu??’’ _ Ji Yong nhíu chặt đôi chân mày lên tiếng.

_’’ Hình như... có gì đó không ổn. Seung Hyun huynh đi theo cô gái lần trước có ghé quán chúng ta.

Nhưng chúng tôi thấy cô ấy... có vẻ... nguy hiểm.’’ _ Taeyang cố khéo léo tìm lời thich hợp, anh không thể để lộ việc mình biết được cái chết của người đàn ông kia.

_’’ Cô gái??’’ _ Trong tích tắc, Ji Yong khẽ sững lại, ngạc nhiên _ ‘’ Seung Hyun đi theo 1 cô gái??? Thật chứ??? Không thể nào???’’

_’’ Thật ạ!!’’

_’’ Bị bắt??? Là huynh ấy bị bắt đi????’’ _ Ji Yong vội vã đứng bật dậy thoáng hoảng loạng vội vã nhìn quanh, cậu không thế nhớ được tại sao mình lại ngất đi ở đây_’’ Sao tôi lại ở đây??’’

_’’ Dạ??? Không không phải bắt cóc..’’ _ Taeyang thoáng ngạc nhiên trước suy nghĩ của cậu _’’ Huynh ấy... giống như... là .. dụ dỗ cô ấy thì đúng hơn.’’

Ji Yong một lần nữa lại khựng lại, chăm chăm nhìn vào Taeyang.

_’’ Cậu nói dối.’’ _ Giọng khẽ rít lên.

_’’ Không.. thật sự là... huynh ấy bảo cô ấy đi đến nơi khác.’’_ Taeyng thoáng bối rối, cái cảm giác rờn rợn bất giác từ đâu ập đến.

Ji Yong khẽ nhíu mày, đôi mắt thoáng chốc như nổi lửa, nhưng cậu lại chậm rãi buông mình ngồi xuống lại chiếc giường nhỏ.

_ ‘’ Được rồi. Cậu ra ngoài đi.’’

Taeyang nhíu mày, ngạc nhiên, phản ứng của Ji Yong hoàn toàn khác với phán đoán của anh. Chần chừ, nhưng đến cuối cùng Taeyang cũng rời đi, nếu Ji Yong không có ý định tìm Seung Hyun thì chỉ còn có thể trông chờ vào mạng lưới tin tức của sở cảnh sát. Mong rằng Seung Hyun không phải nạn nhân tiếp theo mà anh nhận dược thông báo. Bước chân Taeyang vội vã hơn, dù sao anh vẫn có cảm tình khá tốt với hắn.

Còn lại một mình trong căn phòng nhỏ. JI Yong vẫn ngồi bất động với đôi chân mày nhíu chặt.

‘’ Huynh ấy ... ‘’

‘’ Huynh ấy... quyến rũ người khác ???’’

‘’ Một cô gái??? Dẫn đi????’’ _ Trái tim cậu nhói buốt.

‘’ Máu!!! Là huynh ấy cần máu nên muốn hút máu cô ta thôi, là như vậy là như vậy!!! ‘’

‘’ Nhưng ... huynh ấy... chưa từng hút máu...ai... cả’’

‘’ Bỏ... bỏ mình rồi???? KHÔNG KHÔNG THỂ NÀO!!! ‘’

‘’ Máu!!! Nhất định chỉ vì huynh ấy muốn máu của cô ta. Tuyệt đối tuyệt đối sẽ không bỏ mình lại.’’

‘’ Huynh ấy quyến rũ cô ta chỉ vì máu thôi!!! CHẮC CHẮN!!’’

‘’ Seung Hyun huynh yêu mình, huynh ấy chỉ yêu mình, chỉ có mình, vĩnh viễn chỉ yêu mình, huynh ấy yêu mình rất nhiều, yêu minh rất nhiều, yêu mình rất nhiều.’’

‘’ Huynh ấy bảo huynh ấy yêu mình mà, bảo là không làm việc đó với 1 ai khác, thế nên... chỉ vì máu thôi.’’

‘’ Huynh ấy là của mình, huynh ấy yêu mình, chỉ yêu mình mình thôi. Huynh ấy là của mình. MÃI MÃI!!’’

‘’ Chẳng có lý do gì khác ngoài việc huynh ấy muốn máu của cô ta, huynh ấy yêu mình.’’

‘’ Mình là chủ nhân... là chủ nhân của Seung Hyun... là chủ nhân... huynh ấy ... chỉ yêu mình.’’

JI Yong không ngừng tự nhủ với bản thân, tự trói chặt và siết cứng trái tim đang sắp nổ tung bằng cách bám víu vào câu yêu thương hắn thường nói. Đau buốt, lo sợ và run rẩy, đây là lần đầu tiên sau mấy trăm năm, Ji Yong mới lại cảm nhận được. Lần này không phải chỉ đơn thuần là bỏ đi đâu đó chuẩn bị mọi việc cho cậu như hắn vẫn thường làm, quan trọng hơn, đó lại là một cô gái, thứ mà hắn chưa bao giờ tỏ ra quan tâm đến. Điều đó càng khiến Ji Yong thêm lo lắng bất an.


********************

Phía bên ngoài, Daesung và Taeyang lòng nóng nhuư lửa đốt. Bức ảnh Sunny được gửi đi kiểm tra cũng chỉ thu được một kết quả ít ỏi: cô nhi, không gia đình và chỗ ở, được kết luận mất tích từ cách đây 25 năm, điều duy nhất kỳ lạ là theo thông tin nhận được thì tuổi hiện tại của cô phải là 55 tuổi. Một cái tuổi quá già so với nhân dạng hiện tại. Và điều đó, càng khiến Taeyang và Daesung thêm lo lắng, họ không thể làm gì khác ngoài việc cho người đi lùng sục kháp nơi tìm kiếm một cách vô vọng, chẳng có một manh mối nào khả dĩ. Và cái giả thiết Vampire cứ lẩn quẩn trong đầu cả hai chẳng thể nào gạt ra được.

_’’ Huynh, có khi nào... là vampire thật không?’’ _ Daesung lo lắng, cứ huých nhẹ Taeyang mà hỏi.

_’’ Đừng hỏi huynh, chẳng biết đâu.’’ _ Taeyang thở dài, đầu anh cũng đang căng ra với hàng trăm ý nghĩ.

_’’ Tổng hợp mọi dữ liệu chúng ta có, thật sự chỉ có thể đi đến kết luận ấy thôi’’ _ Daesung lầm bầm _’’ Dù chẳng muốn tin, nhưng nếu thật sự là như vậy, thì sẽ là rắc rối to đấy.’’

Cả hai đưa mắt nhìn nhau, chẳng khó khi họ đọc được sự lo lắng trong mắt người kia.

_’’ Sao hai người không lo dọn mà cứ nhìn nhau thế.’’ _ Một chất giọng trầm khàn khẽ cất lên.

Cả hai giật mình quay lại. Là hắn. Làm như không có việc gì xảy ra, hắn đã đứng đó từ bao giờ, nhìn hai người với khuôn mặt bình thản như mọi khi.

_’’ Huynh... ‘’_ Taeyang thoáng ngạc nhiên _’’ Huynh... huynh về từ bao giờ vậy? Còn... Sunny?’’

_’’ Tôi mới về thôi.’’ _ Hắn khẽ nhếch môi cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xoáy vào Taeyang _’’ Sunny... cô ấy bận rồi. Cô ấy vĩnh viễn sẽ không đến đây nữa.’’ _ Nói đoạn hắn quay bước, tiến về phía tầng hầm _’’ Hai người xem trên này nhé, tôi vào đánh thức Ji Yong đã.’’

Daesung và Taeyang ngạc nhiên đưa mắt nhìn nhau. Không thể nào? Với biểu hiện ban nãy của Sunny, không lý nào lại để hắn rời đi nhanh như vậy, chỉ mới 10’. Vả lại, theo những gì họ điều tra được, Sunny có lẽ là vampire, thì hắn lại càng không đơn giản mà trở về như vậy, lại còn nói chắc _ ‘’ Cô ấy vĩnh viễn sẽ không đến đây nữa.’’

_’’ Sao... sao đột nhiên, đệ thấy Seung Hyun huynh còn nguy hiểm hơn cả Sunny ấy.’’ _ Daesung lên tiếng, cổ anh khô khốc vì lo lắng với chính ý nghĩ của mình.

Taeyang chỉ im lặng, nhíu mày chăm chăm nhìn theo bóng lưng hắn vừa mất hút khỏi cánh cửa.

_’’ Thôi, để chắc chắn, sáng mai đệ sẽ về sở, tìm kiếm thêm dữ liệu về Sunny đã, chẳng yên tâm tí nào.’’ _ Daesung vẫn lẩm bẩm, không yên.

***************

Hít một hơi dài, hắn nhoẻn môi cười, mở cửa bước xuống tầng hầm, hắn cần đành thức Ji Yong dậy như chưa có gì xảy ra cả. Bỗng hắn khựng lại.

Ji Yong ngồi đấy, trên chiếc giường nhỏ nơi góc phòng. Đôi cánh tay nhỏ run run ôm chặt hai gối ép vào người. Cả thân hình co ro dựa sát vào góc phòng. Khuôn mặt tái nhợt, đầm đìa mồ hôi, đôi môi bạc thếch mím chặt, đôi mắt nhắm nghiền nhíu lại. Sợ hãi, hình ảnh mà rất lâu rất lâu rồi hắn mới thấy.

Thoáng hốt hoảng, hắn lao vút đến, ôm cứng lấy cậu.

_’’ JI Yong, Ji Yong, huynh đây. Cậu sao vậy?? ‘’_ Vừa nói hắn vừa ôm siết lấy cậu vào lòng.

Run run, cậu chầm chậm mở mắt, nhìn lên. Và nhanh như cắt, đôi bàn tay cậu níu chặt áo hắn và ghị xuống với tất cả sức mạnh của mình, đôi môi cậu cắn chặt, bật máu.

Thấy vậy hắn vừa cố ôm lấy cậu chặt hơn vừa vội vã nhìn quanh, ánh mắt sáng quắt kiểm tra từng ngóc nghách nhỏ trong phòng. Hắn chỉ đi hơn 10’, thứ gì đã khiến cậu sợ đến vậy???

_’’ Không sao, không sao, huynh đây rồi, không ai làm hại cậu được đâu. Bình tĩnh nào Ji Yong ‘’ _ Vừa cố trấn an cậu hắn vẫn đề cao cảnh giác liên tục đưa mắt nhìn quanh.

Nhìn chăm chăm vào khuôn mặt đang căng ra của hắn với ánh mắt đỏ ngầu run run. Ji Yong chẳng thốt nổi nên lời, chỉ biết ghị chặt áo hắn bằng cả hai bàn tay, tất cả sức mạnh cậu có đều dồn vào đó, nắm chặt, chặt hơn nữa, cậu cần nắm chặt hơn nữa, nếu không, hắn sẽ bỏ cậu lại, đi mất. Ji Yong gồng cứng cả cơ thể nhỏ bé của mình mà ra sức níu giữ. Nhưng việc ấy lại càng khiến hắn thêm sợ hãi.

Vội vã, hắn bồng hẫng Ji Yong lên và bước nhanh như chạy ra khỏi tầng hầm. Hắn không biết chuyện gì đã xảy ra, và vì sao lại khiến cậu sợ đến vậy, nhưng tốt nhất là nên mang cậu rời khỏi đây.

Taeyang và Daesung giật bắn mình khi cánh cửa tầng hầm bật tung ra, vỡ nát dưới chân hắn, chẳng nói một lời, hắn bồng theo cậu lao vút ra khỏi tiệm.

Nhanh hơn, nhanh hơn nữa, đôi chân hắn lao đi vun vút, vội vã quẹo vào một con hẻm vắng, nhún người, hắn nhảy phóc lên mái nhà và từ đó cứ thắng tiến hướng về biệt thự Window, trong vòng tay hắn, Ji Yong im bặt , một mực níu chặt áo hắn không rời.

*************

Nhè nhẹ, hắn khom người định để JI Yong nằm xuống lớp đệm êm, nhưng cậu vẫn chẳng chịu buông tay, cứ chăm chăm nhìn vào hắn với đôi mắt đỏ rực. Thấy vậy, hắn lặng lẽ xoay nhẹ người ngồi xuống giường và để cậu ngồi yên trong lòng hắn. Vuốt ve vuốt ve tấm lưng nhỏ vẫn còn run run của cậu, hắn khe khẽ thì thầm.

_’’ JI Yong, không sao, không sao rồi. Chúng ta về đến nhà rồi, không có gì nguy hiểm đâu.’’ _ Giọng hắn ấm áp, trầm thấp, cố trấn an cậu.

_’’...’’ _ Ji Yong im lặng cứ rúc sâu vào người hắn.

Dịu dàng ôm chặt cuậ trong vòng tay, khuôn mặt hắn khẽ đanh lại, đôi chân mày nhíu chặt.

‘’ Chuyện gì đã xảy ra? Lũ khốn ấy đã tìm thấy Ji Yong? Không, không thể nào, nếu thấy chắc chắn bọn chúng không buông tha cho cậu. Vậy cuối cùng chuyện gì đã xảy ra??? ‘’ _ Hắn như muốn nổ tung với hàng trăm câu hỏi trong đầu.

_’’ Có chuyện gì xảy ra à? Ji Yong?’’ _ Hắn khẽ hỏi, nôn nóng hôn nhẹ lên vành tai lạnh lẽo của cậu.

_’’ Máu..’’ _ Cậu bật ra tiếng _’’ Ta... ta sẽ tìm máu cho ngươi.’’

Hắn khẽ sững lại, nhìn cậu ngạc nhiên.

_’’ Ta sẽ đi săn, và mang máu về cho ngươi...’’_ Ji Yong gằn từng tiếng, rõ ràng, đôi mắt đỏ au nhìn hắn lăm lăm dù đôi bàn tay cậu vẫn nắm chặt áo hắn _’’ Tối nay, ta sẽ mang máu về, người đừng đi.’’

_’’ Ji... Ji Yong chuyện...’’ _ hắn ngơ ngác _’’ ... chuyện gì...’’

_’’ TA BẢO TA SẼ TÌM MÁU VỀ CHO NGƯƠI.’’ _ Ji Yong bất ngờ gào lên, cắt ngang lời hắn_ ‘’ Seung Hyun... ta... ta là chủ nhân của ngươi... Ta sẽ tìm máu về cho ngươi, nên ngươi... không được... không được..’’ _ Nước mắt cậu trào ra từ đôi mắt mở to trấn trối _’’... không được... theo...ai khác... không được.’’

Trong tích tắc, trái tim hắn khẽ nhói lên.

_’’ Huynh không cần máu.’’ _ Hắn khẽ siết lấy cậu ôm v ào lòng _’’ Không cần máu, ban nãy chỉ là..’’

_’’ Không, không...’’_ Vội vã, vội vã, JI Yong kéo ghịt hắn xuống, nhìn xoáy vào hắn với đôi mắt ướt đẫm trân trối _’’ Huynh cần máu. Vì cần nên huynh mới đi với cô ả đó, đúng không? Không phải vì huynh ... thích... thích...’’

Hắn cúi người, cắt ngang lời cậu với một nụ hôn nhẹ nhàng trên đôi môi bạc. Gì thế này, tất cả sự sợ hãi cậu đang chịu đều vì hắn sao? Lẽ ra hắn không nên để cậu lại đó một mình hoặc chí ít nên trở về sớm hơn.

_’’ Ji Yong, huynh chỉ yêu mình cậu, chủ nhân, không một ai khác, không một ai khác..’’ _ Hắn thì thầm.
Nắm chặt đôi bàn tay đang run rẩy của cậu, hắn nhè nhẹ hôn lên vầng trán còn lấm tấm mồ hôi, hôn lên đôi môi cậu và dịu dàng nâng cả người cậu dậy. Chậm rãi, hắn vùi đầu vào ngực cậu, trái tim hắn nhói lên, đau buốt khi nghe nhịp đập liên hồi, sợ hãi phía trong lồng ngực cậu.

_’’ Thật sự chỉ có cậu thôi, chủ nhân.’’ _ Hắn khẽ thì thầm, ôm lấy cậu thật chặt, cái ôm nóng ấm như muốn bóp nghẹt Ji Yong trong vòng tay.

_’’ Cô gái... Taeyang bảo... huynh..’’ _ Giọng cậu như nghẹn lại, lạnh băng nhưng run rẩy.

_’’ Không, huynh đã giết cô ta rồi. Đã giết rồi, cô ta vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện nữa. Đã giết rồi.’’ _ Hắn thì thầm trong khi chầm chậm đặt lên môi cậu nụ hôn _’’ Ta đã giết rồi, đừng sợ.’’

Cậu vẫn nắm chặt áo hắn, cơ thể gồng cứng chịu đựng, bỏ mặc nụ hôn của hắn.

_’’ Sao lại giết?’’ _ Giọng cậu ráo hoảnh.

Khẽ khựng lại, hắn nhìn cậu, ánh mắt sâu hút nhìn thẳng vào đôi mắt cậu, rành rọt.

_’’ Huynh sợ sẽ mất cậu, Ji Yong à’’ _ Hắn lên tiếng, ánh nhìn thẳng thắng thừa nhận _’’ Huynh sợ sẽ mất cậu, chủ nhân.’’ _ Và hắn lại ôm lấy cậu.

Nước mắt cậu lăn dài, rơi lã chã. Ji Yong chẳng thốt nên lời, chỉ còn biết lặng yên trong vòng tay hắn.
Một nỗi sợ hãi mơ hồ cứ quấn chặt lấy hai người, bóp nghẹt đến khó thở cả hai trái tim ấy. Lần đầu tiên, lần đầu tiên trong mấy trăm năm qua cả hai sợ đến như vậy.

Sự rời xa, mất mát dường như là nỗi sợ khủng khiếp nhất đối với cả hai. Sự ràng buột vô hình.

*******

22h Giờ đêm. Trái ngược hẳn với sự im ắng sau giờ đóng cửa của Crayon, phía bên kia đường, vũ trường SM càng lúc càng trở nên sôi động và náo nhiệt người ra kẻ vào tấp nập trong những bộ cánh diêm dúa.
Taeyang vẫn trầm ngâm lau lau rửa rửa những chiếc ly thủy tinh bóng loáng.

Đã một tuần trôi qua kể từ ngày Sunny ghé qua lần trước. Mọi thứ hiện tại đều trở nên kỳ lạ.

Sunny hoàn toàn biến mất. Ở ngôi nhà sang trọng cô ta thuê, khụ vực hay đi dạo, hoặc tại nơi mỗi đêm cô ta đều dến_ vũ trường SM _ đều không hề thấy xuất hiện. Mọi cố gắng tìm kiếm hoặc điều tra đều vô dụng, chỉ còn 1 bất ngờ khủng khiếp được tìm thấy khi cảnh sát khám xét nhà cô ta, một bộ sưu tập máu_ Hàng trăm ống thủy tinh nhỏ tí chứa đầy máu được sắp xếp một cách ngăn nắp trong những chiếc tủ lạnh cỡ lớn, mỗi ống đều được đánh số và ghi tên 1 cách kỹ lưỡng, và ống mới nhất được viết lên cái tên của người đàn ông lần trước đã bị cô ta dẫn đi khỏi Crayon.

Chẳng cần nói, ngay lập tức những người biết việc này đều cùng chung suy nghĩ_ Vampire, chủng loài hút máu mạnh mẽ và độc ác trong truyền thuyết, nhưng chẳng 1 ai dám nói lên điều đó trong các bản báo cáo. Và dĩ nhiên, với những gì thu được, những vụ án giết người hút máu vẫn chẳng thể tiến triển một chút nào.

_’’ Huynh vẫn còn nghĩ đến buổi họp sáng nay à?’’ _ Daesung khẽ trờ đến từ phía sau.

_’’ Ừm !!’’

_’’ Huynh nghĩ sao? Vềè vampire ấy.’’

_’’ Chẳng biết nữa.’’ _ Taeyang khẽ thở dài, đưa mắt nhìn về phía vũ trường SM _ ‘’ Bên sở chẳng ai xâm nhập được vào SM cả. Nếu có người trong ấy, huynh nghĩ sẽ biết được nhiều hơn.’’

_’’ Ừm, nhưng biết sao giờ, người nào đi thì chỉ được vài hôm là mất tích, sau vụ này, đệ nghĩ không biết có phại họ bị... huynh biết đấy. Haizzzz ...‘’ _ Daesung khẽ thở dài _’’ Đệ lo lắm. Cảm giác rất bất an sau vụ Sunny.’’

_’’ Giờ chỉ còn cách chờ thôi. Nếu tìm được Sunny thì...’’

_’’ Taeyang huynh ‘’ _ Daesung bất ngờ cắt ngang, mắt khẽ ánh lên _’’ Seung hyun huynh, huynh nhớ không, hôm ấy, chẳng phải huynh ấy tự nhiên bảo... Sunny sẽ không bao giờ xuất hiện nữa??? Có khi nào....’’

Taeyang khẽ khựng lại, hình ảnh nụ cười và ánh mắt hắn khi ấy chợt hiện về.

_’’ Không, chắc không đâu..’’ _ Nhưng anh lại gạt đi _’’ Có lẽ là trùng hợp thôi ‘’_ Anh lẩm bẩm.

_’’ Không đâu, huynh ấy... không hiểu sao, đệ luôn thấy huynh ấy không đơn giản, cả Ji Yong cũng vậy, hai người họ...’’

_’’ Thôi, đừng nói chuyện vô lý nữa, chẳng phải cậu bảo Sunny có thể là vampire gì đó sao? Nếu thế huynh ấy làm sao...’’

_’’ Thì bởi đệ mới nói là huynh ấy lạ, không phải sao? HÔm ấy rõ ràng Sunny nhắm vào huynh ấy rồi hai người rời đi. Cuối cùng huynh ấy trở về còn cô ta biến mất.’’ _ Daesung vẫn quả quyết với suy nghĩ của mình _’’ Trước giờ huynh biết là trực giác của đệ luôn rất chính xác mà, không phải sao??’’

Taeyang im lặng, trầm ngâm suy nghĩ. Những điều Daesung nói không phải không có lý. Nhưng cái suy nghĩ hắn là một thứ gì ấy nguy hiểm lại chẳng thể làm anh thoải mái, cùng làm việc với nhau một thời gian, anh lẫn Daesung đều âm thầm chú ý, nhưng nếu nói đến nghi ngờ thì JI Yong có vẻ hợp lý hơn, cậu chẳng bao giờ ăn hoặc uống bất cứ thứ gì trừ phi là do chính tay hắn làm, suốt ngày cứ dính chặt với cây đàn và những bài hát, chẳng màn đến bất cứ một ai khác và từ cậu luôn toác lên một vẻ mong manh đến ma mị. Còn hắn, một vẻ ngoài lịch thiệp, cứ chỉ hành động luôn đúng mực với tất cả mọi người, một người hoàn hảo trong mắt những người xung quanh.

_’’ Khoan đã... hoàn hảo?’’_ Taeyang lẩm bẩm_’’ Con người... có thể hoàn hảo?’’

_’’ Hả? Huynh nói gì?’’ _ Daesung khẽ quay sang, anh chẳng nghe được câu nói của Taeyang.

Dừng tay, Taeyang quay sang nhìn Daesung chằm chằm, như cố tìm câu trả lời.

_’’ Huynh ấy... mấy hôm nay... hình như...’’ _ Taeyang lại lẩm bẩm, man máng nhớ đến điều gì đó.

Chỉ chờ có thế, Daesung cười toe, nhanh nhảu.

_’’ Từ sau hôm Sunny xuất hiện, đệ đã chú ý theo dõi huynh ấy lẫn Ji Yong’’ _ Daesung liến thoắng _’’ Sau hôm ấy, Seung Hyun huynh dường như trở nên rất lơ đãng đối với công việc, huynh ấy cứ suốt ngày chú ý đến Ji Yong. Còn Ji Yong, mấy hôm nay thì cứ đánh sai nốt nhạc liên tục, nhất là khi tiệm có khách nữ vào, sai liên tục luôn ấy.’’

_’’ Chỉ vậy thôi???’’ _ Taeyang khẽ nhíu mày.

_’’ Ah... ah còn nữa. Huynh có để ý không, bình thường mỗi ngày vào tầm 4h chiều và 8h tối, Ji Yong luôn kéo Seung Hyun huynh xuống tầng hầm.’’

_’’ Ừm, nhớ, thì sao???’’

_’’ Nhưng hôm nay, Ji Yong không làm việc ấy. Và hình như cậu ấy không được khỏe. Cứ thấy cậu ấy bồn chồn bất an sao ấy.’’

_’’ Vậy soa? Huynh chỉ toàn để ý bên SM thôi.’’ _ Taeyang khẽ lầm bầm.

_’’ Vậy giờ chúng ta phải làm sao huynh?’’ _ Daesung hồ hởi, nhìn Taeyang như chờ đợi chỉ thị hành động.

_’’ Haizzz... Phải chờ thôi. Khoan báo về Seung Hyun cho bên sở nhé. Chúng ta cứ quan sát trước đã, dù gì cũng chưa có gì đảm bảo.’’

_’’ Huynh huynh... Chúng ta... có nên thử họ không???’’ _ Daesung nhoẻn miệng cười, ranh mãnh.

_’’ Thử????’’ _ Taeyang thoáng ngạc nhiên_’’ Cách nào???’’

Daesung chẳng nói, cứ cười hềnh hệch nhìn Taeyang ra chìu thích thú.

___________ Hết chap 7 ___________








zin_88

zin_88
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 11
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyThu Feb 26, 2015 8:04 pm
hay quá đi.tội pama cứ sợ mất nhau ..đọc chỗ yong lẩm bẩm sợ hãi mà rơi nc mắt..hyun cưng yong quá trời..
p.s hóng cháp ms của D..

Your Smile

Your Smile
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 47
Số Thanks : 4


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyThu Feb 26, 2015 10:07 pm
rabbit Chập này Yong mong manh thật luôn... 
Mà soa bữa nay mình tinh thần thép dữ ta..thấy ai cũng khóc mà mình hông khóc  raised eyebrow ...chắc đọc nhanh quá..sợ bị la thức trễ..nhưng mà quyết định com cái rồi mới an tâm ngủ.cuoi mai em đọc lại rồi khóc bù Baby Soldier35.

Tks D nhiều!! th51 Hóng chập sau...xem Bae& Dae thử thế nào mà cười gian quá hông biết...

TNY

TNY
Author
Author
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 54
Số Thanks : 23


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyFri Feb 27, 2015 11:32 pm
Em ít đọc truỵện vampire lắm, chỉ có 4 tác phẩm của 2 tác giả, 1 là D. Lẽ ra là chỉ 3 thôi nhưng đột nhiên bị dụ nên bây giờ phải đào hố ở đây rồi! khoc Bắt đền D đó!
Ôi tổng tài nô lệ quét rác chủ nhân đây mà! Nhân danh TNY và đất trời, em dự đoán SH là chúa tể Vampire, vì chán sống nên thù lù 1 mình trong hang động đó mà. laughing))) D lúc nào cũng thế, thiên vị cho SH vai ''hoành tráng'' hơn, còn Ji Yong thì trước khi chết mới phát hiện ra tất cả laughing)
Lo cho 2 cậu TY và DS, sớm muộn cũng phát hiện ra tất cả mất thôi, rồi lại nghĩ chắc 2 anh gay này giết người đấy thì khổ laughing
Cuối cùng, Ji Yong "gái" quá D ơi!! Ghen vô tội vạ n456
mau ra chap mơsi nhà D.


dinhmin
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 26
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptySat Feb 28, 2015 8:24 pm
sắp khúc cao trào r <3  vẫn câu đó hóng chap tiếp theo cũa D  th48 th68


khongmuonnoi
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 3
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptySat Apr 25, 2015 4:44 pm
hình tượng Hyun trong fic tuyệt quá đi D ơi. Ss nghiện em mất rồi. Cố lên nhé.

Dusuper94

Dusuper94
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nam
Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 18
Số Thanks : 2


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptySun Apr 26, 2015 7:20 pm
- có thắc mắc nhỏ...  nghi nghi nghi tại sao mỗi lần giận H là Y lại cởi áo... để quyến rũ H sao????? aaa aaa aaa aaa
- mau ra chap mới ạ...

ngap

ngap
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 31
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyWed Jun 10, 2015 8:00 pm
mới đọc dc 3 chap thấy Yong trog này có máu Hoạn thư dữ dằn laughing


nguyenlyvn2610
Author
Author
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 75
Số Thanks : 0


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyThu Jul 09, 2015 3:29 pm
Hay lắm au. Nhanh ra chap mới nha.


leader rin
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 16
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyFri Jul 31, 2015 6:19 pm
Au ơi mau ra cháp mới đêy em hóg fac hay lắm au

Dream

Dream
Admin
Admin
Tổng số bài gửi : 782
Số Thanks : 386


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyFri Nov 06, 2015 7:25 pm
good luck good luck good luck good luck good luck rose rose rose rose rose rose

___________ Chap 8 _____________

Máu...

Ji Yong thở dốc, từng nhịp thở gấp gáp, vội vã. Đôi mắt đỏ au ướt mượt, mê muội.

Gục đầu vào bờ ngực trần rắn chắc của hắn, Ji Yong chìm sâu vào giấc ngủ trong cơn say máu.

Thật nhẹ nhàng, hắn chầm chậm rướn người ngồi dậy, cẩn thân lau sạch dòng máu còn vươn lại trên khóe môi cậu, đoạn thật cẩn thận, hắn từ từ kéo nhẹ thân hình nhỏ bé, trắng ngần chẳng còn mảnh vải của cậu lên, đặt nằm gọn trên người mình. Phẩy nhẹ tay, chiếc chăn dày đang nằm gọn nơi mép giường đã tự động lướt đến, phủ lên cơ thể cả hai.

Đôi mắt khép chặt, làn da trắng xanh dần dần ửng hồng nhè nhẹ, Ji Yong chìm sâu vào giấc ngủ. Đến lúc này hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Siết nhẹ bờ vai lạnh lẽo của cậu trong vòng tay, hắn thoáng trầm ngâm, hướng ánh nhìn thăm thẳm ra khung cửa sổ lớn. Bên ngoài, màn đêm tăm tối bao trùm khắp nơi, những cơn gió lạnh cứ lảng vảng thổi.

Nhíu chặt đôi mày rậm, hắn chẳng dấu nổi sự lo lắng trong ánh mắt. Kể từ hôm xảy ra chuyện với Sunny, Ji Yong đang dần dần thay đổi, trở nên cực kỳ khó nắm bắt. Nhạy cảm và cánh giác với tất cả những khách hàng nữ đến với Crayon, lúc nào ánh mắt cậu cũng đau đáu, dõi theo hắn như 1 chú chó nhỏ luôn luôn lo sợ, ánh mắt khiến hắn chẳng cách nào an lòng mà rời khỏi cậu để làm bất cứ việc gì. Và cũng đã mấy hôm, cậu đã không ‘’ dùng bữa’’ đúng giờ như mọi khi, cho dù hắn đã cố nhắc cậu nhiều lần, nhưng cậu vẫn cố kiềm chặt cơn khát máu của mình và đợi đến khi cả hai về đến nhà mới chịu ‘’ ăn ‘’ hắn.

Và dĩ nhiên cơn đói bị kiềm chặt như nổ bung ra khỏi cơ thể nhỏ bé yếu ớt ấy, cậu hút máu hắn trong điên cuồng đến say khướt và liệm vào giấc ngủ. Đối với hắn, lượng máu bị mất không phải là chuyện gì lớn, nhưng hắn chỉ sợ, nếu cậu cứ cố gồng mình chịu đựng cơn đói như thế này, cậu sẽ rất dễ bị kích động và việc đó chắc chắn chẳng tốt tí nào, thân phận của cậu nếu lộ ra sẽ rất nguy hiểm.

Mọi thứ dường như đang bị mắc kẹt trong một không gian chật hẹp của Crayon.

Cả Taeyang và Daesung dạo gần đây cũng trở nên kỳ lạ, chẳng khó để hắn nhận ra họ đang chú ý đến Ji Yong một cách khác thường.

Và đáng lo hơn cả là sự xuất hiện của Sunny và cái tổ chức bí mật mà cô ta là thành viên. Cái tổ chức mà ngày ấy cô ta đã hứa sẽ cho hắn gia nhập nếu hắn đồng ý trở thành kẻ như cô ta. Một Vampire hạ cấp, chẳng hơn chẳng kém. Cái viễn cảnh thống trị do cô ả vẽ ra khiến hắn có đôi chút lo lắng.

Nhớ đến đấy bất giác hắn nhếch môi cười. Vampire? Đến cả khi bị hắn hút cạn máu cô ta vẫn còn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng... giờ hắn lại có đôi chút tiếc nuối về việc ấy, lẽ ra khi ấy hắn nên hỏi nhiều hơn về cái tổ chức ấy trước khi ra tay mới phải, ít ra như thế hắn cũng có thể biết được nên đề phòng ra sao.

Seoul _ Một thành phố rắc rối hơn hắn nghĩ.

Có lẽ đến lúc nên rời khỏi đây, trước khi mọi việc trở nên rối loạn.

_’’ Ưm...’’ _ Ji Yong bất ngờ rên khẽ, cậu dụi người, ôm lấy hắn chặt hơn trong giấc ngủ.

Dòng suy nghĩ của hắn đứt đoạn. MỈm cười, hắn vuốt lại những lọn tóc lòa xòa trên trán cậu, hôn nhẹ lên vầng trắng trắng xanh ương bướng. Hít một hơi dài, căng đầy buồng phổi mùi thơm nhẹ ma mị tỏa ra từ người cậu, hắn nhẹ nhàng kéo cao tấm chăn, ôm siết lấy cậu vào lòng... buông nhẹ suy nghĩ. Chậm rãi tận hưởng giây phút bình yên dịu dàng bên cậu.

+++++++++++++++++++++

Như mọi ngày, hắn đến Crayon từ sáng sớm, khi Ji Yong vẫn còn chìm trong giấc ngủ trên chiếc giường êm ái. Khi Daesung và Taeyang vẫn chưa rời khỏi lớp chăn dày bên dưới tầng hầm của cửa tiệm. Hắn mang đến những chiếc bánh ngon lành đã được chuẩn bị từ sớm.

Chậm rãi, nhưng không một động tác thừa, hắn xếp đầy tủ kính những chiếc bánh kem nhỏ xinh nhiều màu sắc sinh động. Kiểm tra lại một vòng xung quanh tiệm, chú ý đến vòng kết giới hắn đã đặc biệt giăng giành riêng cho cậu _ thứ chỉ cho phép mỗi hắn và cậu được sử dụng ma thuật ở nơi đây. Khi đã bảo đảm mọi thứ đều ổn, hắn chậm rãi khoác lên người chiếc áo khoác dày, định quay trở về biệt thự Window, hắn cần chuẩn bị bữa sáng và gọi Ji Yong thức dậy.

Nhưng bỗng hắn khựng lại.

GÌ nhỉ? Hắn khẽ nhíu mày ngước nhìn lên, cao cao nơi bức rèm dày đang phủ kín trên khung cửa sổ hướng ra đường. Một thứ gì đó đang cộm lên khỏi lớp vải.

Liếc mắt nhìn quanh, chẳng ai có thể thấy hắn cả. Nhún nhẹ người, hắn chậm rãi bay lên. Vén nhẹ lớp vải, hắn ngạc nhiên nhận ra một chiếc camera nhỏ tí được lắp đặt 1 cách cực khéo léo. Chẳng mấy khó khăn, hắn nhận thứ được nuốt trọn trong ống kính không phải Crayon mà là phía đối diện _ Vũ trường SM.

Nhẹ nhàng đáp xuống, hắn vén màn nhìn sang bên kia đường. Một vũ trường cực kỳ đồ sộ, hoành tráng với những ánh đèn rực rở và nhộn nhịp khách ra vào khi đêm xuống, giờ dưới ánh sáng lại trở nên trơ trọi và vắng ngắt đến kỳ lạ.

Chậm rãi, đôi chân xoay nhẹ, ánh mắt sắc lẻm cẩn trọng kiểm tra từng ngóc nhỏ. Khuôn mặt hắn khẽ đanh lại, khó chịu.

Không còn chiếc nào khác ngoài 2 chiếc camera được đặt hướng về phía SM

‘’ Người có thể lắp thứ này ở đây chỉ có thể là 2 tên nhóc đó.’’ _ Hắn thầm nghĩ.

Đứng bất động, hắn chăm chăm nhìn vào cánh cửa nhỏ dẫn xuống tầng hầm, ánh mắt khe khẽ lóe lên tia sát ý

.....tích tắc... tíc tắc... THời gian chậm rãi trôi qua, trong đầu hắn hiện ra hàng loạt hành động muốn thực hiện.

Nhưng rồi hắn lặng lẽ rời đi với đôi mày nhíu chặt như kìm nén, trực giác mách bảo, hắn không nên can dự vào việc này sẽ tốt hơn, dù gì hắn và cậu cũng sẽ rời khỏi đây sớm thôi.

Tích tắc... tích tắc...

Daesung lúi cúi, mơ màng mở cửa tầng hầm và bước ra, theo sau anh là Taeyng cũng đang trong tình trạng tương tự. Lem nhem nhìn chiếc tủ kính đã được trưng đầy bánh, Daesung gãi gãi đầu quay sang Taeyang.

_’’ Huynh, Seung Hyun huynh đến rồi này, có bánh.’’ _ cậu lè nhè ngái ngủ.

Đẩy Daesung bước nhanh hơn về phòng vệ sinh, Taeyang lơ đãng nhìn quanh. Mọi thứ vẫn bình thường.

_’’ Nhanh đi, chúng ta có hôm nay có hẹn họp trực tuyến với sở trưởng đấy.’’ _ Anh hối thúc.

.................

Nửa giờ sau, Taeyang và Daesung đã tề chỉnh gọn gàng. Khóa chặt cửa tầng hầm đề phòng cẩn thận đâu đó, cả hai mới bắt đầu mở laptop, kết nối trực tiếp với tổng bộ. Chỉ vài phút, trên màn hình đã hiện ra hình ảnh của vị sở trưởng, một người đàn ông trung niên với ánh nhìn chính trực và đôi mày rậm.

_<< Hai người có gì báo cáo về SM không?>> _ Sở trưởng nhanh chóng vào việc.

_’’ Vâng, thưa ngài, chúng tôi phát hiện,mấy hôm nay, kể từ vụ mất tích của Sunny, đội bảo vệ bên ấy đã rút lui toàn bộ ạ.’’ _ Daesung vừa nhanh chóng trả lời vừa nhanh tay chuyển file camera đi.

_<< Rút lui toàn bộ? Hai người chắc chứ??>> _ Ông ngạc nhiên hỏi lại.

_’’ Vâng, thật sự toàn bộ bảo vệ bên ấy đều không thấy nữa, ban đầu chúng tôi cũng rất ngạc nhiên và nghi ngờ, nên có ý chờ thêm thời gian. Nhưng thật sự mấy hôm nay không còn thấy 1 bảo vệ nào nữa. Nhưng... có 1 việc rất lạ, là theo hình ảnh thu được thì có khá nhiều người đi vào SM, nhưng số lượng người rời khỏi ấy lại không nhiều đến thế.’’

Vị sở trưởng bên kia đầu dây thoáng trầm ngâm.

_’’ Chúng tôi nghĩ... vẫn sẽ rất nguy hiểm nếu hiện tại chúng ta ngay lập túc gài người vào đấy.’’ _ Taeyang thẳng thắn _’’ Từ việc của Sunny ... thật sự... chúng tôi nghĩ đến...’’

_<< Vampire?>>

Taeyang và Daesung đưa mắt nhìn nhau, nuốt tiếng thở dài vào trong.

_’’ Chúng tôi biết việc này rất hoang đường, nhưng...’’ _ Daesung ấp úng _’’ Nhưng... thật sự ... chúng tôi cũng không biết phải giải thích như thế nào.’’

_ <<.....>> _ Sở trưởng thoáng thở dài, nghiêm nghị, sau vài giây im lặng, ông lên tiếng _ << Mỗi năm Hàn Quốc đều nhận được rất nhiều báo cáo về các vụ mất tích bí ẩn, những cái chết kỳ lạ không thể giải thích. Mỗi năm số nạn nhân đều tăng lên một cách khó hiểu. Nhưng năm nay, số vụ án đã tăng một cách đột biến, và đồng thời, số người đã từng nhận được báo cáo mất tích trước đây mấy năm, đều lần lượt xuất hiện một cách kỳ lạ. Nhưng hành tung tất cả những người đó đều không thể kiếm soát và xác định chính xác. Và...>> _ Ông lại thở dài, đôi mày chau lại khó khăn _<< Khu vực họ xuất hiện luôn xảy ra những vụ án bí ẩn...’’

Daesung và Taeyang lại đưa mắt nhìn nhau, lo lắng. Họ thật sự không ngờ sự việc lại lớn đến như vậy.

_ << Đây vốn dĩ là cơ mật, nhưng tình hình hiện tại... Bên quân đội cũng đã được thông báo và chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.>>

_’’ Quân... quân đội???’’ _ Daesung há hốc mồm, ngạc nhiên.

_<< Phải, tình hình hiện tại chúng ta bắt buột phải chuẩn bị trước. Nếu không có gì xảy ra thi tốt nhất. Do đó, không thể bỏ lỡ cơ hội lần này. Chúng tôi sẽ cữ người thâm nhập SM, nhưng mong lần này 2 người có thể hợp tác.>>

_’’ Vâng, xin ngài ra lệnh ạ.’’ _ Taeyang lên tiếng, vẻ quyết tâm.

_<< Lần này, chúng ta cần chuẩn bị kỹ hơn, nên... tôi sẽ phái người ấy gặp gỡ 2 người trước, nếu được, hãy nói tất cả những gì các cậu cho là có thể giúp cho việc vào SM. Thêm nữa, dù gì 2 người là 2 trinh sát giỏi nhất hiện nay, nên... nếu được, tôi muốn 1 trong 2 người sẽ cùng hành động.>>

_’’ Một trong hai chúng tôi?’’ _ Taeyang khẽ nhíu mày, suy nghĩ.

_’’ << Đúng vậy, tất cả đầu mối chúng ta có đều bị cắt đứt ngay tại SM. Nên lần này dù liều lĩnh cúng ta cũng phải hành động. Tôi sẽ gửi hồ sơ về người ấy đến cho 2 người, có lẽ hôm nay người ấy sẽ đến đấy, Nghiên cứu kỹ hồ sơ nhé.>>

_’’ Vâng!’’ _ Taeyang và Daesung đều đồng thanh trả lời, chắc nịch.

++++++++++++++++++++++++++

11h Trưa _ Biệt thự Window, phòng ăn.

JI Yong ngồi lười biếng trên ghế, thân trên trườn dài trên mặt bàn rộng.

Xoay lưng về phía cậu, hắn chăm chú chuẩn bị món bit-tet bò dày cộm mà cậu thích, một cách tỉ mỉ... những giọt máu rỉ ra từ tay hắn, chậm rãi nhỏ đều, thấm ướt cả miếng thịt sống đỏ lòm. Thỉnh thoảng, hắn lại ngoái đầu lại nhìn cậu. Ánh mắt chứa đầy trìu mến chẳng dấu diếm.

Trái ngược với hắn, khuôn mặt cậu lạnh lẽo với làn da trắng mỏng, đôi môi đỏ ửng như trái đào, ánh mắt chăm chú nhưng lại lạnh buốt, ánh mắt như khóa chặt, lập ra một rào cản cho bất kỳ một cảm xúc nào lọt ra ngoài.

Nhưng bên trong, máu cậu đang sôi lên dữ dội, cái bụng đói cồn cào gào thét điên cuồng đòi được lấp đầy, bản năng, thứ bản năng khát máu vốn có của 1 vampire.

Nhìn ánh mắt trống rỗng, lạnh lẽo kỳ lạ ấy của cậu, hắn hiểu. Bất giác nhoẻn nhẹ nụ cười với làn môi mỏng, những giọt máu từ tay hắn chảy ra nhanh hơn, đầy tràn trên đĩa thịt, nhớp nhúa.

Nhanh chóng, hắn đặt đĩa thức ăn đỏ lòm trước mặt cậu trước khi chậm rãi ngồi xuống bên cạnh với phần ăn của mình_ bữa sáng đơn giản với bánh mỳ, trứng, thịt xông khói và ít salat.

Tích tắc, màu đỏ ngập tràn trong đáy mắt JI Yong, cậu bật ngay dậy và kéo nhanh chiếc đĩa về phía mình. Cây dao nhỏ trên tay run lẩy bẩy, vụng về cắt ra những mảng thịt to.... vội vã vội vã.... cậu đút tọt những mảnh thịt bò còn nhiễu nhão máu vào miệng, nhai ngon lành, ánh mắt sáng rực.

Vươn tay, lau đi vệt máu vừa vươn lại trên má Ji Yong, hắn lên tiếng.

_’’ Hôm nay cậu đừng nhịn nữa, chúng ta trở lại như trước đây đi. 1 ngày 3 bữa sẽ tốt hơn’’

Vẫn cắm cúi ăn nhanh, Ji Yong liếc mắt lên nhìn hắn, ánh mắt kiên quyết.

_’’ Đừng như vậy, nhiêu đây máu không đủ để cậu cầm cự đến tối đâu, JI Yong à... ‘’ _ Giọng hắn như van nài _’’ Chúng ta làm như trước đây đi, trước khi đến Crayon, và khoảng 4,5h chiều và cả cữ tối trước khi ngủ. Cậu cứ hút bao nhiêu máu cậu thích, nhé.’’ _ Hắn dịu dàng.

Cậu vẫn chẳng trả lời, chỉ chăm chăm nhìn hắn trong khi nhồm nhoàm thức ăn không ngừng.

Nhét nốt miếng thịt cuối cùng vào miệng, Ji Yong chậm rãi liếm môi, đôi môi đỏ lừ một màu máu nổi bật trên làn da trắng sứ.

_’’ Không thích.’’

Hắn thoáng khựng lại.

_’’ JI Yong à... cậu..’’

_’’ Ta nói không thích.’’ _ Cậu sẵn giọng, đẩy mạnh tay hắn ra _’’ Ta muốn làm sao thì làm vậy. Seung Hyun, đừng quên, huynh chỉ là nô lệ... huynh là nô lệ của ta.’’

_’’ Nhưng cậu cần nhiều máu hơn như thế, JI Yong ... nghe lời huynh, chúng ta...’’

Chẳng thèm nghe hết câu, cậu đã nhanh như cắt chộp lấy chiếc đĩa mình vừa ăn xong quẳng thẳng vào tường với sức mạnh kinh hồn của mình. Hắn im bặt... quay nhìn chiếc đĩa vỡ nát, vương vãi máu trên mảng tường trắng.

_’’ Cãi lại ta?.... ‘’ _ JI Yong nghiến chặt răng lên tiếng, nhìn hắn sòng sọc, giận dữ rít lên _ ‘’ Cãi lại ta...huynh dám cãi lại ta???? Ta nói không là không, huynh không được cãi... KHÔNG ĐƯỢC CÃI.’’_ Cậu trở nên kích động, đôi bàn tay nắm chặt trong khi đôi vai nhỏ co lại gồng cứng _ ‘’ Ta bảo không cần là không cần... Cái cớ... nếu ta hút máu huynh ... huynh ... huynh sẽ... cần máu và ... lấy cớ đó đi tìm lũ phụ nữ đó... huynh ‘’

Hắn im bặt, khe khẽ thở dài rồi vươn nhẹ đôi tay, ôm lấy cậu vào lòng.

_’’ Huynh không có, chỉ có cậu thôi, Ji Yong. Cậu là chủ nhân của huynh, vĩnh viễn.’’ _ Giọng hắn khàn thấp nhưng đầy dịu dàng.

Nhưng cậu chẳng chịu yên, thân hình nhỏ bé ra sức vùng vẫy kịch liệt ngay khi hắn vừa chạm vào, cậu cứ ngoan cố ra sức giật tung vòng tay hắn ra dù hắn gần như đã ôm cứng và nhấc bỗng cậu lên khỏi mặt đất.

_’’ ĐÁNG GHÉT.... huynh không được cãi... huynh ... KHÔNG ĐƯỢC CÃI LẠI TA...’’ _ Cậu gần như thét lên, mắt đỏ ngầu giận đến run người. Không được, cậu không thể tin hắn, cậu không thể để hắn được tự do, hắn phải vĩnh viễn là nô lệ của cậu.

Hắn khẽ thở dài, đôi vòng tay càng siết chặt lấy cậu, để mặc những cú vung vẩy mạnh bạo của cậu gây ra những vết thương bầm dập khắp nơi trên ngực và hai cánh tay, hắn cố sức rướn người hôn lên trán cậu, nóng bừng.

Tích tắc , cả cơ thể Ji Yong khựng lại, rồi từ từ lả đi trong vòng tay hắn. Nhẹ nhàng, đỡ lấy thân hình đã trở nên nhẹ hẫng của cậu nắm xuống đất. Hắn cứa mạnh một đường trên cổ tay mình bằng chiếc móng nhọn lễu. Máu ứa ra... chảy tràn xuống đôi môi cậu...

Vô thức... đôi môi đỏ rực mấp máy... nuốt trọn dòng máu nóng hổi.

Hắn đưa mắt lo lắng nhìn làn da trắng xanh của cậu chầm chậm ửng hồng trở lại.

Máu. Cậu cần máu, rất nhiều máu. Hắn hiểu điều đó, cậu cũng vậy.

Nhưng có 1 sự thật cậu chưa bao giờ biết được, trong sự nuông chiều và yêu thương của hắn, cậu chưa bao giờ phải chịu đói máu, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, hắn luôn sẵn sàng dâng hiến dòng máu nóng rực của mình cho cậu, nên Ji Yong không biết rằng, nếu 1 vampire khát máu, bản năng trong cậu sẽ lớn dậy, cậu sẽ trở nên hung dữ và kích động vì cơn đói và khi đó... cậu sẽ chẳng còn là cậu nữa, còn lại chỉ là cơn khát thiêu đốt từng tế bào trong cơ thể.

_’’ Phải rời khỏi đây thôi... phải rời khỏi đây thôi ...’’ _ Hắn lẩm bẩm.

Trong đầu hắn rất nhanh hiện ra một khung cảnh bình yên ở một ngôi làng nhỏ thuộc ngoại ô của nước Pháp. Nơi thiên nhiên, cây cỏ, những động vật nhỏ xinh bên bờ hồ... có lẽ đến lúc phải quay trở về đó, tránh xa nơi này.

_______ Hết chap 8 ____________


Longtỉ_Huyễnca

Longtỉ_Huyễnca
Author
Author
Nam
Giới tính : Nam
Tổng số bài gửi : 144
Số Thanks : 45


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyFri Nov 06, 2015 8:11 pm
Bà Yong bả lì dữ dậy chời oi...

Senaboomkum

Senaboomkum
Author
Author
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 78
Số Thanks : 15


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyFri Nov 06, 2015 8:46 pm
Bố thộn quá thê nô, quá sủng má Yong, quá cưng má  laughing laughing Nhất má rồi đó  n456

hanbb_vipleo

hanbb_vipleo
Thành viên thân thiện
Thành viên thân thiện
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 17
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyMon Nov 16, 2015 8:52 pm
Hay quá à
Thích đề tài vampire này quá đi
Cuồng fic này mất rồi. Cuồng luôn cả D

Hyunnie_nolza21

Hyunnie_nolza21
Thành viên mới .
Thành viên mới .
Nữ
Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 7
Số Thanks : 1


Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 EmptyWed May 04, 2016 12:22 pm
D drop fic này luôn rồi sao?  khoc


Sponsored content



Bài gửiTiêu đề: Re: [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) [M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 ) - Page 2 Empty

 Similar topics

-
» [K] VAMPIRE - QUYỀN LỰC HAY TÌNH YÊU...[Longfic][Nyongtory, ToDae...]
» [T]Máu[longfic|Gtop]
» [MA] The Ace [Longfic/GTOP] _ End
» [M]Anh là gì của em[Longfic/ GTOP]
»  [M] Who am I? [longfic|GTop]
[M] Nô lệ của Vampire [Longfic|GTop] _ ( 6/11 )Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 2 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
BigBangFam :: 

Vip Việt & BigBang

 :: 

Fan Fic BigBang

-