| [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] | |
| | Tác giả |
---|
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Thu Jun 18, 2015 10:07 am | | | | | | | Author:Victorious Sky Disclaimers: Các nhân vật không thuộc về Au Category: Romance Pairings: GRI Rating: K
Seungri chăm chú nhìn vào màn hình tv. Và bên tai là tiếng gõ bàn phím lách cách khiến anh không tài nào tập trung nổi. Anh gào lên.
"Ji Yong! Làm ơn để lúc khác hẵng chat tiếp được không? Em đang xem tv đấy!"
"Rồi rồi xong ngay đây!"
Ji Yong miệng nói nhưng tay vẫn hoạt động liên tục.
"Ji Yong!"
"Được rồi mà!"
Ji Yong uể oải tắt máy tính. Anh leo xuống giường và ngồi một bên Seungri, chẳng nói chẳng rằng giật luôn hộp sữa mà cậu đang uống. Tất nhiên là Ji Yong cũng chẳng bận tâm về việc đó là hộp sữa mà Seungri đang uống dở, cứ thế mà ngậm lấy ống hút. Seungri càu nhàu.
"Uống sữa của anh đấy!"
Ji Yong lườm Seungri một cái rồi tiếp tục uống. Seungri thở dài.
" Lại chat với cái tên Yong Bae gì gì đó hả?"
"Ờm"
Ji Yong vừa ngậm ống hút vừa trả lời. Seungri lơ đãng nói.
"Đừng nói chuyện với tên đó nữa. Em không thích!"
Hai mắt Ji Yong sáng lên, quăng luôn cái hộp sữa rỗng không vào thùng rác một cách chuẩn xác. Ji Yong bẹo má Seungri làm khuôn mặt điển trai nhăn nhúm.
"Seungri à. Em đang ghen phải không?"
"Vớ....vớ vẩn. Hyung đang nói cái gì thế hả?"
"Em đỏ mặt rồi kìa!"
"Anh đừng nói bậy!"
Seungri tức giận vùng khỏi tay Ji Yong. Ji Yong vẫn không muốn buông tha và tiếp tục với trò đùa của mình. Seungri thở dài chịu thua ông anh trẻ con này. Cậu lầm bầm, thông báo cho Ji Yong.
"Daesung về rồi!"
"What?"
"Em nói Daesung về rồi!"
Ji Yong há hốc mồm kinh ngạc. Anh gào lên, ôm lấy Seungri lăn lộn giữa sàn nhà.
"Về rồi? Thằng Dae ú về rồi sao?Ahhahahaha....."
"Buông em ra! Đâu cần phải phấn khích vậy chứ?"
"Hahaha. Cuối cùng thì nó cũng chịu về. Ba năm rồi chứ ít gì. Cứ tưởng nó chết luôn ở trên Seoul rồi chứ!"
Daesung là bạn thân từ bé của Seungri và Ji Yong. Họ đã chơi với nhau rất thân thiết. Tình bạn của ba người vẫn bền vững cho dù Daesung không còn ở đây nữa. Seungri suy nghĩ mông lung rồi cố thoát khỏi cơn động kinh của Ji Yong. Anh bỏ ra khỏi phòng, ngoái đầu lại nhìn Ji Yong đang sung sướng lăn lộn thêm lần nữa. Seungri ngán ngẩm. Người gì mà tính cách trẻ con quá thể đáng như thế. Rồi cũng có ngày bị người ta lừa cho xem.
.................................
Quán cà phê khá vắng vẻ. Ji Yong và Seungri đang ngồi đợi cậu bạn Daesung. Ji Yong vẫn theo thói quen cũ, cầm lấy cái li mà Seungri uống dở và uống luôn. Seungri cũng kệ. Nếu nói đây là một nụ hôn gián tiếp thì không biết hai người với cả Daesung nữa, hôn nhau không biết bao nhiêu lần rồi. Dù sao thì giữa họ những vấn đề đó không quan trọng. Seungri đang suy nghĩ thì bị giọng nói quen thuộc đột ngột ngắt quãng.
"Ji Yong hyung! Seungri à!"
"Daesung à!"
Ji Yong phóng cái vù lao vào dùng tay kẹp lấy cổ Daesung. Anh chàng Daesung thì cười đến mức không thấy ánh mặt trời, ôm chặt lấy eo Ji Yong. Sau màn chào hỏi hết sức lố bịch và trẻ con đó, Daesung và Ji Yong buông nhau ra. Ji Yong vỗ vai Daesung.
"Thằng nhóc này, càng ngày càng đẹp ra đó! Không còn ú như ngày trước nữa rồi!"
"Tất nhiên rồi! Hyung xem, em còn có cả cơ bắp nữa đấy!"
Daesung gồng tay lên, để lộ cánh tay rắn chắc. Ji Yong vừa sờ sờ lên bắp tay Daesung vừa xuýt xoa.
"Đúng là rất rắn chắc!"
Daesung đắc ý.
"Chứ đâu như hyung. Vẫn ốm tong teo!"
"Chỉ tại suốt ngày bị thằng nhóc này bắt nạt"
Ji Yong vừa nói vừa xoa đầu Seungri làm Seungri phải hét lên.
"Câu này phải để em nói mới đúng chứ!"
"E hèm"
Tiếng hắng giọng nhắc nhở ba người rằng ở đây còn có người thứ tư. Một chàng trai với đôi mắt sắc bén, gương mặt góc cạnh đầy nam tính. Nói chung là rất đẹp trai. Daesung gãi gãi đầu.
"Xin lỗi. Tại vui quá nên em quên mất. Đây là Seung Hyun. Một người bạn của em ở Seoul. Hyung ấy bằng tuổi hyung đấy Ji Yong"
Daesung lại đưa tay về phía Ji Yong và Seungri.
"Còn đây là Ji Yong hyung và Seungri. Bạn thân từ bé của em."
"Xin chào. Rất vui được gặp mọi người"
"Hơ. Xin chào"
Ji Yong nhìn chằm chằm Seung Hyun. Người này ăn gì mà đẹp trai thế không biết. Lại còn cao to nữa chứ. Ji Yong tự cảm thán trong lòng. Thấy Ji Yong vẫn cứ nhìn Seung Hyun một lúc lâu mà không nhúc nhích gì, Seungri huých nhẹ vào người Ji Yong giúp anh tỉnh ra. Ji Yong giật mình nhìn Seungri.
"Làm cái gì thế hả?"
Nói rồi Ji Yong quay lại, thấy Seung Hyun đang nhìn mình với ánh mắt khinh thường. "Cái gì? Khinh thường?". Ji Yong tức giận trừng mắt với Seung Hyun một cái. Hảo cảm ban đầu mất sạch sẽ. Seung Hyun khinh khỉnh nhìn Ji Yong. Cái con người này vừa thấy mặt đã không ưa nổi rồi. Còn nhìn chằm chằm người ta như thế nữa chứ. Chỉ thiếu mỗi nước dãi tràn ra thôi. Nghĩ đến đây Seung Hyun lại rùng mình, nổi cả da gà. Ánh mắt anh nhìn Ji Yong càng chồng thêm một lớp chán ghét nữa. Cố gắng ngồi lại nghe bọn họ hàn huyên tâm sự mất cả tiếng đồng hồ. Seung Hyun thật sự cảm thấy vui vẻ vì cuối cùng cũng thoát khỏi đây. Một phần là Daesung nói quá nhiều, và một phần là cái tên Ji Yong này nhìn thật chướng mắt. Hắn ta trừng đủ kiểu với anh làm anh thật khó chịu. Chẳng lẽ muốn gây ấn tượng với anh sao? Seung Hyun vừa đi vừa tự hào với sức hút của bản thân mình. Đến đàn ông cũng không cưỡng lại được.
| | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Fri Jun 19, 2015 8:58 am | | | | | | | _____Chap 2_____
"Chào. Em thức khuya quá nhỉ?"
"Em không ngủ được"
"Tại sao thế?"
"Không biết. Chỉ là không ngủ được thôi!"
"Thôi nào. Em nên đi ngủ"
"Anh lúc nào cũng thế!"
"Anh làm sao?"
"Anh lúc nào cũng quan tâm người khác như vậy. Với ai anh cũng như thế sao?"
"Ồ. Anh không biết đấy"
"Anh đừng nói dối"
"Anh không nói dối. Chắc là bẩm sinh anh đã là một người tốt bụng rồi. Hehe"
"Biết ngay mà. Thôi em đi ngủ đây"
"Được rồi. Tạm biệt. Ngủ ngon nhé"
"Ngủ ngon"
Ji Yong ngáp dài, tắt máy tính và lò mò bò lên giường ngủ. Trùm chăn kín đầu, anh đột nhiên phì cười. "Tên này, lúc nào cũng làm mình cười được. Lúc nào cũng ấm áp như thế!". Ji Yong dần chìm vào giấc ngủ với những suy nghĩ về cuộc trò chuyện vừa rồi. Và với cái nick Taeyang luôn khiến anh phải lao đầu vào mỗi khi thấy nó sáng lên. Người này luôn thu hút một cách kì lạ.
..............................
"Rầm.....rầm....rầm"
- Hyung!!!!!!
Ji Yong uể oải, bực mình với tiếng động kinh khủng đã đánh thức anh dậy.
- Cái gì thế hả?
- Hyuny có dậy không thì bảo?
- Seungri à, để anh ngủ thêm tí nữa đi!!!!!!
- Dậy! Dậy! Sắp trễ học rồi! Có tin em phá cửa xông vào không?
- Biết rồi biết rồi
Ji Yong miệng nói nhưng người vẫn chôn sâu trong chăn. Khoan đã. Anh bật dậy, với tay lấy chiếc đồng hồ, dụi dụi mắt. Ôi không! Thật sự là 10' nữa là vào học rồi. Anh nhảy đại ra khỏi giường, phóng vù vào nhà vệ sinh. Xách cặp chạy ra thì đã trễ. Phòng khách trống trơn, và mẹ anh vẫn đang ở trong bếp. "Chắc Seungri đi trước rồi!". Ji Yong nghĩ thế. Rồi anh lê từng bước chân nặng nhọc ra khỏi cổng.
- Hyung! Có biết em chờ lâu như thế nào không hả?
- Seungri à?
- Hừ. Đi thôi
Seungri bực mình bỏ đi trước, Ji Yong vội vã chạy theo.
- Không phải em đi trước sao?
- Anh muốn em đi trước lắm sao?
- Ơ.....không......
Đi được một lúc, Seungri đột nhiên dừng lại đột ngột làm Ji Yong tông phải người cậu. Ji Yong xoa xoa mũi mình.
- Em bị gì thế hả?
Seungri cười ranh mãnh.
- Hyung à. Đằng nào cũng muộn rồi, hay là chúng ta......cúp học đi!
- Cái gì? Em điên à?
- Một lần thì có sao đâu!
- Em.....muốn đi đâu?
- Đi! Em biết có chỗ này hay lắm!
Seungri túm lấy tay Ji Yong, kéo anh đi một mạch. Cứ mãi nắm tay như thế. Ji Yong ngơ ngác nhìn bàn tay đang bị Seungri nắm lấy. Đột nhiên anh cảm thấy Seungri nhỏ bé của anh đã trưởng thành từ lúc nào rồi, đã cao hơn cả anh. Không còn là cậu em cần anh phải bảo vệ nữa. Cảm nhận sự ấm áp trong lòng bàn tay, Seungri mỉm cười, muốn con đường này dài ra mãi, ra mãi. Liệu có thể dài đến đâu nhỉ? Có đủ để cậu và Ji Yong hyung đi hết cuộc đời này không? Seungri lại phì cười. Đến nơi, Ji Yong xụ mặt xuống.
- Đây chẳng phải là ngọn đồi sau trường học sao?
- Anh lên trên đó bao giờ chưa?
- Chưa. Lên làm gì? Toàn cây với cối.
- Đi nào!
Không đợi Ji Yong kịp phản ứng, Seungri lại kéo anh lên. Đến đỉnh đồi, Ji Yong kinh ngạc mở to mắt.
- Đẹp....đẹp quá!
Seungri mỉm cười đầy tự hào. Khoảng đất rộng vơia bãi cỏ xanh rờn, nhìn từ đây có thể thây rõ cả ngôi làng mà họ đang sống. Ji Yong la lên
- Nhà anh ở kia kìa! Đó là nhà em đó Seungri!
Gió thổi vào mát rượi. Nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ dưới ánh nắng nhẹ nhàng của Ji Yong, Seungri đột nhiên cảm thấy mình nên nói điều gì đó. Có thể là gì nhỉ? Tất nhiên là những cảm xúc mà cậu đã cảm thấy, lắng nghe nó và thấu hiểu nó là gì. Cậu đột nhiên chạy lại, dang hai tay ra và hét lớn về phía trước.
- Ji Yong!!!!!! Sarang hae!!!!!!!
Ji Yong ngơ ngác quay đầu nhìn Seungri. Chưa kịp phản ứng lại thì Seungri lại tiếp tục hét lên.
- Không phải là tình yêu giữa em trai và anh trai đâu. Em thực sự yêu anh đó Ji Yong. Love. Là love đó.
Ji Yong ngẩn ngơ. Trái tim nảy mạnh lên. Seungri quay đầu nhìn Ji Yong, nở nụ cười rạng rỡ, nụ cười làm người ta lóa mắt. Khoảnh khắc này, Ji Yong cứ nghĩ là giống như một khung cảnh trong phim vậy. Và Seungri chính là nhân vật nam chính, đẹp trai và thật tuyệt vời. Nhưng Ji Yong lắc mạnh đầu. Anh lắp bắp.
- Em....em nói vớ vẩn.....gì thế hả?
- Anh không chấp nhận được đúng không? Không sao, em sẽ chờ
Ji Yong cười hì hì, chạy lại xoa lên đầu Seungri
- Nhóc con! Đùa thế đủ rồi đấy!
Ji Yong quay người, đưa lưng về phía Seungri.
- Được rôi! Về thôi!
Seungri khẽ cười, nhìn bóng lưng của Ji Yong rồi cũng rảo bước theo sau. | | | | |
| |
| WinDy s2 YOnGRi Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 15 Số Thanks : 2 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Fri Jun 19, 2015 9:24 am | | | | | | | Ôii tem tem!!! Lâu rồi mới có fic GRi <3 tuyệt lắm au à ^^ Yongie tại sao không tin người ta nói yêu thật chứ TT^TT nỡ lòng nào vì người quen trên mạng mà ứ đoái hoài gì tới Ri Ri cạ TT^TT Hyun cũng là người bí ẩn, nhỉ? Cái kiểu khinh khỉnh kia đích thị là của hót gơn đanh đá rồi :v )) nói vậy thôi, ủng hộ au hết mình <3 hóng chap mớii | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Sat Jun 20, 2015 3:57 pm | | | | | | | _____Chap 3_____
Ji Yong mở tủ quần áo, chọn tới chọn lui. Cuối cùng anh quyết định sẽ mặc theo phong cách thể thao năng động vậy. Dù sao cũng chỉ là đi chơi thôi mà. Ji Yong tuy sinh ra ở một vùng quê, gia cảnh cũng chỉ bình bình, không giàu không nghèo, nhưng về khoản thời trang thì hạng nhất. Không cần hàng hiệu cũng phối được một bộ đồ chuẩn không cần chỉnh. Ji Yong luôn tự hào với điều này. Ngắm nghía mình trong gương một lát, anh cười đắc ý, khoác ba lô lên vai và ra khỏi nhà. Có lẽ Seungri đang đợi anh ở phòng khách.
- Seungri à! Đi thôi!
- Hừ. Lâu quá!
Seungri càu nhàu rồi cũng đi ra. Ji Yong đang rất hào hứng. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên anh lên Seoul, chắc chắn sẽ có rất nhiều điều thú vị. Ra đến bến xe đã thấy Daesung và Seung Hyun đứng đó chờ. Daesung vẫy tay rối rít.
- Hyung! Ở đây này!
Ji Yong túm lấy tay Seungri chạy lại. Cả 4 người cùng leo lên xe. Daesung ngồi xuống một chiếc ghế và kéo luôn Seungri xuống ngồi cùng, vẻ mặt hồ hởi lôi trong chiếc ba lô của mình ra.
- Cậu xem này! Tớ vừa kiếm được đĩa game này đấy! Hay không?
- Hở? A....ờ....
Seung Hyun ngồi ngay đằng sau ghế Daesung, và Ji Yong ngập ngừng một vài giây rồi cũng quyết định ngồi bên cạnh Seung Hyun. Seungri ái ngại quay đầu liếc nhìn Ji Yong một cái, rồi cũng tập trung vào chiếc CD mà Daesung vừa khoe. Suốt dọc đường, Seung Hyun thì nhìn ra ngoài cửa sổ, và Ji Yong chỉ tập trung vào chiếc điện thoại của mình. Tiếng chuông báo có tin nhân cứ một chốc lại kêu lên làm Seung Hyun cực kì khó chịu. Anh hậm hực.
- Này! Cậu tắt chuông đi có được không? Ầm ĩ chết đi được!
Ji Yong vẫn mải miết nhắn tin, triệt để phớt lờ Seung Hyun. Seung Hyun có cảm giác như máu nóng đã bốc lên đến tận đỉnh đầu. Anh cố gắng kiềm chế và gọi Ji Yong thêm lần nữa.
- Này!
- Hả?
- Cậu điếc à? Chẳng phải tôi bảo cậu...
- Ờ!
Cái.....!!!!! Seung Hyun thật sự muốn chửi thề. Tên ngốc này! Đừng nói là nãy giờ cậu ta chỉ trả lời anh một cách vô thức mà không hề tiêu hóa xem là anh đang nói gì đấy chứ? Anh tím mặt, hét lên.
- Yah!
Lúc này, tất cả mọi người trên xe, nếu không kể bác tài xế đang bận nhìn đường dù cũng rất muốn quay đầu lại thì đều nhìn chằm chằm Seung Hyun như nhìn sinh vật lạ. Ji Yong cũng ngơ ngác nhìn Seung Hyun, rồi như nhớ ra điều gì, vội vàng quay trở lại cúi đầu xin lỗi một cách thành khẩn nhất.
- Cháu xin lỗi ạ! Cậu em của cháu đầu óc có chút vấn đề! Châu thật lòng xin lỗi mọi người, sẽ không có lần sau đâu ạ!
Ánh mắt mọi người từ kinh ngạc chuyển sang thông cảm. Có bà cô còn ái ngại tặc lưỡi. "Đẹp trai thế mà hóa ra......chậc chậc". Seung Hyun cảm thấy đỉnh đầu như đang bốc khói. Anh trợn trừng mắt nhìn Ji Yong, gằn giọng.
- Kwon....Ji....Yong.....
Ji Yong liếc nhìn xung quanh một cái rồi thì thầm.
- Trật tự đi nếu cậu không muốn bị tống cổ khỏi xe! Thật là! Đang yên đang lành hét lên cái gì chứ? Cậu gây họa cho đã rồi tôi phải xin lỗi người ta, làm người bình thường chút đi!
Seung Hyun siết chặt nắm tay. Nếu ở đây là chỗ không người thì anh đã tẩn cho cậu ta một trận rồi. Anh gây họa ư? Là tên sao chổi đáng ghét nào gây họa cho anh thì có. Lại còn.....lại còn cậu em đầu óc có vấn đề nữa chứ? Thật sự là quá nhục nhã mà. Mối thù này nếu không trả thì anh thề không mang họ Choi nữa.
Seungri và Daesung nãy giờ vẫn giữ nguyên tư thế quay đầu lại, nhìn màu sắc và biểu cảm trên khuôn mặt Seung Hyun biến đổi cực kì đa dạng, và mầm mống của câu chuyện là Ji Yong vẫn đang thản nhiên chú tâm vào chiếc điện thoại như tất cả không liên quan đến mình. Seung Hyun ngẩng đầu lên, bắt gặp hai cặp mắt đang ái ngại nhìn anh. Seung Hyun càng thêm tức giận. Anh gắt.
- Nhìn cái gì? Quay lên đi!
Seungri và Daesung nhìn nhau nhún vai, rồi cũng cùng quay lên. Seung Hyun cố gắng ép mình hạ hỏa, đưa mắt nhìn ra cửa sổ. Seungri lại quay đầu lại nhìn Ji Yong lúc này đang cười tủm tỉm một mình. "Lại là cái tên Yong Bae nữa sao?". Seungri thở dài. Anh với tay che lấy màn hình điện thoại của Ji Yong.
- Em làm cái gì thế?
- Đừng có nhìn chằm vào điện thoại như thế, sẽ say xe đấy!
- Ờ, anh cất ngay đây!
Ji Yong thực sự nghe theo Seungri, cất điện thoại vào túi, xong rồi còn vươn tay ra nhéo má Seungri. Ji Yong cười tít mắt.
- Oa Seungri đáng yêu thật đấy! Còn lo lắng cho hyung nữa cơ à! Đứa trẻ này, em tự chăm sóc tốt cho mình đi đã nhé!
Seungri bĩu môi. Ai mới là người cần chăm sóc đây.
- Đứa trẻ gì chứ? Em thua anh có một tuổi thôi mà!
Cũng đã cao hơn anh rồi. Seungri nghĩ thế nhưng cũng để Ji Yong xoa mái tóc của mình đến loạn cả lên. Thấy Seungri đã quay đầu lên, Ji Yong buông tay xuống. Ji Yong lẩm bẩm một mình, chỉ đủ cho mình anh nghe thấy. "Đứa trẻ này, anh vẫn nhớ là em đã nói gì đấy!"
| | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Sun Jun 21, 2015 5:57 pm | | | | | | | _____Chap 4_____
"Em đến Seoul rồi này"
"Thật sao? Mình gặp nhau nhé"
"Anh sẽ tìm ra em chứ?"
"Tất nhiên rồi"
"Vậy thì tối mai, em sẽ biểu diễn tại Dance cover festival. Anh đến nhé!"
"Tuyệt. Chắc chắn anh sẽ tìm ra em"
Ji Yong bấm bàn phím điện thoại liên tục. Vậy là ngày mai có thể gặp được Young Bae rồi. Nói chuyện với nhau cũng đã khá lâu. Ji Yong cảm thấy Young Bae là một người tốt, có trái tim ấm áp và cực kì vui tính, nếu có thể gặp ngoài đời thì cũng là một chuyện đáng để mong đợi.
- Ji Yong à, xuống ăn cơm đi con!
- Vâng ạ!
Ji Yong nhét chiếc điện thoại xuống dưới gối và chạy xuống cầu thang. Daesung và Seungri cũng bước ra từ căn phòng bên cạnh, có lẽ vừa chơi thử game mới của Daesung. Bàn ăn đã sẵn sàng. Chẳng mấy khi có khách đến chơi, hơn nữa còn là mấy đứa nhỏ ngày xưa cũng hay thường ngủ lại nhà bà, mẹ của Daesung rất phấn khởi, nấu rất nhiều đồ ăn ngon. Bà vẫn nhớ rất rõ khẩu vị của từng đứa. Có lẽ bà sẽ không chuyển lên đây nếu gia đình này vẫn còn nguyên vẹn. Tuy bố mẹ chia tay nhưng Daesung không trách móc ai cả, anh vẫn sống rất vui vẻ và hạnh phúc bên mẹ, cũng có khi gặp bố nhưng tình cảm của hai bố con vẫn thắm thiết như cũ. Daesung giúp mẹ xới cơm ra bát vừa nhìn đồng hồ.
- Sao Seung Hyun hyung chưa đến nhỉ? Đã hẹn đến nhà ăn cơm rồi cơ mà!
Ji Yong đang giúp bê đĩa thức ăn ra, nghe câu nói của Daesung thì suýt rơi cả đĩa. Anh sửng sốt.
- Cái gì? Mời cả tên có vấn đề kia đến nữa sao?
- Cậu bảo ai có vấn đề đấy?
- Se....Seung Hyun!
Seung Hyun vừa bước chân vào nhà, mặt mày đã nhăn lại thành một đống. Anh gầm gừ.
- Cậu còn nói nữa thì tôi sẽ không nhịn nữa đâu! Tôi sẽ cho cậu một trận đấy!
- Tôi cứ nói cậu như thế đấy! Cậu làm gì được tôi?
- Cậu...........
Đúng lúc gay cấn thì may có mẹ Daesung bước ra, bà mỉm cười hiền hậu.
- Seung Hyun đến rồi! Các con ngồi vào bàn cùng ăn nào!
Seung Hyun nén giận ngồi xuống, vẫn không quên trừng mắt cảnh cáo Ji Yong. Không khí hòa thuận được duy trì suốt bữa ăn. Tài nghệ nấu ăn của mẹ Daesung vẫn không giảm chút nào. Tất cả đều rất ngon miệng. Ăn xong, mọi người cùng giúp dọn dẹp. Ji Yong còn tranh cả việc rửa bát nhưng mẹ Daesung không cho, bảo ra vườn chơi đi. Khu vườn sau nhà cũng không rộng lắm, những giữa thành phố Seoul tấp nập này, một khoảnh vườn nhỏ cũng đã mang lại cảm giác rất bình yên. Nhưng cho dù thế thì vẫn không thể xoa dịu được hai ngọn lửa đang bốc cháy phừng phừng lúc này. Seung Hyun và Ji Yong đều đang muốn xông vào đánh nhau. Sau cuộc cãi vã thứ n thì tất cả nên giải quyết một lần cho xong. Ngay từ lần gặp đầu tiên đã khắc khẩu, và mối quan hệ vẫn tiếp diễn theo chiều hướng xấu. Seung Hyun tức giận đến cực điểm, anh vung tay lên. Seung Hyun cao hơn Ji Yong một cái đầu nên dĩ nhiên anh là người có lợi thế hơn. Ji Yong cũng không sợ, mở to mắt nhìn Seung Hyun chuẩn bị đánh mình. Nhưng khi Seung Hyun vung nắm đấm về phía mặt Ji Yong thì một cánh tay đã cản lại. Ji Yong kinh ngạc.
- Seungri à!
Seung Hyun tức giận giằng tay ra khỏi Seungri. Anh nhếch mép, khinh thường nhìn Ji Yong.
- Ra đây và nói chuyện với tôi như một người đàn ông chân chính đi, đừng chỉ biết núp sau lưng người khác như thế!
Ji Yong cau mày, rồi đẩy Seungri sang một bên.
- Em tránh ra đi, anh sẽ tự giải quyết vấn đề của mình! Kẻo người ta lại bảo anh không phải đàn ông chân chính!
Ji Yong gằn giọng, nhấn mạnh cụm từ "không phải đàn ông chân chính". Lúc đó, đôi mắt anh rực lửa liếc nhìn Seungri. Trái tim Seungri như bị siết mạnh, hàng loạt suy nghĩ như xông vào đầu anh. Như thế nghĩa là thế nào? Là đang nói về anh ư? Hay là nói về chính bản thân Ji Yong? Seungri im lặng, mắt trừng trừng nhìn Ji Yong nhưng vẫn không có ý định tránh ra. Ji Yong có vẻ đã mất kiên nhẫn. Anh hét lên.
- Không cần em phải bảo vệ anh! Tránh ra!
Đôi mắt Seungri hằn lên những tia máu, hét trả lại Ji Yong.
- Em không bảo vệ anh! Em đang bảo vệ chính trái tim em!
- Se....Seungri, em đang nói cái gì vậy?
- Ji Yong, anh hiểu em đang nói gì mà!
-.........
- Anh đau thì trái tim em cũng đau. Em không muốn phải chịu nỗi dày vò đó!
Ji Yong quay mặt đi.
- Anh không biết! Cũng không hiểu gì hết!
- Ji Yong! Anh đừng trốn tránh nữa được không?
Seungri chạm vào vai Ji Yong nhưng lại bị hất ra. Ji Yong bỏ đi, quên luôn mục đích ra đây làm gì. Seung Hyun và Daesung đã có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra. Seung Hyun hừ lạnh rồi cũng đi vào nhà. Daesung khẽ vỗ vai Seungri an ủi. Seungri nhếch mép cười chua chát.
- Cậu.....không xem thường tớ chứ?
- Tất nhiên rồi. Sao tớ có thể xem thường cậu chứ!
Seungri thở dài.
- Tớ.....vẫn là người.....bình thường, đúng không?
Daesung gật mạnh đầu khẳng định.
- Cậu ổn, Seungri à! Tất cả những tình cảm của cậu, tất cả đều rất bình thường. Thực ra tớ đã nhận ra điều đó từ lâu, có lẽ anh ấy cũng đã nhận ra từ lâu.....
Seungri mỉm cười nhìn Daesung. Thật tốt khi ít nhất vẫn còn một người bạn bên cạnh. Daesung vỗ mạnh vào vai Seungri.
- Ji Yong hyung sẽ sớm nghĩ lại thôi! Mọi chuyện vẫn sẽ tốt đẹp. Đi nào! Vào nhà thôi!
Seungri khẽ gật rồi cả hai cùng bước vào nhà. | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Mon Jun 22, 2015 5:47 pm | | | | | | | _____Chap 5_____
Mới sáng sớm, Ji Yong đã lục tục chuẩn bị. Hôm nay là một ngày đặc biệt quan trọng đối với anh. Một nhóm nhảy ở vùng tỉnh lẻ như nhóm của anh cuối cùng cũng có ngày được thử sức ở một cuộc thi lớn. Để được tham gia lần này, mọi người đã phải cố gắng rất nhiều. Tiết kiệm cả năm trời mới đủ để lên Seoul, còn thuê nhà trọ nghỉ lại, tiền ăn, tiền trang phục, nói chung là đủ thứ. Nhưng để tiến tới với đam mê của mình, tất cả đều cùng nhau nỗ lực. Cho dù kết quả có thế nào đi chăng nữa thì trước mắt cũng phải cố gắng hết sức. Khoác ba lô lên vai, Ji Yong xuống nhà ăn sáng. Daesung đang đợi anh, trên khuôn mặt vẫn còn vẻ ngái ngủ. Ji Yong vừa ăn vừa lơ đãng hỏi.
- Seungri đâu?
- Em không biết. Nó đi đâu từ lúc sớm cơ!
Ji Yong ngẩn mặt ra. Seungri thì có thể có việc gì được nhỉ. Ăn qua loa cho xong bữa sáng, Ji Yong vội đi ngay. Anh xoa đầu Daesung.
- Anh đi trước. Lát nhớ đến xem nhé!
- Tất nhiên rồi! Hyung, fighting!
- Cảm ơn nhóc!
Mọi người đã tập trung đông đủ. Ai cũng hồi hộp. Với tư cách là đội trưởng, Ji Yong động viên mỗi người mặc dù tim anh cũng đang đập thình thình trong lồng ngực. Dance Cover Festival thực ra là một cuộc thi dancer cover cho những nhoma nhảy nghiệp dư. Họ sẽ cover lại những bản hit đình đám của các thần tượng Kpop. Nhóm của Ji Yong sẽ nhảy lại bản hit Heartbreaker của G-Dragon. Mọi người đã rất chăm chỉ luyện tập. Sắp đến lượt anh, Ji Yong không khỏi lo lắng, liếc nhìn một chút về phía khán giả. Daesung đã bắt gặp được ánh mắt của anh nêm vẫy tay rối rít. Và Ji Yong quét nhìn một lượt về phía ban tổ chức. Khuôn mặt anh đông cứng, khóe mắt giật giật. Không phải chứ, tên ngốc Seung Hyun đang ngồi chễm chệ ở đó. Trong lòng Ji Yong kêu lộp bộp. "Thôi xong! Tên này sẽ không vì trả thù riêng mà đánh rớt nhóm của anh chứ!". Ji Yong lắc lắc đầu. Một người bạn huých khuỷu tay của anh.
- Đội trưởng! Đến lượt chúng ta rồi kìa!
- Hả? Ờ
Ji Yong dẫn đầu tiến lên sân khấu. Tất cả đã đứng vào vị trí của mình. Ji Yong sẽ là trung tâm của ngày hôm nay. Tiênys nhạc nổi lên.
"You're my heartbreaker~~~~~~~"
Sân khấu sáng bừng ánh đèn. Ji Yong ốm yếu, nói hơi nhiều một chút và tính cách trẻ con biến đâu mất, bây giờ chỉ còn lại một Kwon Ji Yong đầy mạnh mẽ và tự tin trên sân khấu. Từng động tác vũ đạo dứt khoát. Khuôn mặt biểu cảm thành thục. Dường như sân khấu này là của riêng anh vậy. Ánh sáng trên người anh toát ra làm người ta lóa mắt. Anh sinh ra có lẽ là để được đứng ở đây, để người ta có thể chiêm ngưỡng hết vẻ đẹp và tài năng của mình. Sự nổi bật của Ji Yong chính là một phần giúp bài nhảy trở nên hoàn thiện hơn. Seung Hyun mở to mắt nhìn Ji Yong. Thật sự là không rời ra được. Sự chán ghét tồn tại bấy lâu nay tự nhiên bay sạch sẽ đâu mất. Khuôn mặt Seung Hyun nóng bừng. Chẳng hiểu sao lại thấy Ji Yong rất đẹp, một vẻ đẹp rất mạnh mẽ và nam tính, nhưng cũng rất thu hút. Một ý nghĩ vụt qua trong đầu anh. Seung Hyun là một người rất thẳng thắn, đối với anh chỉ cần là thứ mình thích thì những trở ngại đều không có gì là quan trọng. Cuối cùng màn biểu diễn cũng kết thúc mà không mắc phải sai sót gì. Ji Yong cúi chào khán giả, mắt vẫn không quên liếc nhìn về phía khán giả. Anh không khỏi thất vọng, Daesung vẫn chỉ đứng đó một mình, không còn ai khác. Ji Yong xuống sân khấu, đến chỗ của Daesung, lúc này đang giơ cao ngón tay cái lên. Anh mỉm cười, hơi ngập ngừng một lúc rồi hỏi.
- Seungri.........không đến sao?
- Em có gọi điện cho cậu ấy. Cậu ấy bảo đến rồi nhưng lại không thấy mặt mũi đâu cả!
Ji Yong ngó nghiêng, cố gắng tìm kiếm khắp nơi nhưng lại không thấy cái bóng dáng quen thuộc đó đâu cả. Anh thở dài. Thôi bỏ đi. Dù chỉ là một nhóm nhảy vô danh ở tỉnh lẻ, nhưng nhóm của Ji Yong lại giành được giải nhì. Mọi người đều rất vui vẻ và hồ hởi. Thành công bước đầu khiến ai cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Tất cả quyết định sẽ đi ăn một bữa. Đợi các thành viên khác đi rồi, Ji Yong vẫn nán lại thêm một chút. Daesung ngạc nhiên quay đầu nhìn Ji Yong.
- Hyung sao thế?
- À không có gì. Không có gì.
Vừa định quay đi thì một giọng nói buộc anh phải dừng bước.
- Kwon Ji Yong!
Ji Yong kinh ngạc nhìn người vừa đến. Khuôn mặt lạ lẫm, chắc chắn là anh chưa gặp lần nào, nhưng anh dám chắc người tới là ai.
- Yong Bae!
Yong Bae cười vui vẻ.
- Đúng rồi đấy!
- Anh đến thật sao? Ngoài đời anh đúng là không làm em thất vọng!
- Haha em cũng vậy, Ji Yong!
Ji Yong kéo tay Daesung đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
- Đây là Yong Bae, một người bạn anh quen trên mạng! Còn đây là Daesung, bạn thân từ nhỏ của em!
Yong Bae bắt tay với Daesung rồi nhìn về phía sau lưng của Ji Yong. Anh hỏi với vẻ ngạc nhiên.
- Còn cậu bạn Seungri mà em hay nhắc tới đâu? Anh đang rất tò mò đấy!
Ji Yong cụp mắt xuống, trong giọng nói cũng bớt đi mấy phần hồ hởi.
- Hôm nay cậu ấy bận nên không đến được!
- Vậy à, tiếc nhỉ!
Ji Yong chỉ biết cười trừ. Young Bae đột ngột cúi người xuống nhìn kĩ Ji Yong, đến mức Ji Yong phải ngượng ngùng bước ra sau một bước. Nụ cười của Young Bae đúng là ấm áp y như trong tưởng tượng.
- Ji Yong em rất tuyệt! Anh nghĩ là mình thích em rồi đấy! Chúng ta hẹn hò nhé?
- Hả? Anh......anh nói cái gì?
Một bàn tay đột ngột kéo Young Bae lùi xa khỏi Ji Yong. Seung Hyun với khuôn mặt cau có nhìn Young Bae, anh sẵng giọng.
- Tránh xa cậu ấy ra một chút!
Young Bae không lấy làm tức giận với hành động của Seung Hyun, anh cười bí hiểm.
- Anh bạn này, chẳng lẽ muốn tranh giành với tôi sao?
Seung Hyun thoáng đỏ mặt, nhưng cũng ưỡn thẳng lưng.
- Đúng thế! Tôi cũng muốn hẹn hò với cậu ấy, thì sao?
- Tên điên này! Đang nói vớ vẩn gì thế hả?
Ji Yong trợn trừng mắt Seung Hyun. Cái ngày quái quỉ gì thế này. Điều đáng sợ hơn là chính anh cũng cảm thấy có chút vui mừng. Ji Yong lắc mạnh đầu. Vui mừng cái khỉ gì chứ, chẳng lẽ anh cũng điên theo bọn họ rồi sao. Đột nhiên Daesung kinh ngạc kêu lên.
- Seungri à!
Ji Yong vội quay đầu lại, nhưng chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của Seungri khuất sau đám người. Ji Yong vội đuổi theo nhưng không kịp. Chẳng lẽ Seungri đã nghe được những gì họ nói với nhau nãy giờ rồi sao. Đột nhiên anh cảm thấy sợ hãi. Nỗi sợ mà trước đây anh chưa từng gặp phải. Điều duy nhất anh nghĩ ra được lúc này là phải giải thích. Ji Yong hoang mang nhìn quanh nhưng vẫn không nhìn thấy Seungri đâu, trong lòng anh càng thêm thấp thỏm không yên. Một bàn tay túm lấy cánh tay anh, là Young Bae đã đuổi kịp anh. Vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng đó, Young Bae nói
- Muốn ngồi với anh một lát không? Có lẽ sẽ giúp cho tâm trạng của em đấy!
Ji Yong ngập ngừng một lúc rồi cũng gật đầu, đi theo Young Bae. | | | | |
| |
| victorious_sky Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 78 Số Thanks : 37 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Tue Jun 23, 2015 3:43 pm | | | | | | | _____Chap 6 (End)_____
Thấy Young Bae đã đuổi theo Ji Yong, Seung Hyun không muốn kém cạnh, cũng định theo sau nhưng bị Daesung cản lại. Anh cau mày.
- Em làm gì thế?
- Câu này phải để em hỏi mới đùng?
Seung Hyun khó hiểu.
- Ý em là gì?
- Em còn không biết tính anh sao? Chẳng qua là trong nhất thời anh cảm thấy thích Ji Yong, nhưng có khi ngày mai anh lại không thích nữa. Nếu đã như thế thì hà tất phải đuổi theo?
Seung Hyun im lặng, ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu.
- Em nói phải! Bây giờ không thấy thích như khi nãy nữa!
Daesung phì cười.
- Đấy! Em đã bảo mà!
Seung Hyun cười xòa, xoa đầu Daesung.
- Nhóc con, chỉ có em là hiểu anh thôi!
......................................................
Ji Yong đi theo Young Bae đến một có những bờ tường dài bằng xi măng, người ta có thể leo lên và ngồi trên đó. Cả hai cùng leo lên và ngồi cạnh nhau. Ji Yong khó hiểu nhìn Young Bae bên cạnh. Young Bae cũng nhìn lại Ji Yong, trên môi vẫn là nụ cười lan ra tận khóe mắt.
- Chúng ta tuy lần đầu gặp mặt nhưng tính ra thì quen nhau cũng khá lâu rồi nhỉ?
Ji Yong gật đầu.
- Có lẽ em không nhận ra, nhưng những câu chuyện chúng ta thường nói với nhau, chẳng phải phần lớn đều xoay quanh cậu bạn Seungri của em sao?
Ji Yong ngơ ngẩn cả người. Trong đầu anh nhanh chóng vụt qua những mẩu chuyện vụn vặt anh đã từng kể cho Young Bae. Từ chuyện Seungri đã đánh nhau chỉ vì có một tên ti con đã đấm vào mặt anh, hay đến cả việc anh và cậu ấy đã từng cãi nhau về chuyện gì. Tuy phần lớn là nói xấu sau lưng Seungri nhưng Young Bae vẫn dễ dàng nhận thấy đằng sau sự than phiền đó chính là sự gắn bó và thấu hiểu nhau đến nhường nào. Young Bae tiếp lời.
- Tình yêu của em đối với cậu ấy đã được đến 99% rồi đấy! Nhưng cho dù có thế thì vẫn là một tình yêu thiếu sót và chẳng đi đến kết quả gì khi thiếu 1% còn lại!
- 1% còn lại?
- Chính là sự can đảm của em đấy!
Ji Yong lại ngẩn người. Tình cảm của anh đối với Seungri đã đến 99% rồi ư? Đầu óc anh lúc này đang rất hỗn độn. Anh vẫn nhớ, khi cậu ấy nói yêu anh, sự thật là anh đã rất vui sướng. Chính anh cũng không biết anh đang kiên trì vì điều gì mà vẫn tiếp tục chống đối cậu, hay nói đúng hơn là chống đối chính cảm giác của bản thân mình. Ngày qua ngày, anh luôn cảm thấy lo lắng và thấp thỏm, để ý nhưng lại không muốn cậu biết là mình để ý. Ji Yong nhìn Young Bae.
- Sao anh lại hiểu rõ đến vậy? Chúng ta lần đầu gặp mặt cơ mà, và anh thậm chí còn chưa nhìn rõ Seungri!
Young Bae bật cười.
- Phải nói thế nào nhỉ? Hay em cứ xem như anh là một vị thần tình yêu vậy. Đến để giúp em tìm kiếm 1% còn thiếu của tình yêu.
Thấy Ji Yong vẫn như chẳng hiểu gì, Young Bae nháy mắt.
- Hay để anh dạy em một bài hát nhé! .........................................................
Mấy ngày sau đó, Ji Yong và Seungri thỉnh thoảng vẫn chạm mặt nhau ở nhà Daesung nhưng cả hai lại không nói gì. Đều coi đối phương như không khí. Sang ngày thứ ba, Daesung đột ngột nói muốn đưa Seungri đến một nơi. Seungri chẳng hiểu mô tê gì đã bị Daesung xềnh xệch lôi đi nhét vào chiếc taxi. Seungri ú ớ định hỏi còn Ji Yong thì sao, nhưng nhớ ra là vẫn trong thời kì giận dỗi nên đành ngậm miệng lại. Chiếc xe đưa hai người đến một quảng trường rộng. Đây chính là nơi đã diễn ra Dance Cover Festival đợt trước. Sân khấu hoành tráng đã bị dỡ bỏ, bây giờ chỉ còn một cái nền xi măng lạnh lẽo mà thôi. Rìa xung quanh là những bồn hoa sặc sỡ đủ màu. Một góc nhỏ ở quảng trường, người ta tụ tập nhau đứng xung quanh một cái gì đó. Daesung kéo tay Seungri, vừa đi vừa giải thích.
- Biểu diễn đường phố đấy! Tớ biết cậu đang buồn nên dẫn đến đây xem!
Seungri cười khì, lại dùng tay kẹp cổ Daesung và xoa đầu cậu bạn làm mái tóc Daesung rối tán loạn. Daesung cố gắng thoát ra khỏi cánh tay Seungri. Đến nơi, tiếng hát vang ra làm Seungri giật mình. Đột nhiên anh có ý muốn bỏ chạy nhưng Daesung đứng sau cứ như bức tường chặn đi ý nghĩ của anh.
"Neoui nun ko ib Nal manjideon ne songil Jageun sontobkkaji da Yeojeonhi neol neukkil su itjiman
Kkeojin bulkkochcheoreom Tad eureogabeorin Uri sarang modu da Neomu apeujiman ijen neol chueogira bureulge.........."
Đám đông đứng xem dần dần tách ra thành một con đường nhỏ. Ji Yong ôm cây đàn guitar đang dần tiến tới gần. Seungri không hiểu cảm giác lúc này là gì. Vui mừng? Xúc động? Xấu hổ? Hay giận giữ? Có lẽ tất cả đều đúng. Nhưng trên hết vẫn là sự đau nhói trong tim. Bài hát sâu lắng. Giọng hát của Ji Yong có lẽ không phải là sự lựa chọn hoàn hảo cho bài hát này, nhưng chính sự khập khiễng đó lại làm Seungri cảm thấy ngọt ngào. "Anh đang định thừa nhận phải không? Anh đang định nói gì đó với em phải không?". Bài hát kết thúc, xung quanh vẫn im lặng như tờ. Ji Yong đặt chiếc đàn xuống đất. Anh mỉm cười nhìn Seungri.
- Anh xin lỗi!
-..........
- Anh không định tỏ tình với em đâu nên đừng ra vẻ mong chờ điều đó, sẽ thất vọng đấy!
Seungri khẽ cau mày nhưng Ji Yong lại bật cười thành tiếng.
- Em đã tỏ tình với anh rồi nên sẽ thật là thừa nếu anh lại làm việc đó với em!
Seungri đỏ bừng mặt. Ji Yong vẫn tiếp tục.
- Em đã giúp anh xây dựng đến 99% tình yêu của chúng ta, sẽ thật là thiệt thòi cho em nếu anh không làm gì đó! 1% còn lại anh sẽ xây nốt nhé!
Seungri còn đang ngỡ ngàng chưa kịp phản ứng gì thì Ji Yong đã luồn tay sau gáy cậu, áp môi cậu vào môi mình. Seungri kinh ngạc trợn tròn mắt nhưng cũng không dám dãy dụa. Ji Yong không làm gì cả, chỉ là áp môi vào nhau như thế. Để như thế một lúc, chỉ là để cảm nhận hơi ấm của người mình yêu lúc này. Cơ thể Seungri căng cứng. Mọi việc đến quá đột ngột. Ji Yong từ từ tách môi mình ra khỏi môi Seungri mặc dù vẫn có chút luyến tiếc. Ji Yong lấy tay miết nhẹ lên bờ môi Seungri, khẽ cười.
- Anh không cần em phải bảo vệ này nọ, chính anh vẫn sẽ là người che chắn cho em. Tất cả mọi chuyện, em chỉ cần đứng sau lưng anh là đủ rồi! Sarang hae, Seungri!
| | | | |
| |
| nguyenlyvn2610 Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 75 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Sat Aug 29, 2015 9:17 pm | | | | | | | Ôi tuyệt đấy ngọt ngào :p mong những fic sau của bạn. | | | | |
| |
| Love Ji Yong Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 19 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] Sun Aug 30, 2015 3:41 am | | | | | | | Sweet ^^ | | | | |
| |
| Tiêu đề: Re: [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] | | | | | | | | | | | |
| | Similar topics | |
|
| [K] Người bình thường [Shortfic | GRi] | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| | |
| |