| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: [K] THE LOVE [Longfic | 21BANGS | CHAP 5] Fri May 22, 2015 4:41 pm | | | | | | | Bom uể oải lê từng bước chân xuống lầu. Tiếng ồn ào ở tầng dưới đã đánh thức cô dậy. Cô ngơ ngác nhìn vào chiếc camera gắn ở tường bên chân cầu thang.
- Gì đây? Sao lại có cái máy quay thế này?
Vừa đúng lúc Ji Yong đi qua, cô vội vàng hỏi.
- Oppa! Sao lại có cái máy quay ở đây ạ?
- À, chủ tịch muốn quay lại cuộc sống hàng ngày của chúng ta rồi đưa lên TV ấy mà! Kiểu như BIGBANG tv vậy đó!
Bom gãi gãi đầu, chọc chọc vào cái máy quay. Cô nhún vai và quyết định không để ý đến nó nữa. Kế hoạch của ngày hôm nay chính là đi mua sắm. Tất cả mọi người cùng ngồi lên xe của Bom để đến siêu thị. Seungri vừa nhìn vào màn hình điện thoại vừa nói:
- Các fan rất vui khi bốn người đến ở với BIGBANG đấy!
Thật ư? Họ phản hồi thế nào? - Daesung tò mò hỏi
- Đây này! "5 lão già, nhanh cơ hội này mà tìm bạn gái đi nhé!"
- Trời! Chúng ta già lúc nào chứ!
- Còn nữa, còn nữa! "Yong Bae oppa, hwaiting!"
TOP phì cười, vỗ vỗ vai Taeyang.
- Các fan nói đúng đấy! Chú chính là người cần phải có nhiều cố gắng nhất, nếu không sẽ ế không biết chừng!
Taeyang cũng không chịu thua.
- Yên tâm, người có nụ cười ấm áp như em không ế được đâu!
- Haha
Mọi người cùng cười rộ lên. Daesung vội chộp lấy điện thoại của Seungri.
- Ê, sao em không đọc cái này lên! Cái này đúng quá mà! "Chắc hẳn Seungri chính là người sung sướng nhất!"
Seungri đỏ bừng mặt. Cậu lắp bắp.
- Làm....làm gì có! Toàn đổ oan cho em!
- Chú còn chối! Nhìn cái danh bạ dài ngoằng của chú là anh thừa biết! - TOP ra vẻ thấu hiểu, gật gù nói.
Ji Yong nãy giờ im lặng, chợt cất giọng nói lạnh lẽo còn hơn cả nước đá.
- Em vui lắm hả Seungri?
- Hơ....hơ....tất...tất nhiên rồi! Haha! Được sống chung với mọi người em vui lắm! Vui lắm!
- Hừ!
Nghe cách nói ấp a ấp úng của Seungri, mọi người đều cảm thấy buồn cười. Minzy ngây thơ nhìn Ji Yong:
- Oppa, sao anh lại tức giận ạ? Seungri oppa chỉ là rất vui thôi mà!
- Hả?
Ji Yong tròn mắt nhìn Minzy. Cô bé vẫn tiếp tục nhìn anh với vẻ nghiêm túc. Anh có cảm giác mặt mình đang đỏ bừng. "Đúng thế! Việc gì mình phải tức giận chứ?". Mọi người cũng phát hiện ra vấn đề và đều nhìn về phía Ji Yong, chờ đợi anh trả lời, chỉ riêng TOP và Taeyang lại nhìn nhau đầy ẩn ý. Ji Yong lúng túng không biết phải làm sao. Đúng là tự lấy đá đập chân mình mà. May mắn là đã đến siêu thị, mọi người phải xuống xe nên câu chuyện đã bị bỏ dở nửa chừng. Họ chia thành hai nhóm. Bom, Dara, TOP và Taeyang sẽ đi mua đồ dùng trong nhà. CL, Minzy, Daesung, Ji Yong và Seungri sẽ đến quầy thức ăn. Ngoài ra mỗi nhóm còn có một người quay phim nữa. Mọi người đứng trước hàng ghế chờ ở siêu thị. Tiền bạc chính là một vấn đề, vì thế với đầu óc của con gái một gia đình kinh doanh, Bom đã đề nghị.
- Chúng ta cứ mua đồ, hết bao nhiêu thì chia ra, được không?
- Ừ, thế cũng được. Nhưng mà..... - Ji Yong ái ngại nhìn Dara
Bom hiểu ý. Cô thở dài.
- Được rồi. Minzy còn nhỏ nên em ấy không cần phải trả tiền, còn Dara thì.....tôi cho cậu vậy!
Bom nhếch mép như thách thức Dara. Dara ấp úng.
- Tôi....tôi....
- Anh sẽ trả cho Dara!
- TOP oppa! - Bom kinh ngạc.
- Vì thế đừng bắt nạt cô ấy!
TOP quay lưng đi về chỗ xe đẩy hàng, lấy một chiếc. Bom giận giữ trừng mắt nhìn Dara. Dara sợ hãi vì cái nhìn đầy đe dọa của Bom. Bom đi rồi, cô tự cốc đầu mình. "Dara à, mày lại gây họa rồi!". Taeyang xoa nhẹ đầu Dara như an ủi, anh cũng lấy một chiếc xe đẩy rồi cùng Dara đi sau Bom và TOP. Nhóm còn lại cũng tự động đi về phía gian hàng thực phẩm.
Bom là người rất có kinh nghiệm mua sắm. Tuy giàu có nhưng lúc này cô đã ý thức được việc mua sắm tiết kiệm, vì bây giờ cô không phải chỉ sống một mình. Cô xem giá rất kĩ lưỡng, mỗi mặt hàng cô đều phải so sánh nhiều hãng khác nhau. Hai chàng trai chỉ biết đi theo sau đẩy xe hàng, Dara thì chỉ cần nhìn thấy mức giá ở đây thôi cô cũng đã chẳng dám động vào thứ gì, vì thế chỉ có mỗi mình Bom xem xét rồi ném đồ vào giỏ. Bom nhìn Dara với vẻ hờ hững.
- Tôi muốn đổi giấy dán tường! Cậu thấy thế nào?
- Tôi thì thế nào cũng được, cứ chọn theo ý cậu đi!
- Được thôi!
Bom rút điện thoại ra. Cô nói với người trong điện thoại, có lẽ là người quản gia của cô.
"Thay giấy dán tường trong phòng tôi ở ngôi nhà chung. Loại mà tôi đã chọn khi ở Nhật. Phải xong trước lúc tôi về. Mật khẩu nhà tôi sẽ nhắn qua!"
Bom nói một tràng, sau đó cúp máy. TOP tức giận trừng mắt nhìn Bom.
- Sao cô có thể tự tiện cho người khác mật khẩu nhà chứ?
- Có sao đâu? Đằng nào chúng ta cũng định đổi lại mà!
- Cô....Hừ!
Bom vờ như không để ý. Cô tiếp tục với công việc lựa chọn đồ đạc.
- Chúng ta cần một cái rèm cửa cho phòng khách! Màu kem thì thế nào nhỉ?
Hỏi cho có lệ, cô cũng chẳng đợi ai trả lời, ném luôn cái rèm vào xe đẩy. "Đồ hống hách!" TOP càu nhàu.
Nhóm bên này cũng đang cực kì phức tạp. CL hoàn toàn không biết nấu ăn nên cô chỉ đi theo cho có mà thôi. Seungri thì muốn mua quá nhiều thứ vớ vẩn làm Ji Yong phải lấy ra trả lại vào chỗ cũ. Chỉ có Minzy và Daesung thành thạo mua đồ cho cả nhà.
- Chúng ta cần gạo, thịt, rau, và cả gia vị nữa! - Daesung lẩm nhẩm.
- Oppa! Chúng ta có nên mua thêm kim chi không ạ?
- Được thôi Minzy, nếu em muốn!
Một đội hình buồn cười với Daesung và Minzy đi trước chọn đồ. Tiếp theo là Seungri vừa đi vừa vơ lấy bất cứ thứ gì mà cậu nghĩ là ngon. Sau đó là Ji Yong đang đẩy xe và chọn ra những thứ không cần thiết mà Seungri đã ném vào. Và cuối cùng là Chae Rin vừa đi vừa đút tay vào túi. Ji Yong bực mình quát lên.
- Em làm ơn đừng lấy thứ gì nữa được không hả Seungri!
Seungri quay lại nhìn Ji Yong, sau đó lại nhìn vào giỏ xe, rồi lại nhìn Ji Yong. Cậu hét lên
- Gì thế này? Em đã mua rất nhiều cơ mà! Sao chỉ còn được có từng này thôi!
- Anh đã lấy ra hết đấy! Em mua nhiều thứ thật vớ vẩn! Có cái em đã lấy đến 3 lần!
Seungri đành phải ngậm miệng.
9 người gặp lại nhau sau 2 tiếng đồng hồ vật vã. Trông ai cũng xơ xác chỉ trừ Bom và CL. Dù sao thì kĩ năng shopping của hai người này là đệ nhất, lượn 2 tiếng thì cũng chẳng thấm vào đâu.
- Em muốn đi mua quần áo!
CL lên tiếng. Bom cũng vui vẻ gật đầu.
- Em cũng muốn. Vậy chúng ta cùng đi đi!
Các chàng trai đành phải uể oải theo sau các cô gái. Chiếc xe đưa 9 người đến trung tâm thương mại lớn nhất Seoul. Các chàng trai BIGBANG quyết định sẽ ngồi đợi trong xe. Dù sao thì trong này cũng có rượu và TV, vẫn đỡ hơn là lượn lờ thêm một lúc nữa. Dara cũng không muốn đi, vì số tiền cô có cũng không thể mua được gì trong này. Cô được sống với mọi người ở đây cũng là nhờ chủ tịch Yang giúp đỡ. Tuy ông đã đưa một chiếc thẻ ngân hàng cho cô nhưng cô cũng không dám tự tiện tiêu nó. Bom quay đầu lại nhìn Dara.
- Còn ngồi đó làm gì? Muốn chúng tôi phải đợi cậu bao lâu nữa?
- Tôi...tôi không.....
Chưa kịp nói hết câu cô đã bị Bom kéo xuống xe. Dara hốt hoảng.
- Cậu...cậu làm gì thế?
- Cậu định cứ mặc như thế sao? Họ sẽ làm BIGBANG tv đấy! Cậu định cứ thế mà lên tv à?
Minzy và CL đã ở xa tít tắp đằng trước, Bom kéo Dara theo sau. 4 người vào khu thời trang với những mẫu đồ mới nhất. CL có gu thời trang rất độc đáo với đa phần là phong cách thể thao thoải mái. Cô rất khó tính trong lĩnh vực thời trang nên chọn mua rất kĩ lưỡng. Minzy tuy còn nhỏ nhưng cũng đã có phong cách thời trang ổn định. Cô bé chọn những bộ quần áo cùng phụ kiện tomboy. Bom theo hướng sexy và nữa tính nên đồ của cô toàn là váy ngắn, quần đùi. Bây giờ là mua đồ cho mình nên cô đã không cần phải kiêng dè nữa. Cứ thích là lấy, chẳng cần phải xem giá tiền làm gì. Nhân viên đi theo xách đồ cho Bom đã lên đến 3 người. Dara đang đứng trước dãy quần áo, đồ rất đẹp nhưng cô lại không biết mua món nào. Thứ gì cũng quá đắt đỏ. Một tốp những cô gái, có lẽ là tiểu thư nhà giàu, đến gần Dara. Một cô lên giọng.
- Đây chẳng phải là con bé nhà nghèo ở cùng BIGBANG đây sao?
Dara hoảng sợ.
- Các cô là ai?
Một cô tóc nâu nhìn Dara với ánh mắt khinh thường.
- Đúng là một con bé ăn mày! Sao nó có thể xứng với các oppa chứ?
- Đúng thế! Này ăn mày! Cô nên rút khỏi YG đi thì hơn! Cô không xứng với BIGBANG!
- Này! Đang làm gì đấy? - Một giọng nói lạnh lùng cắt ngang lời của cô gái đang nói.
- Bom? - Dara kinh ngạc.
Bom đứng chắn trước mặt Dara. Dáng vẻ kiêu ngạo khôi phục trên khuôn mặt cô.
- Có vẻ các cô quên đây là địa bàn của ai rồi nhỉ? Hay để tôi gọi bảo vệ để nhắc nhở cho các cô biết?
- Chúng tôi.....chỉ là..... Cô không thấy ấm ức khi phải sống chung với cô ta sao? Cô ta....
"Bốp"
Một cái tát như trời giáng vào mặt cô ta. Bom lạnh lùng nhìn cô ta.
- Im mồm và cút khỏi đây! Đồ dơ bẩn!
Noi rồi Bom kéo Dara đi thẳng, bỏ mặc những cô gái đang kinh hoàng nhìn theo bóng dáng Bom. Dara vẫn chưa hết vẻ bàng hoàng.
- Cậu.....
- Không cần cảm ơn! Tôi không muốn cái loại đó ám cửa hàng nhà tôi!
Dara cúi đầu im lặng. Cô khẽ mỉm cười. "Cô ấy là một cô gái tốt". Bom kéo Dara đi khắp nơi, lựa chọn những bộ quần áo thời trang nhất hợp với dáng người Dara. Dara lúc này chỉ như một con rối, bị Bom ướm hết bộ này đến bộ khác lên người. Bom vẫn nói với giọng hờ hững.
- Em trai cô bao nhiêu tuổi?
- 15. Mà sao?
Bom không trả lời. Lại kéo Dara đi một mạch đến nơi bán quần áo nam. Lần này thì không cần ai phải thử nữa. Bom đi lướt qua và chỉ liên tục.
- Cái này! Cái này! Cái này nữa! Cả cái đằng kia!
Chờ nhận viên gói đồ lại. Bom hất mặt với Dara.
- Em trai cậu đang ở trường nghệ thuật YG phải không? Tôi sẽ gửi đồ đến đó với danh nghĩa của cậu! Được rồi! Về thôi!
- Bom, cảm ơn cậu.
Bom vờ như không nghe thấy, quay đầu đi thẳng.
| | | | |
|