| [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) | |
| Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6 | Tác giả |
---|
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sun May 18, 2014 1:05 pm | | | | | | | First topic message reminder :
Chú '' Mèo'' trong cơn mưa
Author:Dream Disclaimers:Họ mãi mãi là của nhau, không ai của D cả . Category:pink &... Pairings: GTop Rating: M
Ý tưởng về con đường trong fic này là từ 1 bộ truyện tranh của Hàn Quốc, có lẽ có bạn sẽ thấy quen về việc con đường trắng ^^
Mong các bạn sẽ thích fic này
Fic này chỉ được up tại Bigbangfam.com _ Mong các bạn không mang đi nơi khác.
___________ Chap 1 __________
Haeven _ Một thị trấn nhỏ ở miền Nam.
Nơi ấy những con đường lớn, nhỏ, được lót đá trắng tinh tuyệt đẹp, uốn lượn vòng quanh cả thị trấn,qua từng căn nhà.
Nhưng ngôi nhà nhỏ, xinh xắn đủ màu sắc tươi vui được xây dựng trên nền đá trắng xen lẫn với những khoảng đất trống xanh mượt cỏ và hoa, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp về 1 thị trấn trong mơ.
Nhưng, tất cả những cư dân của thị trấn, hoặc những người từng đặt bước đây đều hiểu 1 việc, KHÔNG ĐƯỢC BƯỚC RA KHỎI CON ĐƯỜNG LÓT ĐÁ TRẮNG TINH ẤY.
‘’Không an toàn’’ _ Đó là tất cả những gì họ nói với nhau cùng với nụ cười tươi tắn trên môi khi có người thắc mắc. Họ luôn né tránh khi nói về điều đó, vì thị trấn quá đẹp, họ không muốn đối mặt với thực tế khắc nghiệp nơi đây.
Sự thật, nơi đây, con người chỉ thật sự an toàn khi họ còn đứng trên con đường. Còn vùng đất còn lại bên ngoài con đường, những khu vườn xinh đẹp đầy cỏ và hoa, những nơi ấy, lại là lãnh thổ của những loài quái vật khát máu khác nhau, chúng sẵn sàng nuốt chửng bất cứ ai rời khỏi con đường.
Chẳng biết từ bao giờ, con người và quái vật đã sống với nhau như vậy, con người nhìn quái vật sợ hãi, quái vật nhìn con người thèm khát. Nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn, mọi người cố tỏ ra họ không hề nhìn thấy những bóng đen lấp ló, những ánh mắt đỏ ngàu phía ngoài con đường.
Nhưng có 1 người _ Ji Yong _ Cậu là người duy nhất ở thị trấn này không thể nhìn thấy bọn quai vật ở bên ngoài con đường. Trong mắt cậu, vườn hoa vẫn xinh đẹp, thảm cỏ vẫn xanh muốt êm ái, cậu không hề biết trươc mắt cậu, bên cạnh những bông hoa cậu đang ngắm, là hình thù quái dị đang giương đôi mắt trợn tròn đỏ rực nhìn cậu đầy thèm khát. Đối với dân cư thị trấn, cậu là 1 điều kỳ lạ, có người ghen tị vì cậu không thể nhìn thấy chúng, có người lại cười cợt bảo cậu sẽ chẳng sống lâu. Nhưng cậu vẫn sống, và năm nay, cậu đã tròn 18 tuổi.
**********************
Một đêm mưa _ Gió thổi mạnh, quất thẳng những hạt mưa nặng trịch vào người đi đường, đau rát, dường như 1 cơn bão đang kéo đến thị trấn.
Ji Yong vội vã đóng cửa hiệu sách nhỏ của mình, người cậu ướt đẫm, chiếc dù trong tay cậu trở nên quá mong manh trong cơn mưa, nó vặn vẹo, bi lật tung nhiều lần đến nỗi rách toạt. Đành quẳng lại cây dù bên vệ đường, Ji Yong co người trong chiếc áo khoác dày và chạy vội về nhà, mưa thổi tạt vào mặt cậu, đau buốt và lạnh.
_’’ Meo… meooo…’’ _ Tiếng mèo kêu nhỏ xíu, yếu ớt.
Yong khẽ khựng lại, nhìn quanh, cố xác nhận xem bản thân có nghe lầm hay không.
Tiếng mưa ào ạt, gió rít, đôi mắt cậu cũng đã nhòe nước, mở chẳng lên nổi.
Chẳng có gì cả?
Nhưng khi Yong vừa dợm bước.
_’’ Meoooooo… meoo…’’
Yong lại ngẩn ra, lúc này, cậu chắc chắn bản thân không nghe lầm, khẽ rúc người vào chiếc áo, vuốt nhanh khuôn mặt ướt đẫm, Yong căng mắt nhìn quanh một lần nữa, bước chân cậu từ từ tiến gần đến 1 đống gỗ lớn, xếp chồng hỗn độn bên cạnh một căn nhà cũ. Khẽ cúi người nhìn vào trong cái hõm nhỏ giữa những thanh gỗ.
_’’ Meoooo…’’
Một chú mèo nhỏ, đen tuyền một màu, ướt đẫm, đứng run rẩy, cố nép sát thân hình nhỏ bé vào trong để tránh những giọt mưa lạnh buốt không ngừng tạt vào.
Chẳng chút chần chừ, Yong quỳ mọp hẳn xuống, đôi bàn tay lạnh buốt vì mưa khẽ vươn ra, đỡ lấy chú mèo nhỏ. Vừa khom người che chắn những gió và mưa, cậu vừa dịu dàng đặt chú mèo vào trong làn áo khoác, ôm gọn vào lòng.
_’’ Về nhà thôi’’ _ Yong khẽ thì thầm, đôi môi nhỏ run rẩy vì lạnh nở lên nụ cười tươi rói.
Và rồi cậu lại chạy, bước chân nhỏ dường như nhanh hơn, lao đi trong màn mưa, đôi tay ôm cứng trước ngực che chở. Bên trong lớp áo choàng, hắn khẽ rùn mình, cuộn tròn cơ thể nhỏ bé, rúc sâu vào người cậu, tận hường thứ hơi ấm nhè nhẹ đang dần dần sưởi ấm cơ thể ướt đẫm của hắn, đôi mắt đen láy to tròn khẽ khép lại lim dim.
Đêm ấy, một cơn bão đã quét qua thị trấn kèm theo mưa lớn.
Trong 1 căn nhà nhỏ màu hồng nhạt ở cuối thị trấn, một cuộc sống chung bắt đầu, giữa 1 cậu bé và 1 chú mèo _ Có lẽ là một Mèo.
********************
Hắn lừ đừ mở mắt, ưỡn người, vươn vai, liếm láp và lau nhẹ khuôn mặt mình, một thói quen bình thường của một chú mèo bình thường. Vẫn nằm dài trên giường, hắn khẽ ngẩn lên, nhìn cậu. Cậu vẫn còn say ngủ, khuôn mặt nhỏ, trắng hồng với làn da rất đẹp, đôi mắt 1 mí, sóng mũi cao cao xinh xắn, đôi môi nhỏ hồng hồng. Ngáp dài, hắn lồm còm bò dậy. Tò mò nhìn quanh. Một căn phòng nhỏ xíu, gọn gàn, đơn giản, không có gì nổi bật.
Rời khỏi giường, hắn mon men ra cửa, chẳng chút khó khăn, hắn mở cửa và ra khỏi phòng.
10 phút sau, hắn lười biếng, ngồi bệt bên khung cửa sổ, ngóc đầu nhìn ra ngoài.
‘’ Một cái nhà nhỏ xíu, có mỗi 2 phòng ngủ, một tên nhóc cũng nhỏ xíu, có nên ở lại đây không nhỉ?’’ _ Hắn thầm nghĩ, trong khi ánh mắt lơ đãng nhìn ra khuôn viên nhỏ trước nhà, bên ngoài con đường trắng dẫn vào nhà cậu _’’ Căn nhà này chẳng phải có nền đá quá nhỏ sao nhỉ? Sao tên nhóc này vẫn còn sống nhỉ?’’ _ Hắn lại lầm bầm một mình, ánh mắt đen láy chăm chú nhìn vào những hình thù quái dị nhấp nhô, chúng chỉ cách khung cửa sổ tầm nửa thước. _’’ May mắn sao???’’
_ ‘’ Ngươi dậy rồi sao, Mèo nhỏ?’’ _ Một giọng nói trong veo bất ngờ cất lên.
Hắn giật bắn mình, khi cả cơ thể bị nhấc bỗng lên. Và giây tiếp theo,, hắn thấy mình đã nằm gọn trong lòng cậu. Trong khi hắn còn dnag9 oay haoy tìm thế nằm cho êm thì Yong lại vô cùng bình thản, dụi dụi đôi mắt còn ngáy ngủ, cậu nhoẻn miệng cười, hôn nhẹ lên trán hắn. Hắn lại đơ ra, khuôn mặt mèo bất giác chảy dài, ngốc ngốc, rùi như choàng tỉnh, hắn vội vàng đưa tay lau lau chùi chùi nơi cậu vừa hôn, khuôn mặt đỏ bừng, trong tích tắt ấy, trái tim mèo của hắn thoáng lỗi nhịp.
_’’ Ngươi đói chưa, để ta lấy đồ cho ngươi ăn nha.’’ _ Yong âu yếm, vuốt nhẹ sóng mũi hắn ra vẻ chiều chuộng.
‘’ Cũng được, lấy nhanh đi, ta đói rồi ‘’ _ Hắn lim dim mắt, thầm nghĩ, trong khi lại vô thức khẽ cụp đôi tai mèo và ngẩn mặt đón nhận sự vuốt ve của cậu.
Để hắn xuống, Yong vào bếp, một lúc sau, cậu trở ra với 1 bát sữa đầy. Nhìn bát sữa, hắn thở dài đánh sượt.
‘’ Gì đây chứ? Sữa à? Lại có chút xíu? Ngươi nghĩ ta là gì? Ăn thịt ngươi còn chưa đủ dính răng chứ cái bát sữa này?’’ _ Hắn lầm bầm trong bụng, những vẫn liếm láp bát sữa trong bực bội.
Yong mỉm cười hài lòng. Để lại hắn ở đấy, cậu đi lấy đồ và bước vào phòng tắm.
_’’ Ah, quên mất, tay nắm cửa phòng tắm hư rồi.’’ _ Yong lầm bầm tự trách mình, khi cánh cửa phòng tắm chẳng cách nào đóng lại được.
Thoáng lưỡng lự, Yong quyết định để mặc cánh cửa vẫn mở toan, vì dù gì cũng chỉ có mỗi cậu, cửa trước đã khóa rồi. Trút dần y phục trên người xuống, Yong đứng lặng trước vòi sen, để mặt dòng nước mắt lạnh chảy dài xuống cơ thể.
Uống sạch bát sữa, hắn lẫm đẫm đi tìm cậu, và khi vừa đến phòng tắm, hắn đứng chết trân, không dám nhuc nhích hay động đậy. Khuôn mặt mèo lại đơ ra ngây ngốc, đôi mát đen láy sáng rỡ nhìn trân trối vào quang cảnh trước mắt, chẳng thể rời khỏi làn da trắng muốt và cơ thể nhỏ bé ‘’ nude’’ toàn phần của cậu.
‘’ Gì chứ??? Gì chứ???? Tắm sao không đóng cửa???’’
‘’ Ya, ngươi đinh quyến rũ ta với cái làn da đó hả???? Ta không có mắc bẫy đâu nha!!! ‘’ _ Vừa nghĩ hắn vừa đưa tay lên che mắt.
‘’ Nhưng là do nó tự nguyện mà?? Đâu phải ta ép?? Ngốc sao không nhìn???’’ _ Hắn lại hé tay dòm cậu.
‘’ Ya, Top, ngươi điên à??? Có gì mà nhìn, con nít thôi mà, không được nhìn, dù hơi… đẹp, hơi… sexy nhưng… không được nhìn’’ _ Hắn lại quay đi.
‘’ Nhưng đẹp mà, trắng nữa, ngốc mới không nhìn’’…’’ Nhưng nhìn rồi rủi bị nó mê hoặc thì chết, không được nhìn..’’
Trong khi hắn còn đang đứng chôn chân đấu tranh tư tưởng giữa việc nhìn hay không nhìn Yong thì cậu đã phát hiện ra hắn. Tắt vòi sen, cậu bước đến nhấc bổng hắn và đem luôn vào phòng tắm trong khi hắn còn đang ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra thì _‘’Ào’’ _ nguyên 1 ca nước mát lạnh đã đổ ào lên người hắn.
_ ‘’ Bé Mèo tắm chung với Yong đi, đêm qua về chưa có tắm cho bé, ngoài đường dơ lắm ‘’ _ Yong mỉm cười tươi rói nhìn hắn.
Và sau đó, là chuỗi dài ác mộng của hắn _ một chú Mèo.
‘’ Ya, lạnh đó, ya… ngươi không biết mèo sợ nước hả? yaaa….’’
‘’ Ya, Ya, Ya… tay người, tay ngươi đang để đâu đó, Ya, yaa….’’
‘’ Buông ta ra, buông ta ra… Ya, tay… tay kìa… YAAAAAAAAA’’
‘’ Cay quá, CAY … ngươi nghe không… vô mắt rồi… xà bông vô mắt rồi…. YAAAAA..’’
‘’ Ta giết ngươi, yaaa…. Buông ra… lạnh ….ya… TA GIẾT NGƯƠI BÂY GIỜ, DỪNG LẠI…’’
‘’TAYYYYYY…. YA…. Cái tay ngươi kìa…. Ya…’’
……..
Nửa tiếng sau, cả hai rời khỏi phòng tắm. Xơ xác và mệt mỏi.
Yong cơ thể đầy vết trầy xướt bởi móng vuốt của hắn. Khuôn mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi sau khoảng thời gian vật lộn với hắn.
Hắn, khuôn mặt đỏ bừng, cơ thể xụi lơ kiệt sức bó tròn trong chiếc khăn dày.
‘’ TA SẼ GIẾT NGƯƠI, TÊN NHÓC, TA SẼ GIẾT NGƯƠI… AAAAAAAA’’ _ Hắn thầm kêu lên trong lòng, đau khổ.
Được sửa bởi Dream ngày Mon Jun 30, 2014 2:52 pm; sửa lần 7. | | | | |
| |
| xuyen_tabi Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 14 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sun Jun 08, 2014 9:52 pm | | | | | | | com go hen au | | | | |
| |
| FuckingLife Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 1 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jun 09, 2014 5:52 pm | | | | | | | go hide thoy !!!! :)))) e thấy trong phần fanfic hầu hết đều là cũa au, sao au ko tập trung ghi 1 fic thoy mà ghi chi nhìu thế ??
| | | | |
| |
| NaChoiKwon Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 3 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Thu Jun 26, 2014 12:00 am | | | | | | | gỡ hide !!!!!!! Fic rất tuyệt nha nha nha | | | | |
| |
| miuchy Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 1 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sun Jun 29, 2014 12:45 am | | | | | | | con sói đội lốt mèo mà...huyn sướng nhá...được làm con mèo của yong :)))...ở fic bt yong phúng phính hay mang hình tượng con mèo nũng nịu hơn...h là huyn...thay đổi thú vị au dành cho huyn mà :))) | | | | |
| |
| Rubii Transteam
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 166 Số Thanks : 29 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sun Jun 29, 2014 11:19 am | | | | | | | gỡ hide ^^ | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jun 30, 2014 2:49 pm | | | | | | |
__________ Chap 3 ____________ Một buổi sáng kỳ lạ, đánh dấu bước ngoặc quan trọng thay đổi cuộc đời Ji Yong.
Cậu đứng đó, tần ngần, ngơ ngác trước tấm gương lớn trong phòng. Phần hông vẫn còn âm ỉ đau, mỏi nhừ. Chất dịch trắng nhờ vẫn còn rỉ ra không ngừng từ phía sau, nơi gần như vẫn còn nhớ như in cảm giác vật lạ không ngừng ra vào nóng hổi và gấp gáp. Trên cơ thể trắng tinh chẳng còn mảnh vải của cậu, chi chít những dấu hôn đỏ au, to nhỏ không đều trải dài. Dấu ấn của một đêm hoan lạc. Tất cả mọi thứ, hình ảnh, âm thanh, cảm giác trên làn da, tất cả bắt đầu hiện ra như một thước phim quay chậm trong đầu cậu, vẹn nguyên và rõ ràng đến mức kỳ lạ.
Ji Yong ngã phịch xuống đất, ngồi bệt trên nền sàn lạnh. Khuôn mặt và cả cơ thể cậu bất giác như đông cứng lại vì kinh hoàng. Không phải là mơ, đó hoàn toàn không phải là mơ. Có nghĩa là đêm qua, cậu đã trải qua đêm đầu tiên của mình với một thanh niên xa lạ, và tất cả mọi thứ diễn ra trong khi cậu vẫn đang ngủ vùi chẳng thể tỉnh giấc. Một ai đó đã đột nhập vào nhà và làm việc tồi tệ ấy với cậu, một kẻ nào đó mà cậu còn chẳng biết mặt, biết tên, chỉ còn lại thứ cảm giác mơ hồ, ảo ảnh từ những va chạm.
Sợ hãi đến vô cùng, Ji Yong hốt hoảng vơ vội chiếc chăn mỏng trùm kín cơ thể, đôi chân cậu dường như chẳng còn chút sức lực nào nữa mà cứ run lên bần bật, Ji Yong cố gắng bò vào 1 góc khuất, co cứng cơ thể nhỏ bé của mình lại , cậu khóc, nức nỡ, đôi tay ôm chặt hai gối, run rẩy. Khuôn mặt nhỏ hiện rõ vẻ sợ hãi ướt đã nước mắt, đôi mắt đầy hoang mang không ngừng nhìn quanh, còn môi cứ mím chặt cố ngăn tiếng khóc bật ra. Cậu như một con thú nhỏ, sợ hãi chui vào chổ trốn.
___________
Lim dim, hắn lười biếng ưỡn ẹo cơ thể nhỏ bé, mềm mại cùa mình và tỉnh giấc, một giấc ngủ sâu và thoải mái sau 1 đêm ân ái ngọt ngào. Thoáng ngạc nhiên, hắn khẽ ngóc đầu dậy, chỉ còn mình hắn đang nằm cuộn tròn trên giường, chẳng thấy Ji Yong đâu cả. Lăn người nhìn quanh, hắn nhanh chóng thấy cậu đang ngồi co ro, bó chặt gối trong một góc tối của căn phòng nhỏ.
‘’ Gì vậy chứ? ‘’ _ Hắn thắc mắc.
Lười biếng, hắn lăn tròn cơ thể về phía góc giường, nơi có thể thấy cậu rõ hơn. Dụi dụi, lau lau khuôn mặt mèo tèm lem sau giấc ngủ, hắn nhìn lên. Cậu ngồi đó, trên người quấn chặt chiếc chăn mỏng, co cụm, run rẩy đầy sợ hãi, mặt úp xuống, vùi sâu trong lớp chăn mềm.
‘’ Sáng sớm mà làm gì vậy? Nhóc ngốc?’’ _ Hán khẽ nhíu mày thầm nghĩ.
Chậm rãi, hắn vươn vai và nhảy xuống giường, đủng đỉnh tiến về phía cậu.
_’’ Meeoooo..’’ _ Hắn khẽ kêu lên trong khi cào nhẹ vào lớp chăn của cậu.
Ji Yong ngẩn lên, khuôn mặt đỏ bừng, đẫm nước mắt. Hán khẽ khựng lại, thoáng sững ra nhìn cậu. Vừa thút thít khóc, Ji Yong vừa run rẩy buông tay khỏi tấm chăn, nhấc bỗng và ôm lấy hắn vào lòng, nước mắt cậu lăn dài, nóng hổi, rơi xuống khuôn mặt mèo còn đang ngơ ra của hắn.
‘’ Gì thế? Khóc à? Ai làm ngươi khóc??? Nói ta nghe xem???’’ _ Đột nhiên hắn cảm thấy hơi tức giận, vòng tay cậu ấm nóng và vẫn còn hơi run, cứ siết chặt cơ thể nhỏ bé của hắn vào người.
_’’ Meooo..’’ _ Hắn kêu khẽ, và vươn người liếm liếm khuôn mặt cậu, một phản xạ mà chính hắn cũng chẳng hiểu vì sao mình làm vậy.
Hành động ấy của hắn, vô tình càng làm nỗi tủi thân trong Yong càng bùng lên dữ dội. Cậu nức nở, khóc càng to hơn, khuôn mặt méo xệch, đỏ bừng. Càng siết chặt hắn vào lòng, nước mắt cậu cứ trào ra không ngừng. Cảm giác bất lực, sợ hãi, lo lắng cứ bủa vây cậu, Ji Yong hoàn toàn không biết bản thân mình phải làm sao, ở nơi đây, trong thị trấn nhỏ này, cậu chỉ có một mình, không họ hàng thân thích, cậu không thể nhờ cậy vào bất cứ một ai ở đây cả, vì trong mắt họ, cậu chỉ là một kẻ lạc lõng kỳ lạ, khác biệt so với mọi người. và cho dù cậu có nói với họ việc cậu bị tấn công bởi một kẻ kỳ lạ nào đó đã vào nhà cậu khi cửa vẫn khóa, có lẽ họ cũng chỉ bảo cậu là kẻ nói dối, chẳng một ai nơi đây bảo vệ cậu cả, Ji Yong hiểu rất rõ. Nghĩ đến đó, Ji Yong càng thêm lo sợ, cậu càng co người lại, rúc sâu hơn vào góc tối nhỏ bé. Và lại khóc.
Nằm gọn trong lòng cậu, hắn giương to đôi mắt tròn xoe đen láy nhìn lên. Nhìn khuôn mặt lo âu sợ hãi của cậu, nhìn đôi mắt nâu giờ đã sưng húp vì khóc, chiếc mũi nhỏ đã đỏ au, bờ vai trần gầy guộc cứ so lại run lên. Dù cậu đang ôm trọn cả thân hình hắn, nhưng đột nhiên, trong mắt hắn cậu trở nên nhỏ bé và mong manh kỳ lạ, tựa hồ như sẽ vỡ tan ra nếu cậu tiếp tục khóc. Đôi chút lo lắng, và nhói đau khiến trái tim hắn khó chịu.
‘’ Chắc không phải vì việc tối qua đâu nhỉ?? ‘’_ Hắn tự hỏi trong khi một lần nữa lại rướn người, liếm nhẹ lên gò má ướt đẫm nước mắt của cậu.
‘’ Không phải ta làm ngươi khóc đúng không? Nhóc ngốc??’’
‘’ Ngươi khóc xấu lắm, cười lên đi nào ‘’ _ Hắn liếm lên đôi mắt đã sưng húp của cậu, âu yếm.
‘’ Ai làm ngươi khóc?? Ta sẽ cắn kẻ đó, đừng khóc nữa.’’
‘’ Không phải ta đúng không??? Đêm qua ta chỉ yêu ngươi chút thôi mà???’’
‘’ Không phải ta đúng không? Nhóc ngốc??? Ta chỉ yêu ngươi chút thôi mà???’’
Dù tự trấn an rằng kẻ làm cậu khóc không phải bản thân mình, nhưng cảm giác hối hận cứ dấy lên trong trái tim mèo của hắn, khiến hắn chẳng cách nào ngồi yên. Hết liếm mặt, hắn lại loay hoay liếm bàn tay nhỏ đang nắm chặt của cậu, rồi lại liếm liếm cào cào lên chiếc cổ nhỏ chằng chịt những dấu hôn đỏ au do chính hắn tạo nên. Loay hoay, xoay tròn, ưỡn ẹo cơn thể mềm mại, cố làm trò mèo làm cậu vui lên, hắn lại thỉnh thoảng vuốt vuốt nhè nhè lên khuôn mặt cậu bằng bàn tay nhỏ xíu mềm mại của mình, cạ nhẹ, vùi cả cơ thể mềm ấm vào lòng cậu như an ủi. Hắn làm tất cả các trò mà một con mèo có thể làm, có thể nũng nịu trước mặt cậu. Hôm nay, hán đột nhiên biến thành một chú mèo đúng nghĩa đến bất ngờ.
Và cuối cùng, sau cả giờ đồng hồ làm trò, khi hắn bắt đầu mệt lả, những đốt xương sống trên tấm lưng dài ngoằn bắt đầu nhức vì hoạt động uốn éo quá nhiều. Cậu đã mỉm cười, cho dù nụ cười méo xệch trên khuôn mặt tèm lem nước mắt, hắn vẫn thoáng ngẫn ra, cậu thật đẹp, hắn khẽ thở phảo, đôi chút yên lòng.
Nhảy khỏi lòng cậu, hắn lăn kềnh ra đất, lăn tròn, lăn tròn cơ thể đen nhẻm của mình, ngước nhìn cậu với ánh mắt ngây thơ, và bắt đầu kêu gào đòi ăn, kế hoạch ép buộc cậu chui ra khỏi cái góc nhỏ tối tăm ấy bắt đầu.
_’’ Meeooo… ‘’ _ Lăn lăn.
_ ‘’ Mèooooo…’’ _ Ẹo ẹo.
_’’ Ngaooo… oo’’ _ Chớp chớp mắt, liếm liếm mép.
_’’ Meooo..’’ _ Lau lau mặt, cuộn người, quay quay cái đuôi dài.
_’’ Méoooo…’’ _ Ưỡn ưỡn cái bụng lép kẹp, xoay xoay…
Đủ trò với đủ mọi âm vực mèo. Ji Yong khẽ phì cười, gượng người đứng dậy. Vẫn choàng kín tấm chăn mỏng, cậu lê bước mệt mỏi vào bếp để lấy sữa cho hắn. hắn hài lòng, đứng bật dậy, hiên ngang bước theo phía sau cậu cứ như bản thân vừa lập nên một công trạng to lớn lắm.
Đặt bát sữa đầy xuống trước mặt hắn, Ji Yong vuốt nhẹ lên lớp lông mềm êm của hắn trong khi hắn nhanh chóng tấn công bát sữa, hắn đói.
_’’ Chỉ có mèo nhỏ là lo cho Yong thôi ‘’ _ Cậu thì thầm, bất giác nước mắt lại đong đầy._’’ Mèo nhỏ đừng bỏ Yong đi nhé.’’
Chẳng chút quan tâm đến lời cậu nói, hắn mải miết chén sạch bát sữa một cách chóng vánh, đối với hắn, dường như tất cả mọi việc đã được giải quyết xong xuôi va gọn gàng.
‘’ Chẳng thấm vào đâu cả.’’ _ Hắn thầm nghĩ, liếm liếm mép.
‘’ Nhóc, ta muốn nữa, cho ta thêm đi’’ _ Hắn ngẩn lên.
Đúng lúc hắn vừa ngước mặt nhìn lên cậu, giọt nước mắt nóng hổi của Yong trào ra, rơi xuống, rơi ngay vào đôi mắt mèo đang mở to của hắn, nóng rát. Hắn giật bắn mình, vội đưa tay lau vội khuôn mặt. Cảm giác cô đơn, sợ hãi, lo lắng và cả nỗi buồn tủi thân của cậu trong tích tắc đã lọt thõm vào lòng hắn theo giọt nước mắt đắng nghét ấy. Hắn sững người rồi lại ngẩn lên nhìn cậu. Trái tim hắn lại đau, nổi đau khi đột nhiên hắn hiểu tát cả về cậu, nổi đau khi hắn cảm nhận được cậu đã đau đớn, u buồn và sợ hãi đến thế nào khi chỉ có một mình. Nỗi đau của cậu, dai dẳng không dứt, không hề chấm dứt như hắn nghĩ.
Trong giây phút ấy, hắn như chết trân, bất động nhìn cậu. Ji Yong lau vội dòng nước mắt vừa trào ra và mỉm cười dịu dàng với hắn.
_’’ Yong không sao, không sao cả.’’ _ Cậu lại nhoẻn miệng cười _’’ Chẳng có gì xảy ra cả, không sao đúng không? Bé mèo nhỏ.’’ _ Cậu hít một hơi dài, đoạn thở hắt ra, như cố xua tan mọi chuyện vẫn còn in trong trí nhớ của mình._ ‘’ Yong không sao, không sao cả, đến lúc ra tiệm rồi, ra tiệm thôi.’’
Hắn đứng lặng yên, nhìn theo cái dáng nhỏ của cậu lê bước trở về phòng.
Lòng hắn nặng trĩu, một chút thương xót, một chút đau lòng, một chút tức giận và… còn gì nữa mà hắn cũng chẳng biết, chúng đang lớn lên và len lỏi vào trái tim vốn dĩ rất nhỏ bé của hắn. Khiến hắn chẳng thể vô tư như mọi khi được nữa, mà cứ đứng ngẩn ra nhìn theo cậu. Cậu lại đang tất tả thay quần áo, rót thêm một bát đầy sữa cho hắn và vội vã ra khỏi nhà. Hắn hiểu, cậu đang cố gắng quên di mọi thứ và xem chuyện kinh khủng đối với mình đêm qua chỉ là một giấc mơ.
Nhưng cái ý nghĩ đó của cậu khiến hắn đau, hắn không muốn cậu nghĩ đêm qua là một đêm kinh khủng trong cuộc đời cậu. Hắn không thích điều đó, rất rất không thích điều đó.
*****************
Tối hôm ấy, Ji Yong trở về nhà, mệt rã. Chẳng kịp thay quần áo, quẳng vội chiếc áo lên ghế, cậu vội vã chuẩn bị một bát sữa đầy vì biết chú mèo nhỏ sẽ rất đói trong cả ngày dài. Nhưng một lần nữa, hắn lại biến mất.
Đôi chút thất vọng, Ji Yong buồn bã ngồi phịch xuống ghế sofa, chống cằm nhìn ra cửa sổ. Chờ đợi. Chẳng hiểu vì sao, cậu tin rằng hắn sẽ lại trở về nhà như đêm qua.
Gió càng lúc càng mạnh hơn, lạnh lẽo. Ji Yong cũng càng lúc càng trở nên lo lắng vì dường như sắp đổ mưa. Cậu gần như nhoài hẳn người ra cửa sổ, khuôn mặt thấp thỏm lo lắng, liên tục ngóng tìm bóng dáng nhỏ xíu của hắn. Cậu bắt đầu sợ khi cái ý nghi hắn không trở về chợt lóe lên, khiến niềm tin cậu lung lay. Cậu chỉ có hắn, sự ấm áp, niềm an ủi nhỏ nhoi duy nhất cậu có. Bất giác nước mắt lại chực trào ra, đong đầy, chẳng biết từ bao giờ cậu đã trở nên dễ khóc đến như vậy, có lẽ là từ hôm chính mắt cậu nhìn thấy cha mẹ cậu nằm bất động trên vũng máu ngay trên con đường lót đá trắng tin ‘’ an toàn’’ mà mọi người thường nói.
Bỗng từ xa, trong thứ ánh sáng nhàn nhạt của những ngọn đèn đường, cậu nhìn thấy cái dáng nhỏ xíu, đen tuyền với chiếc đuôi dài nhỏng cao của hắn đang chậm rãi trở về. Mừng rỡ, cậu vô thức nhoài hẳn người ra cửa sổ, vẫy tay liên tục cứ như chào đón người thân vừa trở về sau mọt thời gian dài xa cách. Cậu đã quên mất, nền đá trắng nơi cửa sổ rất nhỏ, cậu đã nhoài người ra khỏi khu vực an toàn mà cha mẹ cậu thường dặn dò.
Bước chân khẽ chao đảo, hắn lại say. Bao giờ cũng vậy, khi cái bụng mèo của hắn được lấp đầy cũng là luc hắn là ngà say. Nhìn về phía ánh đèn sáng hắt ra từ căn nhà nhỏ màu hồng, hắn khẽ thở dài, cố bước nhanh hơn, hắn biết nơi ấy có người đang chờ hắn về, cậu nhóc nhỏ hay khóc. Và hắn nhìn thấy cậu nơi cửa sổ, trong tích tắc, cơ thể hắn như đông cứng, tỉnh hẳn khỏi cơn say. Cậu đang mỉm cười tươi rói vẫy gọi hắn với phần cơ thể đã nhoài hẳn ra ngoài. Phía bên dưới, hắn giật bắn mình khi nhận ra những cái bóng đen ngòm quái dị đang từ từ vươn lên cao, hướng về phía cậu, từ trong cái màu đen chết chóc ấy, những hàm răng trắng hếu, nhọn hoắc từ từ hiện ra, mở rộng, chực chờ.
Hắn vội vã phóng vụt đến như tên bắn…
__________ Hết chap 3 _____________
Mong các bạn thích fic này ^^
| | | | |
| |
| koolk Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 108 Số Thanks : 22 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jun 30, 2014 5:19 pm | | | | | | | Gỡ hide cho e au ạ <3 | | | | |
| |
| koolk Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 108 Số Thanks : 22 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jun 30, 2014 5:36 pm | | | | | | | Kkkkk. Hay qá au ơi, tuyệt cú mèo lun <3 | | | | |
| |
| mymy1995 Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 35 Số Thanks : 3 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jun 30, 2014 6:34 pm | | | | | | | hay wa au viet tiep di nha | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jun 30, 2014 8:25 pm | | | | | | | D ơi tiếp chap liền đi D, đang gay cấn đó. Chap này dịu dàng, vừa ngọt lại vừa đắng D à. Chap mới liền D ơi. Hay lắm ạ | | | | |
| |
| HuaYing Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 15 Số Thanks : 2 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jun 30, 2014 10:32 pm | | | | | | | Tôi Yong Bị Hyun ăn sạch ăn sẽ mà k biết gì để hôm sau khóc như thế Hyun sẽ bảo vệ Yong khỏi cái đám quái vật kia đúng ko Hyun | | | | |
| |
| cún yêu yong Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 11 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Tue Jul 01, 2014 2:13 pm | | | | | | | Chú mèo mà Jiyong lượm về quả thực không đơn giản, 1 con mèo hoang nhỏ bé lại có thể sống sót trong cái thị trấn lúc nào cũng bị rình rập bởi lũ quái thú có vẻ khá kỳ lạ nhưng Yong nhỏ bé có chút đề phòng hay nghi ngờ gì mà vẫn mang nó về nhà cưu mang. Thật là đáng yêu quá mà.
Vừa gặp nhau đã chào nhau bằng màn tắm chung đấy quýên rũ nhưng sao không khí lại sặc mùi thuốc nổ : )))))
Nhưng mà dù là 1 kẻ dịu dàng hiền lành thì khi tắm cho “mèo” vẫn toát lên vẻ khủng bố quá. Thế nên cậu mới phải gánh chịu hậu quả thê thảm sau đó đấy Yong ah TT^TT | | | | |
| |
| Lon Ton Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 14 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Tue Jul 01, 2014 9:50 pm | | | | | | | Cho mình gỡ hide với | | | | |
| |
| CatVoltury Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 2 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Wed Jul 02, 2014 1:48 am | | | | | | | Au cho mình gỡ hide | | | | |
| |
| Natalie26892 Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 5 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Fri Jul 04, 2014 9:52 pm | | | | | | | Tội nghiệp Yong! | | | | |
| |
| Thuy love gtop Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 5 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sun Jul 06, 2014 11:48 am | | | | | | | Tình yêu giữa một... Và con người dù không phải chủ đề mới trong fanfic nhưng mình thấy fic này của bạn viết hay,lời văn chắc chắn. Yong trong fic có phải là một người đặc biệt không? Khi mà cậu có thể chải quâ cuộc sống 18 năm ở nơi nguy hiểm như vậy mà không bị làm sao? Đấy là thắc mắc nhỏ của mình thôi. Mong bạn sớm ra chap mới. | | | | |
| |
| Vian Yong Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 3 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sun Jul 06, 2014 10:16 pm | | | | | | | Hyun lợj dụng Yong nha Fjc dt wa D oj | | | | |
| |
| LanNyan Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 1 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Mon Jul 14, 2014 2:46 pm | | | | | | | Gỡ hide :"> Au nhanh ra chap mới nhé | | | | |
| |
| Ji.Kwon Thành viên mới .
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 3 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Fri Jul 18, 2014 2:00 pm | | | | | | | Ây da. Ban đầu cứ mèo là Ji Yong ))) Hoá ra mèo là Seung Hyun. Anh vốn dê nay còn có cơ hội dê hơn ))) Ý tưởng fic rất hay. Au 5ting ^^ | | | | |
| |
| nhattuyenkhien Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 20 Số Thanks : 1 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Fri Jul 18, 2014 11:38 pm | | | | | | | Lúc đầu mình cũng tưởng Yong Yong là mèo cơ. hic lọt hố
Nếu là Seung Hyun thì ném về cáo ý chứ, mà phải là con cáo lai dê (lâu năm) mới chuẩn a.
Hóng chap mới quá Au ơi >< | | | | |
| |
| Dream Admin
| Tổng số bài gửi : 782 Số Thanks : 386 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sat Jul 26, 2014 5:22 pm | | | | | | | Chap này dành tặng cho bé Gem dễ thương ^^ _ Lần sau nhớ theo phe D nha :>
___________ Chap 4 __________
Bước chân khẽ chao đảo, hắn lại say. Bao giờ cũng vậy, khi cái bụng mèo của hắn được lấp đầy cũng là luc hắn là ngà say. Nhìn về phía ánh đèn sáng hắt ra từ căn nhà nhỏ màu hồng, hắn khẽ thở dài, cố bước nhanh hơn, hắn biết nơi ấy có người đang chờ hắn về, cậu nhóc nhỏ hay khóc. Và hắn nhìn thấy cậu nơi cửa sổ, trong tích tắc, cơ thể hắn như đông cứng, tỉnh hẳn khỏi cơn say. Cậu đang mỉm cười tươi rói vẫy gọi hắn với phần cơ thể đã nhoài hẳn ra ngoài. Phía bên dưới, hắn giật bắn mình khi nhận ra những cái bóng đen ngòm quái dị đang từ từ vươn lên cao, hướng về phía cậu, từ trong cái màu đen chết chóc ấy, những hàm răng trắng hếu, nhọn hoắc từ từ hiện ra, mở rộng, chực chờ.
Hắn vội vã phóng vụt đến như tên bắn… Những chiếc móng vuốt sắc lẻm ngay lập tức hiện ra dưới những bàn chân nhỏ bé cắm chặt vào những hình hài quái dị và kéo xoẹt chúng ngược xuống ngay khi chúng vừa vươn đến ngay sát chiếc cổ nhỏ bé của Yong.
Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến Yong giật bắn người. Cậu hoàn toàn bất ngờ khi thấy chú mèo nhỏ đột nhiên bay đến với vẻ mặt giận dữ xen lẫn hốt hoàng và hàm răng nhe ra nhọn hoắc, giây phút tiếp theo, Yong sững sờ như không tin vào mắt mình khi thấy chú mèo nhỏ không ngừng vùng vẩy giữa không trung, thân hình nhỏ bé uyển chuyển như đang né tránh thứ gì ấy trong khi những chiếc móng nhỏ lại linh hoạt không ngừng cào thẳng vào lớp không khí dày đặc bên dưới trong tiếng gầm gừ đầy tức giận.
Hốt hoảng, Yong chợt nhớ đến thứ quái vật mà mọi người trong thị trấn thường nhắc đến và cậu chợt hiểu tất cả, chú mèo nhỏ bé ấy đang ra sức bảo vệ cho cậu.
Trong khi ấy, hắn như muốn nổi điên lên trong cái hình hài vay mượn của mình, hắn không thể tấn công hiệu quả với những chiếc móng nhỏ bé này nhưng hắn lại không muốn biến thân trước mặt cậu vì sẽ khiến cậu sợ hãi. Hắn chỉ còn biết trầy trật cào xé, cố gắng xua đuổi lũ quái vật ngu ngốc trở về với lòng đất, một việc vốn dĩ thường ngày khá đơn giản với hắn nhưng giờ lại trở nên rắc rối, khi hắn chẳng dám sử dụng ma lực của bản thân, chỉ còn biết nhờ vào cái sức nặng ‘’ mèo con’’ mà chòi đạp, cấu xé ép buột một cách yếu ớt .
‘’ Khốn khiếp, các ngươi có chui xuống không?’’
‘’ Chui xuống cho ta… mau lên ‘’ _ Đạp đạp.
‘’ Còn dám chui lên??’’ _ Cào cào… đạp đạp.
‘’ Ya, người mới xuống mà? Xuống cho ta, mau ..’’_ Nhảy choi choi…
Bỗng nhiên, cả thân hình nhỏ xíu đang nhảy cẫng liên tục giữa không trung của hắn bị tóm lấy và giật mạnh, khiến hắn giật bắn mình, ngơ ngác. Ngẩn nhìn lên, hắn nhìn thấy bản thân đã nằm gọn trong vòng tay Ji Yong.
Ôm chặt chú mèo mà khó khăn lắm cậu mới nhoài người ra và tóm được vào lòng, Ji Yong vội vã rụt người lại vào khung cửa sổ, để rồi cả cơ thể yếu ớt mất đà, ngã bật ra khỏi ghế và đập thẳng xuống sàn nhà lạnh lẽo. Mặc dù vậy, đôi cánh tay run rẩy vì sợ hãi của cậu vẫn ôm chặt lấy hắn, chẳng buông, khuôn mặt tái xanh vẫn còn in rõ nét hốt hoảng nhưng trong đôi mắt nâu ngấn nước và đôi môi mím chặt lại toát ra vẻ rất quyết tâm.
Hắn ngơ ngác, nhìn cậu, tròn xoe mắt.
‘’ Gì chứ? Ngươi muốn cứu ta à?’’
‘’ Dám nhoài ra xa vậy chỉ để cứu ta à?’’
‘’ Ta… là mèo mà?’’
Với hơi thở gấp gáp, bàn tay vẫn còn run rẩy, cậu vội vã nắm hai chân trước hắn nhấc bổng lên, vừa cẩn thận kiểm tra xem hắn có bị thương không rơm róm nước mắt vì sợ hãi và lo lắng.
‘’ Ta không sao.’’ _ hắn lẩm bẩm, nhưng chỉ có tiếng ‘’ meo … meo… ‘’ rất nhỏ thoát ra từ hắn.
‘’ Ta là ai chứ, người không cần lo đâu.’’
Mặc kệ hắn bình thản phát ra thứ âm thanh trầm tĩnh, cậu vẫn không thể ngừng run rẩy, sau khi biết chắc chắn hắn không bị 1 vết thương nào, cậu mới thở phào bật khóc nức nở, ôm cứng cơ thể mềm mại nhỏ bé của hắn vào lòng. Hắn ngước nhìn cậu, khuôn mặt cậu giờ đã tèm lem nước mắt, đỏ bừng, tiếng nấc nghẹn cứ trào ra từ đôi môi méo xệch đến tội nghiệp. Lòng hắn khẽ chùng xuống.
Khẽ rướn người, thoát ra khỏi vòng tay cậu, hắn chầm chậm liếm láp khuôn mặt cậu bằng chiếc lưởi bé tí của mình, từng chút từng chút, lau sạch những giọt nước mắt vừa ứa ra từ đôi mắt cậu. Thứ nước mắt mặn đắng khiến hắn đau lòng.
……………………..
Hắn lặng lẽ ngồi cuộn tròn bên chiếc gối, ngắm nhìn khuôn mặt Ji Yong bằng đôi mắt mèo sáng quắc. Cậu đã chìm sâu vào giấc ngủ sau 1 ngày dài đầy những biến cố, lo lắng, sợ hãi, liều mình. Vừa ngoe ngẩy nhè nhẹ chiếc đuôi dài, hắn lo lắng chăm chăm nhìn làn mi mỏng vẫn còn đọng nước mắt của Ji Yong
‘’ Ngủ vẫn khóc.’’
‘’ Từ lúc gặp tên này đến giờ, lúc nào cũng thấy nó khóc.’’
‘’ Yếu xìu như vầy, lại chẳng thấy được lũ quái đó, nó sống bằng cách nào nhỉ?’’
‘’ Thật là…’’
‘’ Yếu như sên mà còn liều mạng nhoài ra cứu mình. Nó có điên không nhỉ? ‘’
‘’ Phiền phức thật.’’
Vừa lầm bầm, hắn vừa bực bội quay lưng, nhảy phóc xuống giường, và tích tắc đã hiện nguyên hình, trở thành Top, kẻ mang trong mình thứ sức mạnh hắc ám.
Khẽ vươn vai, liếc nhanh diện mạo của mình trong gương, hắn khẽ nhíu mày, đôi chút bực bội, một góc nhỏ trong trái tim hắn, hắn muốn cậu nhìn thấy nhân dạng này của hắn. Một thanh niên cường trắng, khỏe mạnh, tràn ngập sức mạnh và sở hữu một nét đẹp bí ẩn quyến rũ. Nhưng phần còn lại trong hắn lại không muốn mạo hiểm, viễn cảnh cậu hét toáng lên, khóc lóc và ngất xỉu dường như dễ xảy ra hơn là việc cậu sẽ chấp nhận con người hắn. Và sự mâu thuẫn ấy khiến hắn cảm thấy bức bối, khó chịu đến kỳ lạ, và hắn tìm ra ngay thứ để trút giận.
Chậm rãi, vuốt nhẹ lại mái tóc, vuốt nhẹ lại đôi tai mèo, vuốt dọc theo chiếc đuôi dài phía sau. Hắn khẽ liếm nhẹ môi cười, đôi mắt khẽ ánh lên sắc vàng của hổ phách, rực rỡ, bước chân hắn nhẹ hẫng, bước xuyên qua cánh cửa phòng ngủ và hướng thẳng ra khu vườn xinh đẹp bên ngoài ngôi nhà nhỏ của cậu.
………………
Đứng sừng sững trên nền đá trắng ngay trước cửa với một cơ thể chẳng mảnh vải, Hắn giương ánh nhìn đầy sát khí vào đám quái vật mờ ảo đang không ngừng ngo ngheo với những hàm trăng trắng lễu.
_’’ Lẽ ra ta chẳng thèm đụng vào cái đám nhãi nhép chúng bây, nhưng phiền quá .’’ _ Hắn lầm bầm._’’ Tên nhóc ấy vừa ngốc vừa khờ, vừa yếu lại rất liều mạng, nên cũng đành chịu vậy. Đành làm phiền cái lũ dơ bẩn các ngươi vậy.’’ _ Hắn khẽ thở dài_’’ Thức ăn của mình cũng có lúc thấp kém thế này đây… haizzz..’’
Nói đoạn, hắn khẽ vung mạnh tay, ngay lập tức, những chiếc móng tay trên đôi bàn tay to lớn của hắn biến dài ra, nhọn hoắc như 10 lưỡi kiếm mỏng bóng sáng rực đầy đe dọa. Ma khí đen ngòm bắt đầu toát ra từ cơ thể hắn, đen kịt, uốn éo cuộn lại thành những làn khói đen, bốc lên cao khiến không khí xung quanh nhanh chóng trở nên lạnh buốt. Bước chân chậm rãi, bình thản,hắn bước vào khu vườn, rời khỏi con đường lót đá trắng. Những con quái vật với thân hình bất định lao ngay vào hắn, nhưng khi vừa chạm vào thứ ma khí đặc quánh của hắn, chúng ngay lập tức bị ma khí ấy bao trùm, siết chặt đến teo tóp thành những cái xác khô khốc nhỏ bé rơi phịch xuống đất trước ánh mắt khoái trá của hắn. Để mặc cho ma khí của bản thân tỏa ra tóm lấy từng con quái vật kinh khiếp, hắn thích thú vung tay nhẹ nhàng, để những chiếc móng sắc nhọn xé toạt những cái xác nhỏ bé vừa rơi ra thành từng mảnh nhỏ và chậm rãi, hắn nhặt lấy chúng và bỏ tọt vào miệng, nhai ngồm ngoàm ngon lành. Và cứ thế, cả khu vườn nhanh chóng bị bao trùm trong thứ khói đen chết chóc ấy, rồi đến cả căn nhà nhỏ của Ji Yong, nó cứ lan ra lan ra, lan ra như chính thứ tình cảm kỳ lạ mà hắn đã trao cho cậu chẳng biết từ lúc nào.
Chẳng mấy chốc, một vùng rộng lớn xung quanh nhà cậu sạch bóng lũ quái vật. Còn hắn thì lại say ngất, loạng choạng với chiếc bụng no căng. Bao giờ cũng vậy, thứ thức ăn mà hắn tiêu thụ luôn khiến đầu óc hắn mơ hồ trong cơn say. Loạng choạng, bước chân hắn chẳng vững, ánh mắt vàng rực thoáng chút lừ đừ nhìn ngó xung quanh, hắn muốn kiểm tra lần cuối đảm bảo chẳng còn sót lại cái bóng đen ngòm nào loe ngoe trên nền đất. Và rồi, khẽ nhoẻn miệng cười hài lòng, hắn tiến về phía cánh cửa nhà cậu và đi xuyên qua nó.
Bước qua cánh cửa phòng ngủ, hắn mỉm cười, nụ cười dịu dàng, ánh mắt hắn tích tắc lại trờ lại màu đen tuyền sâu hút. Bước chân loạng choạng, không vững trong cơn say mèm, hắn bước thẳng đến chiếc giường nhỏ, nơi Ji Yong đang ngủ vùi.
Chẳng chút suy nghĩ, hắn ngay lập tức leo tọt lên giường và chui ngay vào chăn của cậu. Dùng đôi tay rắn chắc của mình, hắn nhấc bỗng cả cơ thể nhỏ bé của cậu lên và để cậu nằm gọn trong vòng tay mình, siết nhẹ cơ thể ấm áp mảnh mai, đôi môi hắn không ngừng hôn nhẹ lên mái tóc vàng óng của cậu, hành động dịu dàng đến ngay ngất theo bản năng trong khi đôi mắt hắn vẫn nhắm nghiền.
* Chớp chớp *
Hắn khẽ khựng lại, dường như cậu đang động đậy trong vòng tay hắn. Hắn nhìn xuống. Ji Yong đang mở to đôi mắt nâu, nhìn hắn trân trối với cơ thể cứng đơ, cậu như hóa đá khi vừa giật mình tỉnh dậy đã thấy bản thân đang nằm gọn lỏn trong vòng tay một thanh niên lạ hoắc, và kẻ ấy lại chẳng có một mảnh vải trên người.
‘’….’’ _ Tích tắc ấy, thời gian như ngừng trôi.
_’’ Huynh… huynh…’’ _ Ji Yong lắp bắp, run run .
Và cậu ngưng bặt ngay lập tức, khi hắn bất giác đã cúi xuống, đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ nhàng. JI Yong lại hóa đá, ngơ ngác nhìn hắn chằm chằm khi hắn từ từ dứt môi ra. Khuôn mặt cậu đỏ bừng, đôi môi nhỏ khẽ run lên.
_’’ Huynh… sao..’’
Lại một nụ hôn lướt trên môi cậu khi Ji Yong vừa lên tiếng.
_’’ Huynh..’’
Hắn nút lấy đôi môi cậu lần thứ ba, lần này hắn tham lam hơn, nụ hôn càng lúc càng sâu hơn trước khi hắn tiếc nuối dứt ra. Lần này thì Ji Yong im bặt, cậu bối rối vội vã đưa tay lên che miệng mình, nhìn hắn trân trân, thoáng chút hốt hoảng, thóang chút ngại ngùng và hoang mang.
_’’ Ngoan, không la ta sẽ không hôn, nếu la nữa, ta thề sẽ ăn sạch ngươi một lần nữa.’’_ Hắn thì thầm vào tai cậu với chất liệu trầm khàn quyến rũ có đôi chút lã lơi vì cơn say.
Ji Yong khẽ rùng mình, cơ thể cậu hoàn toàn chẳng dám nhúc nhich, chỉ có trái tim nhỏ bé cứ đập nhanh bất thường, loạn nhịp rộn rã khi cậu chẳng thể rời mắt khỏi khuôn mặt cực kỳ nam tính và ánh nhìn hút hồn đầy quyến rũ như đang thôi miên của hắn. Từng chút từng chút một, cậu cảm nhận được thân nhiệt ấm áp và vòng tay dịu dàng của hắn đang bao quanh mình. Một cảm giác kỳ lạ, dường như ngập yêu thương đang bao quanh trái tim nhỏ bé cô đơn của Ji Yong.
_’’ Ngươi cứ nhắm mắt lại, đây là giấc mơ thôi, ngươi đang mơ thôi, biết không?’’ _ Hắn lại thì thầm âu yếm, hôn nhẹ lên vành tai cậu.
Ji Yong im lặng, cậu nhìn hắn, chăm chú.
‘’ Đây là người đêm hôm qua đã đến đây? Huynh ấy… huynh ấy…’’_ Ji Yong thầm nghĩ trong rối loạn.
Chậm rãi, dùng bàn tay to lớn của mình, hắn ép nhẹ đầu cậu vào vòm ngực trần ấm nóng của mình và hôn lên tóc cậu. Ji Yong thoáng bất ngờ nhưng cậu vẫn nằm im, bên tai cậu, nhịp đập trái tim hắn vang lên, chậm rãi, đều đặn khiến một cảm giác bình yên nhè nhẹ len lỏi vào Ji Yong.
_’’ Ngủ đi ngốc.’’ _ Hắn dịu dàng.
Và JI Yong từ từ nhắm mắt lại, hắn khẽ mỉm cuòi, nụ hôn dài vươn lại trên mái tóc cậu. Đêm ấy, ấm áp, bình yên đến kỳ lạ. Lần đầu tiên sau khi cha mẹ mất, JI Yong có được giấc ngủ êm đềm đến như vậy.
__________ Hết chap 4 ___________
| | | | |
| |
| GemmaD Thành viên thân thiện
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 10 Số Thanks : 0 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sat Jul 26, 2014 7:03 pm | | | | | | | cảm ơn D ạ em mòn mỏi đợi D từ rất lâu rồi Em comt trc đọc fic sau :"> hí hí | | | | |
| |
| WishVIPBABY Thành viên tích cực
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 123 Số Thanks : 17 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sat Jul 26, 2014 7:16 pm | | | | | | | H muốn "ăn" Y nữa chứ :3 ngta đang ngủ mà....dê già mà khúc H dùng thân hình mèo đánh lũ quái vật mắc cười quá cute ghê D viết fic này nữa nha D | | | | |
| |
| Khoai JiYong Mod
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 614 Số Thanks : 46 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sat Jul 26, 2014 7:45 pm | | | | | | | wow ^o^~ đc ôm ngủ v thực sự rất ấm *mơ mộng* ^^ ~ D tả nghe thích quá hà
hoa cho D nghen!!!hihihi
| | | | |
| |
| Hoa Cua Quy Author
| Giới tính : Tổng số bài gửi : 20 Số Thanks : 7 |
|
|
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) Sun Jul 27, 2014 9:36 am | | | | | | | Hức Hức D ơi điện thoại không com cho D được ''đập điện thoại ''
Đọc đi đọc lại thấy Yong dễ thương mà dễ tin người quá cơ
Đây không phải Longfic chắc sắp end oy D nhờ | | | | |
| |
| Tiêu đề: Re: [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) | | | | | | | | | | | |
| | Similar topics | |
|
| [M]Chú '' Mèo'' trong cơn mưa[Shortfic|GTop] _ End ( 29/12 ) | |
|
Trang 2 trong tổng số 6 trang | Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4, 5, 6 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| | |
| |