BigBangFam
Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 Big%2520bang_chibi_09%25201111
BigBangFam
Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 Big%2520bang_chibi_09%25201111

BigBangFam

Diễn đàn lưu trữ dành cho VIP Việt
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
News & Announcements
Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 X2RNQic
Custom Search

Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 Trang11
Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 Trang11
Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 Trang11

Tìm thấy 51 mục

Tác giảThông điệp
Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 Mini_d12Chủ đề: [M] Who are you? [Longfic|GTOP][New travel: 13/01]
Shy

Trả lời: 18
Xem: 3522

Search in: Fan Fic BigBang   Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 Mini_c10Tiêu đề: [M] Who are you? [Longfic|GTOP][New travel: 13/01]    Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 EmptyWed Jun 11, 2014 10:59 am
Author: Shy

Disclaimers : họ thuộc về những người yêu họ

Category: horror & pink

Characters: YG

Rating: M

Summary: không tiết lộ


Topics tagged under 1 on  BigBangFam - Page 3 JgyGCLc 

Ánh nắng xuyên qua lớp cửa kính của căn hộ đắt tiền trên tầng 27 của tòa nhà Blue, ngự ở trung tâm thành phố...

SeungHyun đặt tách cafe đen không đường lên bàn, mặt nhăn lại vì vị đắng, mắt anh vẫn chăm chú theo dõi bộ phim hành động trên chiếc tivi màn hình phẳng..

...Phụt...

Tivi vụt tắt, bức rèm cửa màu xanh lơ với những hoa văn trắng in nổi tự động kéo lại, kín bưng...Thoáng bóng người thoắt ẩn thoắt hiện trong làn khói trắng...khói loãng ra...Một ả với chiếc áo choàng đen, mái tóc dài màu vàng sáng, đôi môi đỏ đậm quyến rũ...Trên vai ả, một con rắn dài, đen, đôi mắt trắng dã đang bò trườn, cái lưỡi dài chẻ đôi của nó chốc chốc lại thè ra...nham hiểm và độc ác...

Ả ta là CL - một phù thủy đầy ma mị và đầy mê hoặc. Ả đứng ngay mặt Seunghyun, đôi mắt mèo nổi bật trong không gian tối. Vẻ ngoài quyến rũ nhưng đáng sợ đó, khiến con người ta cảm thấy rùng mình. Nhưng tuyệt nhiên, Seunghyun không hề hoảng hốt và run rẩy đối với sự xuất hiện kì lạ trong thời đại văn minh này. CL cất giọng:

- Phù thủy Choi, tôi đem thú cưng của ngài đến đây

Nói đoạn, ả ta phất cây đũa phép lấy ra từ tay áo. Ở nơi có những ánh sáng li ti màu trắng, hiện ra một chú chó giống Samoyed màu trắng tuyết...Nó quẩy quẩy đuôi tỏ vẻ mừng rỡ, nhảy phóc lên đùi của Seunghyun, dụi dụi đầu vào lòng anh...Seunghuyn mỉm cười, tay nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mượt:

- Shi Shi ngoan... - Rồi anh ngước lên nhìn ả tóc vàng mặc áo choàng đen, giọng không một chút ngữ điệu - Cảm ơn ngươi, CL

- Không có gì, thưa ngài. Nhưng vì gây ra bởi sức mạnh Đen Trắng, nên có thể hơi mất thời gian để hồi phục...

Seunghyun khẽ nhíu mày:

- Ta vẫn thắc mắc, không phải Phù thủy Yang Hyun Suk - kẻ duy nhất đủ mạnh để sử dụng nó, đã bị ta giết rồi sao..tại sao, lúc đối đầu, lại xuất hiện thần chú đó?

- Điều này, tôi cũng không rõ...

- Ngoài hắn ra, ai có thể...

- Tôi e là..hắn vẫn còn sống - Đôi mắt mèo của CL lóe sáng

Seunghyun nhíu mày, rồi phẩy tay:

- Được rồi, ta cần yên tĩnh một chút, ngươi lui đi

- Vâng, thưa lệnh Ngài

CL khẽ gật đầu chào, rồi ả phất áo choàng, như một trò ảo thuật, ả biến mất trong làn khói trắng, tan vào hư vô như chưa từng tồn tại...

Seunghyun dựa người vào chiếc ghế sofa êm ái, anh thả lỏng người, chân gác lên bàn, đầu ngẩng nhìn lên trần nhà, anh đang cố nhớ ra khuôn mặt, hoặc ít nhất là đặc điểm gì đó của cái kẻ đã sử dụng thần chú Trắng Đen.

Phụp..

Ở chiếc ghế sofa bên cạnh, một người đột nhiên xuất hiện, nhưng chẳng có khói trắng như CL...Chiếc áo choàng đen che kín người, dù có lấp ló, lớp áo bên trong cũng chỉ toàn một màu đen. Đôi mắt hí rị với nụ cười luôn bừng trên môi, thì đó chính là Daesung - một phù thủy thân thuộc với Seunghyun. Cậu ta hỏi  với một khuôn mặt lo lắng:

- Choi hyung, em nghe nói, cách đây 2 ngày, hyung bị phục kích?

- Ừm.. Có một kẻ, rất mạnh

- Em đã nghe CL nói, kẻ đó, có thể sử dụng thần chú kiêng kị

- Hyung không thấy được mặt của kẻ đó - Seunghyun nhếch môi

- Nhưng..anh có bị thương không? Và..cả cái thứ đó... - Người kia ấp úng

- Yên tâm đi, Daesung...nó vẫn ổn - Anh chạm tay vào lồng ngực bên trái của mình, vỗ nhẹ - Khi kẻ kia đang triệu tập linh hồn, may mắn là thú ngoan của hyung đã cản trở...Nhưng trước đó một linh hồn trắng đã đến, và...em biết đấy, chân của nó đã bị thương...

Daesung chăm chú nghe, rồi anh nhìn vào chú chó trên đùi Seunghyun, cảm kích:

- Thật là tốt quá...khi mà kẻ đó vẫn chưa tập hợp đủ linh hồn để kết thúc thần chú...Nhưng, hyung vẫn phải cẩn thận...

- Biết mà, đừng lo quá - Seunghyun cười toe, khác hẳn với vẻ lạnh lùng khi gặp CL

- Em chỉ đến hỏi thăm anh, thấy anh vẫn ổn, em an tâm rồi. À, có việc này phải thông báo cho hyung biết, Phù thủy Lee đã chết đêm qua rồi ạ

Seunghyun trố mắt ngạc nhiên:

- Phù thủy Lee - phù thủy chữa đũa phép của tòa Black, một trong những phù thủy mạnh nhất?

- Dạ vâng

- Cái đó...có giống...

- Vâng...Bên cạnh xác bà ta, có một quả tim trắng...

- Lại một quả tim trắng... - Seunghyun chán nản thở hắt ra

- Đã ba phù thủy bị sát hại trong tháng này rồi. À, bên Tòa Black cũng đã nhanh chóng tuyển thêm một người, đó là một cậu trai trẻ, cậu ta dường như rất có tài, nên sẽ thay Phù thủy Lee sửa chữa cho đũa phép của hyung...Anh sẽ nhanh chóng gặp cậu ta thôi

- Được rồi - Seunghyun gật đầu - Bây giờ em hãy về và tập hợp đủ danh sách những kẻ còn sống, chúng ta cần phải nhanh chóng hơn thôi...

- Vâng, nhưng hyung, hãy để em ở bên cạnh hyung - Bất ngờ, Daesung hơi chồm người sang Seunghyun - Đi, đi mà, em muốn ở đây, em cũng được việc lắm chứ...em sẽ chẳng phá gì đâu mà...mặt khác, hyung sẽ cảm thấy không còn trống trải nữa..đi mà

Seunghyun cười gian, ánh mắt hơi nhíu lại, từ nơi anh nhìn, hiện ra một vật màu đen khá to:

- Sung cưng, hyung chẳng nói với em rằng, cái thứ nhện đen giống Nhện chúa chết tiệt kia đang ở trên đùi em đâu

Daesung trợn mắt, cậu hơi run run, đầu từ từ nhìn xuống nơi có thứ gì đó đang ngọ nguậy. Daesung thở dốc, cậu mấp máy môi, mắt dán chặt vào con nhện:

- Ha...haa..ha...

Cười gượng từng tiếng, Daesung bỗng ngất đi...Nhìn cảnh tượng lặp lại trước mắt, Seunghyun cười sặc sụa:

- Hâhhaa, Sung à, em vẫn còn ám ảnh nó như vậy sao chứ? Chiêu này lần nào cũng hiệu nghiệm cả
Quả thật là hiệu nghiệm, mỗi khi Daesung đề cập đến vấn đề dọn đến ở chung, Seunghyun lúc nào cũng đem nỗi sợ trong đời của cậu ra trêu, vì anh không muốn nói nhiều về điều này. Sau tiếng cười sợ sệt, Daesung lại xỉu. Seunghyun xòe bàn tay, con nhện to bỗng chốc nhảy qua, nằm trên lòng bàn tay anh. Anh nắm tay lại, và mở ra, những mảnh bụi đen nhỏ bay lên, rồi tan biến...Vẫn từ nơi ấy, hiện ra một chiếc đũa phép bằng gỗ sồi, miệng anh lẩm bẩm, tay gõ nhẹ vào người Daesung, ngay lập tức, Daesung biến mất, như chưa từng có mặt...

Seunghyun bế Shi đặt xuống nệm, nó đã ngủ say..Anh đứng dậy, vươn vai, rồi bước vào phòng tắm...
Những giọt nước mát lạnh chảy trên làn da khỏe mạnh của Seunghyun, những cơ bắp cuồn cuộn, săn chắc..Những lọn tóc ướt bết vào mặt, mắt anh ngắm nghiền, tay lướt trên mặt, xuống cổ, rồi hạ bộ dưới vòi hoa sen...

_____________

 
Một phù thủy nổi tiếng về vẻ ngoài đẹp chết người, quyến rũ đến kì lạ, một phù thủy lạnh lùng và tài giỏi, chưa kể, là một kẻ với quyền năng đáng sợ bậc nhất...chính anh: Phù thủy Choi Seunghyun...
Anh không khoác ngoài những chiếc áo choàng đen, cũng không đội những chiếc mũ đỉnh nhọn, vành rộng, anh không ở trong những tòa lâu đài cao nhất, cũng như những căn nhà ngói lá, gạch nung đỏ xập xệ, với những cái chum to đủ những chất kì lạ nổi bong bóng, với thế giới của những phù thủy cưỡi chổi bay lượn trên bầu trời...Anh sống trong thế giới loài người, với chiếc xe đắt tiền Bugatti Veyron, một căn hộ hiện đại đáng mơ ước. Để có thể hòa nhập, anh ăn mặc giống họ, ăn uống giống họ, ứng xử giống họ,...với một mục đích duy nhất: tìm ra những kẻ anh cần giết!

________________

 
Seunghyun bước vào một nhà hàng kiểu Âu mới mở trên tầng cao của tòa Heaven, một nhân viên tiếp tân lịch sự hỏi anh:

- Thưa ông, nhà hàng của chúng tôi không còn bàn trống nữa. Xin hỏi, ông đã đặt bàn trước chưa ạ?

- Rồi - Anh trả lời

- Xin cho tôi biết quý danh của ông

- Choi Seunghyun

- Mr Choi - Cô ta dò tìm tên anh - À vâng, bàn số 3 ạ. Xin ông đi theo tôi
 
Anh yên vị ngồi xuống chiếc bàn cạnh cửa sổ. Không cần nhìn thực đơn, anh đã lên tiếng gọi món:

- 1 beafsteak chín 2...một chai vang Buccella

- Vâng thưa ông, nhưng, beafsteak 2 phần, có vẻ...

- Không sao, tôi thích ăn sống!

Người phục vụ không hỏi gì thêm, vội lui đi. Seunghyun nhìn xuống đường phố đông đúc với những ánh đèn vàng, những dòng xe nườm nượp, tất cả đều nhỏ xíu với tầm nhìn cao thế này...

Món ăn được dọn ra nhanh chóng, khói nóng còn bốc lên thơm phức. Seunghyun lau nĩa và dao, rồi cắt một miếng thịt nhỏ. Máu đỏ tươi rỉ ra dưới lớp cắt, hấp dẫn và gọi mời với một kẻ khát máu như anh...
Bỗng một người bước đên đứng cạnh bàn anh, ngạc nhiên hỏi:

- Anh kia, bàn này là của tôi mà

Cái đầu màu hồng nổi bật của cậu ta cùng với bộ đồ vest với đầy đủ kim sa đinh tán, loằng ngoằng phụ kiện làm anh cảm thấy khó chịu, con trai gì mà sặc sỡ quá mức...Anh chằm chằm nhìn cậu trai kia, vẻ mặt khó hiểu vì câu nói của cậu.

- Nhìn gì chứ? - Cậu ta chu môi, rồi bực tức nhìn qua người phục vụ đang loay hoay khó xử bên cạnh - Nhà hàng các anh làm ăn kiểu gì thế này, có tên tôi trong danh sách đặt bàn trước rồi đấy, thế tại sao có người giả dạng vào đây thế này hả?

Seunghyun khẽ nhíu mày, anh có giành chỗ ai bao giờ đâu..Nghe xôn xao, quản lí nhà hàng lập tức có mặt, anh ta niềm nở:

- Thưa quý khách, xin hỏi, quý khách không hài lòng về vấn đề gì thế ạ?

- Yah, tôi đã đặt bàn ở nhà hàng này, bàn số 3, lúc nãy trong danh sách cũng có tên tôi...thế tại sao gã này ngồi đây chứ? - Cậu trai tóc hồng kia chống hai tay trước ngực, hếch mặt về phía Seunghyun

- Dạ vâng, vâng - Quản lí nhìn Seunghyun - Thưa ông, cho tôi...

- Bàn này tôi đã đặt, có tên tôi trong danh sách - Anh cắt ngang

Người quản lí lập tức gọi người ở quầy tiếp tân mang danh sách lại để kiểm tra. Quả thật, có một người họ Choi và một người họ Kwon cùng đặt chung một bàn...

- Cái này...là sơ suất của nhà hàng chúng tôi...Chúng tôi sẽ miễn phí rượu vang cho hai vị - Quản lí cúi người, nói rồi quay qua nhìn cậu trai tóc hồng bối rối - Nhà hàng của chúng tôi đã hết bàn...

- Nếu anh ta không phiền, thì tôi có thể ngồi chung - Cậu trai kia dẩu môi ra, mắt nhìn Seunghyun
Người quản lí mừng rỡ:

- Mr Choi, ông có thể...

- Không!

Quản lí ngơ mặt vì lần thứ hai bị Seunghyun cắt ngang, rồi mau chóng lấy lại bình tĩnh, đưa mắt nhìn cậu trai:

- Quý khách...chúng tôi thật sự xin lỗi...

- Được rồi, tôi cũng chẳng muốn phiền phức. - Cậu trai kia lườm Seunghyun - Yah, cái đồ ích kỉ

Nói xong, cậu ta xoay người bước đi...Mùi táo...Và...Chính nó...Anh hơi lưỡng lự, và rồi...

- Khoan đã - Seunghyun đứng phắt dậy

Cậu trai kia quay lại, trố mắt:

- Gì?

- Ngồi chung đi - Seunghyun đề nghị

- Thật sao?

- Ừ

Cậu trai họ Kwon kia vui mừng ra mặt, hớn hở kéo chiếc ghế đối diện anh, ngồi xuống:

- Wahh, thật tốt quá, quả thật đêm nay tôi rất muốn ăn ở đây. Và chuyện lúc nãy, nói anh là kẻ giả danh í, xin lỗi, xin lỗi nhé, là tôi chẳng hiểu chuyện, và cả chuyện bảo anh ích kỉ, tôi chẳng cố ý đâu. Còn...

- Nói nhiều quá - Seunghyun cắt miệng thịt, nói gọn lỏn ba từ cắt ngang, hình như sở trường của anh là cứ thích chen vô khi người khác đang nói

Cậu trai họ Kwon nhăn mũi, rồi cậu giở menu:

- Gan ngỗng, còn rượu miễn phí phải hông, thế thì cứ lấy chai mắc nhất ra đây cho tôi

- Dạ vâng

Cậu cười toe, nhưng cảm thấy khó hiểu, thật sự, với một kẻ tính tình hay tò mò như cậu, để mãi trong lòng thế này, không ổn...

- Có gì muốn nói à? - Seunghyun vẫn không ngẩng đầu lên, đột nhiên lên tiếng hỏi cậu

- À...thì là...tôi muốn hỏi, tại sao anh lại đổi ý?

Vâng, lí do nói ra thì hơi có vẻ mắc cười...nhưng quả thật...anh không thể cưỡng nổi cái thử đồ mà cậu trai kia đang sở hữu...

- Cậu...móc khóa Be@rbricks...

- Hả? - Cậu trai giơ cái móc khóa gấu nhựa màu đỏ treo trên túi da - Là hàng thật đấy, có chữ kí nữa nè
Seunghyun biết chứ, vì anh là phù thủy, đôi mắt anh có thể thấy rõ hơn những người bình thường, có thể thấy những thứ, vượt quá tầm mắt con người..Chỉ vài giây ngắn ngủi khi cậu trai xoay người để lộ cái móc khóa với chữ kí của nhà sáng chế, anh đã thấy...Seunghyun hắng giọng:

- Phiên bản giới hạn như thế, tại sao cậu có thể treo lủng lẳng như hàng chợ thế kia?

- Vì tôi thích khoe thôi - Cậu trai nói không ngượng miệng

- Cậu...có thể...nhượng lại nó cho tôi?

Nói ra câu này, anh cũng hơi ngại.. Có thể thắc mắc, anh là phù thủy, tại sao không dùng phép thuật để có nó, với một kẻ mạnh như anh, điều đó không hề bất khả thi...Đơn giản, phép thuật, không thể sử dụng ở thế giới loài người. Mặc dù nếu anh có thể, nhưng dùng phép thuật để chèn tên mình vào danh sách mua hàng, thì lại khá bất công với một kẻ khác vì anh mà mất món hàng hiếm...Seunghyun cũng biết rõ, khó một ai có thể dễ dàng nhượng lại móc khóa Be@rbricks cho anh, nhưng anh vẫn muốn thử một lần...
- Được thôi! - Cậu trai trả lời nhẹ hẫng

Seunghyun bất ngờ, mừng thầm trong lòng, nhưng anh vẫn chẳng thể tin

- Thật chứ?

- Ừ!

- Cậu bán bao nhiêu?

- Tôi không bán...hãy đổi nó bằng một tháng ở bên cạnh tôi! Sau đó, nó thuộc về anh!

End #1
Về Đầu Trang 
Trang 3 trong tổng số 3 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3
Chuyển đến